Story of evil

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

5 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

12 1857

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

246 4594

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

188 518

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

53 317

Daughter of Evil - Clôture of Yellow - Cảnh 2: Allen ~Cung điện Lucifenia “Căn bếp”~

Ba ngày đã trôi qua từ vụ việc đó.

Riliane, giận dữ hơn những ngày thường, xông vào khu bếp.

“Mariam! Mariam ở đâu!?!?”

 Khu bếp chỉ có một vài đầu bếp, trong khi đó tôi và Ney đang chuẩn bị thức ăn.

“M-Mẹ của thần…Cô…Cô ấy đã ra ngoài cung điện rồi ạ.”

Ney rụt rè trả lời.

“Oh? Vậy thôi, Ney. Ta có chuyện muốn nói với ngươi.”

“Th-th…Thần ạ? Chuyện gì vậy công chúa?”

“Ta có nghe một tin đồn từ đầu bếp nói rằng gần đây nguyên liệu họ lấy từ trang trại không phải là đồ tự nhiên. Phải vậy không?”

“Vâng......Thần có nghe các đầu bếp nhắc tới việc này.”

Khi Ney đang nói chuyện, cô ta nhìn đến một trong những đầu bếp đang cắt cà rốt cho món ăn. Có thể anh ta quá bân bịu với việc cắt cà rốt cho nên không nghe họ. Hoặc là có lẽ anh ta chỉ ra vẻ bận rộn bởi vì không muốn liên lụy đến.

“Có phải người hầu các người lấy lương thực từ cung điện phải không?”

“Lấy? Điều đó thật vô lý ạ, công chúa Riliane! Chúng tôi, những đầy tớ của công chúa, không bao giờ dám lấy lương thực trong cung điện đâu ạ!”

“Tốt đấy, Nhưng nếu ta thấy một ai dám lấy lương thực của cung điện, sẽ bị hành hình ngay lập tức!”

“Cung điện của ta”. Riliane có thể lấy tất cả những gì cô ta muốn. Cô ta thường không khoan dung những người táy máy tới đồ đạc của cô ấy.

“Ney, có vẻ như ngươi rất thích việc tán dóc. Có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại biết những điều này không?”

“Uh…C-chuyện này….”

Ney thốt không nên lời. Có lẽ do cảm nhận thấy không khí xung quanh, người đầu bếp dừng công việc lại và tham gia vào cuộc đối thoại.

“Thưa Công chúa Riliane. Thần có lẽ đã thấy một người ăn cắp lương thực trong kho lương thực vào tối hôm qua ạ!”

“Cái gì!?!? Là ai? Ai!?!?”

“Thần không dám chắc ạ, bởi do trời quá tối để thần có thể thấy hắn….Thần không thấy hắn như thế nào…Nhưng xét về cách hành động và ngoại hình, thần chắc chắn là không phải đầy tớ của cung điện. Không một đầy tớ nào cao đến mức đó để là thủ phạm được.”

Tất cả mọi người trong khu bếp đều cảm thấy cơn giận dữ dần dần tăng lên của Riliane. Nếu như tiếp diễn nữa thì, tất cả mọi người ở đây sẽ bị mất đầu hết thôi.

“Thưa Công nương Riliane, Thần biết. Thần biết ai là thủ phạm rồi ạ.”

Sau khi nghe những lời của Ney, Riliane nhìn cô ấy với vẻ mặt đầy giận dữ.

“Thật à?!?!? Vậy, đó là ai? Nói đi, nhanh lên!!!”

“Vâng…Thưa, là…”

“Nói ra đi! Nếu ngươi không nói trong mười giây nữa thì, ta sẽ chặt cái đầu nhà ngươi!!!!”

Khi Riliane nguyền rủa, Ney sợ hãi đáp trả:

“Lúc…Lúc trước thần có thấy một người bước ra từ trang trại với lương thực để đi phân phát cho người dân đó ạ.”

“Đó là lí do ta mới hỏi nhà ngươi, NGƯỜI ĐÓ LÀ AI!?!?! Ta muốn biết hắn là ai!!!”

Ney hít một hơi thật sâu vào và trả lời:

“Người đó là……Leonhart…..Chỉ huy Leonhart.”