Vào giờ ăn trưa, trong khi ăn đậu goblin, anh hùng nhìn về phía tôi- “Cô đang cầm cái gì trong tay thế?”
Tôi đứng bên cạnh, quơ quơ lát chanh trong tay.
“À, chỉ là một lát chanh thôi.”
Nói đúng hơn đó là một lát chanh đã được cường hóa. Nó khá thuận tiện nên tôi dùng nó để cắt trái cây.
Cô ấy hơi ngạc nhiên nhìn tôi, à nhầm, là lát chanh trong tay tôi thì đúng hơn.
“Đó có phải là lát chanh cô giáo đã dùng lúc nãy không? Đã hơn một giờ rồi mà ma pháp vẫn còn hiệu lực à?”
“Hiệu ứng của nó hẳn sẽ được kéo dài. Một Cường hóa sư tài giỏi có thể tạo ra hiệu ứng cường hóa vĩnh viễn trên một vật thể.”
Xét cho cùng thì Angeline cũng là một nhân vật thuộc cấp bậc hiệu trưởng Học viện Ma pháp mà.
“Cô giáo là một Cường hóa sư ư? Nhưng nhìn thì tôi lại nghĩ là cô ấy đều rất thành thạo cả bốn hệ.”
“Chà…”
Tôi khúc khích mà cười qua loa.
Nhìn anh hùng có vẻ như đang suy nghĩ gì đó.
“Đây là một lát chanh +15.”
Như vậy là đã có thêm một lớp phòng thủ nữa rồi, đảm bảo an toàn gấp đôi, chắc chắn không có sơ hở nào!
Tôi nhìn bộ dạng rụt rè của mình khi mặc đồ tắm trong gương. Mặt đỏ tới mức tôi không chịu nổi mà lấy tay che mặt lại.
Chị Tristina sẽ không bất ngờ xông vào đây và bắt gặp tôi đang mặc trộm đồ tắm của chị ấy, đúng không? Với lương tâm đầy tội lỗi, tôi liếc về phía cánh cửa rồi thở phào nhẹ nhõm sau khi xác nhận nó đã được đóng chặt.
Khi quay về, mình sẽ bí mật trả lại bộ đồ tắm về chỗ cũ và đảm bảo không để lại bất kỳ một dấu vết nào. Yup, mình chắc chắn sẽ làm thế!