Story of evil

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 200

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

9 77

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

323 15700

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7375

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 138

Daughter of Evil - Clôture of Yellow - Đệ nhất chương - Nhất tiết (Sinh nhật lần thứ 14) - Cảnh 1: Allen ~Vườn Đia Đàng vương quốc Lucifenia~

"Ah, tôi phải tiếp tục chém đầu những người vô tội đến bao giờ? "

 Đao phủ than thở.

"Ah, tôi phải tiếp tục phục vụ cô gái này đến bao giờ ? "

 Các bộ trưởng than thở.

"Ah, tôi phải tiếp tục chịu đựng cơn đói này đến bao giờ? "

 Những người dân than thở.

Người duy nhất nở nụ cười là Con gái của Ác ma - Ác chi Nương. Ngồi trên ngai vàng, lệnh của Công chúa vang lên:

"Nào, quỳ xuống trước ta".

 

"A, đến giờ trà chiều rồi! ". Khi tôi nghe tiếng chuông vang lên ba lần, tôi không thể ngăn mình thốt ra câu nói đó.

Từ rất xa, âm thanh từ cái chuông khổng lồ của Nhà thờ Levin chạm đến cung điện. Bên cạnh tôi, Chartette thở dài một cách nặng nề. Có vẻ như tôi và cô ấy đang nghĩ về cùng một điều. Chúng đã bắt đầu dọn dẹp sân từ buổi trưa. Bây giờ là 3 giờ chiều và chúng tôi vẫn chưa làm xong việc. Chartette và tôi, cũng như sáu người quản gia khác đã làm việc chăm chỉ. Nhưng bởi vì sân quá lớn, chúng tôi không thể hoàn thành việc chỉ với vài người. Thực sự là hầu hết các người hầu đã làm việc chăm chỉ để chuẩn bị cho buổi dạ tiệc được tổ chức vào tối nay. Thậm chí nếu Tổng quản Mariam yêu cầu nó thì tôi không chắc cô ấy có thể cho vài người giúp chúng tôi. Chartette nói với tôi một cách thiếu kiên nhẫn:

"Ah~~! Tôi kiệt sức rồi, rất kiệt sức. Này, Allen, chúng ta có thể dừng tất cả những việc quét dọn và lau chùi này lại được chưa?"

"Tôi e rằng chúng ta không thể. Chúng ta vẫn chưa làm sạch khu vực xung quanh đài phun nước. Chẳng phải Mariam đã nói rằng các gia đình hoàng tộc từ các nước khác đang đến đây và chúng ta phải quét dọn thật sạch sẽ sao?"

"Đừng bận tâm về điều đó. Mọi người sẽ không nhận thấy một chút bụi bẩn đâu. Với lại, buổi dạ tiệc sẽ diễn ra vào ban đêm."

"… Nhưng hôm nay là sinh nhật của Công chúa Riliane. Ngay cả Mariam-san cũng làm việc cẩn thận hơn bình thường nhiều. Nếu công chúa phát hiện ra chúng ta đang lười biếng thì một vài chuyện xấu có thể xảy đến cho chúng ta."

Chartette im lặng tiếp tục quét dọn. Nhưng trong lòng, cô vẫn tiếp tục phàn nàn. Nếu nghĩ về việc này thì công việc của tôi là phục vụ công chúa chứ không phải là làm sạch sân, đó không phải là một phần công việc của tôi. Lý do cả hai chúng tôi đều đang quét dọn là vì sức mạnh quá mức của Chartette. Khi Chartette chuẩn bị đồ ăn hay sửa chữa quần áo, cô ấy chắc chắn sẽ dùng sức mạnh quá mức của mình để làm vỡ bát đĩa, làm cong dao nĩa và làm rách quần áo. Tôi ở đây chỉ để giám sát cô ấy. Ngay cả khi cô ấy có như vậy thì cô không bị đuổi việc. Xét về tính năng nổ, cô ấy hơn hầu hết những người đàn ông. Quan trọng hơn, Công chúa Riliane thích cá tính sôi nổi của Chartette, Riliane rất quý Chartette.

Được Công chúa yêu thích là một điều rất quan trọng với chúng tôi. Trong thực tế thì việc phục vụ Công chúa thực sự có nghĩa là "mạo hiểm mạng sống của chúng tôi". Một khi bạn làm Người giận thì bạn rất có thể bị chém đầu ngay tại chỗ. Ở đây, "sa thải" có nghĩa khác với thế giới bên ngoài. Trong tháng trước và tháng trước đó nữa, Công chúa đã đưa lần lượt 17 người và 18 người đến máy chém. Lí do họ bị xử tử rất đa dạng: một vài người nhận xét thô lỗ về công chúa, một vài người vô tình làm đổ nước lên váy của công chúa, phần lớn người bị trừng phạt chỉ vì mỉm cười. Nói tóm lại, bất kỳ ai không vừa mắt công chúa đều bị tử hình. Công chúa cũng không khác gì những người khác. Những đồ chơi và búp bê cô ấy không thích đều bị vứt bỏ một cách dễ dàng.

Cách đó không xa, Chartette đang nói chuyện với tôi trong khi đang lau đài phun nước. Nó làm tôi nhớ về thời thơ ấu của chúng tôi. Chúng tôi đã ở cùng nhau từ khi chúng tôi còn nhỏ, vì vậy chúng tôi nói chuyện với nhau tự nhiên hơn so với các người hầu khác.

"A! Allen! Rắc rối lớn rồi! Chuyện này rất tệ!"

"Chuyện gì? Cậu lại làm vỡ đài phun nước lần nữa à?"

"Cậu nói 'lần nữa' là có ý gì!? Tớ chưa bao giờ làm vỡ đài phun nước, được rồi… chỉ làm nó nứt chút xíu thôi mà."

"…"

"… Ôi, quên nó đi. Đã 3 giờ chiều rồi, cậu không phải mang đồ ăn nhẹ đến cho Công chúa Riliane sao? Cậu sẽ gặp rắc rối lớn nếu không đi."

"… A, Ney và tôi đã đổi chỗ cho nhau. Bởi vì tôi không nghĩ chúng ta có thể hoàn thành việc làm sạch sân trước 3 giờ."

Ney cũng như Chartette là người hầu chuyên phục vụ Công chúa. Trong lúc làm việc, tay và chân của Ney lanh lợi hơn tôi nhiều! Và cô không bao giờ khiến cho Riliane giận.

"Này~~~ Các con, làm việc chăm chỉ nhỉ?"

Một giọng nói trầm đột nhiên vang lên trong sân. Tôi tìm nơi phát ra giọng nói và nhìn thấy một người trong bộ giáp màu đỏ. Người đàn ông dũng cảm đó mỉm cười tiến về chỗ của chúng tôi.

"Có vẻ như nhóc đang có một khoảng thời gian khó khăn làm người hầu nhỉ, Allen."

"Nó chẳng là gì so với những nhiệm vụ của Chỉ huy Lực lượng Vệ binh Hoàng gia, Leonhart - san. "

"Ah~~~~ Ta hiểu rồi. Kể từ khi chúng ta sống chung với nhau, con có thể gọi ta là 'Cha' bất kỳ khi nào con muốn."

"Nhưng tôi đã quen gọi ngài như vậy rồi."

Cha tôi gãi đầu với cái nhìn "Tại sao con lại nói với ta một cách thẳng thừng như vậy? ". Tôi thấy bộ dang chán nản của ông ấy xuất hiện. Tôi không cảm thấy mình đã đúng khi kết giao với một người nằm trong "Tam Anh hùng".

"Con đã làm việc ở đây được khoảng một năm rồi. Thấy như thế nào? Con vẫn ổn chứ?"

"Tạm ổn, con nghĩ vậy. Leonhart-san… Germaine thế nào rồi?"

"Germaine… Nguồn năng lượng dồi dào của con bé làm ta nhức đầu. Hôm qua con bé đã đánh nhau với vài người trên phố."

"Nhưng Germaine đã thắng, phải không?"

"Không chỉ thắng, con bé còn không bị thương chút nào cả… Cách phát của con bé không phải là thứ mà con thường nghe từ miệng của một người phụ nữ… Ta lo rằng trong tương lai chẳng có một người đàn ông nào đủ dũng cảm để cưới nó."

Ông ấy cười gượng. Ông ấy và tôi đã nói chuyện với nhau cả ngày. Tại thời điểm đó —

"Đội trưởng Leon ~~~~ điều gì mang ngài đến đây ngày hôm nay?"

Chartette, người nãy giờ ở bên cạnh nghe chúng tôi trò chuyện, làm gián đoạn cuộc đối thoại. Sau cùng, ngoài việc là một người bạn tốt của tôi, cô ấy cũng rất thân với Leon.

"Điều gì mang ta đến đây ư? Dĩ nhiên là làm một người bảo vệ an ninh cho buổi dạ tiệc rồi. Đó là nhiệm vụ của ta với tư cách là Chỉ huy Lực lượng Vệ binh Hoàng gia. "

"Ưm… Tôi nghĩ ngài đến đây để chôm rượu từ nhà kho lần nữa."

"Cái gì?! Ta chưa từng làm điều đó. Ta hiện đang cai rượu, thực sự đấy."

"Ồ? Không phải Đội trưởng Leonhart sẽ không vui khi ngài ấy phài cai rượu sao? Tại sao ngài lại làm như vậy?"

Chartette hỏi với sự bất ngờ. Leonhart cai rượu… Tôi cũng khá ngạc nhiên về việc này. Theo như tôi nhớ, từ khi tôi được nhận nuôi, không ngày nào mà Leonhart không uống rượu cùng với con gái ruột của mình và cũng là chị gái nuôi của tôi, Germaine.

"Bởi vì những năm gần đây, các vụ thu hoạch không được tốt. Nguồn cung cấp thực phẩm của chúng ta đang cạn kiệt. Người dân đang chết đói. Chỉ huy Lực lượng Vệ binh Hoàng gia không nên tự cho phép mình hưởng thụ, phải không?"

"Tôi thực sự hi vọng rằng Hoàng gia và các quý tộc khác cũng nghe được những lời này."

Chartette lầm bầm. So với những lời nhận xét trước đây của cô thì cái này có ý nghĩ sâu sắc hơn.

"Tâm trạng của Công chúa Riliane gần đây không được tốt, liệu đây có phải là nguyên nhân?"

Tôi hỏi, và Leonhart chỉ nhún vai.

"Này, mặc dù đang thiếu thốn lương thực nhưng cung điện có nguồn dự trữ khá lớn và có thể đủ để nuôi sống tất cả mọi người. Nhưng dù có như thế nào thì Công chúa Riliane và Minis- san từ chối việc chấp thuận vấn đề này. "

"Nhưng… Chỉ có những lời nói trung thành của Đội trưởng Leonhart mới có thể thuyết phục quyết định của công chúa."

Chartette bực tức nói.

"Con có biết Công chúa trả lời ta như thế nào không? 'Nếu họ không thể ăn bánh mì, hãy cho họ ăn bánh kem'. "

"Đó là bởi vì Công chúa Riliane thích buổi ăn nhẹ buổi chiều của cô ấy. "

"Đó không phải là vấn đề ở đây… Công chúa không hiểu được giá trị của sự vật. "

"Cô ta không nhận ra rằng những thực phẩm mà người dân của cô ta dọn lên bàn ăn hằng ngày còn tệ hơn nhiều so với thức ăn của con ngựa yêu quý của cô. Cô gái được bao bọc trong nhung lụa đó thậm chí còn không có khả năng quan sát xung quanh mình."

Sự xung đột giữa Leonhart và Riliane không phải được sinh ra từ ngày hôm đó. Mặc dù Leonhart rất nhếch nhác và là một kẻ nghiện rượu không thể sửa đổi nhưng ông rất nghiêm túc khi làm nhiệm vụ của mình như một Chỉ huy và cống hiến hết mình cho người dân. Riliane ngông cuồng và phóng túng, tàn ác, không biết gì về thế giới xung quanh và không quan tâm đến đời sống hằng ngày của những người dân của mình. Do đó, các cuộc đụng độ giữa họ là điều thường thấy trong cung điện hoàng gia.

"Công chúa Riliane mười ba tuổi và hôm nay sẽ trở thành mười bốn. Mặc dù vậy, cô vẫn còn quá trẻ để quản lý công việc của đất nước. Cô ta nên nghĩ về người dân của mình nhiều hơn. "

Tôi ít nhiều hiểu những gì mà Leonhart muốn nói. Thật sự thì công chúa không hề quan tâm đến người dân của mình. Trong thực tế thì hầu hết mọi công việc của nhà nước đều do các thuộc hạ của cô xử lí. Tuy nhiên, việc này sẽ không xảy ra nếu không nhờ sự bất tài của Minis, người đã đạt được vị trí Thủ tướng Chính phủ nhờ vào cha mẹ của mình.

"Ưm… Nhân tiện… "

Leonhart ngồi thẳng lên và đổi chủ đề.

"Trước khi đến đây ta có đi ngang qua chuồng ngựa. Riliane đã ra ngoài rồi sao? "

"Con không nghĩ việc đó sẽ xảy ra. Cô ấy sẽ không bao giờ ra ngoài cung điện vào ngày diễn ra tiệc sinh nhật của cô ấy. "

Tôi chợt có cảm giác có việc chẳng lành sắp xảy ra.

"Ta hiểu rồi. Nhưng nó không có trong chuồng ngựa.... Josephine. "

Leonhart nói với sự nghi ngờ. Josephine là tên con ngựa yêu quí của Riliane.

"Nó không thể bị trộm được, phải không? "

Tôi hỏi Leonhart và ông trả lời:

"Không thể được. Hôm nay an ninh đặc biệt chặt chẽ. Không ai có thể dễ dàng lẻn vào cung điện. "

"Nhưng lỡ bằng việc tăng cường việc phòng chống những kẻ xâm nhập… chúng ta đã không chú ý đến những người lẻn ra ngoài."

Leonhart tái mặt.

"Này, đừng nói với ta là..." 

Vào lúc đó, chúng tôi nghe thấy tiếng ai đó hét từ bên trong cung điện. Đó là… giọng của Ney.

"Công chúa Riliane! Cô ở đâu?! Công chúa Riliane! "

Chúng tôi nhìn nhau và rồi lao về hướng phát ra tiếng hét. Chúng tôi vào trong cung điện và tìm thấy chủ nhân của nó sau khi cô đi ngang qua những tấm gương. Tôi hít một hơi và trấn tĩnh lại trước khi nói.

"Ney, chuyện gì xảy ra với Công chúa Riliane? "

Ney dường như đã sắp khóc khi cô ấy trả lời:

"Allen… chúng ta nên làm gì bây giờ… Công chúa Riliane đã… mất tích. "