Họ sẽ giết ai?
Dĩ nhiên, sẽ là những người bị bỏ lại. Họ không nhận được karma vì họ không bước vào {Vòng luân hồi}. Và hơn hết, nếu giết họ, họ sẽ biến thành vật phẩm.
Vấn đề là chọn ai làm mục tiêu. Thông thường, họ sẽ chọn người mà họ không quen.
Tuy nhiên, Choi Hyuk không chọn những người bị bỏ lại.
‘Mình sẽ giết kẻ đầu tiên nhận được vật phẩm và lấy nó.’
Đó là một chiến thuật mạo hiểm hơn cả việc đối đầu với những người bị bỏ lại yếu ớt. Nhưng cá nhân cậu không muốn giết những người bị bỏ lại. Đó là bởi cậu tin rằng mẹ cậu đã phải đối mặt với định mệnh này. Tuy nhiên, cậu cần những vật phẩm. Và, theo luật ẩn, cậu cần phải giết thêm ba người nữa.
Đó là lý do tại sao cậu đã quyết định. Rằng nếu có kẻ dám sát hại người khác, Choi Hyuk sẽ giết kẻ đó. Cậu không thể giết người vô tội. Cậu tự tin rằng cậu có thể xử lý những rủi ro đó.
Nếu những người khác thấy cậu làm vậy, họ sẽ mắng cậu là đạo đức giả.
‘Thì sao? Thế thì đã sao?’
Choi Hyuk chỉ cần tự tạo những luật lệ của riêng mình.
‘Aahhh!”
Tiếng hét của một giáo viên vang lên. Những người theo dõi từ xa nghĩ, “Ah, thật tàn bạo.’ Một âm thanh mà họ nghĩ họ sẽ không bao giờ quen được vang lên bên tai họ.
Choi Hyuk nhìn về phía đó. Giáo viên môn nghiên cứu xã hội dùng một cây thương đâm vào một giáo viên trẻ mà cậu không quen biết. Vì ông ta là người lớn, ông ta không chờ trước một cái hộp chứa đầy học sinh. Các giáo viên chọn mục tiêu và vây quanh những cái hộp có những giáo viên khác bên trong và khi cái hộp biến mất, họ sẽ tấn công có tổ chức. Theo lối tư duy đó, bởi bọn họ là người lớn.
“Hộc…”
Ngọn thương đâm ngay dưới yết hầu. Một cú đâm chết người. Mặc dù không đột tử, giáo viên trẻ ngã xuống sàn nằm trên chính vũng máu của mình.
Ngay lúc đó.
“Hả?”
Một cái búa vàng có kích thước bằng cả một người xuất hiện trên đầu của vị giáo viên đang hấp hối.
Vút.
Cây búa tạo ra một âm thanh bí ẩn.
Ầm!!
Và không chút nhân từ, đập nát đầu vị giáo viên đang chịu một vết thương chí tử.
Phịch, bẹp.
Những máu và thịt bắn ra khắp nơi, dính vào quần áo và mặt của những người xung quanh.
Cây búa, vẫn đang ở vị trí cũ, biến mất với một tiếng vụt khác. Ở chỗ đó, một cái vòng cổ xuất hiện, lơ lửng trong không khí. Cái vòng cổ tự động rơi xuống chỗ giáo viên môn nghiên cứu xã hội – người đã ra đòn dứt điểm.
Giáo viên môn nghiên cứu xã hội nhanh chóng chộp lấy cái vòng và đeo vào.
Ông ta muốn làm ra vẻ nghiêm trọng nhưng vành môi của ông cứ chầm chậm cong lên. Những giáo viên khác cảm thấy ghen tị lườm nguýt hoặc đi săn những người bị bỏ rơi khác. Thậm chí có cả những người liếc nhìn về phía các học sinh.
Ngay lúc đó, Choi Hyuk lao đến.
Bịch bịch bịch, ầm!
Nhịp chân cậu vang lên khắp phòng gym. Cậu lao vào nhanh nhất có thể và sau đó, với một tiếng động lớn, nhảy lên.
Bởi vì tiếng bước chân cuối cùng mà giáo viên môn nghiên cứu xã hội nghe được tới từ rất xa, nên ông ta không ngờ rằng những bước chân đó đang hướng về phía mình.
Cơ thể được karma tăng cường sức mạnh của Choi Hyuk lao đi như một mũi tên. Sức mạnh tích tụ trong cơ thể cậu bùng nổ. Choi Hyuk nhảy xa đến hơn 8m về phía trước. Một cú nhảy xa thuộc đẳng cấp kỉ lục thế giới. Và nó không đơn thuần chỉ là một cú nhảy, cậu nhanh chóng rút kiếm của mình ra.
Khả năng của Choi Hyuk cho phép cậu di chuyển tốt nhất có thể. Mặc dù chưa từng học trước đây, cậu có thể điều khiển tất cả các khớp xương và cơ bắp để di chuyển như dân chuyên nghiệp – những người đã dành cả đời để tập luyện.
Choi Hyuk rút kiếm ngay thời khắc quyết định, thanh kiếm rời khỏi vỏ và đâm về phía trước ngay tắp lự. Cơn cuồng phong mạnh nhất, một cú tuốt kiếm nhanh nhất. Cho tới khi thanh kiếm của Choi Hyuk bị gãy, giáo viên môn nghiên cứu xã hội không ngờ rằng Choi Hyuk đã tiếp cận mình. Tuy nhiên…
Keng!
Thanh kiếm Nhật bị gãy thành hai nửa. Một mảnh đâm ngược lại tay Choi Hyuk và vẽ một đường máu.
Sau đó, cuối cùng tên thầy giáo cũng quay lại và đối diện với Choi Hyuk. Cái vòng trên cổ ông ta chớp lóe nhiều lần.
‘Lẽ nào là vì vật phẩm đó?’
Ngay cả với thị lực phi thường của cậu, Choi Hyuk vẫn không thể nhìn rõ chuyện vừa xảy ra. Ngay khi thanh kiếm sắp đâm tới, có vẻ như có gì đó phóng ra từ chiếc vòng cổ và phá hủy thanh kiếm Nhật.
“Này thì!!!”
Giáo viên môn nghiên cứu xã hội trở nên phẫn nộ. Ông ta chỉa cây thương dài của mình về phía Choi Hyuk.
Choi Hyuk nhảy sang một bên để tránh cây thương. Khoảng cách giữa sự sống và cái chết có thể chỉ bằng bước chân. Choi Hyuk tiến sát lại giáo viên môn nghiên cứu xã hội và tung cú đấm vào họng ông ta. Khoảnh khắc đó.
Bốp!
Tay cậu run lên. Cái vòng cổ phát ra một luồng sáng mờ quanh giáo viên môn nghiên cứu xã hội.
‘May, có vẻ như còn tùy vào cách tấn công.’
Nếu nó có sức mạnh như khi phá vỡ thanh kiếm Nhật, nấm đấm của cậu đã nát bấy rồi. Khi cậu nghĩ về điều đó, cả cơ thể cậu bắt đầu được bơm adrenaline. ‘Nguy hiểm’ là một cảm giác mà Choi Hyuk đã không cảm nhận được từ rất lâu rồi.
Khác với những trận đánh tẻ nhạt với Kang Minho và Bae Hyunsung.
‘Cái vòng cổ đó sẽ tồn tại bao lâu?’
Choi Hyuk nhe răng cười khi cậu né một cú đâm khác và tung đấm lần nữa. Lần này, cậu dùng ít sức hơn.
Ầm!
Tay trái của cậu bị bật ra. Tuy nhiên, cậu không hề mất thăng bằng.
Giáo viên thay đổi thái độ khi phải đối mặt với áp lực từ Choi Hyuk vì cách đánh thông minh của cậu.
Và đôi mắt Choi Hyuk thấy ánh sáng từ chiếc vòng cổ của tên giáo viên mất dần. Choi Hyuk theo bản năng hiểu được ý nghĩa của việc đó. Rằng ông ta đã dùng hết cơ hội của mình!
‘Checkmate.’
Giáo viên môn nghiên cứu xã hội cố gắng quét ngang cây thương về phía trước để tạo khoảng cách nhưng Choi Hyuk đỡ đòn bằng vai mình và tiến tới. Trước hành động bất ngờ của Choi Hyuk, phản ứng của tên giáo viên trở nên rối loạn.
Trong khi Choi Hyuk dùng vai trái để tiếp tục đẩy cây thương qua một bên và hạn chế hành động của tên giáo viên, cậu rút thanh estoc dùng để đâm. Sau đó, cậu vươn tay trái để chộp lấy cổ áo của tên giáo viên và, cùng lúc, cậu rút thanh estoc từ sau lưng và đâm thẳng vào ông ta. Thanh kiếm đâm xuyên qua xương đòn của ông ta.
“Ức, khụ!”
Tất cả chuyện này diễn ra lưu loát và tự nhiên như một dòng nước và cậu đã áp đảo tên giáo viên chỉ với sức mạnh hiện tại của cậu. Tên giáo viên không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn chằm chặp vào thanh kiếm đã xuyên qua cổ họng mình.
Ông ta biến thành tro và được Choi Hyuk hấp thụ.
“Kẻ đầu tiên…”
——————–
{Necklace of protection}
Rank: E
Ngăn chặn đòn tấn công của đối phương trong một phạm vi nhất định.
Số lần ngăn chặn còn lại: 0/3
*Bạn sẽ nhận thêm một lần ngăn chặn mỗi 20 phút.
——————–
Khi Choi Hyuk đeo chiếc vòng vào cổ mình, cái búa lại xuất hiện ở một nơi khác của phòng gym.
Soạt.
Ầm!!
Đó là khoảnh khác khi mục tiêu tiếp theo của Choi Hyuk được xác định.
**
Tổng số học sinh là 1,938 người. Tính cả giáo viên, con số đó vượt qua 2,000 và trong số này, 812 người đã sống sót qua {Vòng Luân Hồi}. Và 150 người trong số họ tham gia Trò Chơi Phụ. Số còn lại đã tránh sang một bên và theo dõi chuyến săn tuyệt vọng. Không giống {Vòng Luân Hồi} – phần chơi mà ai cũng bị ép phải giết người, nhiều người đang ở thế bị động.
Mặt khác, những người tham gia để chiếm vật phẩm hoặc để cứu bạn bè ngày càng đắm mình vào cuộc chiến.
Edit: ai fan Asuna chắc biết estoc