Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

12 206

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

2 6

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

17 348

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

21 471

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Arc 10: Nguyệt & Chuông [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 257: Seki Shou Thất Vọng

“Tên khốn kiếp đó, shishou cái gì chứ…”

Seki Shou nhìn theo bóng Yurika rời đi.

Đáng tiếc, Yurika đã không còn hứng thú với hắn nữa, nên cô ấy không hề nghe thấy bất cứ điều gì Seki nói.

Hắn thậm chí còn đang cân nhắc từ bỏ việc săn Gift giống như Yurika.

“Nhưng mà, mình đâu có định phản bội sensei…”

Nhận ra rằng việc từ bỏ sẽ đồng nghĩa với phản bội [Gift Revenger], Takiguchi-sensei, Seki đã dẹp bỏ ý nghĩ đó.

Tuy vậy, hắn vẫn thấy bực bội.

Một ngày nào đó, Yurika sẽ vỡ mộng với cái tên “shishou” đó và quay trở lại làm Gift Hunter thôi, Seki lầm bầm trong lòng.

Vừa lúc Seki đến lớp.

“Này, Seki! Mới sáng sớm đã bị từ chối rồi hả!”

“Câm miệng đi, Saki!”

“E, Eimi-chan…”

Seki lườm cô bạn cùng lớp Saki Eimi, người vẫn đang cười trêu chọc mình.

Mishima Haruka cố gắng ngăn cô ấy lại.

Chắc hẳn họ đã nhìn thấy hắn lúc nãy, Seki đoán vậy.

Saki Eimi là một cô gái gan dạ, ý chí mạnh mẽ đến mức không ngại đối đầu với cả con trai.

“Seki-kun.”

“Gì vậy, Mishima!?”

“Seki-kun thích Uematsu-san đúng không?”

“Guaa!”

Hình như Haruka biết người hắn vừa nói chuyện là Uematsu Yurika.

Cô có mối quan hệ gì với Yurika vậy chứ!? Câu hỏi đó xuất hiện trong đầu, Seki bắt đầu nghĩ về những điểm giao tiếp có thể có giữa Haruka và Uematsu.

“Mishima… Uematsu thích cái tên ‘shishou’ đó hả?”

“Tôi nghĩ là vậy.”

“Hự… đó là tình yêu trai gái sao? Hay chỉ là thích thôi? Tôi nghĩ cô ấy chỉ quý mến thằng đó như một người bình thường thôi chứ?”

“Tôi nghĩ đó là tình yêu trai gái.”

“…………”

Xoẹtttttt, đầu óc tôi trống rỗng.

Không, không, không, không, ý là, nếu cô ấy yêu hắn ta thì tại sao lại gọi hắn là “shishou”?

Trong lòng, Seki tuyệt vọng phủ nhận khả năng Yurika có tình đơn phương với shishou của mình.

“Cậu tàn nhẫn thật đấy, Haruka.”

“Nếu không nói dối dịu dàng một chút thì Seki-kun sẽ không thể tiến lên được đâu.”

“Nhưng mà, Seki đang là…”

“…………”

Không thể nào lung lay được đâu, dù cho hai nhỏ kém duyên này có nói gì đi chăng nữa.

Seki cố gắng sắt đá trái tim mình.

Sau khi được cả hai tiễn, Seki về chỗ của mình.

“Seki đang seki…”

“Seki-kun, cậu định chơi chữ đấy hả?”

“Không có!?”

Sáng hôm đó, hắn đã bị Eimi và Haruka trêu chọc một cách tàn nhẫn…

✦✧

“Chết tiệt…”

Sự bực bội của hắn vẫn kéo dài ngay cả sau khi tan học.

Rõ ràng là những lời trêu chọc của Eimi và Haruka đã ảnh hưởng đến hắn ta.

Có lẽ vì đánh mất sự bình tĩnh thường ngày, hắn đã đi một con đường lạ lẫm trên đường về nhà.

Khoan đã, đây là đâu?

Ừm, nếu cứ đi ngược lại con đường mình đã đi thì sẽ ổn thôi nhỉ…

Seki bình tĩnh đưa ra quyết định trong tình huống xa lạ này và quay người lại. Khoảng 5 phút sau, hắn thấy mình đang đứng trước một quán cà phê trông có vẻ trống rỗng nhưng lại rất thời thượng.

Với sự bực bội đã tích tụ từ sáng, cậu quyết định vào đây thư giãn và gọi một tách cà phê để giải khát.

“Chào mừng quý khách.”

“…Chào.”

Một người đàn ông khá đẹp trai, trông không rõ tuổi, đã chào đón hắn.

Có vẻ như ông là chủ quán cà phê này.

Seki không hề biết, Yoru Hiru đang làm thêm ở đây. Tuy nhiên, hôm nay cô ấy nghỉ nên người phục vụ hắn là Tanikawa Nagare.

“Ồ, một khách hàng mới. Cho tôi hỏi tên cậu được không?”

“S, Seki Shou ạ.”

“Tên cậu khá ngắn nhỉ? Tôi là Tanikawa Nagare. Cứ gọi tôi là Master hay Quản lý cũng được.”

Một màn giới thiệu đột ngột.

Có vẻ như hắn không thể sánh bằng Master, người có kỹ năng giao tiếp siêu việt như thế này.

“Vâng, Master, ở đây có bán đồ uống có kem không?”

“Chúng tôi có soda dưa lưới và cola.”

“Vậy thì cho cháu một ly soda dưa lưới có kem.”

“Được thôi. Shou-kun, soda dưa lưới có kem sẽ có ngay. Cứ ngồi chỗ nào mình thích.”

Ông nói cứ ngồi chỗ nào tùy thích nhưng tất cả các ghế ở đây đều trống. Có vẻ như ông ấy nói theo nghĩa đen.

Hắn ngồi xuống quầy gần cửa ra vào.

Trong lúc đó, Master đi vào phía sau cửa hàng.

Khi mắt Seki lướt qua chữ ký của StarChild treo trên tường dù rõ ràng không có khách, Seki đã rất ngạc nhiên.

Nơi này có bầu không khí tốt nhưng Seki không khỏi lo lắng rằng cửa hàng có thể không đủ doanh thu để duy trì vì quá vắng khách.

“Haaa… Con gái thật khó hiểu…”

Khi hắn lẩm bẩm một mình, một tiếng lạch cạch vang lên từ cửa ra vào.

Khi hắn phản xạ quay đầu lại nhìn, một cậu bé tóc đen, khuôn mặt phi giới tính, mặc đồng phục giống hệt hắn bước vào cửa hàng.

“Chào Master.”

“À, Takeru-kun, chào mừng.”

“Một ly pha đặc biệt nhé.”

“Rồi rồi.”

Chỉ bằng giọng nói, Master đã nhận ra đó là Takeru.

Có lẽ họ đã quen biết nhau từ lâu hoặc trí nhớ của Master quá siêu việt.

Nhận thấy Seki đang mặc đồng phục giống mình, Takeru đi tới chỗ Seki.

Tò mò, Takeru tình cờ gọi Seki dù đây là lần đầu tiên họ gặp nhau.

“Ồ, wow. Cùng đồng phục.”

“Hả?”

“Tôi là Juumonji Takeru. Còn cậu?”

“Seki Shou…”

“Shou à, rất vui được gặp cậu.”

Quán cà phê này bị sao vậy…?

Không chỉ Master mà cả khách hàng cũng tự nhiên bước đến tự giới thiệu…

Cảm thấy kỳ lạ, Seki lo rằng mình đã chọn một nơi kỳ quặc để thư giãn.

“Haaa…”

Thôi kệ đi.

Giá mà Uematsu chịu quay lại làm Gift Hunter thì tâm trạng của mình đã tốt hơn nhiều rồi…

Khi hắn đang lẩm bẩm trong đầu, Master mang ra ly soda dưa lưới có kem cho hắn và ly cà phê pha cho Takeru.

Sau đó, ông không nói thêm gì nữa và quay lại sau quầy, chờ đợi những vị khách mới.

“Này, Shou.”

“Gì?”

Takeru, người đang ngồi cách hắn một ghế, gọi.

Dù hơi khó chịu vì cậu quá thân mật, Seki vẫn quyết định trả lời.

“Cậu, cậu đang lo lắng chuyện gì đó đúng không, nó hiện hết trên mặt cậu kìa.”

“C, cậu nhìn ra sao?”

“Ừm, tôi nghĩ nếu cậu nói ra thì sẽ cảm thấy tốt hơn đấy, tôi sẵn sàng lắng nghe mà.”

Seki suy nghĩ vài giây trước lời đề nghị của Takeru.

Master hiện tại không có việc gì làm nhưng có vẻ ông không định nói gì cả. Ông chỉ lặng lẽ chờ xem mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào.

“Thật ra… tôi thích một cô gái, nhưng có vẻ như cô ấy lại yêu một người khác… cậu nghĩ tôi nên làm gì đây, Takeru?”

“…………Được rồi.”

Takeru trả lời với vẻ mặt nghiêm túc.

Trong khi đó, đầu óc cậu đang quay cuồng với tốc độ tối đa.

(Ch, chuyện này nghiêm túc quá!? Mình tưởng nó sẽ kiểu [Ôi, thầy giáo thể dục hôm nay đáng sợ quá!] hay đại loại thế chứ… tại sao cậu ấy lại hỏi một câu như vậy với một thằng chỉ có tối đa 3 mối tình như mình chứ… Akechi-sensei, Risa, Sasaki, Yoru, ai cũng được, hãy cho tớ mượn trí tuệ của các cậu…)

Takeru hoảng loạn tột độ.

(Ý là, thằng nhóc này không thể giúp được đâu… Nó hoàn toàn không có kinh nghiệm yêu đương nào cả… Còn thằng nhóc láo lếu kia thì có rất nhiều trải nghiệm yêu đương nhưng lại không nhận ra chúng là trải nghiệm yêu đương ngay từ đầu, nên hai đứa cũng giống nhau thôi… Tại sao tất cả các chàng trai xung quanh Sakuya đều như thế này nhỉ…)

Master nghĩ khi nhận thấy sự bối rối nội tâm của Takeru.

(Cứu với, Master.)

(Ta gần 40 rồi, lời khuyên của ta có tác dụng gì với cậu ấy chứ…)

Takeru và Master trò chuyện bằng mắt.

Nhận ra mình phải dựa vào trí thông minh của bản thân, Takeru tập hợp suy nghĩ.

“Đ, đây là loại tình huống như thế này đúng không?”

“Như thế nào?”

“Quan trọng là không được từ bỏ, cậu không nghĩ vậy sao?”

“Không từ bỏ hả…”

“Và đôi khi, cậu cũng phải biết khi nào nên từ bỏ.”

“Biết khi nào nên từ bỏ…”

(Mình đang nói cái quần què gì thế này…)

Nhận ra mình hoàn toàn tự mâu thuẫn, mặt Takeru đỏ bừng vì xấu hổ.

(Ý là, không thể trách được mà, mình thậm chí còn không biết Shou thích ai! Đúng rồi, làm sao mình có thể đưa ra lời khuyên cụ thể khi mình còn không biết cô gái mà cậu ấy thích là người như thế nào! Không phải lỗi của mình, Shou, đó là lỗi của cô gái đó!)

Logic của Takeru đã bay mất.

Thật trùng hợp, vì cô ấy là bạn cùng lớp và là thành viên của nhóm Tây Quân, cậu thực ra khá quen biết cô ấy.

“Tôi hiểu rồi… Không từ bỏ và biết khi nào nên dừng lại. Đó là điều quan trọng nhất nhỉ.”

“Đ, đúng vậy.”

“Cảm ơn nhé, Takeru! Tôi sẽ đối diện với cô ấy một lần nữa với tâm lý đó!”

“C, chắc chắn rồi.”

(Cậu sẽ làm gì?) câu hỏi đó hiện lên trong đầu nhưng cậu đã không thốt ra.

Sau đó, Seki uống cạn ly soda dưa lưới có kem và trả tiền.

“Master, Takeru, tôi sẽ quay lại!”

Nói rồi, Seki vội vã chạy ra khỏi quán cà phê.

“Cái đó là sao vậy?”

“A, ai mà biết.”

Vẫn còn bối rối, Master và Takeru nhìn theo bóng Seki Shou.

✦✧

“Uematsu, tôi sẽ không từ bỏ cậu nhưng tôi cũng sẽ từ bỏ cậu!”

“Hả?”

Sáng hôm sau.

Thấy Seki còn kỳ lạ hơn mọi khi, Uematsu Yurika lùi lại…

(Không thể nào…)

Phản ứng của Shinobi khá lạnh nhạt.

<Tác Note>

Takeru gần như vô dụng khi không có Hideyori và Risa.

Nhân tiện, SekiXYurika không có đâu.

ShishouXYurika mãi đỉnh.

Họ của Eimi đã được hé lộ một cách tinh tế.

Sẽ còn lâu lắm mới đến lượt cô ấy…

Một lớp học có Mitsuki, Haruka, Eimi, Seki và Tarzan, đây là lớp học gì vậy nhỉ?

Tiếp theo, Misuzu trông như thế nào dưới góc nhìn của Madoka…

Eng: Ghế ngồi trong tiếng Nhật. Tluc: Risa, Hideyori và ai nữa ta? sẽ tiết lộ trong tương lai nhỉ?