Chương 393 – Trì hoãn thời hạn
Khi tôi sững sờ nhìn chỉ số của Luon, Modi bố cô bé tiến lại gần lo lắng.
“X- Xảy ra vấn đề gì thế? Bộ có chuyện gì với con gái của tôi ư...?”
Câu trả lời của tôi nghẹn cứng ở cổ họng và tôi cắn môi.
Không biết phải giải thích thế nào đây.
“U, uu…”
Tiếng của Miria đánh thức sự tĩnh lặng.
Á! Cô ấy lấy lại ý thức nhanh hơn tôi tưởng.
Tôi cúi đầu với Modi, rồi dùng cử chỉ mắt hối thúc Volk, Aro và Nightmare.
“Thứ lỗi, chúng tôi không còn thời gian nên xin phép rời đi. Cảm tạ việc ông đã giúp Miri-... cô gái kia. Rất nhiều.”
Tôi đơn phương chào từ biệt rồi tiến một mạch ra cửa.
Sau một lúc chần chừ, những người còn lại cũng đi theo.
“...T- Tôi đang ở đâu?”
Tôi nghe thấy giọng của Miria.
“A- Ah, cô tỉnh rồi. Cô… err, đột nhiên mê man ở giữa đường. Chính cậu ta đã cõng lấy cô mang đến nhà của tôi.”
Modi nói thẳng với Miria, nhưng nhắc rõ ràng hơn ở vế sau.
Xem ra ông ấy muốn nhắn nhủ tôi ít nhất hãy cho cô ấy xem mặt của mình.
“T- Thế ư? Tôi còn hơi mơ hồ… nhớ rằng mình đang nói chuyện cùng ai đó thuộc lâu đài hoàng gia, rồi… Cám ơn vì đã chăm sóc cho tôi. Umm, cả anh chàng kia nữa…”
Tôi không muốn dừng bước.
Thế nhưng khi đặt tay lên cánh cửa, tôi vụt khỏi quyết tâm của mình.
Mắt tôi và cô ấy nhìn nhau.
Đồng tử cô ấy mở to.
“Umm, chúng ra đã từng gặp nhau phải không…?”
Tôi chẳng đáp lại, rồi rời khỏi tiệm thuốc của Modi.
Bận tâm suy nghĩ khi đi trên đường.
Tôi đã sắp cạn ma lực vì giữ nhân dạng.
Nếu muốn trở về thì phải ngay bây giờ.
Thỏa thuận với Lilixira là thế, ba ngày sau khi chúng tôi chia tay, vào ngày mai, tôi sẽ xông vào lâu đài để vạch trần nguyên hình của công chúa.
Tuy nhiên Quỷ vương đã quá mạnh nằm ngoài dự đoán.
Toàn bộ vương triều đã trở thành hang ổ của lũ Slime.
Tam hiệp sỹ với vai trò lãnh đạo đều là hạng B+...
Với góc nhìn của con người, từng tên một trong số chúng có thể được xem là thảm họa.
Rất khó để chiến đấu với chúng khi chỉ có tôi, Aro và những người khác, kể cả Lilixira và cận vệ của cô ấy.
Nói thẳng ra thì Lilixira đã xem nhẹ rồi.
Tôi cần tìm cách gặp lại cô ta để dành thời gian lập kế hoạch tác chiến.
Aro ở cùng hạng B+ như Thermal…
Con bé cũng có khả năng kháng mọi trạng thái.
Nếu có thể lên cấp kịp lúc, cô nhóc có thể đối đầu với Chủ nhân độc dược.
Tôi cũng phải nhắc Lilixira biết rằng đã tới thời điểm cô ấy không cần lo lắng về sự xuất hiện nữa.
Nếu có thể mang theo binh đoàn từ Xứ sở thánh linh thì lợi thế từ số lượng lớn Slime trong lâu đài sẽ được triệt tiêu.
Khi đó tôi cùng cô ấy có thể đối phó với kẻ chủ mưu rắc rối nhất.
Có lẽ trong trận chiến này… cho dù mọi thứ diễn ra tốt đẹp, chúng tôi vẫn chỉ có nửa cơ hội chiến thắng.
Hồi con Slime đó giao tranh với tôi hạng B-, nó chỉ mới ở hạng D.
Giờ theo ước tính khả năng nhỏ nhất thì nó có thể trên B+.
Chúng tôi hành động càng trễ, số nạn nhân tăng càng nhiều.
Vô số nhà thám hiểm sẽ chết và nhiều kết cục bi thảm như Luon sẽ xảy ra.
Nhưng mà… dục tốc bất đạt.
Tôi không muốn gì hơn là đến lâu đài ngay lập tức rồi phá tan hoang ra, nhưng tôi đã dùng hết ma lực khi đi quanh thủ đô nên sẽ chẳng đủ sức chống lại Tam hiệp sỹ nữa, huống hồ giành chiến thắng trong trận tái đấu với con Slime đó.
Đây là thực tế.
Tôi cần thời gian để chuẩn bị.
Ngày mai sẽ đến rất sớm.
Khi đã có sự sắp xếp kỹ lưỡng chúng tôi có thể dồn ép Quỷ vương tới đường cùng.
Đó là lựa chọn khả thi duy nhất.
Nếu Lilixira nắm được thông tin mà tôi tìm ra, cô ấy nhất định sẽ thay đổi quyết định.
Không cần nhất thiết phải gắng gượng.
Dựa vào cách của mình, tôi tự gật đầu…
Chợt tôi có dự cảm xấu.
Có gì đó mà tôi đã để sót.
Gì vậy nhỉ?
“...Volk này, khi nào bữa tiệc của công chúa diễn ra?”
Tôi vô thức hỏi anh ấy.
Cảm thấy buổi yến tiệc có chuyện gì đó liên quan tới vấn đề tôi bỏ qua.
“Vào sáng mai… Cậu dự định ngăn cản lại ư? Ta nhận thấy nguy hiểm từ gã trước đó. Nhưng với ta thì hoàn hảo. Nếu chúng muốn săn ta thì tương kế tựu kế. Hơn thế nữa… Bậc thầy kiếm thuật danh giá mà ta luôn tìm kiếm có thể xuất hiện…”
“Ngày mai à… Hừm.”
Chắc chắn những nhà thám hiểm có mặt tại đó sẽ bị sát hại.
“Liệu tôi có thể khuyên anh đừng đến đó được không? Nhờ anh giúp một tay… tôi nghĩ anh có thể chiến đấu với một trong Tam hiệp sỹ. Thật tình mà nói Quỷ vương đã mạnh hơn nhiều so với dự tính của tôi. Tôi muốn dành thời gian để chuẩn bị.”
Chỉ số của Volk tương đương với hạng B+.
Với phong cách tấn công trực diện, anh ấy có thể kém hơn trước đối thủ chuyên dùng mưu mẹo, nhưng vẫn có năng lực kiểm soát tốt tình hình.
“Thứ lỗi ta không đồng ý. Dù chúng có ý định gì đi nữa thì vẫn là đối tượng mang giá trị cao với kiếm thuật của ta và đang thách thức ta. Hơn nữa, khi kẻ thù đang gây rối cho cả vương quốc cùng những hành động tội ác, ý chí không cho phép ta bỏ qua.”
“...”
Biết chắc là họ sắp phải chết, tôi đành nhẫn tâm để mặc những nạn nhân của con Slime ư?
Liệu lương tâm tôi có tha thứ cho chuyện đó…?
“Nếu cậu lo lắng, vậy có muốn cùng đi không? Mỗi vị khách được phép mang theo một hầu cận. Nếu là cậu thì… khi Quỷ vương xuất hiện trong bữa tiệc, cậu có thể bẻ cổ hắn trước khi kịp cảnh giác.”
Cho phép mang theo người hầu?
Tôi tưởng chúng chỉ cho những vị khách được mời để giảm sự xáo trộn nếu họ có bốc hơi, vậy mà…
Không, thật trái ngược?
Bộ chúng muốn diệt trừ luôn bất kỳ ai có quan hệ gần mục tiêu nhất để không gặp những phiền toái dai dẳng như Luon?
Khi lạc lối trong suy luận, tôi lắc đầu.
Đối phó với con Slime mà tôi từng biết, đòn tấn công bất ngờ như thế không hiệu quả.
Nó là tên hèn mà.
Ngoài ra chắc nó có được nhiều kỹ năng hồi phục khiến đòn dứt điểm không mang lại ý nghĩa.
“Tôi… phải trở về Đại khu mỏ Alban. Ngày mai sẽ không đến đây nữa.”
“Hiểu rồi. Vậy hôm nay có lẽ là thời khắc cuối cùng giữa chúng ta. Để ta đi lấy ngựa. Cậu hãy cưỡi nó trở về.”
Volk nói xong quay lưng với tôi.
Tôi dõi theo khi anh ấy rời đi.