Sovereign of Judgment

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

52 3061

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

36 1577

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

2 7

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

25 1268

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

(Đang ra)

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

藍月 要

Tuy nhiên, mọi chuyện lại dần đi sai hướng——

9 456

Tập 02 - Cuộc di cư - Chương 15 - Gặp gỡ (2)

3 người đi xuống gồm có Kim Chulho 31 tuổi - hiện đang thất nghiệp, một cụ già và một người phụ nữ trung niên. Choi Hyuk lắng nghe tình trạng của họ.

Bất ngờ thay, tình huống bên ngoài trường hoàn toàn khác. Đầu tiên, không có bất kỳ thứ gì giống như Vòng Luân Hồi hay Trò chơi Vương Quyền.

“Vòng? Anh không biết về thứ đó. Chỉ là ti vi không hoạt động và những dòng chữ lạ xuất hiện nhưng không có gì xảy ra cả. Trong buổi sáng.”

“Khi trời sập tối, lũ quái vật tấn công. Giống như cái con mà cháu vừa đánh ban nãy.”

“Ngoài ra, còn có một con quái vật vô cùng lớn. Nó chỉ xuất hiện trong một giây… Để anh nói em nghe, nó to bằng cả một tòa chung cư. Anh không thể thấy rõ vì trời tối… nhưng ánh sáng phát ra từ mắt và mũi nó… phải rồi. Một con khủng long. Nó giống như một con khủng long vậy.”

“Đừng có bịa chuyện! Cô không thấy thứ gì như vậy cả!”

“Ông cũng không thấy nó…”

“Anh đang nói là anh đã thấy nó đó!”

Choi Hyuk chìm trong suy nghĩ. Sẽ phải dùng bao nhiêu nhát chém để giết một con quái vật to cỡ một tòa chung cư? Như vậy liệu có đủ không?

Đằng nào thì, đó là tất cả những thông tin hữu ích mà bọn họ có.

“Cháu hiểu rồi. Cháu đang định đi tới trường Trung học cơ sở Shinmyung. Mọi người định làm gì?”

Ba người nhìn nhau. Cuối cùng, ông lão quyết định ở lại chung cư trong khi người phụ nữ trung niên và Kim Chulho đi theo cậu. Có vẻ như người phụ nữ trung niên mong đợi rằng chồng và con của bà đang ở đó.

Hiện tại họ đang xem trường Trung học cơ sở Shinmyung như một nơi trú ẩn của những người tị nạn.

Tuy nhiên, trong thực tế, đó là một khu vực đang xảy ra chiến tranh.

**

Có khá ít người nhận ra rằng tin nhắn xuất hiện trước mắt họ là điều bất thường. Vì nó không chỉ hiện ra với họ. Trên hết, tất cả thông tin liên lạc đã bị ngắt và những người muốn rời khỏi quận Gangdong đều bị chặn bởi một bức tường quái dị. Một tình huống mà họ không thể hiểu nổi… Đó là lý do tại sao người ta tập trung tại khu vực tập hợp, trường Trung học cơ sở Shinmyung.

Những người đến trường Trung học cơ sở Shinmyung đã nhận một tin nhắn.

——————–

{Trò chơi Vương Quyền + Sinh tồn và Tẩu thoát}

Toàn quận Gangdong đã trở thành một khu chiến trường. Bạn không thể đi qua cầu Gwangjin ở phía bắc và sân vận động ở phía nam.

Vào ngày thứ 30, địa điểm của mã tẩu thoát sẽ được thông báo. Chỉ quân đội sở hữu mã tẩu thoát mới có thể bỏ trốn.

Địa điểm của những nơi có nguồn cung thỉnh thoảng sẽ được thông báo.

——————–

Ngoài việc họ chưa nhận được thông báo về địa điểm của nguồn cung, tin nhắn này cũng giống với tin nhắn mà các học sinh nhận được.

Cùng lúc, họ nhận được một tin nhắn và cơ thể họ tràn đầy sức mạnh.

{Bạn đã đến khu vực tập hợp. Karma đã được phân phối.}

Tại trường Trung học cơ sở Shinmyung, có rất nhiều nguồn cung cần thiết cho trận chiến. Thức ăn, vũ khí, các quyển trục cũng như 3 ngày ‘Màn Chắn Nhược Hóa’.

‘Màn Chắn Nhược Hóa’cực kỳ quan trọng. Khi còn hiệu ứng này, khả năng quái vật xâm nhập vào trường học sẽ giảm hơn phâm nửa. Nếu không nhờ vậy, với chỉ số của những người vừa nhận được karma, họ sẽ không thể tránh khỏi cảnh bị tàn sát bởi đợt tấn công đầu tiên của quái vật. Nhưng ngay cả lũ quái vật đã bị làm suy yếu ấy cũng vẫn còn quá mạnh đối với những người này.

Khi màn đêm buông xuống, lũ quái vật tiến đến trong khi những con người này đang ong đầu vì bối rối và lo lắng. Đó là lúc địa ngục nới lỏng cánh cửa.

“Gahhhhhh!”

“Aaaahhhhh!”

“Thứ khốn kiếp này!!”

Chiến trường trở nên cuồng bạo với những lời rủa và tiếng hét.

Lối hành động của những con quái vật, Crook, cũng tương tự như bầy sói. Chúng khá thông minh. Chúng không bao giờ đối đầu trực diện với con người. Đầu tiên, những người ở đây tự phong tỏa mình trong khu vực trường. Nhưng lũ Crook trèo lên nhau và nhảy lên tầng 2. Dù sở hữu karma, những người già và những người yếu sức khác - hiện đang ở tầng 2 - đều chưa chuẩn bị tinh thần.

Kết quả là họ bị tổn thất lớn. Khi những người đứng ở tiền tuyến khẩn trương tụ tập về tầng 2, những con Crook rút lui về sau, tựa như cơn thủy triều.

Những con Crook tỏ ra rất xuất sắc trong cuộc chiến tâm lý. Chúng biến mất cùng nhau và khi người ta đang thả lỏng tinh thần vì sự vắng mặt của chúng, chúng lại có những đợt tấn công bất ngờ. Trận chiến kéo dài cả đêm. Lúc này người ta không còn phong tỏa trường học nữa, mà tập hợp lại trên chiến trường và bắt đầu bể máu. Họ đã nhận ra rằng thay vì chiến đấu trong những hành lang chật hẹp, việc đánh có tổ chức ở những khu vực thoáng đãng sẽ hiệu quả hơn. Một phần ba số người đã chết một cách vô nghĩa trước khi họ nhận ra điều này. Mặc dù đây là cuộc chiến giữa 2000 người và 60 con quái vật, lúc này chỉ còn lại 1371 người và 46 con quái vật. May mắn thay, nếu không phải có rất nhiều người từng thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc, sẽ chẳng lạ gì nếu họ bị tiêu diệt sạch vào đêm đó. Một nhóm người thiếu tổ chức chẳng khác gì những viên kẹo ngọt ngào cho lũ quái vật.

Tuy nhiên, những tình huống tàn khốc như vậy là cơ hội để những cá nhân vượt trội chứng tỏ tài năng của họ.

“Con quái vật khốn nạn chó chết…”

Kang Dongsoo là người như vậy. Anh - người được tất cả thừa nhận tài chỉ huy – cảm thấy đã đến lúc để chấm dứt cuộc chiến. Mặc dù họ nhận được một sức mạnh bí ẩn được biết đến như karma, sau khi kéo dài cuộc giao tranh hỗn loạn này, mọi người đều hoàn toàn kiệt sức. Rõ ràng là nếu cuộc chiến này tiếp diễn, bọn họ sẽ vỡ vụn như lâu đài cát.

Nên Kang Dongsoo sắp xếp một đội cảm tử.

‘Khi chúng ta vẫn còn sức mạnh, chúng ta cần phải dọn sạch đám Crook này và nghỉ một lúc.’

Tuy nhiên, nói dễ hơn làm.

‘Vấn đề lớn nhất chính là đám Crook sẽ lùi về khi chúng gặp bất lợi.’

Lũ Crook sẽ rút lui dù cho chỉ gặp một tí bất lợi. Họ không thể làm gì khác. Vì họ không nhanh hơn bọn chúng và cũng không thể rời khỏi Màn Chắn Nhược Hóa. Khi họ rời khỏi bức màn chắn, đối đầu với lũ Crook đã lấy lại thứ sức mạnh thực sự của chúng, con người sẽ bị đập nát như tofu.

Còn một vấn đề khác nữa. Lũ Crook hồi phục nhanh hơn con người. Đó là lý do tại sao chúng chạy khỏi rào chắn, hồi phục và sau đó quay trở lại. Lũ Crook sẽ trở nên tràn đầy năng lượng trong khi phe con người lại hóa thành chậm chạp.

‘Mình phải ngăn chúng rời đi.’

Đó là lý do tại sao vai trò của cảm tử quân lại quan trọng như vậy. Nhiệm vụ của cảm tử quân rất đơn giản. Bí mật rời đi và ẩn nấp, và một khi dáp Crook tiến vào chiến trường, họ sẽ chặn đường lui của chúng.

“Chúng ta sẽ kết thúc chuyện này! Đi thôi!” “Lên! Giết đám chết tiệt đó!”

“Oorahhh!”

Khi nhóm người Choi Hyuk đến trường Trung học cơ sở Shinmyung cũng là lúc 300 người của nhóm cảm tử đang vùng vẫy trong tuyệt vọng để khóa lối thoát của lũ Crook.

“Gaaaah!”

“Chặn chúng lại!”

“Chúng ta không thể để chúng vượt qua!!”

Đám Crook xung quanh hung bạo công kích, nhưng đúng như tên của họ, cảm tử quân chặn đường lui của chúng bằng cả mạng sống của họ. Vì vậy, Họ đã có thể giết thêm 7 con Crook. Tuy nhiên… quân cảm tử đang chết với tốc độ còn nhanh hơn thế.

Choi Hyuk nhìn vào cảnh tượng đó và chỉ nói một điều.

“…Chúng sẽ vượt qua.”

Cùng lúc, cơ thể cậu bắn về phía trước. Kim Chulho và người phụ nữ đứng tuổi – những người bất ngờ bị bỏ lại phía sau ở nơi nguy hiểm này – nhanh chóng trốn đi.

‘Chết tiệt… Chừng này là chưa đủ…’

Lãnh đạo của cảm tử quân, Kang Dongsoo, cảm thấy lo lắng. Sẽ rất nguy hiểm nếu chuyện này tiếp diễn. Họ phải, ít nhất là, giảm số quái vật xuống còn một chữ số thì mới có thể an tâm, nhưng với đà này, sẽ còn lại ít nhất là mười con.

Anh dồn thêm sức mạnh. Vì lượng Sức bền không đủ nên karma của anh đã giãn ra, nhưng anh nghiến răng và gia tăng thêm năng lượng.

“Chặn chúng!” Khi những người dùng khiên phía trước anh bị hất đi, Kang Dongsoo đâm vào trán con quái vật.

Phập!

Đó chắc chắn là một thanh gươm hạng E làm từ một ‘quyển trục’. Nếu nó là vũ khí hạng F, nó sẽ không thể xuyên qua hộp sọ của con quái vật và đã phải gãy đôi… thanh gươm đâm vào trán con quái vật.

“Anh Dongsoo! Cẩn thận!”

Thành viên quân cảm tử đứng sau anh hét lên. Anh giật mình. Anh nhìn và thấy một con Crook đang chạy về phía mình. Điều đó khiến máu anh đông lại. Đối mặt với tình huống nguy hiểm đó, khả năng nhận thức của Kang Dongsoo bùng phát ở mức tối đa. Con Crook đang chạy tới dường như đang chuyển động chậm đi. Nhưng bi kịch là… không giống như khả năng nhận thức của anh, khả năng thể chất của anh không hề được cải thiện.

Dongsoo cố gắng tránh nó bằng cách lăn về phía sau… tốc độ của anh không thể bì với tốc độ của con Crook. Trong trạng thái tập trung, Kang Dongsoo nhìn vào con Crook đang chầm chập tiến đến gần hơn.

‘Vậy ra mình sẽ chết cách này.’

Khi tất cả những suy nghĩ đang vụt qua tâm trí anh, có thứ gì đó nhảy qua Kang Dongsoo. Anh thậm chí không thể nhìn thấy cậu theo cái cách chuyển động chậm mà qua đó, cả thế giới đang được thu vào trong mắt anh. Hơn thế nữa, cậu đang dùng thanh kiếm của mình một cách nhanh gọn. Chậm rãi, con Crook bắt đầu tách làm đôi.

Vụt!

Con Crook bị bổ làm đôi đang rơi về hai phía của Kang Dongsoo.

“C…cái gì? Ai vậy?”

Chỉ khi đó, anh mới choàng tỉnh khỏi trạng thái sững sờ của mình. Tuy nhiên, người ấy, Choi Hyuk, đã di chuyển tới con Crook kế tiếp rồi.

“Thế quái… Mình cảm thấy nhẹ bẫng hơn trước?”

Choi Hyuk – người không biết gi về sự tồn tại của Màn Chắn Nhược Hóa cảm thấy kì lạ. Cậu đã dồn rất nhiều sức mạnh vì cậu nghĩ chúng cũng sẽ khó nhai như cái con mà cậu giết ở tòa chung cư, nhưng nếu là thế này, cậu có thể giảm bớt sức mạnh.

“Tốt… Dù sao đi nữa… Mình phải hoàn thành việc này càng nhanh càng tốt.”

Choi Hyuk bắt đầu nén chặt lượng karma trong cơ thể cậu.

Một con ở tòa chung cư, một con nữa vừa nãy, cậu chỉ giết hai con Crook nhưng chỉ số Kiểm soát của cậu đã là 92. Mỗi lần cậu giết một con, Sức mạnh của cậu sẽ tăng lên 5, Tốc độ tăng lên 4 và những chỉ số còn lại tăng lên 3. Ngay cả Sức bền của cậu – chỉ số đã không tăng kể từ khi được đặt lại – đã tăng lên 0.1.

——————–

{Choi Hyuk}

Sức mạnh: 81 (+5)

Tốc độ: 83 (+5)

Kiểm soát: 92

Sức chịu đựng: 76

Sức bền: 0.2 (★)

Hồi phục: 96 (+10)

{Trước khi giết đám quái vật}

Sức mạnh: 71 (+5)

Tốc độ: 75 (+5)

Kiểm soát: 86

Sức chịu đựng: 70

Sức bền: 0 (★)

Hồi phục: 90 (+10)

——————–

Với một chỉ số Kiểm soát vượt quá Sức mạnh và Tốc độ, cậu có thể tự do kiểm soát lượng karma trong cơ thể cậu. Vì vậy, có thể tạm thời nén chặt karma trong cơ thể cậu. Cậu nghĩ về chuyện này sau khi thấy {Lightning Strike} của Choi Junsung.

‘Nếu dùng Sức mạnh vượt quá chỉ số Sức bền, cơ bắp sẽ giãn ra và sẽ phải đợi đến khi có thể tái sử dụng karma. Và nếu Sức bền tương đương với Sức mạnh và Tốc độ, mình có thể dốc hết toàn bộ sức mạnh trong vòng 5 phút. Thế nghĩa là lượng tiêu thụ Sức bền của mình vẫn như cũ. Nhưng, Choi Junsung sẽ tỏ ra đau đớn sau mỗi lần sử dụng {Lightning Strike}. Tại sao lại như vậy? Có phải nếu sử dụng chỉ số Kiểm soát để hoàn toàn điều khiển cơ thể, kể cả khi chỉ dùng cho một cú chém, mình sẽ có thể bộc phát một lượng sức mạnh - đủ để khiến cơ thể không thể sử dụng karma trong một thời gian ngắn không?’

Trước khi cậu nhận ra, Choi Hyuk đã tìm ra những điểm cơ bản của kĩ năng ‘họ’ nhận được. Và sự hiểu biết đó đang được trình diễn. Những kĩ thuật mà cậu cảm thấy không cần thiết phải dùng khi đối mặt với một người khác. Tuy nhiên, đối thủ của cậu, lần này, là lũ quái vật. Cậu đã chuẩn bị cách di chuyển này để bù đắp sự cách biệt về kích thước.

Trên hết là, nó mang lại tác động tốt nhất trong việc đảo ngược thái độ của những con người đang bị dồn vào một góc.

Vấn đề là Sức bền của cậu… Choi Hyuk tự tin nhất vào Sức bền của cậu. Và vì vài lý do nào đó, lũ quái vật đã yếu đi so với cái con mà cậu đụng độ ở tòa chung cư.

‘7… không, nếu cứ thế này, mình có thể dùng được 14 lần.’

Choi Hyuk giảm sức mạnh của cậu thêm một chút nữa. Dù cậu nói rằng cậu đang thuyên giảm sức mạnh, lượng karma trong cơ thể cậu có vẻ như đã tăng đến mức bất thường.

Cơ thể Choi Hyukbùng nổ trong giây lát khi cậu vung thanh kiếm xuống.

Xooẹt!

Móng vuốt của con quái vật bị chém đứt. Thanh Predator’s Blade thậm chí còn không mòn chút nào sau khi xử lý móng vuốt của nó.

“Hai con gục…”

Choi Hyuk lẩm bẩm. Bằng sự tính toán của cậu, cậu có thể giết thêm 12 con nữa nhưng có thể cậu sẽ phải đau đớn đến tận hôm sau vì làm vậy. Nên.

‘Hãy giết thêm 8 con.’

‘Bằng một nhát chém.’

Thanh kiếm của Choi Hyuk trông như đang bốc lửa.

Nguyên văn: Even his stamina that didn’t rise rose by 0.1. Trans tự ý thêm vào một đoạn chú thích ngay trong mạch truyện để suông và dễ hiểu hơn Nguyên văn: you can only go all out for 5 minutes