Chương 402 – Một cô gái tầm thường và đại tiệc hoàng gia 6 (góc nhìn của Miria)
“Đáng tiếc… Chủ tế Rogueheil đáng lẽ nên có mặt ở đây trước. Ông ấy có thể nhanh chóng hạ gục tất cả chúng.”
Thermal chạm tay lên vai tôi.
Tôi không thể cử động.
Nếu hắn muốn, tôi có thể chịu chung số phận với tên lính bị tan chảy trước đó.
Nhớ vào lần cuối, hắn cũng làm điều tương tự làm tôi đột nhiên bị ốm.
Gã này có thể đầu độc bất cứ thứ gì chạm vào.
Chắc chắn không phải con người.
Giờ tôi đã hiểu rồi.
Hắn cùng chủng loại quái thú giống những tên lính.
Không chỉ riêng 〖Thermal tay kiếm đoạt mạng〗.
Một trong nhóm Tam hiệp sỹ khác cũng xuất hiện trong đại sảnh.
Với mái tóc màu xanh đậm, cô ta là 〖Mephisto tay kiếm bướm ma〗...
Thêm sự tham gia này nữa, sức mạnh của chúng đã hoàn toàn áp đảo.
Mephisto tiến lại Volk khi anh vẫn bận đối đầu với những tên lính.
“...Ta nghĩ sẽ thật chán khi bị kiệt sức bởi lũ lính quèn. Thật may mắn khi đối thủ cuối cùng của ta là một thủ lĩnh cấp cao của Quỷ vương! Ta sẽ lấy đầu ngươi!”
Cầm thanh đại đao trên tay, Volk lao thẳng tới Mephisto.
“〖Ảo ảnh〗.”
Bóng dáng của cô ta mờ ảo tách ra làm năm.
“Phong cách chiến đấu của ngươi chuyên về sức mạnh vật lý, lại còn quá đơn giản. Tuy ta không giành được chiến thắng trong trận dùng sức, nhưng chẳng thành vấn đề.”
Cả năm Mephisto cầm kiếm tiếp cận Volk.
“Ta chỉ cần đập chúng hết một lượt là xong!”
Năm lưỡi chém lớn phát động thì thanh đại đao, xé tan sàn nhà hướng đến từng đối tượng.
“Mạnh lắm…!”
Bốn Mephisto tránh được 〖Sóng xung kích〗.
Một người trúng đòn nhưng nó đi xuyên qua không gây tác dụng.
“Nhưng vẫn còn bốn…”
“Để lộ qua cách ngươi né tránh rồi! Có tật giật mình là sai lầm chết người! 〖Nguyệt trảm〗!”
Một cấu trúc ánh sáng cuộn xoắn ở mũi đao rồi hội tụ lại.
Chùm tia chiếu thẳng theo hướng anh ta đâm tới, xuyên qua mọi thứ trên đường đi.
〖Nguyệt trảm〗 nhắm về phía Mephisto khi cô ta vẫn còn ở trên không khi né đòn 〖Sóng xung kích〗.
“Ta đã tới giới hạn rồi, nhưng vẫn có thể mang ngươi theo!”
“Ah!”
Cô ta trở nên bất ngờ.
Tôi chỉ quan sát từ xa nhưng vẫn có thể nhận thấy.
Giống như 〖Sóng xung kích〗, kỹ thuật đó bao phủ nhát kiếm bằng ma lực rồi giải phóng ra, nhưng quy mô về cơ bản là khác nhau.
Tôi không tin có bất kỳ sinh vật sống nào ở thế giới này có thể chịu đựng được đòn tấn công kia.
Mephisto của Tam hiệp sỹ cũng không ngoại lệ.
Bỗng nhiên áo của cô ta mở bung ra và gương mặt người phụ nữ mái tóc bù xù ló dạng.
Một cảnh tượng ghê rợn.
Tôi đã biết cô ta cũng là quái thú rồi, nhưng thật quá sức quái dị.
Gương mặt đó đỏ ngầu, ánh mắt thiếu sức sống và môi tím tái.
“Ugh, bình tĩnh lại đi… Em đang làm chị đau đầu đấy. Đây, 〖Trọng trường〗.”
Khi cái đầu xuất hiện, cánh tay thứ ba cũng vươn ra.
Cánh tay đó thi triển quả cầu ánh sáng đen đến khi nó phồng to ra.
Sau đó tung nó về phía trước.
Khi 〖Nguyệt trảm〗 đi ngang 〖Trọng trường〗, tia sáng bị bẻ chiều về phía quả cầu khiến nó lệch hướng sượt qua người Mephisto.
Một lỗ hổng tròn trịa nằm trên tường sau lưng cô ta.
“Ta trượt rồi…”
“Sức mạnh gì thế kia, ngươi điên à? Ngươi có phải là con người không? Hừm, dù sao ngươi cũng sắp mất mạng rồi.”
Cái đầu thứ hai nhìn Volk cười khinh bỉ.
Cùng lúc khi Mephisto hạ cánh, những tên lính đổ vây về phía Volk.
Có lẽ gặp khó khăn để di chuyển sau khi thi triển trọng kích như vậy, anh ấy chịu vô số những đòn kiếm và roi xúc tu.
Romrodon cũng ngã xuống lê lết dưới đất.
Chỉ có mỗi nữ kiếm sỹ tóc vàng là chống đỡ được chạy quanh đại sảnh, nhưng lối ra bị chặn rồi, chỉ còn chờ khi nào cô ấy bị bắt mà thôi.
“Yên tâm, chỉ riêng bé sẽ không bị giết. Dĩ nhiên vài kỹ năng của bé sẽ bị lấy đi để trở thành búp bê của công chúa.”
Tôi ngã khụy dưới đầu gối, Thermal vỗ đầu tôi chế giễu.
“Thật sự… bé may mắn đấy. Mephisto với Rogueheil thì không, nhưng anh hiểu. Hai người họ nghiêm túc quá. Họ nên dành thời gian vui chơi hơn và thực hiện công việc theo ý của mình. Dù sao thì, nếu anh dắt bé theo thì công chúa sẽ thích thú lắm.”
“Bộ… tôi đã từng gặp cô ta ư?”
“Không. Hoặc ít nhất anh đoán công chúa đã từng trông thấy bé từ xa chăng? Nhưng có vẻ cô ấy đã được gặp lại người bạn của mình. Anh hay nghe ngóng xung quanh nên biết ngay lập tức. Bé chính là cô gái được nhắc tới.”
Tôi không rõ hắn đang nói gì.
Nhưng… thật ngạc nhiên khi hắn là mẫu người có thể bắt chuyện.
Ấn tượng của tôi về hắn trông bệnh hoạn hơn, nhưng ít ra hắn là người có thể tổ chức một cuộc đối thoại.
“...Tôi không ngại đi theo anh. Nhưng mong rằng hãy thả Meltia.”
“Không thể. Chẳng cứu vãn được gì đâu.”
“Bạn ấy cùng đến đây chỉ vì lợi ích của tôi. Tuy không có chút sức lực nào cả, nhưng… qua phản ứng của anh, không phải tôi hoàn toàn mất quyền thương lượng.”
Tôi chĩa quyền trượng vào đầu.
Vai run lên vì sợ.
Nhưng bất chấp, tôi vẫn nở nụ cười dũng cảm.
“...Hmm, thú vị đây. Anh hầu như chỉ bị đánh giá qua những nhiệm vụ ám sát và tấn công, nhưng cũng đã từng gặp một người tương tự thế này. Nhưng cuối cùng chúng vẫn không thật lòng. Anh sẽ đặt cược xem liệu bé có vượt qua hay không, chỉ vì… anh thấy bé rất hấp dẫn. Được thôi, anh sẽ thử xin công chúa xóa sạch ký ức của cô ta rồi đuổi đi hoặc không thì nhốt lại. Mà anh không nghĩ cô ta sẽ đồng ý đâu.”
Gần như vô nghĩa nếu hoàn toàn chấp nhận theo ý bọn chúng.
Nhưng vẫn đạt được giá trị trong cuộc trao đổi lần này.
Quan trọng là khi giữ cuộc nói chuyện, tôi đang cầm chân một trong số binh lực mạnh nhất của chúng.
Khoảng khắc tiếp theo, trần nhà đổ sập.
Một con rồng hai đầu khổng lồ đến mức chiếm một phần diện tích đại sảnh đáp xuống.
Khi lũ lính xung quanh Volk hoang mang, chúng đã bị đuôi rồng quất trúng.
Một số bị đánh bay.
Áo giáp vỡ nát và cơ thể màu xanh lục tung tóe.
Vài tên định dùng kiếm kết liễu Volk.
Nhưng một đầu rồng bảo vệ anh ta ở trong miệng.
Đồng thời con rồng vỗ cánh, tạo ra vô số lưỡi gió lan tỏa khắp xung quanh nhằm kiểm soát bọn lính.
Những tên bị trúng đòn trực diện đứt làm đôi theo cả bộ giáp, cơ thể văng lẹp bẹp.
“Sao lại có con rồng ở đây? Là ả ta? Việc làm của Thánh nhân?!”
Thermal hét lên.
Xem ra đây là tình huống bất ngờ đối với bọn chúng.
Cưỡi trên đầu rồng là một con nhện to và cô gái có làn da nhợt nhạt quái lạ với đôi mắt đỏ.
Một con quái như thứ kim loại lỏng nằm trên lưng.
Con nhện nhả tơ bám lên tường rồi bò dọc trên đó.
Kim loại lỏng di chuyển phun ra đám mây bụi lấp lánh.
Phần bụi bám lên người bọn lính hóa cứng chúng lại.
Khi những bức tượng tuyệt vọng động đậy không thể di chuyển, con rồng nghiền nát chúng dưới chân.
Vẫn cưỡi trên đầu, cô gái dùng phong thuật tạo ra những trận lốc xoáy thổi bay đám lính, ném chúng đâm vào tường và sàn.
Chỉ trong vài giây mà phần lớn số lượng lính vừa nhân đôi khi nãy trở thành chất dịch lỏng và mảnh giáp vụn vặt.
“Là 〖Chư hầu thánh linh〗 của ả ta ư?! Không thể nào, nó đâu còn chỗ trống nữa… Hơn nữa ả tìm đâu ra một con rồng thứ hạng cao thế này…?”
Thermal bấu chặt vai tôi.
Sự thất vọng và tức tối hiện rõ trên mặt, hắn cắn môi phun ra lời nói.
“Gì cơ, chẳng lẽ là Irushia!?”
“Eh…?”
Irushia là tên tôi đã đặt cách đây rất lâu.
Là tên của chú rồng mà tôi vẫn luôn tìm kiếm.
Tôi quan sát kỹ con rồng hai đầu hung hãn.
Gương mặt có vẻ quen thuộc.
Nhưng chỉ có thế.
Tôi không thể chắc chắn.
“...Tệ quá. Chúng ta đã xem thường ả Thánh nhân. Khi chúng ta vẫn đang tìm cách đối phó, ả đã liên lạc và thành lập một liên minh. Đến bước này anh phải tách khỏi mọi người thôi… Chừng nào họ còn phối hợp cùng nhau, những người lính và Mephisto có thể xử lý những kẻ khác ngoài Irushia. Anh phải nhanh chóng thông báo tình hình cho công chúa và tập hợp với ngài Rogueheil để hạ gục nó…”
Thermal nhìn tôi với nụ cười ranh ma.
“Anh đoán chưa phải là tệ nhất. Không ngờ lá bài tốt lại rơi vào tay các người ngay thời điểm cuối. Công chúa bảo là do ân huệ của Thần ngôn. Riêng anh thì không tin. Vấn đề duy nhất còn lại là khi nào ả Thánh nhân sẽ tung toàn bộ số bài mà thôi…”