Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 1

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 1

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 478

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 506

Tập 01 - Sự thuần khiết - Chương 17 - Aleha Aleha Sarshenka

Vài ngày sau, tại một căn lều lớn của đội quân xâm lược phía Bắc thuộc Đế quốc Elsren Thần Thánh.

Trên mặt bàn là một tấm bản đồ được trải rộng, và có khoảng hai mươi người đàn ông đang ngồi vây quanh nó.

“Chúng đã di chuyển rồi à?”

“Vâng, về phía Đông…”

Người đàn ông tóc vàng ngồi ở vị trí chủ toạ khẽ nhíu mày khi nghe báo cáo từ cấp dưới.

Tên ông ta là Aleha Klauzera Shuindel Sarshenka.

Một vị tướng cực kỳ tài năng của Đế quốc, ông đã leo lên vị trí này khi còn rất trẻ mà không cần dựa dẫm vào thế lực của gia tộc.

Sinh ra là con trai thứ ba của một đại quý tộc, Aleha không có cơ hội để kế thừa dòng tộc.

Do đó, ông đã lựa chọn gia nhập quân đội.

Với năng lực xuất chúng, Aleha ta đã lập nên vô số chiến công hiển hách trên chiến trường và được đích thân Hoàng đế ban tặng tước hiệu danh dự “Shuindel” — Hiệp sĩ Thánh, tước hiệu chỉ dành riêng cho những chiến binh xuất sắc trên chiến trường và không thể truyền lại cho thế hệ sau.

“Thánh kỵ sĩ” là tước hiệu cao quý được dành để tôn vinh những chiến công lừng lẫy, là niềm vinh dự tối thượng mà bất kỳ binh sĩ nào cũng khao khát đạt được.

Aleha nhận được nó khi mới ngoài ba mươi tuổi, và giờ đây, ông đã trở thành một trong những vị tướng nổi danh nhất Đế quốc, đồng thời đóng một vai trò quan trọng trong cuộc xâm lược lần này.

Cho đến nay, mọi thứ trong đời Aleha vẫn luôn diễn ra suôn sẻ, chưa từng gặp phải trở ngại nào đáng kể — thế nhưng hiện tại, trên trán ông đã bắt đầu hiện rõ những nếp nhăn.

Aleha trầm ngâm suy xét về bản báo cáo kỳ lạ vừa được trình lên.

“… Tại sao lại là lúc này chứ?”

Aleha chính là người đã dẫn đầu chiến dịch xâm lược các vùng lãnh thổ phía Đông của Vương quốc, và cũng là người đã lập được không ít chiến công vang dội.

Bằng việc đánh bại tướng quân Carmeda của Vương quốc, ông đã đặt nền móng cho chiến dịch chiếm lĩnh pháo đài bất khả xâm phạm Wulfenite. Cống hiến của ông trên chiến trường hoàn toàn xứng đáng với tước hiệu Thánh kỵ sĩ.

Tuy nhiên, đạt được quá nhiều chiến công cũng đồng nghĩa với việc sẽ bị người khác đố kỵ.

Giới quý tộc là chốn lắm thị phi.

Aleha hiểu rõ có không ít người ganh ghét ông, và nếu tiếp tục ôm trọn lấy mọi chiến tích thì không những không đem lại lợi ích gì cho bản thân, mà ngược lại, chỉ tổ rước lấy tai họa.

Vì lẽ đó, Aleha đã để lại vinh dự đánh chiếm Wulfenite cho kẻ khác, đồng thời cũng rút khỏi chiến dịch tiến quân xuống phía Nam, và tự nguyện nhận lấy vị trí kém hấp dẫn hơn là giữ chân lực lượng địch.

Dĩ nhiên, đây không phải là lý do duy nhất.

Lý do quan trọng hơn cả, là bởi đối thủ lần này mang một ý nghĩa đặc biệt đối với ông.

―Bogan Argalitte Vezrinea Christand.

Vị tướng phương Bắc lừng danh của Vương quốc Alberan.

Trước khi trở thành tướng quân, Aleha đã không ít lần phải nếm mùi thất bại dưới tay Christand.

Các đòn tấn công của Christand chỉ có thể gói gọn trong một chữ: dữ dội.

Ông ta đánh thẳng vào những điểm yếu chí tử, đẩy sập toàn bộ phòng tuyến, rồi nhanh chóng vòng sang từ nơi đã vỡ trận để giáng một đòn chí mạng.

Nếu bị tấn công, ông ta sẽ khéo léo xử lý nó, rồi lập tức tung ra đòn phản công đáp trả mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần.

Không ai có thể chống đỡ những đợt công kích như sấm chớp ấy, chẳng ai có thể trụ vững trước áp lực kinh người đó. Và cho đến nay, Bogan Christand chưa bao giờ thất bại trong một cuộc chiến có quân số ngang bằng.

Ngay từ lúc ấy, Aleha đã chứng minh tài năng của mình khi nhiều lần phá vỡ tuyến phòng thủ của Christand.

Thế nhưng, trước khi kịp tấn công vào đại bản doanh của địch, thì lúc nào quân đội kẻ địch cũng biết cách khai thác điểm yếu trong đội quân của ông, khiến Aleha dù luôn giành được những thắng lợi cục bộ trước quân đội của Christand, vẫn buộc phải rút lui.

Mỗi khi nhắc đến cái tên Christand, mọi người thường chỉ nghĩ đến lối tấn công như vũ bão của ông. Tuy nhiên, điều khiến đội quân này trở nên đáng gờm trên chiến trường lại là khả năng rút lui bài bản của họ.

Đối với những khu vực đang thất thế, quân Christand luôn chuẩn bị sẵn một kế hoạch rút lui được chia thành nhiều giai đoạn. Họ dùng cách đó để làm suy yếu đà tiến công của đối phương, câu kéo thời gian cho đến khi có cơ hội để phản công bằng một đòn chí tử.

Aleha đã nghiền ngẫm mọi ghi chép liên quan đến Christand, và ông tin rằng không ai hiểu rõ vị tướng ấy hơn mình.

Thậm chí có thể nói rằng, chính việc học hỏi các chiến thuật của Christand đã giúp ông vươn lên đến vị trí tướng quân như hiện tại.

Bogan Christand — vị danh tướng đã từng bước chạm tới đỉnh cao nhờ vào thực lực xuất chúng, bất chấp xuất thân từ một gia tộc quý tộc nhỏ yếu.

Những chiến công lừng lẫy của ông có sự tương đồng với Aleha, người cũng bị tước quyền thừa kế vì là con trai thứ ba, và phải gia nhập quân đội vì điều đó.

Chính vì vậy, dù là kẻ địch trên chiến trường, Aleha vẫn luôn âm thầm ngưỡng mộ những chiến tích chói lọi của Bogan.

Nếu hai người được sinh ra trong cùng một đất nước, chắc chắn Aleha đã dâng trọn lòng trung thành cho ông.

Và giờ đây, lần đầu tiên, Aleha có cơ hội đối đầu với người đàn ông ấy — trong vai trò ngang hàng, với tư cách là một vị tướng chỉ huy một đội quân.

Nhiệm vụ của Aleha là cố tình tạo ra một thế giằng co như hiện tại, chỉ tham gia các cuộc giao tranh nhỏ lẻ, tránh đụng độ toàn diện, và giữ chân lực lượng đối phương càng lâu càng tốt.

Với Aleha — người luôn mong muốn giành được chiến thắng trước Christand — đây là một vai trò khiến ông cảm thấy có chút không hài lòng. Tuy vậy, ông cũng tin rằng, ngoài bản thân thì chẳng ai có thể kiềm chân được Bogan.

Chính bởi là người nghiên cứu về Christand nhiều hơn bất kỳ ai, Aleha có thể thấu hiểu được cách suy nghĩ của đối phương.

Ông đã ổn định thế trận giằng co này và tin rằng mình đã đọc được toàn bộ toan tính của Bogan — đó là lý do tại sao ông không thể giấu nổi sự bối rối khi thấy Bogan bắt đầu hành động vào lúc này.

Quân địch đã dời bản doanh về phía Đông.

Khu vực tiếp giáp với dãy núi phía Đông ― Aleha bắt đầu suy xét xem rốt cuộc mục đích của đối phương đằng sau hành động táo bạo này là gì?

Ngay cả khi Bogan đã dồn phần lớn binh lực về phía Đông, thì việc xuyên qua khu rừng nguyên sinh cũng là điều bất khả thi.

Việc ấy đòi hỏi một lượng binh lực khổng lồ, đồng thời sẽ kéo giãn tuyến tiếp tế đến cực hạn.

Hơn nữa, lãnh thổ Đế quốc Elsren chủ yếu là đồng bằng, nên binh lính của họ không quen với việc giao chiến trong địa hình rừng rậm. Đế quốc cũng nổi tiếng là nơi sản sinh ra nhiều giống ngựa tốt và hiện còn có thêm lực lượng kỵ binh đến từ các bộ tộc du mục.

Chính kỵ binh cơ động là sức mạnh chủ lực của quân đội Đế quốc, và một khi đánh mất lợi thế đó, sức mạnh tổng thể sẽ bị giảm sút nghiêm trọng.

Dù chọn con đường nào đi nữa, nếu không đánh bại được quân chủ lực của đối phương trước, thì họ có thể sẽ bị tập kích từ hai bên sườn và phía sau, khiến toàn quân rơi vào tình thế nguy hiểm.

Đó là kết luận Aleha đưa ra sau khi cân nhắc lực lượng hiện có trong tay.

Và đương nhiên, phía địch cũng đã dự liệu được điều đó — đó chính là lý do chúng thực hiện bước đi táo bạo lần này.

Chúng đã nhìn thấu ý đồ tạo ra thế giằng co của Aleha, và hoàn toàn tin rằng Đế quốc không có ý định đột phá khu vực phía Bắc.

Chiến lược và chiến thuật đều tuân theo một dòng chảy nhất định.

Một khi dòng chảy ấy đã bắt đầu, để xoay chuyển nó đòi hỏi cần phải bỏ ra một lượng công sức cực kỳ lớn.

Kế hoạch hiện tại của quân xâm lược là tập trung đánh xuống phía Nam.

Giờ đã không thể thay đổi hướng tiến công nữa. Vì thế, Aleha buộc phải hành động trong những điều kiện sẵn có.

“… Rốt cuộc chúng đang nhắm tới điều gì…? Dù thế nào đi nữa, ta cũng không thể đứng yên được. Dời bản doanh sang phía Đông.”

"Nếu cứ để mặc, Christand sẽ chiếm được một vị trí lý tưởng để tấn công thẳng vào tuyến hậu cần phía sau của quân Đế quốc.”

Dù mục đích thực sự của chúng là gì đi chăng nữa, thì đối phương vẫn là một đội quân hai mươi ngàn người.

Aleha cũng không thể cứ đứng nhìn mà phải đưa ra hành động đáp trả lại tình hình hiện tại.

“… Ra là vậy.”

Aleha khẽ mỉm cười.

Ông quan sát địa hình quanh khu vực quân địch vừa di chuyển tới, và nhanh chóng nhận ra dụng ý của Christand.

Một bước đi kỳ lạ — một nước cờ không giống Bogan chút nào.

“Chắc hẳn đây là hành động nhằm phối hợp với đám quân trung ương ngu ngốc của Vương quốc. Chúng đang cố chặn dòng sông lại.”

Đây không phải là kế hoạch của Bogan.

Aleha nhận ra đằng sau những động thái của quân Christand là một chiến lược lớn hơn nhiều.

Kinh đô của Vương quốc hiện đang rối ren bởi cuộc chiến tranh giành ngai vàng, và ngay cả trong tình thế hiểm nghèo như thế này, họ vẫn trong thế bị động.

Có lẽ họ đã chịu rất nhiều áp lực, yêu cầu phải nhanh chóng chiếm lại Wulfenite, vì thế Triều đình Vương quốc đã lập ra kế hoạch gấp rút để thực hiện.

Vì lý do đó, Bogan đang đóng quân ở phía Bắc đã bị ra lệnh hỗ trợ cho kế hoạch ấy bằng cách chặn dòng sông.

“Chúng chỉ muốn làm cạn hào nước quanh Wulfenite thôi sao? Thật khó tin đây lại là quyết định của một vị tướng lừng danh như Christand.”

Việc đắp đập chặn dòng một con sông là vô cùng khó khăn.

Con đập sẽ trở thành một cứ điểm chiến lược trọng yếu ngang với bản doanh, buộc họ phải phân bố lực lượng để bảo vệ.

Với việc đã yếu thế về mặt quân số, mà còn hành động như vậy khi quân Đế quốc vẫn có thể tự do điều động binh lực — đó rõ ràng là một nước đi liều lĩnh.

“… Ra là vậy, nếu thế thì…”

“Hừm, đến lúc rồi. Mục tiêu của chúng ta ban đầu là tạo thế giằng co, nhưng nếu giờ có thể đánh bại quân đội của Christand, thì tình thế sẽ nghiêng hẳn về phía ta…

Một vị tướng tài giỏi đến thế mà lại bị trói buộc bởi một đất nước bất tài đến mức này — thật khiến người ta không khỏi cảm thấy thương hại.”

Aleha từ lâu đã không hài lòng với việc chỉ duy trì thế giằng co.

Sự nhục nhã khi từng bại trận dưới tay Bogan lại càng khiến ông kính trọng đối thủ ấy nhiều hơn.

Chính lòng kính trọng ấy đã mang đến cho Aleha niềm vui và sự quyết đoán khi đưa ra quyết định này.

“Chúng ta sẽ triển khai quân đội sang phía Đông. Trước tiên, phải phá bỏ con đập và làm sụp đổ kế hoạch của địch. Giao chiến qua sông sẽ khiến quân ta chịu tổn thất không nhỏ — nhưng hãy coi đó là cái giá để đổi lấy vinh quang xứng đáng. Đế quốc chúng ta đã nhiều lần phải nếm mùi cay đắng dưới tay Christand.”

Nghe tuyên bố đầy khí thế ấy của Aleha, các tướng lĩnh đều siết chặt nắm đấm, mỉm cười phấn khích.

Dưới sự chỉ huy tài ba của Aleha, họ đã đánh bại vô số kẻ địch hùng mạnh.

Trong cuộc xâm lược lần này, ông cũng đã thể hiện tài năng xuất chúng của mình với những đợt tấn công chớp nhoáng và mở rộng chiến tuyến đầy ngoạn mục.

Lẽ ra người đảm nhận vai trò chỉ huy chiến dịch tiến công xuống phía Nam phải là Aleha mới đúng. Đó là điều mà nhiều thuộc hạ của ông vẫn luôn nghĩ. Vì thế, họ vô cùng phấn khởi khi được trao cơ hội này.

Danh tiếng, lòng tin và sự sùng kính mà Aleha xây dựng được là minh chứng cho việc ông là một vị tướng kiệt xuất.

Aleha là người đã giành được sự ủng hộ, lòng tin và tín nhiệm của biết bao binh lính—chính điều đó là minh chứng rõ nhất cho tài năng xuất chúng trên cương vị một vị tướng của ông.

Chỉ cần đi theo người đàn ông ấy, mọi thứ rồi sẽ ổn thỏa ― đó là niềm tin gần như sùng bái mà những thuộc cấp dành cho Aleha. Họ tin tưởng tuyệt đối vào ông, chẳng mang theo chút nghi ngờ nào.

“Rõ!”

Cũng chính vì thế, không ai trong số họ thấy việc dễ dàng từ bỏ thế chủ động lúc này là một sai lầm.

Và thế là họ đã đặt chân vào một chiến trường — chiến trường nơi mà không một ai trong số họ có thể quay trở lại.

◍◍◍◍⁠◍✿✿✿◍◍◍◍◍

――Thông tin, vốn dĩ, luôn đến trễ.

Dù là những người trinh sát dò xét tình hình hay gián điệp xâm nhập vào hậu phương địch để thu thập tin tức — họ vẫn là con người. Dù có thúc ngựa chạy hết tốc lực, nếu khoảng cách quá lớn, vẫn khiến việc truyền tin tốn không ít thời gian.

Và một khi thông tin bị trì hoãn, phản ứng của quân đội cũng sẽ theo đó mà chậm trễ.

Khi quân đội Đế quốc Elsren đến nơi, chiến trường đã sớm biến thành một vùng bùn lầy nhão nhoét.

Nước từ sông Bezren phía Nam đã tràn ra, ngấm sâu vào đất. Vốn mảnh đất này chủ yếu đã là đất sét, khiến những người lính mặc giáp nặng bị lún sâu đến tận mắt cá, làm tiêu hao thể lực và gây ra cảm giác khó chịu cho binh sĩ.

Aleha không chắc liệu đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không.

Không — sâu trong thâm tâm, một nỗi bất an đã bắt đầu len lỏi trong ông. Phải chăng quân địch đã cố tình dụ mình tới nơi này...?

Thế nhưng, dù có là gì đi chăng nữa, họ vẫn phải phá hủy con đập của địch. Và để làm được điều đó, họ bắt buộc phải đến đây.

Aleha nhìn nhận nước đi lần này là nhằm hỗ trợ cho chiến dịch tái chiếm Wulfenite. Chính vì vậy, ông không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra quyết định này.

Là người hiểu rõ Bogan Christand hơn bất kỳ ai, Aleha đã lý giải nước đi kỳ lạ ấy là mệnh lệnh của giới cầm quyền Vương quốc — chứ không phải chiến lược mà Bogan tự mình đưa ra.

Hiện tại, Đế quốc đang chiếm ưu thế về quân số.

Họ đã nuốt trọn một vùng lãnh thổ rộng lớn nhờ chiến lược xâm lược thần tốc, còn Vương quốc thì đang rơi vào khủng hoảng bởi tình trạng rối ren trong nội bộ.

Nếu trong tình hình này, Christand để thua trong một trận đánh lớn — khi đó, Vương quốc không chỉ rơi vào tình thế hiểm nghèo, mà còn chắc chắn sẽ phải đối mặt với nguy cơ diệt vong.

Một vị tướng tỉnh táo chắc chắn sẽ thấu hiểu sức nặng khủng khiếp của trách nhiệm đang đè lên vai mình.

Chính vì thế, thật khó tin rằng có người lại chọn nơi này làm chiến trường, chỉ để giành lại thế chủ động và giáng một đòn mạnh vào đối phương.

Quan trọng hơn cả — Aleha thừa hiểu rằng Bogan Christand là một người đàn ông cẩn trọng hơn bất kỳ ai.

Aleha không phải là một vị tướng ngu ngốc.

Ông thực sự là một người tài năng, và nếu có thêm kinh nghiệm và thời gian, chắc chắn ông sẽ trở thành một danh tướng lừng danh được ghi vào sử sách.

Thế nhưng, ở thời điểm này, ông vẫn còn quá trẻ, chưa đủ dày dặn để học cách nhìn lại và hoài nghi về quyết định của bản thân.

Đó chính là bước ngoặt.

Ngay cả khi dòng sông bị chặn lại, pháo đài Wulfenite vẫn vô cùng kiên cố.

Ngay cả khi toan tính của Christand đúng như những gì Aleha suy đoán, thì Đế quốc vẫn có thể phòng thủ được.

Aleha lẽ ra nên nhận ra sự dại dột trong việc đặt chân đến nơi này, lẽ ra ông chỉ nên lui quân và giữ vững tuyến phòng thủ.

Thế nhưng, ông vẫn còn trẻ, và đã quá khao khát một chiến thắng hoàn hảo.

Aleha cho quân đóng trại bên kia bờ sông, đối diện với doanh trại của Christand.

Nhưng ông không phát động tấn công.

Khu vực này của con sông vừa cạn vừa rộng, lòng sông chủ yếu là sỏi đá, nên dù có nước thì vẫn có thể vượt qua được.

Tuy nhiên, nếu Aleha cho binh lính vượt sông trong tình trạng hiện tại, thì rất có thể đối phương sẽ phá đập, tạo ra một trận lũ bất ngờ nhấn chìm quân Đế quốc và gây thiệt hại nặng nề.

Tấn công một cách bất cẩn lúc này là vô cùng nguy hiểm.

Hơn thế nữa, di chuyển trên địa hình lầy lội cũng đã khiến binh lính vô cùng mệt mỏi.

Đã xảy ra nhiều sự cố xe ngựa bị sa lầy, khiến Aleha phải điều động kỵ binh đến hỗ trợ, làm phân tán lực lượng, khiến việc tấn công ngay bây giờ là điều không thể.

“… Thứ gì kia?”

Ngay lúc này, một mối lo ngại mới bắt đầu nảy sinh trong lòng Aleha.

Đó là một pháo đài thô sơ đang được dựng lên ở phía trước con sông — phía tây, nơi cánh phải quân địch đóng quân.

Gọi là pháo đài thì hơi quá. Đúng hơn, nói nó giống một cái chòi canh được dựng tạm thì chính xác hơn. Công trình đó trông quá sơ sài để được xem là một pháo đài thật sự.

Tuy vậy, sự tồn tại của nó vẫn là một mối đe dọa không thể xem thường.

Làm cách nào mà chúng có thể kiếm được ngần ấy vật liệu trong thời gian ngắn như vậy...? Rồi ánh mắt Aleha chuyển xuống dòng sông.

"Ra là vậy…"

Aleha nhìn chằm chằm vào pháo đài đang được dựng lên.

Có lẽ bọn chúng đã đốn gỗ từ trên núi, sau đó thả những khúc gỗ ấy trôi theo dòng nước trước khi chặn sông lại, để chúng dạt về nơi này.

Rõ ràng chúng đã dồn toàn lực để hoàn thành nó càng nhanh càng tốt.

Phần mái chỉ đơn thuần là các cành cây được chất chồng lên nhau.

Hàng rào bao quanh cũng là một thứ thô sơ.

Chỉ là những khúc gỗ tròn được đóng thẳng xuống đất cách đều nhau, được nối lại bằng dây thừng, đầy kẽ hở.

Thế nhưng, chỉ chừng đó thôi cũng đã đủ để làm giảm lực xuyên phá của mũi tên, và hàng rào này cũng đủ để trì hoãn đợt xung phong của quân lính, đồng thời ngăn kỵ binh băng qua.

Nếu công trình ấy tiếp tục được củng cố và hoàn thiện, nó chắc chắn sẽ trở thành một mối đe dọa lớn.

Và pháo đài đó lại đang được dựng lên ngay tại nơi thích hợp nhất để vượt sông ở nơi này.

Càng về phía tây, dòng sông sẽ trở nên hẹp và sâu hơn, dòng chảy cũng mạnh hơn thấy rõ.

Điều đó có nghĩa là toàn bộ cánh trái chiến trường đã bị phong tỏa.

Việc đánh vòng sang từ phía tây là điều vô cùng khó khăn.

Trước một bố cục được tính toán kỹ lưỡng của quân địch, nỗi bất an trong lòng Aleha càng lúc càng lớn dần.

Đoạn này Aleha lập luận lí do Bogan sẽ không kéo quân qua đánh úp ổng. Đoạn này Aleha nêu ra lý do không nên khô máu xuyên qua rừng để truy đuổi Bogan.