“Hộc~~~Haaaaaaa!”
Choi Hyuk nghe thấy tiếng thở hổn hển của Choi Junsung. Có vẻ như sau khi theo sát cậu, hắn là người duy nhất vượt qua thử thách. Tên đánh nhau giỏi nhất trường, Choi Junsung, không để mất vẻ lạc quan của hắn khi đối diện với đám đông hỗn loạn. Như thể không cần phải làm ầm ĩ về chuyện giết và bị giết. Như thể hắn ta sẽ không chết.
Keét! Két! Chỗ kết cấu thép Choi Hyuk đang bám vào phát ra tiếng cọt kẹt. Choi Hyuk rời sự chú ý của cậu khỏi Choi Junsung và cẩn thận tìm kiếm trần nhà. Và sau đó, cậu tìm thấy một luật ẩn.
——————–
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #15}
Khi một ‘Cô Vương’ ngồi trên ngai vàng, người đó sẽ được ngẫu nhiên ban cho một vũ khí hạng D hoặc hơn.
——————–
‘Cô Vương’, luật này liên quan đến cái đầu mà cậu đã tìm thấy.
Và trò săn kho báu đang chậm rãi tiến dần tới hồi kết.
**
——————–
{Trò chơi Phụ - Chuẩn bị}
Trò chơi trước đã chấm dứt. Giờ giải lao đã hết. Chuẩn bị cho Trò chơi Phụ…
——————–
Khi giáo viên môn đạo đức bước vào phòng gym, các dòng chữ ở trung tâm thay đổi. Các học sinh, đang lòng vòng quanh phòng gym mà không tìm thấy thêm bất kỳ vật dụng nào, cuối cùng cũng dừng lại.
Choi Hyuk dừng việc tìm kiếm và kiểm tra thành quả lao động của mình.
Cậu không tìm thấy vật nào để phòng thủ cả, chỉ có vũ khí. Bên trái thắt lưng cậu treo ba thanh kiếm, va lẻng kẻng mỗi khi cậu di chuyển.
{Kiếm Nhật hạng F} – Chém, dùng bằng hai tay
{Kiếm bastard hạng F} – Đâm và chém, dùng bằng hai tay hoặc một tay
{Estoc hạng F} – Đâm, , dùng bằng một tay
Và cậu đã tìm ra 5 luật ẩn. Khi cậu tìm kiếm, cậu đã thấy một vài luật giống nhau, loại trừ số đó, cậu tìm thấy 5.
——————–
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #5}
Người đầu tiên tuyên bố bản thân là vua sẽ nhận 5 điểm karma và có thể phân bố vào bất cứ chỉ số nào mà người đó muốn.
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #6}
Người đầu tiên phục vụ một vị vua sẽ nhận được 3 điểm karma và có thể phân bố vào bất cứ chỉ số nào mà người đó muốn.
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #7}
Một vị vua có hơn 100 thuộc hạ sẽ nhận được 10 điểm karma và có thể phân bố vào bất cứ chỉ số nào mà người đó muốn.
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #9}
Nếu một người giết hơn 5 người và thức tỉnh một kỹ năng thiên bẩm nhưng không liên can đến một vị vua, người đó sẽ nhận được quyền của một ‘Cô Vương’, nhận được 30 điểm karma và có thể phân bố vào bất cứ chỉ số nào mà người đó muốn.
{Trò chơi Vương Quyền, Luật Ẩn #15}
Khi một ‘Cô Vương’ ngồi trên ngai vàng, người đó sẽ được ngẫu nhiên ban cho một vũ khí hạng D hoặc hơn.
——————–
Trò chơi Vương Quyền được viết bên cạnh luật ẩn thu hút sự chú ý của Choi Hyuk.
‘Trò chơi hiện tại là Trò chơi Phụ. Sau đó là Trò chơi Vương Quyền hay gì khác?’
Nếu cậu dựa vào luật ẩn để suy đoán, cậu nghĩ rằng ‘Trò chơi Vương Quyền’ là trò chơi mà mọi người sẽ tuyên bố bản thân là vua và thu thập thuộc hạ để chiếm lấy ngai vàng.
‘Trò chơi Phụ chắc chắn là một trò chơi ngoài lề. Ắt hẳn Trò chơi Vương Quyền là trò chơi chính. Mình phải chuẩn bị trước khi đến giờ.’
Cậu nên làm gì khi Trò chơi Vương Quyền bắt đầu? Choi Hyuk phân tích các luật ẩn.
Luật #9 và 15 được kết nối với nhau bởi cụm từ, ‘Cô Vương’. Và luật #15 là một luật mà Choi Hyuk phải trèo lên trần nhà để tìm ra. Đó là một luật cần những luật khác để hiểu được và được giấu ở một nơi khó với tới… Phần thưởng là một vũ khí hạng D hoặc hơn.
‘Liệu vũ khí hạng D hoặc hơn có đáng giá đến vậy không? Vậy thì mình phải có nó.’
Dĩ nhiên, cậu sẽ mất một thứ gì đó nếu cậu chọn làm điều đó.
Khoảnh khắc khi cậu quyết định sẽ nhắm tới luật #9, ‘Cô Vương’, cậu không còn sự lựa chọn nào khác hơn việc từ bỏ phần thưởng từ luật #5, 6 và 7, ‘người đầu tiên tuyên bố bản thân là vua’, ‘người đầu tiên phục vụ một vị vua’ và ‘một vị vua có hơn 100 thuộc hạ’.
Tuy nhiên, Choi Hyuk đã kiên quyết lựa chọn như vậy. Cậu đã chọn cách chứng minh giá trị của cậu cho những người tạo ra trò chơi và cả hai phần thưởng của danh hiệu ‘Vị vua không có các thần dân’ có vẻ thỏa đáng hơn.. Nếu cậu có thể đạt được một vũ khí hạng D từ luật liên kết #15, thì sẽ còn hơn cả đủ để bù cho chuyện bỏ qua những luật khác.
‘3 người… mình cần phải giết thêm 3 người nữa.’
Điều kiện để trở thành ‘Cô Vương’ là giết 5 người và thức tỉnh một kỹ năng thiên bẩm. Và cậu đã thức tỉnh một kỹ năng thiên bẩm rồi.
Choi Hyuk nhìn vào thanh trạng thái của cậu. Cậu có thể khiến nó hiện ra bằng suy nghĩ.
——————–
{Choi Hyuk}
*Con người
*Điểm karma
Sức mạnh: 7
Tốc độ: 10
Kiểm soát: 24
Sức chịu đựng: 9
Sức bền: 12
Hồi phục: 12
*Điểm karma chưa dùng: 10
*Điểm phân phối: 5
{Kỹ năng thiên bẩm}
Đôi mắt Phân biệt
——————–
Sau khi giết Bae Hyunsung, tất cả điểm chỉ số của cậu đã tăng lên một ngoại trừ chỉ số Tốc độ - tăng lên 2 điểm.
Mặc dù cậu có 10 điểm karma miễn phí, cậu chưa phân bố chúng.
Và có một kỹ năng, ‘Đôi mắt Phân biệt’.
——————–
{Đôi mắt Phân biệt}
Bạn có khả năng thấy được ý định của một người.
Đen: Hiềm thù
Đỏ: Sát ý
Trắng: Thiện chí
Vàng: Quyết tử
——————–
Ánh sáng màu đỏ và đen chiếu ra từ Bae Hyunsung khiến cậu khó chịu là tác dụng của ‘Đôi mắt Phân biệt’. Khi đó, Choi Hyuk thấy sự hiềm thù (đen) và sát ý (đỏ) của Bae Hyunsung.
‘Nó là một kỹ năng tốt…’
Tại thời điểm khi không ai biết người khác đang nghĩ gì, đây là một kỹ năng độc nhất vô nhị.
Ngay khi Choi Hyuk hoàn thành việc kiểm tra mọi thứ, Trò chơi Phụ bắt đầu.
**
Những dòng chữ được viết ở trung tâm phòng gym trở nên lớn hơn và chậm rãi thay đổi. Các sạp hình chữ nhật bán trong suốt xuất hiện tại các vị trí khác nhau ở khắp nơi tròn phòng gym. Các học sinh đứng gần chúng bị đẩy ra.
——————–
{Trò chơi Phụ - Săn dụng cụ!}
Một cơ hội vàng để sở hữu các vật dụng hạng E. Những con người bị bỏ rơi sẽ được nhận biết bằng con dấu ITEM.
Nếu một kẻ bị bỏ rơi chết, người đó sẽ biến thành một vật phẩm hạng E.
Nếu một kẻ bị bỏ rơi giết một ai đó, con dấu sẽ biến mất và người bị bỏ rơi sẽ nhận được điểm karma.
——————–
“Kẻ bị bỏ rơi? Ai cơ?”
Ban đầu chuyện này hơi khó hiểu. Tuy nhiên, nhanh chóng, ý nghĩa của dòng chữ trở nên rõ ràng.
Khoảng 30 người được triệu hồi, mỗi người ở trong một sạp chữ nhật bán trong suốt. Và một dấu ITEM rõ ràng xuất hiện trên trán của mỗi người bọn họ.
“Huh? Jinsu?”
“Girim!”
Các học sinh và giáo viên trong phòng gym nhận ra những người có con dấu ITEM trên trán. Họ là những người đã không đánh cho tới khi mọi chuyện chấm dứt và bị bỏ lại ở các lớp học.
Trong số họ, có cả Yoon Girim ở lớp Choi Hyuk.
Ở đây chỉ có những người chưa từng giết ai cả… Điều này có nghĩa là bọn họ phải giết những người vô tội nhất ở đây để có được các vật phẩm.
**
Mọi người chia ra thành hai phe.
Một bên là những người bỏ cuộc. Họ là những người không biết phải làm gì và đã quyết định sẽ không hành động. Mặc dù có họ gồm nhiều người, nhưng họ không có chút ảnh hưởng nào đến tình hình.
Và những người khác lại chia ra thành 2 nhóm nữa.
Một nhóm đã quyết định rằng họ phải giết để có được vật phẩm… và một nhóm đã chọn sẽ không để bạn bè của họ chết.
Những người duy nhất có tầm ảnh hưởng lớn đến tình huống lúc này là những người đứng đầu ở cả hai nhóm này.
Trong khi có người đã chọn cách không hành động g ngoài, những người còn lại chậm rãi vây quanh những chiếc hộp vật phẩm. Thậm chí có cả những người thiếu kiên nhẫn đã tấn công những cái hộp. Nhưng những cái hộp kia cực kỳ chắc chắn và những đòn đánh còn chẳng để lại một vết xước nào.
“Chưa bắt đầu sao?”
Một giọng nói lạnh lùng làm một người hoảng sợ.
Những người bị bỏ rơi bên trong cái hộp đang gào thét điều gì đó nhưng giọng nói của họ không thể truyền qua cái hộp.
“Mọi người! Chuyện này không đúng! Giáo viên Kim! Chuyện này không đúng, phải không?”
Một giáo viên chặn đường những người đang tiến tới và hét lên nhưng chẳng có tác dụng gì.
“Mẹ kiếp! Ở đây làm gì có ai không phải là kẻ giết người?”
Những lời được nói ra từ một ai đó như đâm vào ngực mọi người.
“Mấy thằng chó… biến xa khỏi Hyejin. Khốn nạn! Mày! Nếu mày tiến thêm một bước, tao sẽ bổ nát đầu mày!”
Một nam sinh viên dọa dẫm những học sinh tiếp cận bằng một cây rìu của lính cứu hỏa. Cậu bền bỉ chịu đựng những cuộc tấn công cho bạn gái của cậu – đang bị nhốt trong hộp nhưng có bốn hay năm học sinh đang chờ cậu kiệt sức và chờ cho cái hộp biến mất, cứ như là những con kền kền đang nhìn con mồi từ phía xa vậy.
‘Minji! Minji!’
Lớp trưởng Jung Minji nhìn về phía Yoon Girim – người đang không ngừng gọi tên cô. Cô bỗng nhiên nổi cáu.
‘Tự mình cố gắng thoát ra đi!’
Jung Minji ghét kẻ yếu. Cô không ưa những kẻ không biết kháng cự.
Bởi vì… cô ấy có một nỗi đau.
Khác với sự tử tế. Đó gần như là một căn bệnh. Có lẽ là bởi sự nhân hậu bẩm sinh hoặc do những trải nghiệm. Mỗi khi Jung Minji nhìn thấy ai đó bị bắt nạt hoặc đánh đập, hay khóc trước mặt cô… lồng ngực cô sẽ đau nhức như thể cô mới chính là người bị đánh vậy. Đó không phải là một cách nói ẩn dụ; cô thực sự đau đớn.
Jung Minji ghét nỗi đau đó. Và cô ghét những kẻ yếu – những kẻ đã khiến cô phải gánh chịu nỗi đau.
Cho dù cô có vươn tay ra giúp bao nhiêu lần, bọn họ sẽ chẳng tự mình đứng dậy… nên cô khinh bỉ những người đã gây ra sự khổ sở bất tận của cô.
‘Mình ước rằng những kẻ yếu sẽ chết hết!’
Đây là cảm xúc thật sự của cô. Tuy nhiên, cô không thể quay lưng với một người đang phải hứng chịu nỗi đau. Cô ghét phần con người đó của cô… nhưng thật sự cô không thể làm được gì khác.
Jung Minji đếm số người bao quanh Yoon Girim. 6 người. Những người này không có kiếm hoặc mặc giáp. Jung Minji trang bị tốt hơn. Nhờ siêng năng di chuyển ngay từ khi bắt đầu, cô đã có được một cái khiên, kiếm dài và áo giáp. Tuy nhiên, cô bị áp đảo bởi số lượng.
Jung Minji nhanh chóng quét mắt nhìn xung quanh để gia tăng số lượng đồng minh cho cô.
Ở giữa đống hỗn độn này.
Vụt.
Ngay lúc đó, bức tường bán trong suốt bao bọc quanh những vật phẩm biến mất.
Và Choi Hyuk phải giết 3 người trước khi trò chơi kế tiếp bắt đầu.