Chương 398 – Một cô gái tầm thường và đại tiệc hoàng gia 2 (góc nhìn của Miria)
“Vị khách Meltia cùng người đồng hành phải không? Mời đi lối này.”
Khi chúng tôi đến cổng lâu đài, người lính gác cúi đầu chào.
Nhưng anh ta chỉ cười với Meltia rồi hí mắt nhìn tôi như thể thứ khó ưa.
Khi được một người lính khác dẫn đi trong sân lâu đài, tôi khẽ nói với Meltia.
“...Chẳng lẽ tớ bị xem là kẻ phiền toái?”
“...Phải, ừm, hầu hết mọi người không có bạn đồng hành. Hầu cận thì là một chuyện, nhưng có lẽ chẳng ai lại dẫn theo một người rõ ràng là nhà thám hiểm khác. Tớ chưa từng đi đến một sự kiện như thế này nên chưa biết đâu là lẽ thường hay quy tắc chuẩn mực.”
“Tớ muốn về nhà…”
Lời than vãn phát ra từ miệng tôi.
Tôi lắc đầu để trút bỏ sự rụt rè của mình.
Thế là không được.
Tôi còn phải dành lời ca ngợi công chúa Chris nữa.
Nghe nói ngay cả những học giả cũng không rõ công chúa là kẻ ngốc thiếu suy nghĩ hay thần đồng có thể nhìn xa tới tương lai hơn những người khác.
Tôi nghĩ cô ấy sẽ không thuộc vế trước.
Nhưng cũng chẳng biết có phải nằm ở vế sau hay không.
Tôi chỉ tìm hiểu được sơ bộ, nhưng không thể chắc chắn có sự tương đồng nào với hành động của công chúa.
Tôi chỉ mới nắm bắt từ bên ngoài, rằng cô ta thay thế vị trí cấp dưới của mình và khiến dân chúng hoang mang, nhưng mặt khác khó để tưởng tượng ra cô ấy thực hiện mà không có sự tính toán.
Tôi không thể diễn đạt chính xác, nhưng công nương Chris có vẻ đáng sợ và quái dị hơn.
Lại còn phải đứng trước mặt con quái vật ấy.
Qua thái độ của người lính trước đó, không thể mong đợi nhiều với ấn tượng đầu tiên cô ta sẽ dành cho tôi.
Nói thật tôi chẳng biết đến đây có phải là lựa chọn đúng đắn hay không nữa.
Nhưng tôi có một câu chuyện có thể thu hút cô ấy.
Tôi chưa từng đánh bại được quái thú nào, hay mạo hiểm tới những nơi đặc biệt nguy hiểm.
Nhưng tôi nghĩ cô ấy sẽ cảm thấy mối quan hệ giữa tôi và Irushia thú vị.
Đây là vũ khí chính tôi sẽ dùng với công chúa.
Theo chân người lính và Meltia, chúng tôi vào tới đại sảnh của lâu đài.
Muỗng đĩa đã được bày trí trên một số bàn tròn.
Những nhà thám hiểm khác cũng đã góp mặt.
Tôi nghe là có tổng cộng chín vị khách được mời tới, nhưng trong số tám người hiện tại, có hai người như là hầu cận.
Một anh chàng có vẻ là hiệp sỹ đứng cạnh người phụ nữ trông như người hầu, rồi một kiếm sỹ già râu dài trắng đi cùng cậu kiếm sỹ trẻ.
Bốn người còn lại bao gồm một quý ông đeo kính một mắt có con dao găm ở thắt lưng, một nữ kiếm sỹ với dáng người nhỏ nhắn còn trẻ hơn cả tôi, một pháp sư tóc màu tím có hình xăm ma thú trên mặt, và một người đàn ông gầy mang lưỡi hái trên lưng.
Dù lần đầu trông thấy họ, nhưng tôi có thể nhận diện nhờ biết vài thông tin.
Quý ông đeo kính một mắt là 〖Bernand con mắt trí tuệ〗, nhà thám hiểm trứ danh.
Tôi nghe nói thay vì trực tiếp tham chiến, anh ấy thường đảm nhận vai trò hỗ trợ phía sau.
Người đàn ông khoác áo choàng có hình xăm ma thú là 〖Ngọn lửa chết chóc Garzan〗.
Khác với những pháp sư bình thường, anh ta sử dụng ma thuật sát thương cao tầm gần rồi dùng dao trong cận chiến.
Bỏ qua hai người hầu cận… Meltia là người thứ bảy.
Hai người còn lại có lẽ vẫn đang đến.
Có một cái ghế như dành cho công chúa nhưng cô ấy chưa có mặt.
Sau một lúc trôi qua, một cô gái có mái tóc ngắn vàng óng xuất hiện.
Cô ta mặc bộ áo khoác dày trên người.
Dùng tấm vải che khuất miệng.
Nhiều nhà thám hiểm với quá khứ đen tối che giấu lai lịch của mình…
Nhưng sao một người như thế lại có thể được tham dự?
Thật lạ vì nếu giấu danh tính, cô ấy không nên đến một nơi như thế này chứ.
Sau một lúc nữa, người thanh niên với thân hình lực lưỡng có mái tóc bạc tới.
Trên lưng vác thanh đại đao tương đương với cơ thể anh ta.
Sức mạnh tỏa ra trên người hơn hẳn những nhà thám hiểm khác.
“Meltia, người đó là…”
“A- Aah… Chắc là Thợ săn rồng.”
Trùng khớp với miêu tả.
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ta là 〖Thợ săn rồng Volk〗.
Kia là thanh đại đao yêu quý Leral của anh ấy.
Tôi nhận ra Meltia ít nói hơn bình thường, mắt dán chặt lấy Volk.
Quả thật những đường nét trên gương mặt của anh ấy cân đối một cách hoàn mỹ.
Thân hình đẹp đẽ như tác phẩm điêu khắc của thần linh.
(Trans: kèm thêm thô bạo với thiếu lịch lãm :v)
Anh ta nhìn tất cả mọi người rồi để ý tới bên trong.
“...Bảy, tám, chín; mọi người có mặt đông đủ rồi. Ta đã tốn công đến tận đây mà lại không có dấu hiệu của Howgrey. Cứ tưởng là hắn sẽ đến, nhưng chắc lại nhầm lẫn rồi.”
Anh ấy chán nản nói.
Người đang nhắc đến có lẽ là vị Bậc thầy kiếm sỹ huyền thoại được cho là đã chết.
Nhưng chắc chắn nếu người đó còn sống, sẽ không lạ nếu anh ta được mời đến đây.
Mặc dù tôi nghe là anh ta không quan tâm tới quyền lực nên liệu người đó có chấp nhận sự kiện này hay không lại là chuyện khác.
Sự chán ghét hiện trên khuôn mặt của Volk rồi anh ấy nhìn về phía chúng tôi.
“Hai trong số ở đây có vẻ hữu ích đấy. Chẳng phải đó là cô gái bị ốm hôm qua ư. Tuy cô gặp bất đồng với Tam hiệp sỹ nhưng vẫn góp mặt tới đây.”
Trong một khắc, tôi bắt gặp ánh mắt sát khí của Thợ săn rồng Volk.
Chỉ biết cúi đầu xuống theo phản xạ.
Meltia nhìn tôi khó hiểu.
“Tất cả mọi người, nếu không muốn chết thì nhanh mà co giò chạy khỏi chỗ này. Nếu ở lại chắc chắn sẽ mất mạng đó.”
Những nhà thám hiểm khác thắc mắc.
Tất nhiên tôi không biết anh ấy đang nói gì.
Một trong những binh lính gần đó chạy lại gần với vẻ lo lắng.
“Umm, ngài Volk… Có gì không hợp ý ngài sao?”
“Hey, công chúa đâu? Sao chủ nhân của ngươi không ra mặt khi mời mọi người? Ả nhát gan tới cỡ nào vậy?”
“U- Umm… Xin thứ lỗi. Công chúa vô cùng bận… Trước hết, um… tôi sẽ giải thích cho ngài quy trình của buổi lễ...”
Người lính sợ hãi trước thân hình đồ sộ của Thợ săn rồng, lùi lại tránh xa khỏi thái độ thù địch bộc lộ trần trụi.
Lời cảnh báo hiện lên trên gương mặt của 〖Bernand con mắt trí tuệ〗 đang đứng từ xa quan sát.
Anh ta quay sang người kiếm sỹ già.
“Tệ quá ngài Romrodon! Thợ săn rồng sắp ra tay rồi!”
Rõ ràng giữa hai người họ… Romrodon đã biết trước rồi.
Học viên của ông ấy cắn môi đặt tay lên kiếm ở thắt lưng.
“...Ta hiểu rồi, công chúa Chris giả mạo muốn bòn rút sức mạnh hoặc chia rẽ chúng ta trước. Trong trường hợp này ta đưa ra quyết định rồi.”
Volk rút thanh đao sau lưng.
“Ngài muốn làm g…”
Ngay tức thì, phần thân trên của người lính đang nói cùng bộ giáp đứt làm đôi.