Chương 394 – Quán quân? Hay kẻ tầm thường?
Kết thúc công việc thu thập thông tin tại Alban, tôi cưỡi trên lưng ngựa trở về Đại khu mỏ, vẫn giữ trạng thái nhân dạng, bên cạnh Aro và Nightmare.
Khi gần đến nơi, tôi hóa giải trở lại bình thường rồi giải phóng lũ ngựa.
Bắt đầu nên ưu tiên cày cấp cho mọi người… ngoài ra bằng mọi cách, tăng cường thêm đồng minh để chống lại Quỷ vương.
Cho đến giờ tôi vẫn tránh sử dụng 〖Sự sống giả tạo〗 bởi sự ghét bỏ theo ý kiến cá nhân, nhưng… đã đến lúc không nên tự gượng ép bản thân nữa.
Quy mô kẻ thù lần này vượt xa ngoài tầm những trận tôi đã từng tham chiến.
Không phải tôi không do dự về kế hoạch tác chiến.
Tôi đã chứng kiến cô gái tên Luon trong tình trạng chẳng rõ có còn ý thức hay không.
Chắc chắn trong thủ đô Alban nhiều trường hợp như thế đang được lặp đi lặp lại.
Con Slime không ngừng sát hại thêm nạn nhân chỉ để che giấu hành tung.
Nó đâu quan tâm địa vị của công chúa có bị sập đổ hay không.
Một kẻ không hề có cảm giác thỏa mãn.
Volk cũng sẽ có kết cục tương tự.
Tuy chưa quen biết anh ta đủ lâu, nhưng tôi chẳng thù ghét gì.
Chỉ là một người quái đản vung đao bừa bãi ngay khi vừa trông thấy tôi, đôi khi tôi chẳng biết anh ta có hiểu những gì tôi nói không nữa, thế mà cũng là một anh chàng biết quan tâm đáng ngạc nhiên.
Anh ấy có ý chí vững chắc và hoàn toàn tốt bụng.
Cứ thế này Volk chắc chắn sẽ chết.
Ngày mai, vào bữa tiệc, mạng sống của những nhà thám hiểm cùng số kỹ năng mà họ dành cả đời phát triển sẽ bị chiếm đoạt bởi Quỷ vương.
Dù biết trước chuyện đó mà tôi vẫn để anh ấy bước tới cửa tử.
「Anh thật là rắc rối quá đấy, biết chứ?」
Ý nghĩa của cô bạn truyền qua tôi.
Cô ấy đang nhìn lấy tôi với thái độ bực bội.
「Thay vì bận tâm quá nhiều, anh nên nhanh chóng hành động đi. Cho dù có bao nhiêu lũ ruồi nhặng đi nữa chẳng quan trọng. Nhiệm vụ của anh là tìm ra chân tướng của kẻ thù và giết ả phụ nữ đáng ngờ đó」
Đừng nói đơn giản như vậy…
Tôi đã muốn đáp lại, nhưng lời của cô ấy không phải không có lý.
Cho dù có bao nhiêu thuộc hạ hạng C+, chúng vẫn còn đáng yêu so với hang ổ của Abyss.
Cả Tam hiệp sỹ cũng thế…
Nếu Aro và mọi người cùng chiến đấu, họ có thể tham gia lực lượng với Volk khi anh ta có mặt tại đó, ít nhất có thể cầm chân bọn chúng.
Chừng nào tôi triệt tiêu được vấn đề từ Quỷ vương, hắn sẽ có thể được diệt trừ thông qua sự kết hợp với Lilixira và Seraphim.
Dĩ nhiên tôi cũng tham gia tấn công.
Nếu thế chưa đủ, Lilixira còn có biện pháp cuối cùng, chư hầu thánh linh thứ hai, Ma thú vương Beelzebub.
...Nhưng đó chỉ là những ý tưởng xếp chống lên nhau.
Thật ra tôi không nghĩ mọi việc có thể suôn sẻ.
Còn rất nhiều yếu tố chưa chắc chắn, với lại tôi đang đặt mọi người vào nguy hiểm.
Tôi không muốn gì khác ngoài việc xông thẳng vào lâu đài nện con Slime ngay lập tức.
Nhưng tôi sẽ không phải người duy nhất chịu rủi ro.
Không chỉ Aro và đồng đội có thể đối mặt cái chết, nếu tôi thất bại, sẽ chẳng còn ai có thể ngăn cản Quỷ vương.
Nếu ra tay liều lĩnh thì khả năng cao Thánh nhân cũng bị bại lộ rồi nghẻo luôn.
Và rồi cả thế giới rơi vào tay con Slime.
Số người chịu ảnh hưởng không thể kể siết.
「Anh đang làm quá sức rồi, ấy ơi」
Cô bạn lắc đầu thở dài.
Khi chúng tôi gần về tới khu mỏ, tôi thấy một con rồng đậu lên đỉnh núi nhìn xuống.
Nó tỏa ra hào quang trắng.
Một trong chư hầu thánh linh của Lilixira, 〖Thánh long của Xứ sở cứu rỗi〗 Seraphim.
Không thấy dấu hiệu của cô ấy…
Nghĩa là Seraphim đến đây để truyền tin nhắn.
Tôi đoán Lilixira đã đi vào thủ đô.
Hay nói cách khác, là tất cả sự chuẩn bị để tôi tiến công vào ngày mai, phơi bày và hạ gục Quỷ vương.
Tuy nhiên… thông cảm, ở tình hình hiện tại, cơ hội chiến thắng mong manh lắm.
「Ngươi về rồi tà long. Thánh nhân đã tiến vào thủ đô hoàng tộc Alban. Ta tới để báo lại」
Seraphim đối diện với tôi nói bằng 〖Thần giao cách cảm〗.
Quả nhiên tôi suy luận đúng là cô rồng đi truyền tin mà.
Có vẻ 〖Chư hầu thánh linh〗 có thể hoạt động ngay cả khoảng cách xa.
Một kỹ năng tiện lợi.
「Ngày mai, công chúa của Ardesia sẽ mời những nhà mạo hiểm tới vương triều. Lợi dụng điều đó, Kỵ sĩ thánh Alphiss sẽ đột nhập vào bên trong. Vị trí của công chúa trong cung điện chưa được xác định, có thể xuất hiện tại phòng khách, đây là dịp tốt. Nguy cơ hắn bỏ chạy và mất cơ hội triệt hạ giảm đi rất nhiều. Thánh nhân hứa sẽ dành công trạng cho ngươi, tà long」
Seraphim nói chuyện với tôi bằng thái độ trên vai vế.
Chủ nhân của cô rồng này, Lilixira thì không, sao mà cả Kỵ sĩ thánh Alphiss với Thánh long đều kiêu căng hết vậy?
Tôi nghĩ Ouroboros là loài ác long đùa giỡn với sự sống và cái chết, sự tồn tại của tôi không được sự chấp nhận của những thành viên tuân theo sử sách tôn giáo.
Thôi kệ, hai người họ không dám tự ý hành động chống đối theo mục tiêu của chủ nhân đâu.
Tuy có cảm giác không tốt… nhưng nếu nó không gây ảnh hưởng tới sự hợp tác giữa chúng tôi thì lúc này chẳng cần bận tâm.
Quan trọng hơn… tôi phải kiên quyết từ chối đề xuất của Seraphim và Lilixira.
Tôi nhắm mắt lắc đầu.
「...Mu, sao thế tà long?」
Xin lỗi, về chủ đề kia…
Có vài tình huống mới xảy ra, cô có phiền-
...Tôi định muốn họ trì hoãn lại, nhưng bỗng nhiên kinh hãi nhận ra lý do về dự cảm khó chịu trước đó.
Không, x- xin chờ một chút!
「G- Gì vậy?」
Tôi cúi xuống tập trung suy nghĩ.
Qua việc Seraphim nói sẽ lợi dụng lời mời của những nhà thám hiểm để đột kích, tôi cuối cùng mới nhớ ra.
Nữ kiếm sỹ Meltia đi cùng Miria vô cùng hớn hở vì được dự bữa tiệc.
Tôi đã không để ý tới nó.
Sau trận chiến với gã Thermal làm tôi quên béng mất.
Cứ mãi giữ nhận định rằng con Slime đó chỉ cướp lấy điểm kinh nghiệm và số kỹ năng, cho nên để những cá nhân cấp thấp tham dự chỉ gây trở ngại, vì vậy chỉ những đối tượng chủ chốt mới được mời.
Nhưng tôi nên xem xét kỹ hơn về câu nói của Volk 「cho phép một hầu cận」.
Khả năng cao Miria sẽ đi cùng với Meltia.
Nữ kiếm sỹ đó háo hức vì được nhập tiệc.
Xem ra Miria cũng sẽ có mặt với vai trò là cận vệ.
Cô ấy chắc chắn sẽ không toàn mạng mà trở về.
Khoan, Miria đã bị hãm hại bởi Thermal.
Tôi không biết cô ấy có chấp nhận bước vào vương triều có một kẻ như hắn hay không.
Vì đã bất tỉnh trong ngày hôm nay nên chắc sẽ ở lại để giữ an toàn.
Nhưng… mà… tôi có cảm giác không hay.
Một sự trùng hợp tồi tệ như thế đã từng diễn ra, tôi không nghĩ cô ấy sẽ khước từ vào thời khắc sau cùng.
「Có chuyện đang liên quan tới ngươi...」
Seraphim tò mò tìm hiểu tôi.
〖Thần giao cách cảm〗 có khả năng truyền ý nghĩ của người sử dụng và đọc của người khác.
Nếu tôi bất cẩn sẽ để lộ tâm tư của chính mình.
Nhưng có vẻ một phần đã bị phát hiện rồi.
K- Không, đại tiệc của những nhà thám hiểm ngày mai… một cô gái mà tôi quen biết có lẽ sẽ tham gia, cho nên mới có cảm giác lo lắng.
Tôi gửi suy nghĩ đó rồi quay đi.
「...Ta hiểu rồi」
Ánh mắt của Seraphim không còn tỏ ra nghi ngờ.
Cái nhìn ấy… nó trùng khớp với thông tin mà cô ta đọc được từ tôi và biết đây không phải lời nói dối.
Bằng cách thần kỳ nào đó mà tôi lách được 〖Thần giao cách cảm〗.
...Hoặc đúng hơn là tôi đã mắc sai lầm khi cố đánh lừa.
Nếu che giấu động cơ với Seraphim, nhóm của Thánh nhân sẽ tiến vào lãnh thổ của kẻ thù với thông tin thiếu sót.
Nó có thể gây ảnh hưởng tới mạng sống hay nhiệm vụ của họ.
Dùng thủ đoạn để phối hợp với họ là không nên.
Vậy mà, vậy mà… dù biết tất cả nhưng tôi không bàn luận gì thêm với Seraphim.
Cuối cùng cô ta cất cánh rời khỏi ngọn núi bay tới Alban.
Tôi ngơ ngác nhìn theo.
Cảm giác tội lỗi ray rứt trước hành động của tôi đã không thể cứu vãn.
Quy mô của tình hình này đã quá lớn.
Đó là lý do tôi không muốn xen vào cảm xúc cá nhân của mình…
Và tại sao nó lại thành ra thế này?
Nếu kịp nhận ra Miria có thể sẽ đến đó, tôi có thể dùng mọi cách khuyên cô.
Cho dù không thể, tôi thậm chí sẽ bắt cóc để ngăn cô ấy tự tìm tới thảm họa.
Khi tôi đang thẫn thờ dõi theo hướng bay của Seraphim, tiếng kêu “Gaa” chế giễu đến từ cô bạn.
Tôi quay lại.
Gương mặt tươi cười không sợ hãi của cô nàng tỏ ra an ủi một cách kỳ lạ.
「Không tốt rồi sao? Rõ ràng họ đã gạt chúng ta sang một bên khi chúng ta từ chối và chỉ xem chúng ta như lực lượng dự bị. Tôi không thấy có gì đáng buồn cả. Quan tâm về số nạn nhân hay những kẻ bị loại bỏ không hợp với anh đâu. Chẳng phải anh đã tự quá ép bản thân để thể hiện rồi ư?」
Tôi đâu phải…
Nếu chúng ta tấn công với thể trạng hiện tại, tôi sẽ không thể đủ sức nếu không nhờ cậy tới sự giúp đỡ của Aro và mọi người.
Nhưng tôi không thể mang họ tới nơi hiểm như thế…
“Cho dù Long thần có đi đến nơi nào em cũng nguyện theo bước đến cùng.”
Aro hô lên nhìn thẳng lấy tôi.
Nightmare cũng nghiêng cái mặt nạ qua một bên tỏ vẻ bực tức rồi kéo tơ nhảy lên đầu cô bạn.
Dù nó không thích tôi, nhưng có cô bạn đồng ý thì nó cũng đi theo.
Mộc quái đã lao ra khỏi khu mỏ từ khi nào uốn cong thân cây như thể ưỡn ngực.
N- Nhưng Mộc quái à, tốc độ di chuyển của mày chậm quá, hơn nữa còn không thể che giấu ngoại hình của mày, để vào được thủ đô khó lắm…
「Em vẫn sẽ cố gắng hết sức, thưa sếp」
Mộc quái nói chuyện?!
Cuối cùng nó đã chịu dùng tới 〖Thần giao cách cảm〗 mà tôi nghĩ là sẽ vô dụng khi nó có được trên hòn đảo kia rồi chứ.
Tôi, cô bạn và cả Nightmare ngơ ngáo nhìn Mộc quái.
Có lẽ vì ngại ngùng, nó quay đi giả vờ như một cái cây.
Aro không tỏ ra ngạc nhiên mà lại thích thú.
Thì ra nó luôn bí mật léng phéng với con bé.
Mặc dù tôi không biết nó phải cố tình giấu giếm làm gì.
“Gaah!”
Khi tôi chăm chăm lấy Mộc quái, cô bạn húc nhẹ vào cằm.
Oww! G- Gì thế…?!
「Thấy chưa, trông anh khá hơn nhiều rồi đấy. Anh cứ toàn quan tâm tới những điều vô nghĩa rồi tự làm mình chán nản. Chẳng phải anh đã cố gắng lo nghĩ quá mức cần thiết rồi ư?」
C- Cô…!
Tôi đặt ra giải pháp của mình.
Nếu không hành động vào ngày mai, tôi chắc chắn sẽ hối hận vì bỏ rơi Miria, Volk và những người mà mình chưa hề quen biết.
Tôi đã biết rõ ngay từ đầu thà rằng liều lĩnh để rồi thất bại trong việc cứu người còn hơn là không làm gì cả.
Từ ngày mai, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện với con Slime một lần và mãi mãi.