Thánh Nữ Mà Là Con Trai Ư!?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

(Đang ra)

KẺ TÁI SINH SIÊU VIỆT

Mad Flower (疯花) [ Phong Hoa]

Bản beta công khai của game VRMMO đầu tiên trên thế giới sắp diễn ra, và Diệp Phong đã quay ngược thời gian một cách thần kỳ, mang theo kinh nghiệm phong phú và vô số chiến lược về trò chơi. Anh tin r

6 1071

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 3883

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

(Tạm ngưng)

The Villain Only Wants To Live a Buddhist Life

人之下

Nhân vật phản diện, Dark Demon đã nhớ lại ký ức tiền kiếp của mình tại buỗi lễ phân loại của Học viện Dueling. Cậu được chuyển sinh vào một thế giới Galgame rất kỳ lạ.

32 3966

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 6356

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

(Tạm ngưng)

Đấng Tạo Hóa (Tôi) Bị Cô Em Gái Yandere Bắt Làm Nô Lệ

Lil Blade 咱是小刃刃的说

Sau khi bị sát hại bởi đứa em gái bệnh hoạn, tôi được tái sinh vào trong một thế giới RPG. Chưa kể, đó còn là thế giới RPG do tôi lập trình và viết kịch bản.

55 6825

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

(Tạm ngưng)

Becoming the Final BOSS is Really Not My Real Intention

A Gentleman Does Not Speak Whilst He Reads

“Đêm đó sẽ là một đêm tĩnh lặng… Cho đến khi em xuất hiện trước mặt tôi…”

11 1362

Chương 12

Tôi rõ ràng là một đứa con trai nhưng lại mặc một bộ đồ tắm hở hang như vậy, ý thức mơ hồ về đạo đức làm tôi nghẹt thở.

Lúc thấy vẻ ngoài đáng xấu hổ của mình trong gương, tôi nhận ra mình đang đỏ hết cả mặt qua khoảng trống giữa kẽ tay lúc đang bụm mặt lại. Thế nghĩa là trong tôi vẫn còn lại chút ít liêm sỉ ấy nhỉ?

Có lạ không? Đây là phản ứng tâm lý tôi có được đối với việc mặc những bộ quần áo dành cho nữ mà tôi chưa từng mặc trước đây sau khi biết được sự thật mình là con trai.

Tôi buộc mình phải nhìn vào gương, chỉ có nhân cơ hội này để làm quen với vẻ ngoài hiện tại của mình càng sớm càng tốt thì tôi mới tránh để lộ ra bất kỳ sơ hở nào trước chị Angeline.

Và kết quả…

Hai chân tôi bắt đầu nhũn ra một cách khó hiểu. Tôi không biết chuyện gì đang xảy ra với cơ thể mình, nhưng cơ thể tôi cảm thấy rất nóng! Tôi nhanh chóng đi vào phòng tắm, bật vòi sen và dùng nước lạnh để làm mát cơ thể đang nóng bừng, thì sau đó tôi mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Thật kỳ lạ, so với việc bị người khác nhìn thấy, tôi lại xấu hổ hơn khi tự nhìn vào bản thân trong gương?

Tôi bước ra khỏi phòng tắm bằng đôi chân trần, đây cũng là lần đầu tiên tôi trải nghiệm cảm giác bị ướt trong bộ đồ tắm. Do độ co giãn của vải mà nó bám dính vào da tôi. Hơn nữa bởi vì nó bị nước làm cho ướt, nên một cơn ớn lạnh từ từ thấm vào da.

“Hắc xì—” Mình sẽ không cảm lạnh đấy chứ?

Khi tôi cởi bộ đồ bơi ra, nó cuộn lại thành một cuộn tròn. Độ co giãn tốt thật. Nó làm tôi nhớ đến đôi vớ trắng mà tôi thường mặt trong Giáo Hội, nó co giãn cũng tốt như vậy.

Thôi thì, ngày mai mình cứ mặc thử xem sao? Dù sao đồ hầu gái cũng phù hợp với mọi loại vớ. Chỉ có điều… nếu ngày nào mình cũng đổi, liệu anh hùng có nhìn mình bằng ánh mắt kỳ lạ không?

Vừa nghĩ tôi vừa tranh thủ thời gian mặc lại đồ lót và trang phục hầu gái. Có thể nói, đồ lót của tôi bây giờ cũng có ren nhưng nếu so với những cái treo trong tủ quần áo của chị Tristina thì đúng là ‘gặp dân chơi thứ thiệt’.

Sau khi chỉnh tủ quần áo lại xong, tôi lén lút rời khỏi phòng chị Tristina với bộ đồ tắm “ăn trộm” được. Chắc chắn đã cất giữ cẩn thận bộ đồ tắm vào trong phòng ngủ, tôi quay trở lại phòng khách. Cô nàng anh hùng lúc này không còn nhìn vào cuốn sách ma pháp nữa mà đưa ánh mắt hướng về phía tôi.

“Xin lỗi… Có cái gì trên mặt tôi không?” tôi yếu ớt hỏi.

“Cô mới tắm à? Tại tôi thấy tóc cô ướt.”

“Vâng, tôi mới tắm xong.” Tôi bối rối trả lời, rồi ngồi xuống bên lò sưởi để hơ khô tóc.

“Mặt cô đỏ quá kìa.” Cô nói trong khi nhấm nháp tách trà đen.

“K- không đâu, làm gì có…” tôi chạm vào mặt và nói một cách lúng túng. Làm sao tôi có thể nói cho cô ấy biết tôi đỏ mặt vì xấu hổ khi mặc đồ tắm, đúng chứ?

“Trà đã nguội chưa? Hãy để tôi pha một tách mới cho ngài.”

“Không sao, tôi thích uống trà có độ ấm vừa phải hơn.”

Sau đó cô ấy đặt tách trà xuống chỗ góc bàn, ngay vị trí mà tôi mới vừa dán lại bằng thánh lực xong. Rắc rắc, phần góc không thể chịu được sức nặng rồi vỡ ra. Tách trà rơi xuống đất vỡ tan làm cho trà và những lát chanh đổ khắp nơi.

Nhìn anh hùng vô thức nhặt tách trà vỡ, tôi vội vàng chạy lại “Đ- đừng chạm vào nó, để tôi nhặt ch—!”

Ai cha.

Tôi không cẩn thận giẫm phải một lát chanh và trượt…!

Cơ thể mất thăng bằng làm tôi va cả người vào anh hùng…!

Khi nhận ra, tôi thấy mình đã đè cô ấy xuống ghế sofa…!

Eh? Chờ chút? Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Huh?

Tôi nhìn vào mắt cô ấy, cô ấy đang bị tôi đè lên không hiểu sao cũng nhìn lại tôi. Sau khi bị tôi đẩy xuống, cơ thể chúng tôi dính chặt vào nhau. Hai chúng tôi sát nhau đến nổi tôi thậm chí còn có thể cảm nhận được từng hơi thở của cô ấy.

————-

Lua: vậy là xong, hết boom rồi nhá!!!