Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp của câu lạc bộ bắn cung đang ngủ hở bụng trong phòng tôi

Shijou kanata

Một câu chuyện tình học đường ngọt ngào, nơi cô đàn chị lạnh lùng dần trở nên vô tư và đáng yêu hơn bên cạnh nhân vật chính!

44 8

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

4 7

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

58 606

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

23 32

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

54 418

Tập 2 - Chương mở đầu

Tôi đã mơ… Một giấc mơ về kiếp sống đầu tiên của mình, vừa như là tương lai, vừa như một quá khứ đầy hoài niệm.

Khi đó, tôi chỉ là một nhân vật phụ đáng thương, luôn cố tự thuyết phục bản thân rằng mình có chút đặc biệt chỉ vì đôi lần được tương tác với nhân vật chính…

Kỳ thi giữa học kỳ đã kết thúc, và các mối quan hệ trong lớp đã bắt đầu định hình khi học kỳ một dần đi đến hồi kết.

Quả thật đáng buồn. Tôi, Ishii Kazuki, một kẻ đã tự xác định vị trí của mình là một nhân vật phụ, thường ăn trưa với mấy người bạn chung phận làm nền như mình. Nhưng hôm đó, tất cả bọn họ lại nghỉ học vì ốm. Tôi định ăn trưa một mình trong căn-tin, nhưng có người đã không để điều đó xảy ra.

「Cũng đã lâu kể từ lần cuối chúng ta ăn cùng với nhau thế này nhỉ, Ishii.」

「Cậu không cần phải để tâm đến tớ như vậy đâu.」

Tên cậu ta là Amada Teruhito. Ban đầu, cậu ta cũng chỉ là một nhân vật phụ như tôi. Nhưng đó là chuyện ngày xưa rồi.

Trong khi tôi vẫn sống cuộc đời lười nhác của một kẻ ngoài lề, thì Amada lại được định mệnh kết nối với những cô gái nổi tiếng xinh đẹp của trường cao trung Hirasaka. Bằng việc giúp giải quyết vấn đề của họ, cậu ta được những cô gái ấy xem là người đặc biệt.

Tôi từng nghĩ cậu ta giống tôi, một vai phụ, nhưng hóa ra cậu ta là nhân vật chính trong câu chuyện rom-com này.

「Ừ thì, tớ cũng không thể để bạn mình ăn một mình được.」

Lẽ ra tôi phải cảm thấy ghen tị, nhưng chết tiệt, cậu ta thật sự là một người tốt.

Dù ngày nào cũng có thể ăn trưa với những cô gái xinh đẹp vây quanh, cậu ta lại chọn ngồi ăn cùng một thằng con trai mờ nhạt chẳng ai để ý đến.

Nếu là tôi ở vị trí đó, dù biết có người phải ngồi ăn một mình, chắc tôi vẫn sẽ giả vờ không thấy rồi vui vẻ ngồi với các cô gái mất.

Tôi nghĩ hầu hết mọi người cũng sẽ chọn như vậy. Nhưng Amada thì không. Thật không ngoa khi gọi cậu ta là “người tốt”.

Chính vì thế, thay vì ganh tị, tôi lại cảm thấy tự ti nhiều hơn.

Cậu ta trở thành nhân vật chính của một câu chuyện rom-com bởi chính tính cách đó.

Cậu ta dám đối mặt và giải quyết những rắc rối của những cô gái xinh đẹp, những chuyện mà phần lớn mọi người sẽ từ bỏ ngay từ đầu.

Với sự chân thành và quyết tâm, cậu ta chinh phục trái tim họ bằng sự tử tế. Đó chắc chắn là điều tôi không thể làm được. Chỉ có người như Amada mới có thể.

「…Cảm ơn.」

Tôi giấu đi nỗi tự ti sâu sắc bằng một lời cảm ơn khe khẽ. “Đừng lo lắng về chuyện đó”, cậu ta đáp lại bằng nụ cười.

Giá mà cậu ta hơi khó ưa một chút, có lẽ tôi đã có thể cư xử lạnh lùng hơn rồi.

Chính vì suy nghĩ như vậy nên tôi chỉ mãi là nhân vật phụ, còn cậu ta là nhân vật chính.

「Nghĩ lại thì, cũng may là có thời gian rảnh. Mấy ngày vừa rồi thực sự rất bận…」

Amada chống cằm lên tay phải, nơi đang đeo một chiếc vòng tay, và thở dài mệt mỏi. Chắc hẳn là vì vụ rắc rối lớn mà cậu ta vướng vào cho đến tận hôm qua.

Vì lý do nào đó, ở trường cao trung Hirasaka này lại thường xuyên xảy ra mấy sự kiện y như trong truyện rom-com. Và tất nhiên, Amada luôn là người bị cuốn vào mấy chuyện đó. Đúng là nhân vật chính.

Trước đây, cậu ta từng giúp đỡ giải quyết vấn đề của nhiều cô gái xinh đẹp không khác gì nữ chính rom-com, như át chủ bài của câu lạc bộ điền kinh trong lúc suy sụp, cô gái nhút nhát gặp khó khăn trong việc kết bạn, hay một lớp trưởng không thể thể hiện được năng lực vì căng thẳng. Tuy nhiên, tình tiết rom-com lần này thì phức tạp hơn hẳn.

「Chuyện về idol ảo đó nhỉ… Quả là có nhiều rắc rối ẩn sau đó thật.」

「Phải rồi… đúng là vậy.」

Mọi chuyện bắt đầu từ một học sinh chuyển trường. Một thời gian trước, có một cô gái xinh đẹp tên là Miwa Hitsujitani chuyển vào lớp chúng tôi.

Với tính cách vui tươi và cởi mở, cô ấy nhanh chóng kết thân với mọi người, và lập tức chiếm được cảm tình của rất nhiều nam sinh. Trong đó có cả tôi, tất nhiên.

Một cô gái xinh đẹp lại thân thiện ngay cả với người mờ nhạt như tôi. Có lẽ vì ghen tị với Amada, tôi đã mơ mộng: “Không chừng, lần này sẽ tới lượt mình có được một câu chuyện rom-com chăng?”

Tất nhiên, hy vọng ấy cũng vô nghĩa như mọi lần.

Và như thường lệ, Miwa Hitsujitani cũng có một bí mật lớn.

Có ai biết được, đằng sau gương mặt xinh đẹp của một nữ sinh cao trung ấy, còn là một streamer nổi tiếng với hơn một triệu người theo dõi.

Nhưng không phải kiểu streamer lộ mặt, mà là một VTuber, người lồng tiếng cho một nhân vật 3D của chính mình.

Và cũng có một lý do nghiêm trọng cho việc Miwa Hitsujitani chuyển đến trường này.

Vấn đề với stalker.

Dù hoạt động với danh tính ẩn, một fan cuồng đã lần ra được thông tin từ các buổi livestream và tìm ra thân phận thật sự của Miwa.

Để chạy trốn khỏi tên stalker đó, Miwa đã chuyển đến trường cao trung Hirasaka.

Một cô gái vui vẻ mang một bí mật to lớn. Dù mỗi ngày vẫn tỏ ra hoạt bát, nhưng thật ra luôn chất chứa nỗi sợ trong lòng.

Vì sợ bị stalker phát hiện, cô ấy thậm chí đã từ bỏ thế giới livestream mà mình yêu quý.

「Nếu làm thế này, mình sẽ được an toàn. Bằng cách này, hắn sẽ không thể tìm ra mình nữa.」

Cô ấy đã nghĩ vậy. Nhưng kế hoạch lại thất bại. Tên stalker lì lợm đó thậm chí còn bám theo đến tận ngôi trường mới.

Đây chính là lúc Amada đã ra tay. Sau khi được Miwa nhờ vả, cậu ta đã lôi cả người bạn thân Tsukiyama và các nữ chính khác cùng tham gia giải quyết.

「Cảm ơn cả cậu nữa, Ishii, vì đã giúp đỡ.」

「Tớ có làm gì nhiều đâu.」

Lần này, có lẽ vì mức độ nghiêm trọng của vụ việc, Amada cảm thấy không thể giải quyết chỉ bằng nhóm của cậu ta, nên cậu ta đã kêu gọi sự giúp sức từ toàn bộ các bạn trong lớp.

Tất cả nam sinh đều tham gia. Còn nữ sinh thì không có ai.

Đám con trai, vì muốn thể hiện bản thân trước Miwa Hitsujitani, đều hăng hái xung phong. Trong khi nhóm con gái, e sợ sự nguy hiểm khi đối mặt với một tên stalker biến thái (trừ Kanie), đều quyết định không tham gia.

Tất nhiên, tôi cũng nằm trong nhóm con trai ấy. Dù vậy, tôi không thực sự làm được gì nhiều.

Tôi đứng cùng với mấy tên nhân vật nền khác dọc tuyến đường Miwa thường đi về sau giờ học, vờ như chẳng biết gì, sẵn sàng báo cáo nếu tên stalker xuất hiện. Nhưng ở đoạn đường tôi canh thì chẳng hề thấy bóng dáng hắn.

Dù cho tôi đã cố sức nhớ kỹ gương mặt tên stalker đó từ ảnh do Miwa gửi qua nhóm chat. Thật đáng buồn.

Vậy là, tôi đã chẳng làm được gì. Tôi chỉ tham gia vì hi vọng được tỏ ra ngầu trước mặt Miwa, và nếu may mắn, cô ấy sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt đặc biệt. Thật là thảm hại.

Nhưng cuối cùng, vụ này vẫn vượt quá khả năng của bọn học sinh như chúng tôi. Chúng tôi buộc phải nhờ đến những người chuyên nghiệp, cảnh sát, và rồi cũng đã thành công tống khứ được tên stalker kia.

Một kết thúc có hậu. Vụ việc tưởng như đã khép lại.

「Nếu chỉ là stalker thôi thì đã tốt...」

Nhưng thật ra mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Vẫn còn vấn đề liên quan đến vụ việc này sau đó.

Chúng tôi từng thắc mắc làm thế nào tên stalker có thể biết được địa chỉ mới của Miwa sau khi khi cô ấy đã chuyển trường và ngừng livestream. Hóa ra là có người tiết lộ thông tin cho hắn.

Điều gây sốc hơn cả, thủ phạm tiết lộ thông tin đó là một nữ sinh ở lớp khác, nhưng cùng khối với chúng tôi trong trường cao trung Hirasaka.

Cô ta cũng là một VTuber như Miwa, nhưng không được thành công như vậy. Kênh của cô ta thậm chí chưa có nổi 50 người theo dõi.

Sau khi Miwa chuyển đến, cô ta nhận ra giọng nói của Miwa. Cảm thấy ghen tị, cô ta đã tiết lộ thông tin cá nhân của Miwa cho tên stalker, vì lòng đố kỵ, và cả túi tiền của mình.

Phải, cô ta đã bán thông tin cá nhân của Miwa để kiếm tiền. Thế nên tên stalker đã tìm được ngôi trường mới của Miwa.

Chỉ là người ngoài nghe chuyện thôi cũng thấy mệt mỏi và phức tạp. Tôi có thể tưởng tượng Amada đã phải khó khăn đến mức nào để giải quyết vụ này.

「Nhân tiện, cô gái đó cuối cùng đã chuyển trường, đúng không?」

Khi tôi hỏi vậy, Amada bày ra một vẻ mặt cay đắng.

「Ừ… Lẽ ra tớ muốn giải quyết mọi thứ một cách êm đẹp cơ…」

Cuối cùng thì, dù cô gái kia luôn phủ nhận, bằng chứng đã quá rõ ràng. Không ai tin cô ta và cô ta bị chỉ trích bởi cả nam lẫn nữ. Không chịu nổi áp lực tinh thần, cuối cùng cô ta rời khỏi trường cao trung Hirasaka.

Vụ việc khép lại như thế, để lại một dư vị đắng chát.

「Nhưng chuyện đó không phải lỗi của cậu, Amada.」

Người có tội là nữ sinh đã bán thông tin của Miwa, chứ không phải Amada.

「Vậy sao cậu cứ phải bận tâm vì chuyện đó đến vậy?」

「Tớ không thể làm ngơ trước người đang gặp khó khăn.」

Phải, chuẩn nhân vật chính truyện rom-com luôn. Những lời này sẽ khá sến nếu do người khác nói ra, nhưng vì là Amada nên lại thật hợp lý.

「Với lại, tớ cũng muốn thử thách bản thân một chút. Xem liệu khả năng của mình có thể hữu ích đến đâu.」

Nghe giống hệt lời thoại của một nhân vật chính. Nếu là người khác nói câu đó, chắc đã bị cười vào mặt rồi. Khi tôi còn đang suy nghĩ, một nữ sinh ngồi xuống phía trước chỗ chúng tôi.

「Ah! Mikoto!」

Vừa thấy người đó, Amada lập tức reo lên vui vẻ. Cũng tự nhiên thôi. Cô ấy là bạn thuở nhỏ của Amada, và cũng là tình yêu đích thực của cậu ta.

Hidaka Mikoto ngồi vào chỗ đối diện với chúng tôi. Nhưng vì lẽ nào đó, trông cô ấy trầm lặng hơn thường lệ… đúng hơn, là có vẻ buồn bã.

Cô ấy ổn chứ? Nếu cô ấy đang gặp rắc rối, thì tôi cũng muốn giúp.

Tôi đã định lấy hết can đảm để nói điều đó, nhưng…

「Này, cậu ổn chứ? Nếu có chuyện gì khó khăn, tớ có thể giúp.」

Amada đã nói trước. Trong những tình huống như thế này, kẻ chậm phản xạ như tôi quả là hợp với vai nhân vật quần chúng.

「Đừng nói chuyện với tôi.」

「Ugh! Xin lỗi…」

Ôi, nguy hiểm quá. Đến Amada còn bị đối xử vậy, nếu là tôi nói thì chuyện gì sẽ xảy ra chứ. Tôi có thể sẽ bị kết liễu mất.

Ánh mắt sắc lẹm, giọng nói lạnh lùng. Cô ấy đúng là xứng với danh xưng Nữ hoàng Băng Giá.

「…………」

Cảm giác như cô ấy đang nhìn tôi bằng ánh mắt rất đáng sợ... Hay là tôi tưởng tượng?

Như thể cô ấy tự nói rằng, “Chỉ sự tồn tại của cậu làm tôi khó chịu rồi. Biến khỏi đây nhanh đi!”

Giờ thì tôi nên làm gì đây?

「Ừm… về chuyện đó, Mikoto. Xin lỗi, tớ đã không giúp được cô ấy lúc đó…」

Nhờ câu nói của Amada, người có tâm lý vững vàng và không bao giờ bỏ cuộc, tôi cuối cùng cũng hiểu lý do khiến Hidaka u sầu như vậy.

Ở trường Hirasaka, Hidaka không có nhiều bạn, hay nói đúng hơn là cô ấy không cố tạo mối quan hệ. Nhưng có một nữ sinh từng tương đối thân thiết với cô ấy.

Thật không may, chính người đó lại là thủ phạm đã tiết lộ thông tin của Miwa.

Bạn thân dính vào hành vi xấu xa, rồi chuyển trường như thể đang chạy trốn.

Dù là giận, thất vọng, hay buồn bã… mọi cảm xúc đều dồn lại, khiến Hidaka mất tinh thần.

Có lẽ cô ấy đến đây vì không chịu nổi sự cô đơn và tìm kiếm sự giúp đỡ từ Amada?

Cô ấy muốn ở bên cạnh và nói chuyện cùng Amada. Nhưng lại có kẻ cản đường ở đây: tôi. Dù vậy, cô ấy vẫn đến, hy vọng tìm được cách giải quyết mọi chuyện.

「Nếu vậy, Amada… tớ xin phép đi trước nhé…」

Tôi chỉ là một nhân vật phụ, tôi không nên cản trở tình tiết rom-com của họ.

Điều duy nhất tôi có thể làm là cảm nhận tình thế và nhường không gian cho nhân vật chính cùng nữ chính.

Tôi đứng dậy, định rời khỏi căn-tin nhanh nhất có thể.

「Ơ? Ah, chờ đã, Ishii. Tớ cũng đi nữa!」

Ơ kìa, đọc bầu không khí hộ cái đi!? Sao lại phớt lờ lòng tốt của tôi vậy!? Amada vội vã đứng dậy và nói khẽ để chỉ tôi nghe thấy:

「Đừng để tâm.」

Chết tiệt… Cậu ấy tốt bụng quá mức mất rồi.

Là một kẻ ngoài lề đáng thương, tôi đành chấp nhận sự tử tế ấy, và chúng tôi rời khỏi căn-tin cùng nhau.

Và khi chúng tôi (mà đúng hơn là tôi) rời đi, Hidaka dõi theo với ánh mắt đáng sợ đến mức khiến tôi đi nhanh hơn một chút.

Hidaka thật xinh đẹp, nhưng cô ấy cũng thật đáng sợ…