Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bữa tối của Valhalla

(Đang ra)

Bữa tối của Valhalla

Kazutoshi Mikagami

Không không, tôi chỉ là một con lợn rừng thôi mà!?

2 6

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

190 1296

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

514 879

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

181 492

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

189 949

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, với cô bạn cùng lớp

(Đang ra)

Sau giờ học, tại quán ăn gia đình, với cô bạn cùng lớp

Ryu Hidari

– Khi cùng nhau trải qua những ngày tháng ấy, họ dần dần bị thu hút bởi nhau.

17 54

Quyển 7 - Chương 10 Thắng lợi biển báo giao thông

“Lại xem nè, là cá khô đó a!”“Ùng ục ục...”“Là... cọng lông đoàn a, mau đến chơi nào?”“Ùng ục ục...”“A a a a a a! Không chịu nổi nữa rồi!” — Kilou cuối cùng cũng phát điên.

Tại Blwet, mấy con hồ này thực sự khó chơi. Bất kể Kilou đưa ra thứ gì thú vị hay ngon lành, chúng vẫn giữ nguyên gương mặt thờ ơ, vô cảm, thậm chí còn nhìn hắn như thể hắn là một tên ngốc thực sự.

Ai... Ta cũng là một đại lão gia mà, chẳng lẽ không cần mặt mũi sao?

“Ca ca, ngủ trên giường của ta đi mà...”Vứt đi? Không đành lòng.Không vứt? Thì lại tự giày vò bản thân.

“Ai nha, ta thật là...” — Kilou che mặt, tự trách chính mình.

“Ê ~ Tiểu Kilou! Mau ra đây huấn luyện nào ~!” — ngoài ký túc xá, âm thanh gọi hồn quen thuộc của Yaiba vang lên.

Phía trước là con mèo thối, sau lưng là ác quỷ, thời gian ở Warren Caesar này... sao lại còn khổ hơn cả hồi lang thang bên ngoài?

Kilou đã từng nếm trải kiểu huấn luyện của Yaiba, đáng lý ra không đến mức sợ hãi như vậy. Nhưng từ lần trước, lúc huấn luyện, chỉ vì Kilou hơi rơi vào hạ phong mà bất ngờ ném đao đổi sang đấm tay không... Yaiba liền tức giận, ánh mắt nhìn hắn cứ như muốn... giết người thật sự.

“Kilou...” — Hilde lo lắng nhìn hắn. Cuộc tỷ thí vừa nãy, nàng đều thấy rõ ràng, thực sự rất nguy hiểm.

“Không sao đâu.” — Kilou trấn an, gần đây Hilde rất nhạy cảm, không thể để nàng thêm lo lắng.

Một bên, Yaiba đang cúi đầu nhìn hai cánh tay hóa lưỡi đao của mình, chau mày. Có vẻ như thứ gì đó khiến nàng cực kỳ để ý.

“Tiểu Kilou... ngươi không sao chứ?” — Yaiba nghiêm giọng hỏi.

“Ừ? Ta rất khỏe mà? Có chuyện gì sao?”

“...Không, không có gì.” — Yaiba bỗng thay đổi sắc mặt, chuyển giọng tươi cười:“Nói mới nhớ, kỳ nghỉ dài hạn sắp tới rồi đấy. Ngươi có kế hoạch gì không?”

Nghỉ dài hạn?

“A, đúng rồi nhỉ!” — Kilou bừng tỉnh.

Vì bị Saori bắt cóc trong một thời gian, hắn đã bỏ lỡ cả học kỳ giữa. Gần đây, do các thừa kế Thần Tộc lần lượt quay về và cần nghỉ ngơi, trường học cũng không tổ chức lớp học chính thức. Không ngờ lại đến thời điểm kết thúc kỳ rồi!

“Yaiba lão sư! Hôm nay huấn luyện đến đây thôi! Ta có việc cần xử lý!” — Kilou vội đứng dậy, bỏ chạy về ký túc xá. Hilde cũng nhanh chóng đuổi theo sau.

Trở về ký túc xá, Kilou đi thẳng lên tầng hai, dừng lại trước một căn phòng. Sau khi dọn sạch đống đồ linh tinh trong này, hắn đã xin phép Hilde cho biến nó thành không gian riêng tư của mình. Hilde cũng không có phản đối gì cả.

“Ngại quá, Hilde, làm phiền ngươi chờ bên ngoài một chút.” — Đây là căn phòng chỉ mình Kilou có thể bước vào. Cũng là nơi chứa bí mật lớn nhất của hắn.

Hilde khẽ gật đầu. Nàng biết căn phòng này có ý nghĩa đặc biệt với Kilou, nên không can thiệp, chỉ lặng lẽ dựa vào tường trước cửa, nhắm mắt lại. Nàng dùng ma pháp để thăm dò xung quanh, đảm bảo không có kẻ nào lẻn vào trong.

Nàng rất sợ, sợ rằng mình sẽ lại một lần nữa... mất đi Kilou.

Hơn nữa...

Không thể loại trừ khả năng Hilde chính là Hibiscus...

Bên trong căn phòng, thực ra không có nhiều đồ vật. Kilou tận dụng một mảng tường lớn để dán kín những mẩu thông tin — toàn bộ những gì hắn biết về "thần".

Vì nàng từng nói — manh mối đã sớm nói rõ cho hắn biết.

Đây chính là nơi Kilou, với tư cách là một phàm nhân, dám thách thức Thần Minh.

【 Đầu tiên cần xác định rõ: nàng cải trang, giả dạng hay thật sự xâm nhập? Chủ nhân gốc có biết không? 】

Đây là mấu chốt cốt lõi của trò chơi này.

【 Thích hai màu trắng và đen 】【 Thích uống cà phê, có thói quen gõ vành cốc 】【 Thường chống tay khi đi bộ 】【 Giọng nói nhẹ nhàng, kể cả tức giận cũng không to tiếng 】【 Ít khi đeo trang sức hay phụ kiện 】【 Khi nói chuyện luôn nhìn thẳng vào mắt đối phương, giữ khoảng cách gần 】

...

Từng đầu mối một, là kết quả của vô số ngày đêm Kilou hồi tưởng về quãng thời gian mình từng sống cùng Hibiscus ở Trái Đất. Những chi tiết tưởng chừng vụn vặt, nhưng lại là thứ duy nhất hắn còn giữ được.

Quá trình này vô cùng đau khổ. Đó là mối tình đầu của hắn. Nhưng cái kết lại mơ hồ và dở dang đến mức chính hắn cũng chẳng thể nào hiểu rõ.

Mỗi lần nhớ lại, Kilou như sống lại toàn bộ đoạn tình cảm ấy một lần nữa. Và hắn cũng càng rõ ràng hơn một điều:

Mình đã yêu cô ấy sâu đậm đến nhường nào.

Mà càng yêu bao nhiêu, thì hiện tại... lại càng hận bấy nhiêu.

Không một ai đáp lại. Trong căn phòng tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ có Kilou đứng lặng.

Hắn nhìn lại mảng tường, nơi mà sau chuỗi đầu mối liên tiếp, là những dòng chữ đỏ rực:

【 Có lẽ... tất cả những điều này chỉ là giả tưởng 】【 Có vẻ như nàng xem ta là... người khác. Lou là ai? 】【 Thế giới này tồn tại hoa Hibiscus. Có liên hệ gì không? 】【 Mỗi lần nàng xuất hiện là một biến cố xảy ra — có ý nghĩa gì sao? 】【 190,000 năm — nàng rốt cuộc đang tìm gì? Là Lou, hay... chính là ta? 】【 Sân khấu, truyện cổ tích, đồng xu — còn ẩn ý nào nữa không? 】

Ánh mắt Kilou dời xuống góc phòng, nơi hắn thu thập toàn bộ hồ sơ về các nữ tân sinh trong khóa này.

Dù chưa bắt tay làm gì cụ thể, nhưng phần cơ sở hắn đã chuẩn bị hoàn tất.

Tiếp theo, chính là lúc hành động.

Hơn nữa...

Kilou lại liếc nhìn mảng tường.

Tất cả các manh mối đều rất rời rạc. Thế nhưng — có một người.

Một người cư xử kỳ lạ, tiếp cận hắn mà không rõ lý do, thân mật một cách bất thường. Hành vi và động cơ đều mơ hồ, tựa như Hibiscus — không thể nhìn thấu.

Trong đám tân sinh năm nay, người có khả năng nhất, đồng thời cũng là người không thể nào là nhất...

【 Nhân ngư công chúa — Vera 】

Tại ký túc xá, dưới làn nước, Vera đang thong thả bơi lượn. Nàng trôi nổi như cá trong nước, miệng phả ra những làn bong bóng nhỏ.

“Vậy ra là thế, cuối cùng cũng tìm đến ta rồi sao?”

Khóe môi khẽ nhếch, nàng nở nụ cười, ánh mắt nhìn thẳng về phía ký túc xá của Kilou.

“Kilou đồng học...”