“Em gái Charlie, trông em có vẻ hơi lo lắng? Mặt mày em đỏ chót lên rồi kìa.”
–Tristina lên xe ngựa ngay sau tôi và ngồi xuống cạnh tôi. Nhìn vào cái cách nói chuyện lịch sự của cô ấy, tôi thấy khả năng chuyển đổi của cổ con nhanh hơn cả sách. Các hiệp sĩ và người đánh xe sẽ không bao giờ tưởng tượng ra rằng chỉ mới lúc trước chị ấy còn đang mò mẫm ngực của tôi!
“Đó là do em chưa quen mặc đồ hầu gái” tôi yếu ớt nói.
“Vậy thì hãy làm quen với nó càng nhanh càng tốt nha, tại vì em trông rất dễ thương đó.” Tristina nói cùng với một nụ cười.
“……”
Xấu hổ đến nỗi không thể trả lời. Tôi liếc mắt nhìn chằm chằm vào dải ruy băng trên đôi vớ quá gối. Lát nữa tôi chắc chắn sẽ đi thay sang một chiếc quần tất kín đáo hơn!
Tôi thường mặc một chiếc váy giáo hội màu trắng tượng trưng cho sự linh thiêng và thuần khiết, kết hợp với nó tự nhiên cũng là một chiếc quần tất màu trắng. Lần này, cuối cùng tôi cũng có thể thử một chiếc màu đen và tôi nghe nói nó sẽ làm cho chân của mình trông thon hơn!
————-
Lua: thôi tôi lại lặn tiếp đây, giờ tập trung qua pj kia thôi.
Ps: hai tuần nữa tôi thi giữa kì rồi mà kì trước 5B 5C và 1 con F to đùng nên giờ phải ráng học lại sấp mặt đây. Nên có khi lặn hơi lâu đấy.