{Choi Hyuk}
*Con người
*ĐIểm karma
Sức mạnh: 54 (+5)
Tốc độ: 58 (+5)
Kiểm soát: 69
Sức chịu đựng: 52
Sức bền: 83
Hồi phục: 73 (+10)
*Điểm karma chưa dùng: 8
*Điểm phân phối: 44
{Hwang Mangi}
*Con người
*ĐIểm karma
Sức mạnh: 73 (+0)
Tốc độ: 43 (+8)
Kiểm soát: 33
Sức chịu đựng: 42 (+10)
Sức bền: 33
Hồi phục: 39 (+5)
*Điểm karma chưa dùng: 0
*Điểm phân phối: 28
Hwang Mangi mạnh. Ông ta có chỉ số Sức mạnh là 73. Chỉ số sức mạnh của Choi Hyuk là 54, nên nếu chỉ nhìn vào chỉ số Sức mạnh của họ, ông ta mạnh hơn Choi Hyuk. 10 điểm karma tự do ông nhận được và 14 điểm ông ta kiếm được từ luật ẩn và việc giết những vị vua khác đã được cộng hết vào chỉ số Sức mạnh và ngay cả cây chùy sắt hạng E của ông ta cũng tăng 10 điểm chỉ số Sức mạnh. Vì ông ta nằm trong top 3 cùng với Choi Hyuk và Choi Junsung, những chỉ số khác của ông ta cũng vượt trội.
Nên miễn là Choi Hyuk không gặp phải cây chùy sắt của Hwang Mangi thì mọi chuyện sẽ ổn.
Vút! Rầm!!
Cây chùy sắt của Hwang Mangi không chút nhân từ mà đập nát sàn gym. Sàn xi măng văng tung tóe khi ông ta đập nó với chỉ số Sức mạnh 73 của mình.
Chuyển động của Hwang Mangi tốn quá nhiều năng lượng vì chỉ số Kiểm soát của ông ta chỉ bằng một nửa chỉ số Sức mạnh. Lượng karma đang cô đọng và gia tăng trong cơ thể ông ta quá thô. Tới mức ông ta không thể kiểm soát nó.
Một điểm mù hiện rõ sau cú chém toàn lực của ông ta. Choi Hyuk xuyên qua cơ hội đó.
“Uhuhuk!”
Tuy nhiên, có vẻ như giáo viên dạy gym có phản xạ tốt vì ông ta nhanh chóng phản ứng lại.
Keng!
Thanh kiếm vừa nhẹ nhàng đâm vào lớp giáp của Hwang Mangi đã bị trượt ra. Hwang Mangi lùi lại với một vẻ mặt hoảng loạn. Sự tự tin quá mức của ông đã trốn đi biệt tích chỉ sau một lần trao đổi chiêu thức. Những bước chân có tốc độ cao của Choi Hyuk giống như những bước chân của ma quỷ. Hầu hết những kẻ mạnh không phải vì họ chơi công bằng, nhưng bởi họ vẫn còn sống. Hwang Mangi – kẻ đinh ninh rằng mình rất mạnh – nhận ra trong muộn màng rằng ông ta lẽ ra không nên trực tiếp đối đầu với Choi Hyuk.
“Tất cả mọi người chặn thằng khốn đó lại!”
Hầu hết những người theo Hwang Mangi đều là giáo viên. Các giáo viên mà Choi Hyuk quen biết đang chặn đường cậu bằng vũ khí của họ.
Choi Hyuk không chút nhân từ với những kẻ muốn giết cậu. Một bể máu xuất hiện.
Trong lúc đó, Hwang Mangi đem hộ vệ hoàng gia của hắn nhắm đến các vị vua khác.
“Mình phải nhanh chóng kết thúc trò chơi này.”
Đây là kết luận của Hwang Mangi. Rằng ông ta phải loại bỏ tất cả những vị vua dễ đối phó thay vì Choi Hyuk. Để ông ta có thể nằm trong 5 người còn lại.
Bang!
Bất cứ khi nào ông ta vung cây chùy sắt của mình, ba hay bốn học sinh kiệt sức sẽ bị đập nát. Tuy nhiên, không đời nào ông ta có thể vung chùy sắt liên tục với loại chỉ số Sức bền chỉ nhỉnh hơn một tí so với một nửa Sức mạnh của mình cả. Xét tại một điểm nào đó, Hwang Mangi đã hoàn toàn kiện sức vì mải bận rộn chạy khắp nơi với hộ vệ hoàng gia của mình. Một phút cứ như một giờ.
**
Vào thời điểm Choi Hyuk nhắm vào Hwang Mangi, số phận của những vị vua khác đã được xác định.
Jung Minji ra lệnh.
“Đứng lên. Bắt bọn họ.”
Hiện tại, nhóm Kim Piljoong vẫn chưa bị hấp thụ hoàn toàn. Nếu những người khác không theo Choi Hyuk và gia tăng sức mạnh của họ bằng cách hấp thu những nhóm khác, họ sẽ bị bỏ lại.
Ngay cả Ong Chúa năm ba Lee Hyunah cũng hối thúc nhóm mình.
“Nếu mấy người nghỉ ngơi vì mệt, thì mấy người chết chắc rồi.”
Choi Junsung có vẻ khá tuyệt vọng. Hắn đã hướng về phía nhóm kế bên mình.
“Giết!”
Lý do cũng giống như Hwang Mangi.
‘Chó chết… mình sẽ là người kế tiếp nếu giáo viên gym chết. Mình phải nhanh chóng giết những đứa còn lại và kết thúc trò chơi.’
Với những lý do khác nhau, họ bắt đầu trận vật lộn cuối cùng. Vì trận chiến khốc liệt này bắt đầu khi Sức bền của mọi người đã chạm đáy, số lượng người chết càng lúc càng tăng lên.
Tất cả mọi người đều nhắm đến kẻ nào đó.
Xoẹt!
Ám Sát Vương Lee Hyunah vô cùng nhanh và có vẻ như cô ta đang dùng một kỹ năng nào đó vì những đòn đánh của cô ta càng lúc càng khó nhìn ra. Và điều đó đã khiến cô ta chói sáng trong trận chiến tàn bạo này. Trong khi Choi Hyuk đuổi theo Hwang Mangi, cô ta đã cắt đầu hai vị vua. Tuy nhiên, Sức bền của cô ta cũng là một vấn đề.
“Hà. Hộc.”
Khi cô ta ôm đầu gối, mồ hôi chảy thành dòng xuống người cô ta.
Vụt. Vụt.
Một cây rìu bay về phía cô ta. Cô ta cố gắng để di chuyển khi nghe thấy âm thanh nhưng chân cô ta không thể phản ứng lại.
Rầm!
“Ackk!”
Những thần dân của cô ta bao quanh cô lúc cô khuỵu xuống sau khi chịu một đòn ở vai.
“Lightning Strike!”
Vụt!
Một ánh sáng trắng lóe lên và ba người bị chém ngang hông.
“Hooo… hooo… Tớ nghĩ tớ sẽ chết. Xin lỗi, nuna.”
Người duy nhất xuất hiện là Choi Junsung. Mặc dù hắn từng thân thiện với Lee Hyunah, hắn không chút do dự mà chộp lấy gáy cô ta.
“Bản thân tao cũng đã có đủ rắc rối rồi.”
Ngay cả Lee Hyunah – người đã thể hiện tốt trong Trò chơi Phụ - cũng đã chết trong vô vọng.
Không ai biết Choi Junsung đã lấy được cây rìu hạng E ở đâu nhưng cách hắn nhắm tới mục tiêu thật đáng kinh ngạc. Sau khi đụng độ với Choi Hyuk, Choi Junsung khẩn trương quét sạch những vị vua ở gần gắn và nhặt được khá nhiều vật phẩm hạng E. Hắn quyết định rằng nếu hắn muốn sống sót trong trò chơi này, hắn sẽ cần một vật phẩm có thể giữ khoảng cách với Choi Hyuk.
Và bạn gái của Chu Youngjin, Lee Hyejin, xui xẻo dính vào. Cô ta là người bị bỏ rơi duy nhất chưa xóa được dấu VẬT PHẨM của mình.
“Em ổn không?”
Chu Youngjin đã bảo vệ Lee Hyejin từ mớ hỗn độn ngày càng khó lường này. Hiệp sĩ vương cuồng nộ Jung Minji không thích hành động của cậu ta nhưng lúc này cô đã làm lơ chuyện đó.
Lee Hyejin và Chu Youngjin là bạn thanh mai trúc mã. Họ lớn lên với nhau như anh em vì gia đình hai bên là bạn của nhau. Cô gái ấy đã không xem chàng trai này hơn một người bạn và chàng trai đã yêu đơn phương cô trong một thời gian dài, cho tới khi cuối cùng họ cũng ở bên nhau. Một câu chuyện quên thuộc nhưng không thường thấy trong đời thực.
Vậy nên đối với Chu Youngjin, có thể nói rằng Lee Hyejin là một nửa kia của cậu. Thực sự, nếu cậu xóa đi khoảng kí ức có cô, thì sẽ chẳng còn sót lại gì. Trong từng khoảng khắc hạnh phúc hay đau khổ, vinh quang hay tuyệt vọng, cô đều ở bên cậu.
Chu Youngjin liếc nhìn Lee Hyejin đang run rẩy. Lee Hyejin bắt gặp ánh mắt của Chu Youngjin và cô gật đầu. Trong đôi mắt cô, Chu Youngjin có thể nhìn thấy nỗi lo âu và niềm tin ấm áp đang trộn lẫn vào nhau.
Cô luôn dễ dàng sợ hãi từ khi còn nhỏ. Khi Chu Youngjin ngã xuống từ cầu thang lúc cậu bảy tuổi. Người chảy máu là Chu Youngjin nhưng người ngất xỉu vì sốc lại là Lee Hyejin. Chu Youngjin đã rất sốc khi cô đột nhiên ngã xuống. Sau này, cậu đã chọc cô ấy không biết bao nhiêu lần về chuyện đó. Cô đã buồn phiền kể rằng từ lúc đó, cô rất sợ mỗi khi nhớ tới cảnh tượng máu me ấy. Và cậu đã phải rất cố gắng mới có thể khiến cô ấy bình tĩnh lại…
Đối với cô gái đó, tình huống này quá mức tàn bạo. Chu Youngjin cảm thấy buồn thay cho cô.
Ngay lúc đó.
Vút.
Một cây rìu bay tới và bổ đôi đầu Lee Hyejin.
“Hả?”
Tóc tóc.
Máu đỏ loang ra trên đồng phục của Chu Youngjin. Ngay sau đó, máu chảy từ đầu Lee Hyejin nhuộm đỏ đôi tay Chu Youngjin và nhanh chóng thấm ướt vai cô.(Drama)
Hyejin trước khi cô biến mất… đã trở thành cơn ác mộng suốt đời cho Chu Youngjin.
Vụt.
Một chiếc búa vàng xuất hiện. Giống như có thứ gì đó tác động lên cậu, cậu bị đẩy ra vài bước và tay cậu không còn ở trên đôi vai của cô.
Ầm!
Máu văng tung tóe khắp nơi.
Khi cây búa biến mất, Lee Hyejin không còn nữa mà thay vào đó là một thanh trường kiếm màu đỏ trôi nổi.
“Ah… Ahhh…”
Chu Youngjin trở nên mất trí.
“Vật phẩm cuối!” Choi Junsung hét lên. Hắn chạy nhanh nhất có thể để có thể chộp lấy thanh trường kiếm.
Chu Youngjin vô thức đuổi theo thanh kiếm đã từng là bạn gái cậu. Lông tóc trên người cậu dựng đứng và đôi mắt cậu đỏ ngầu.
{Kĩ năng ‘Berserket’ thức tỉnh!}
Một tin nhắn hệ thống hiện ra nhưng cậu không quan tâm.
“Euahhhhhhhhh!”
Chu Youngjin bắn về phía Choi Junsung với tốc độ ánh sáng. Tuy nhiên, Choi Junsung mỉm cười vì đã giữ được thanh trường kiếm. Choi Junsung đã nhận lấy vũ khí một cách tàn nhẫn.
“Lightning Stike!”
Chu Youngjin – đã thức tỉnh Raging Warrior – rất nhanh, nhưng cậu đang quá mức kích động và {Lightning Strike} của Choi Junsung đủ nhanh để đâm thủng màn dạo đầu đó.
Đó là lúc Jung Minji xuất hiện.
“Protect!”
Kĩ năng Protect được tạo ra nhờ khiên hạng E của cô, “Shield of Protection", kích hoạt. Một chiếc màn chắn màu xám bao quanh cơ thể Chu Youngjin.
Keng!
{Lightning Strike} của Choi Junsung va vào màn chắn nhưng vì độ cong của màn chắn, thanh kiếm của hắn trượt ra và lung lay. Thanh kiếm đỏ cắt vào vai Chu Youngjin nhưng đó không phải là một vết thương chí mạng. Tuy nhiên, Chu Youngjin là người bất ngờ nhất. Ngay cả khi vai cậu bị chém, cậu không hề chậm lại. Cậu làm ngơ thanh kiếm mắc kẹt trong vai mình và bắn về phía trước với càng nhiều sức mạnh. Thanh kiếm của cậu cắm vào cổ Choi Junsung.
“Kh…khụ.”
Choi Junsung biến thành tro. Hắn chết một cách vô nghĩa.
Trong thời gian đó, Choi Hyuk đuổi theo Hwang Mangi đang chạy trốn và đã giết được ông ta. Cậu thậm chí còn giết ông ta nhanh hơn vì ông ta trông có vẻ như sẽ cầu xin tha mạng. Và khi cậu quay đầu, cậu thấy Choi Junsung chết.
Chu Youngjin rút cô gái ra, là thanh kiếm đỏ đã cắm vào vai cậu. Cậu ôm chặt thanh kiếm và thổn thức.
Choi Hyuk lặng yên nhìn cảnh tượng đó.
“…Mọi chuyện đã chấm dứt?”
Trò chơi Vương Quyền đã đến hồi kết.
Mất khoảng 30 phút để loại trừ 26 trong số 43 vị vua nhưng chỉ mất 5 phút để loại bỏ 13 trong số 17 người còn lại. Chỉ còn 4 vị vua còn sống, Hiệp sĩ vương cuồng nộ Jung Minji, Vấn Đế Kim Hyunbaek, Nô Vương Song Simin và Cô Vương, Choi Hyuk.
Thực ra, trước khi Choi Junsung chết, với cái chết của Hwang Mangi, chỉ còn lại 5 vị vua. Choi Junsung đã bị đâm chết vì lòng tham vô đáy của hắn.
Các vị vua nổi bật tranh đấu lẫn nhau và trong thực tế, những kẻ bình thường hơn lại là những người sống sót.
Thông báo giữa phòng gym thay đổi.
——————–
{Giờ Giải Lao}
Kể từ giờ, các vị vua và thần dân của họ có thể di chuyển tự do. Bạn không thể rời khỏi trường cho tới khi trời tối.
——————–
Cuộc chiến tàn bạo cuối cùng đã chấm dứt. Trong số 797 người sống sót trong Trò chơi Phụ, chỉ còn lại 483 người.