Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

13 266

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

88 2726

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

1 4

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

41 5212

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

85 11318

Quán Trọ Ma Quái (1-47) - Chương 25: Suy luận quy tắc

“Board game thì chắc chắn phải chơi, nhưng một khi đã bắt đầu thì sẽ khó mà dừng lại.”

Bạch Trà thở dài lo lắng.

“Đã là trò chơi thì tất nhiên phải có kẻ thắng người thua, chỉ là không biết trong board game này thì thắng thua được tính thế nào.”

Một câu cảm thán tưởng chừng vô ý của cô, lại khiến mọi người suy nghĩ rất nhiều.

“Thế thì chúng ta vẫn nên đi lên phòng 305 trước, kiểm tra xem rốt cuộc điều kiện tử vong mà anh Thái đã chạm phải là gì.”

Tuy nói anh Thái chết là do Bạch Trà giết, nhưng về bản chất thì hắn vẫn là đã phạm phải quy tắc tử vong nên mới chạy đi ăn thịt, biến thành bộ dạng đó. Cho dù Bạch Trà không giết, e rằng hắn cũng chẳng sống được bao lâu.

Bạch Trà cũng không hề cố ý dọa dẫm bọn họ, những gì cô nói vốn dĩ đều là sự thật.

Board game vốn dùng để đẩy nhanh thời gian, nhưng cũng không loại trừ khả năng nó dùng để kích hoạt những quy tắc khác. Cho đến giờ, bọn họ vẫn chưa hề thấy bóng dáng tầng bốn hay căn nhà vệ sinh dư ra kia.

Cho nên, nếu trước khi tiếp tục mà không tìm hiểu rõ nguyên nhân vì sao những người chơi đã chết lại phạm phải quy tắc tử vong, thì sẽ rất bất lợi cho sau này.

Những người chơi còn lại hẳn cũng đã nghĩ tới điều đó.

Chỉ có điều, tình thế lúc này là Tiêu Hiểu hiện đang rất tin tưởng Bạch Trà, còn sau chuyện của anh Thái, cô gái tóc đuôi ngựa và chàng trai đeo kính đều nảy sinh chút dè chừng với cô.

Phía Vương Húc Minh thì hẳn là đã nhìn ra thân phận thật sự và thực lực của Bạch Trà, nhưng đối với bản thân cô, có lẽ anh ta lại mang tâm lý kiểu đầu tư hoặc tán thưởng.

Chính điều đó mới cho phép Bạch Trà nắm giữ cục diện.

Con người vốn thường có tâm lý dựa dẫm, dễ nghe theo người khác. Trừ Vương Húc Minh ra, ba người còn lại từ khi còn đi theo anh Thái đã quen với việc nghe lệnh. Giờ anh Thái đã chết dưới tay Bạch Trà, thì theo phản xạ, họ đương nhiên sẽ chuyển sang nghe theo cô.

Đặc biệt là vì từ đầu đến cuối, Bạch Trà chưa từng tỏ ra quá mạnh mẽ. Dù sao thì cô cũng chỉ công khai tự nhận mình là C3, nếu thật sự thể hiện quá mạnh tay, sẽ chẳng có ai chịu nghe cô cả.

Còn Vương Húc Minh thì rõ ràng đang che giấu thân phận, hẳn là anh ta có mục đích khác.

Suy cho cùng, việc Vương Húc Minh có thể nhận ra cô là người mới cũng đủ để Bạch Trà đoán ra thực lực của anh ta, chắc chắn phải ở cấp S.

Rõ ràng có thực lực, nhưng anh ta vẫn giả vờ tầm thường, điều đó cho thấy phó bản này không hề đơn giản, bên trong chắc chắn vẫn còn ẩn giấu bí mật.

Tóm lại, tất cả những điều ấy khiến cho Vương Húc Minh bề ngoài thì tỏ ra phục tùng, nhưng trong lòng thì chưa chắc đã nghe theo.

Còn việc ai sẽ lên phòng 305 thì vẫn là một vấn đề. Có lẽ, trừ khi có gì bất ngờ, mọi người sẽ phải đi cùng nhau.

Nhưng trước khi đi, vẫn còn một việc nữa cần phải giải quyết.

“Nhưng mà, tại sao Chung Mãn lại kích hoạt điều kiện tử vong chứ?”

Bạch Trà giả vờ như mình không hề nhìn thấy cảnh lễ tân giết Chung Mãn. Cô đã che giấu suốt bấy lâu nay, tất nhiên vào lúc này không thể để lời nói dối của mình bị vạch trần được.

Nhưng lúc đó, lễ tân đã giết Chung Mãn ngay tại cửa phòng 305.

Cũng có thể coi là ở cửa phòng 306, nhưng khi ấy sau lưng lễ tân lại hướng thẳng về phía 305.

Kết hợp thêm việc giờ đây lại nói rằng anh Thái từng vào phòng 305, cộng với cái chết kỳ lạ của cậu ta, thì nơi đó chắc chắn ẩn giấu bí mật.

Nhưng vì cô không thể nói thẳng ra, nên đành phải khéo léo dẫn dắt những người này.

“Đúng vậy, khi đó thi thể của Chung Mãn nằm chặn ở cuối hành lang, cổ thì bị bẻ gãy. Không biết là ai ra tay… chẳng lẽ là anh Thái?”

Mọi người đều đã nhìn thấy thi thể của Chung Mãn.

“Nếu đúng là do anh Thái làm, vậy thì chứng tỏ lúc đó ít nhất một trong hai người, anh Thái hoặc Chung Mãn, đang ở trong trạng thái bất thường?” Bạch Trà hỏi.

“Có khả năng.” Mọi người đều gật đầu đồng ý.

“Nhưng mà không đúng, lúc tôi xuống đây rõ ràng đâu có thấy thi thể.” Bạch Trà lại lên tiếng nghi vấn.

Cô gái tóc đuôi ngựa và chàng trai đeo kính sững lại. Họ chợt nhớ ra lúc xuống dưới từng hỏi Bạch Trà, và cô quả thực đã nói rằng không thấy thi thể của Chung Mãn.

Sau đó, bọn họ liền đi tới nhà bếp, ở đó trông thấy anh Thái đang ăn thịt, cũng có nghĩa là Chung Mãn chắc chắn không phải do anh Thái giết.

Mà những người ra sau đó đều nhìn thấy thi thể. Giả sử mọi người đều không nói dối, thì Chung Mãn chỉ có thể đã bị giết bởi một kẻ không phải người chơi.

“Xem ra là lễ tân rồi.”

Sắc mặt mọi người liền trở nên nghiêm trọng.

Bạch Trà lộ ra vẻ kinh ngạc và lo lắng: “Vậy tại sao lễ tân lại giết Chung Mãn ngay trước cửa phòng 305? Chúng ta đi đến đó liệu có nguy hiểm không?”

“Không, nếu không kích hoạt quy tắc tử vong thì lễ tân sẽ không ra tay.”

Vương Húc Minh liếc nhìn Bạch Trà, dứt khoát nói thẳng thay cô.

Bạch Trà giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt của anh ta, khiến cô trông càng thêm lo lắng.

“Vậy cậu ta đã phạm phải quy tắc nào? Chẳng lẽ là không gọi điện cho lễ tân mà lại trực tiếp đi tìm sao?”

Cô giống như chỉ đang tự nói lẩm bẩm, tiện miệng nói ra thôi.

Tiêu Hiểu liền nói: “Có thể lắm, chắc hắn đã nghe được tin tức gì đó. Anh Thái chẳng phải đã bảo chúng ta phải làm theo những quy tắc ghi trên tờ rơi ở quầy lễ tân sao?”

Chung Mãn vốn đã nhát gan, lại còn mâu thuẫn thân phận với Bạch Trà, nên cậu ta càng nóng lòng chứng minh mình còn giá trị để khỏi bị vứt bỏ. Chính vì vậy nên cậu ta mới luôn răm rắp nghe theo lời anh Thái.

“Vậy thì đó rốt cuộc là quy tắc nào?” Cô gái tóc đuôi ngựa hỏi.

“Chuyện này…”

“Chúng ta có thể loại bỏ quy tắc vừa rồi không? Thông thường, mỗi quy tắc chỉ đi kèm một điều kiện tử vong, sẽ không chồng chéo nhiều điều kiện tử vong lên cùng một quy tắc. Nếu vậy thì trò chơi này căn bản không thể chơi nổi.” Chàng trai đeo kính nói.

“Vậy thì có phải là do cậu ta đã nhìn thấy cầu thang không?” Bạch Trà do dự nói.

Trong phòng livestream của Bạch Trà.

【Chịu thua, người mới gì mà cứ hỏi tới hỏi lui, rốt cuộc có chơi nổi không đây?】

【Tôi vô xem thử coi người mới kiểu gì mà đáng để phí hẳn một viên đan dược cấp A cứu mạng, kết quả thì cũng chỉ có vậy thôi. Đừng nói là vì mê sắc nên mới cứu đấy nhé?】