Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 206

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 8

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 349

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 492

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Arc 10: Nguyệt & Chuông [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 256: Uematsu Yurika Vào Buổi Sáng

Tôi là một người hay dậy sớm.

Hiện tại tôi không sống ở nhà mình mà ở ký túc xá của Học viện Gift Đệ ngũ.

Đồng hồ báo thức ở đầu giường đang reo lên, báo hiệu đã 4 giờ sáng.

Ting, ting, ting, ting! Tôi tắt chiếc đồng hồ báo thức kiểu cũ, kỷ vật của cha mẹ tôi.

“……..buồn ngủ quá.”

Tôi chỉnh báo thức lại lúc 6 giờ và chui lại vào chăn.

Bình thường, tôi sẽ thức dậy lúc 4 giờ, chạy bộ 5 km, rồi quay về tắm rửa.

Đó đã là thói quen buổi sáng của tôi từ khi còn ở sơ trung.

Tuy nhiên, vì cái thói quen đó mà tôi đã lơ là việc học. Giờ đây khi đã lên cao trung, tôi muốn tập trung vào việc học hành nên đã quyết định bỏ thói quen đó.

Thế nhưng, việc đặt báo thức lúc 4 giờ sáng đã trở thành một thói quen khó bỏ của tôi.

Hai giờ sau, chuông báo thức lại reo lên.

“………buồn ngủ quá.”

Chiếc đồng hồ này là vật kỷ niệm nhưng nó ồn quá, hay là vứt nó đi luôn nhỉ? Sáng nào tôi cũng có suy nghĩ này.

Dùng báo thức trên điện thoại sẽ tốt hơn đúng không? Nghĩ vậy, tôi lại chỉnh lại báo thức.

Lúc 7 giờ, chuông báo thức lại kêu.

“…………buồn ngủ quá.”

Tôi là một người hay dậy sớm.

Tôi thức dậy lúc 7 giờ, đánh răng và đi đến nhà ăn của ký túc xá.

Với mí mắt còn nặng trĩu, tôi loạng choạng đi về phía đích đến.

“Ossu! Sáng tốt lành, Yurika!”

“……..buồn ngủ.”

Tôi ngồi xuống cạnh Yoru, người đã có mặt ở nhà ăn từ lúc nào.

Sáng nào tôi cũng ăn một cái bánh mì cuộn bằng bột lúa mì không vị này và trò chuyện với Yoru.

“Aaa!? Hôm nay cậu tràn đầy năng lượng thế, Yurika!”

“Buồn ngủ……..”

“Nghe tớ nói này, Yurika! Cái [Rắn Tra Tấn] ở thời Kamakura, cái mà họ nhét một con rắn sống vào miệng ấy, nó thật sự tồn tại đó. Tớ cứ nghĩ tra tấn là dùng dao với vũ lực, không ngờ dùng sinh vật sống làm công cụ cũng có thật.”

“Buồn ngủ……..”

“Ý là, dùng động vật như thế cũng tàn nhẫn thật.”

“……………buồn ngủ.”

“Ừm, mới tưởng tượng thôi tớ cũng rùng mình rồi.”

Nhân tiện, tại sao cô gái này cứ luyên thuyên về chuyện tra tấn vậy nhỉ?

Tôi vừa uống sữa vừa gật gù theo câu chuyện tra tấn đầy nhiệt huyết của Yoru.

“Yoru-chan nè……..cậu đừng nói chuyện kỳ lạ vào sáng sớm nữa được không……..?”

“Chihiro! Một thế giới mới đang chờ cậu nếu cậu mở lòng và tìm hiểu thêm về tra tấn đấy!”

Chihiro, bạn cùng phòng và cùng khóa với chúng tôi, nhưng học khác lớp, đã nói thay nỗi lòng của tôi.

Cũng may mà tôi là người bình thường ở đây.

“K, Không đời nào!? Mình nói chuyện về cái bánh pudding ngon lành này đi!”

“Cậu biết không, Nhật Bản có một lịch sử tra tấn phong phú mà họ không hề ghi vào sách giáo khoa đâu.”

“Không, tớ không muốn nghe! Cậu nói gì mà tớ mất hết cả vị giác của bánh rồi!”

“Cái bánh đó ban đầu đã có vị gì đâu chứ!? Giờ thì, để tớ giảng cho cậu về phương pháp tra tấn chính xác nhé!”

“Híiiiiiiii! C, Cứu tớ vớiiii!”

Mới sáng sớm mà họ đã ồn ào quá……..

✦✧

“Đến giờ đi học rồi nhỉ……..”

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, tôi đi đến trường, chỉ cách đó 10 phút đi bộ.

Trong khi tự hỏi hôm nay mình sẽ có một ngày như thế nào, tôi bước vào sân trường với sự phấn khích hơn cả ngày tôi nhập học.

“Chậc…”

“Ố?”

Tôi thấy một người tôi không muốn gặp ở cổng trường.

Hắn tên là Seki Shou. Hắn cùng khóa với tôi nhưng khác lớp, cứ như hắn lại đang đợi rình rập tôi hôm nay vậy.

Hắn thuộc về Gift Hunter, một tổ chức mà tôi đã rời khỏi sau ngày học đầu tiên.

“C, Chào, Uematsu! Cậu vẫn ổn chứ!?”

“Nếu cậu nghĩ tôi ổn thì cậu nên đi kiểm tra mắt đi.”

“Trông cậu vẫn ổn với tôi mà.”

Nếu hắn nhận ra tôi đang không ổn, vì hôm nay có tiết tiếng Anh (môn mà tôi không thể nào xoay sở được), thì hắn đã đúng.

Như mọi khi, anh chàng này thực sự mù tịt.

“Phải công nhận là tôi không ghét thái độ của cậu đâu, Uematsu.”

“Chắc~thế.”

Nhắc mới nhớ, hôm nay tôi quên làm bài tập Hóa-Gift mất rồi……..

Không biết Risa có cho tôi chép không nhỉ……….

Tôi cần kết thúc cuộc nói chuyện với Seki và đến lớp càng sớm càng tốt.

“Vậy thì sao? Cậu vẫn ghét Gift đúng không? Về lại với chúng tôi đi, Uematsu.”

“Tôi đã rửa tay gác kiếm cái chuyện vô bổ đó rồi. Mục tiêu của tôi bây giờ là trau dồi trí tuệ và tìm kiếm sức mạnh thực sự để trở thành một shinobi chân chính. Chừng nào công lý của tôi và nguyên tắc của các Gift Hunter còn không phù hợp, tôi sẽ không quay lại con đường đó.”

Giống như Akechi-shishou, tôi muốn có sức mạnh để chống lại Gift chỉ bằng khả năng thể chất của mình.

Giờ tôi đã nhận ra rằng dùng Gift của mình để tiêu diệt những Gift Holder xấu xa không phải là công lý của tôi.

“V, Vậy cái công lý đó của cậu là gì hả, Uematsu? Nếu là tôi thì tôi chắc chắn có thể theo kịp nó.”

“Hứ, công lý của tôi là [Hoà Bình Thế Giới].”

“……………Hả?”

“Cậu không thể theo kịp được đúng không.”

Lời nói của tôi khiến Seki đang cứng đờ tỉnh lại.

“C, Công lý của tôi cũng là [Hoà Bình Thế Giới]. T, Thật là trùng hợp, Uematsu.”

“Rõ ràng là miễn cưỡng.”

“Aaa, [Hoà Bình Thế Giới] tuyệt vời thật đấy.”

“Rõ ràng cậu đang chế giễu tôi mà?”

“Tôi yêu cái sự ngây thơ của cậu lắm đấy.”

“Tôi không có ngây thơ đâu nhé?”

Tôi sẽ không bao giờ cho phép hắn gán cái mác đó cho tôi đâu, cảm ơn nhé.

Nếu nói ngây thơ thì Sakuya mới đúng. So với cô ấy, tôi là một người rất thông minh và nghiêm túc đấy.

Tôi đã mất hết hứng thú với cuộc nói chuyện về Gift Hunter này rồi.

Khi tôi đang nghĩ cách để thoát khỏi Seki, tôi chợt thấy shishou và những người khác ở khóe mắt.

“Muh? Shishou ở đây rồi. Bye, Seki.”

“N, Này!? Quay lại với chúng tôi đi, chúng ta có thể cùng nhau đạt được [Hòa Bình Thế Giới] mà!”

“Shisho~u!”

Tôi quay lưng lại với Seki và chạy đi.

Hắn cứ lẽo đẽo theo tôi để tôi quay lại Gift Hunter ít nhất hai ngày một lần và tôi đã nói với hắn rất nhiều lần rằng tôi không thể vì tôi đã gia nhập câu lạc bộ Văn học. Đúng là một người phiền phức.

[[Chết tiệt……, cái shishou gì vậy chứ…….., khốn nạn, chết tiệt cái tên shishou đó….]]

Seki dường như lẩm bẩm trong miệng, nhưng làm gì có chuyện hắn đánh bại được shishou.

✦✧

“[Dấu Ấn Tiếp Nhận Gift] à……..?”

Sau khi chia tay với Seki, shishou đột nhiên muốn nói chuyện riêng với tôi và hỏi về [Dấu Ấn Tiếp Nhận Gift].

Có lẽ nó liên quan đến bạn cùng lớp của chúng tôi, Fukamori Misuzu?

Tôi chưa bao giờ nói chuyện với cô ấy, nhưng vì cô ấy có dấu ấn đó trên mặt, có lẽ cô ấy là một trong những Tín Đồ Gift.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Gift Revenger, Takiguchi Masaya, đã để mắt đến cô ấy.

“Là một cựu Gift Hunter, em có biết cách nào để xóa nó không?”

Shishou hỏi với giọng nghiêm túc.

Nhưng dù anh có hỏi tôi một cách chân thành như vậy, tôi cũng chỉ có thể đưa ra một sự thật phũ phàng.

“Từng có một người sở hữu Gift có thể phá giải lời nguyền của [Dấu Ấn Tiếp Nhận Gift].”

“Đã, đã từng!? Ý em là sao, Yurika!?”

“………không may, người đó đã bị các thợ săn thanh trừng vào năm ngoái rồi.”

“C, cái gì……? Vậy là người đó thật sự tồn tại…….?”

Tôi lấy hết can đảm khi nghe thấy giọng nói thất vọng của shishou.

“Năm ngoái, có một nam sinh đã dùng Gift của mình để phá giải lời nguyền và kiếm tiền. Tên đó đã kiếm được rất nhiều tiền từ cả bên trong và bên ngoài học viện.”

Thông tin về các Gift Hunter thường xuyên được cập nhật trong mạng lưới của họ nhưng sẽ không bao giờ bị rò rỉ ra bên ngoài.

Nhưng dù tôi đã nghỉ việc, tôi vẫn có thể truy cập vào mạng lưới đó.

“Nhưng người đó bắt đầu trở nên tham lam hơn. Hắn đòi 10 triệu yên từ những người giàu có cho một lần sử dụng Gift. Hắn từng chỉ đòi 10,000 yên từ các học viên ở đây, nhưng khi hắn bắt đầu nói [Giá bây giờ là 1,000,000, trả tiền đi.] và dùng bạo lực để lấy tiền, hắn đã bị thanh trừng.”

“Khốn nạn…….., đúng là một thằng ngu……..”

Shishou ôm mặt và cay đắng thốt lên.

Nhưng đôi mắt anh ngay lập tức thay đổi.

“……Ra là vậy. Cảm ơn em, Yurika. Anh nợ em một ân huệ nhé.”

“Không có gì. ……..aa.”

Vì cuộc nói chuyện là về [Dấu Ấn Tiếp Nhận Gift], tôi đã nhớ ra một điều quan trọng.

Đ, Đúng rồi……

Tôi đã hoàn toàn quên mất chuyện này.

“Nn?”

“Nếu shishou muốn cảm ơn em thì làm ơn cho em chép bài tập Hóa-Gift của anh được không!?”

“…………”

Và thế là, tôi đã hoàn thành bài tập về nhà và nộp đúng hạn vào ngày hôm đó.

<Tác Note>

Seki Shou, là ai nhỉ?

Vui lòng xem Chương 198

Yurika thì yếu vào buổi sáng.

Ngược lại, Yoru luôn tràn đầy năng lượng.

Có một nữ chính bắt đầu nói về tra tấn ngay khi sáng sớm ở đây.

Dùng Gift để kiếm tiền là hợp pháp.

Ví dụ, StarCha và anh chàng dùng Gift để làm video trực tuyến đều hợp pháp.

Tuy nhiên, đòi hỏi số tiền bồi thường cắt cổ và dịch vụ gian lận vẫn là một tội ác.

Về Chihiro-chan, người chỉ xuất hiện chốc lát ở đây.

Phòng cô ấy ở cạnh phòng Yurika.

Cô ấy là một cô gái nghiêm túc luôn bị sốc bởi những trò quậy phá của Yoru và Yurika.

Cô ấy cũng thích những thứ dễ thương.

Có thể cô ấy sẽ xuất hiện trong câu chuyện, có thể không.

Cô ấy học khác lớp với Haruka và Mitsuki.

Tiếp theo, Seki Shou đang thất vọng sẽ làm gì……..?