Tôi nhìn Angeline đặt thanh kiếm vật chất hóa lên bàn trà mà trái tim tôi như giật thót lên trong một nhịp. Ôi trời, cái bàn trà vẫn không bị làm sao à?
“Và đó là bốn hệ ma pháp chính, cậu có nhớ không?” Angeline hỏi anh hùng.
“Có, tôi nhớ.”
“Vậy, nói lại cho tôi nghe chúng là gì?”
Nghe nghiêm khắc quá! Đây hẳn là thói quen nghề nghiệp của Angeline lúc giảng dạy đây mà. Khi anh hùng liếc nhìn sang tôi, tôi chỉ có thể đáp lại cho cô ấy bằng một nụ cười.
“Um… Biến ảo, cường hóa, nguyên tố và thao túng?”
“Trả lời chính xác. Mặc dù ma pháp chia làm bốn hệ, nhưng hầu hết các ma pháp sư chỉ sử dụng được một, đây là thứ đã được quyết định từ khi sinh ra.”
“Oh? Nghe có vẻ hơi giống nhóm máu nhỉ.”
“Và tiếp theo—”
Nội dung bài học sau không thể diễn tả được, nhưng tôi lặng lẽ ở bên nhìn bọn cho đến lúc kết thúc buổi học.
Cuối cùng Angeline đặt bốn cuốn sách lên bàn. Tôi tin chắc đây là những cuốn sách do chính tay ma pháp sư vĩ đại nhất của thời đại này, hiệu trưởng của Học viện Ma pháp tự tay viết ra nó. Trong đó hẳn phải chứa những kiến thức ma pháp uyên thâm nhất mà các học viên học viện ma pháp dù có suy nghĩ nát óc cũng không bao giờ đọc được.
“Lúc quay về hãy đọc cho tốt những quyển này.”
Sau khi học xong, Angeline kéo tôi ra ngoài cửa, tôi nhân cơ hội này hỏi riêng chị ấy “Cô hiệu trưởng, cô thấy học sinh mà em mang đến cho cô thế nào? Cậu ta có tài năng không?”