Sau khi chuyển trường chỉ trong một ngày, Hitsujitani Miwa đã nhanh chóng khẳng định vị trí là một cô gái nổi bật trong lớp 1-C của chúng tôi.
Hitsujitani, là người (có vẻ ngoài) tự nhiên và cởi mở, có thể thoải mái bắt chuyện với bất kỳ ai, dù là con trai hay con gái.
Thông thường, một cô gái xinh đẹp sẽ khiến các nam sinh ngần ngại khi tiếp cận, nhưng vì chính Hitsujitani là người chủ động bắt chuyện trước, nên đối với đám con trai, cô ta là một hình tượng vô cùng đáng quý.
Thêm nữa, khả năng cân bằng các mối quan hệ xã hội của cô ta cũng rất cao, khi được con trai bắt chuyện, cô ta sẽ chủ động rủ thêm các bạn nữ vào cùng trò chuyện, giúp mở rộng phạm vi giao tiếp.
Nhờ đó, cô ta đã làm dịu đi cảm giác ghen tị kiểu như “cô ta chỉ nói chuyện với con trai” và khẳng định mình là một người hòa đồng, dễ thân với bất kỳ ai.
Đến đây thì vẫn giống hệt như trong kiếp đầu tiên của tôi.
Dần dần Hitsujitani cũng gia nhập vào harem của Amada, nhưng cô ta không lập tức dính dáng đến Amada ngay sau khi chuyển trường.
Thực tế, trong tuần đầu tiên, hoàn toàn không có tương tác nào. Bởi lúc đó, Hitsujitani đang quan sát.
Tìm kiếm ai đó có thể làm hiệp sĩ bảo vệ cô khỏi stalker.
Và người cô ta đã chọn chính là Amada Teruhito.
Lý do: 「Vì cậu ấy là người duy nhất không thể hiện sự hứng thú với tớ.」
Hitsujitani, người có thái độ tự nhiên và thân thiện với tất cả mọi người, bảo rằng chỉ vì cách cư xử và ngoại hình nên cô ta thường gặp rắc rối khi vô tình khơi gợi cảm tình từ người khác (dù tôi cho rằng đó là nói dối).
Vì thế, người mà cô ta đặt niềm tin không phải là những ai chỉ nhìn vào vẻ ngoài, mà là người có thể nhìn thấy phần bên trong con người cô.
Một nam sinh không hề rung động dù cô ấy đã đối xử rất thân thiện và thoải mái, chính là mẫu người mà Hitsujitani đang tìm.
…Lạy hồn, đừng chọn hiệp sĩ dựa vào cái lý do kiểu đó.
Đối phó với một stalker nguy hiểm thì nên chọn người có sức mạnh thể chất, chứ không phải chỉ nhờ vào ý chí.
Trong kiếp trước, câu chuyện của Hitsujitani bắt đầu vào thứ Hai của tuần thứ hai, khi cô ta bắt đầu tiếp cận Amada.
Nhưng tất nhiên, ở kiếp thứ hai này của tôi, điều đó không xảy ra.
Bởi Amada thậm chí còn không đến trường.
Sau khi diễn màn kịch trừng phạt giả dối đó, Amada đã đánh mất niềm tin từ các nữ chính và giờ đây trở thành học sinh nghỉ học ở nhà. Vậy nên, hiển nhiên là hắn ta không thể nào được chọn làm hiệp sĩ.
Đó là cách duy nhất để thoát khỏi bài kiểm tra tuyển chọn hiệp sĩ của Hitsujitani.
Vậy ai sẽ là người bảo vệ Hitsujitani khỏi stalker?
Ai sẽ được chọn làm hiệp sĩ của cô ta?
Tôi á? Không đời nào!
Chính vì tôi đã biết rõ tình hình nên tôi chỉ muốn tránh khỏi thứ vấn đề nguy hiểm này càng xa càng tốt.
Nhưng nếu tôi hoàn toàn không tiếp xúc gì với cô ta, thì lại đáp ứng điều kiện “người không thể hiện sự hứng thú”, và vô tình bị chọn.
Hơn nữa, giờ đây không có Amada, khả năng đó lại càng cao hơn nữa.
Vì thế tôi đã âm thầm chuẩn bị một phương án dự phòng.
Đó chính là chiến lược “đẩy Tsukiyama ra xa”.
Trong bài kiểm tra tuyển chọn hiệp sĩ của Hitsujitani, nếu không thể hiện sự hứng thú với cô ta, thì khả năng vượt qua sẽ tăng vọt.
Trong kiếp đầu tiên, Tsukiyama là người đầu tiên tiếp cận Hitsujitani. Nhưng ở kiếp thứ hai này, Tsukiyama đã thay đổi rất nhiều.
Cậu ta sớm nhận cái danh hiệu “Hoàng tử đáng thất vọng” một cách thảm hại.
Kết quả là giờ đây Tsukiyama rất sợ vị thế của trong lớp bị đi xuống.
Thêm vào đó, nếu tôi chủ động nói chuyện về Hitsujitani theo cách đáng ngờ, thì sự sợ hãi của cậu ta sẽ thắng thế trước sự tò mò, và sẽ không dám lại gần cô ta.
Chiến lược của tôi đã đại thành công.
Sau khi nghe tôi kể, Tsukiyama đã nâng cao cảnh giác và giữ khoảng cách với Hitsujitani.
Như vậy, cậu ấy sẽ đáp ứng điều kiện “không hứng thú với Hitsujitani” và chắc chắn sẽ vượt qua bài kiểm tra.
Chỉ cần đợi đến thứ Hai tuần sau, chắc chắn Hitsujitani sẽ tìm đến cậu ta để xin lời khuyên. Và khi đó, tôi có thể kết thúc sự kiện Hitsujitani mà không phải dính líu chút nào hết. Với tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ, một khi Hitsujitani đến nhờ vả, Tsukiyama chắc chắn sẽ giúp.
Cậu ta cũng có thể lực tốt và gia đình giàu có, nên bằng sức mạnh và tiền bạc, cậu ta có thể giải quyết rắc rối của Hitsujitani một cách dễ dàng.
Trong kiếp đầu tiên, chính Tsukiyama là người có đóng góp lớn nhất trong việc xử lý vụ stalker của Hitsujitani.
Thế mà Hitsujitani lại đem lòng yêu Amada, vận khí của Tsukiyama quả là thảm hại.
Nhưng đừng lo, ở kiếp này, cậu sẽ là nam chính, Tsukiyama. Hãy tận hưởng câu chuyện rom-com của cậu với Hitsujitani đi.
Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng...
「Hể~! Đây là chỗ làm thêm của cậu à, Ishii-kun! Cậu thật sự đi làm luôn này! Tuyệt! Tuyệt thật luôn á!」
Chủ nhật, 15:30.
Không hiểu sao, Hitsujitani lại xuất hiện ở cửa hàng tiện lợi nơi tôi làm thêm.
Đứng bên cạnh khi tôi đang xếp hàng lên kệ, cô ta vừa nhìn quanh cửa hàng với vẻ tò mò, vừa bật cười khúc khích.
Cứ như thể thế giới này được tạo ra để làm khó tôi vậy, đúng lúc này lại chẳng có lấy một vị khách nào.
Giá mà có khách thì tôi còn có thể dùng chiêu “còn có khách đang chờ” để đuổi cô ta đi. Đúng là phiền phức thật.
「Yahho, cả cậu nữa, Hidaka-san!」
Cô ta vẫy tay chào Hidaka, người đang trực ở quầy thu ngân, với nụ cười vô tư không chút suy nghĩ.
Dĩ nhiên, Hidaka không hề đáp lại. Trái lại, cô ấy liếc Hitsujitani bằng ánh mắt sắc lạnh như thể có cơn bão tuyết đang gào thét phía sau lưng.
「Ồ, hình như tụi mình hợp nhau lắm nhỉ?」
Vừa nghiêng đầu, Hitsujitani vừa hỏi tôi.
「Đúng vậy đấy. Về đi.」
「Uwah! Lạnh lùng quá... Tớ khóc bây giờ đấy?」
「Muốn thì cứ làm.」
「Fufu. Cũng hay đấy chứ!」
Dù bị đối xử lạnh nhạt đến vậy, Hitsujitani vẫn cười tươi một cách thích thú.
Cô ta bị cái quái gì vậy. Có mắc chứng lạ nào khiến cô ta thích thú khi bị con trai lạnh nhạt không?
「Tớ có chuyện muốn nói với cậu, Ishii-kun. Cậu có thời gian không?」
「Tôi đang làm việc.」
「Vậy giờ nghỉ thì sao?」
「Giờ nghỉ là để nghỉ ngơi, không phải để chuốc mệt vào thân.」
「Nói chuyện với tớ mệt đến vậy à?」
「Chỉ cần có mặt cậu thôi là mệt rồi.」
「Tớ tệ đến mức đó luôn à!?」
Phải. Ở kiếp trước, cô nghĩ tôi quên những gì cô đã làm với gia đình tôi và chính tôi à?
Sau khi tôi mất hết tất cả vì bị trừng phạt bởi một tội danh bịa đặt, cô dùng danh nghĩa Vtuber nổi tiếng của mình để nói về tôi trong buổi phát trực tiếp. Thậm chí còn lôi cả gia đình tôi ra bàn tán.
Vì thế, không chỉ riêng tôi, mà danh tính cả gia đình tôi cũng bị tiết lộ trước nhiều người. Bố tôi cực kỳ khó khăn khi tìm việc làm mới, mà đến nơi làm mới cũng bị quấy rối nghiêm trọng. Em gái tôi, Yuzu, bị bắt nạt thậm tệ ở trường.
Sau cùng, bố tôi qua đời vì suy kiệt thể chất tích tụ lâu ngày, còn Yuzu vì quá kiệt quệ tinh thần nên đã băng qua đường mà không hay biết đèn đã chuyển đỏ, rồi bị tai nạn giao thông mà mất.
Tóm lại, cô ta là người, đã gián tiếp giết chết bố và Yuzu ở kiếp trước.
Nhưng tất cả là vì cô ta bị Amada lợi dụng. Tình cảm ngây thơ của cô bị bóp méo, cô chỉ là nạn nhân... Không, tôi không hề nghĩ vậy đâu. Biến đi cho khuất mắt.
「Thì ra là vậy... phải rồi, đây là lần đầu chúng ta nói chuyện nhỉ.」
Cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng tôi. Nguy hiểm... Câu nói này thực sự nguy hiểm...
Không phải chứ? Lẽ nào cô ta định chọn tôi làm hiệp sĩ sao…
「Suốt tuần vừa qua, chỉ có cậu là chưa từng bắt chuyện với tớ. Cậu chẳng hề tỏ ra quan tâm gì hết, đúng không?」
Toi rồi. Như là nhận giấy tốt nghiệp vậy. Nó y chang câu nói cô ta dùng khi chọn Amada làm hiệp sĩ ở kiếp trước.
Nhưng mà không thể bỏ cuộc được.
「Cả Tsukiyama cũng thế mà.」
「Hể? Tsukiyama-kun á? Hôm thứ Sáu tuần trước, lúc tớ đi dọc hành lang thì cậu ta bất ngờ nói từ phía sau, 'Nếu gặp chuyện gì thì kể cho tớ', ra vẻ ngầu lắm. Tớ nghĩ cậu ta là người tốt, nhưng lại có phần sợ hãi hơn.」
Thất vọng! Quá sức thất vọng!!
Sao lúc này lại muốn diễn vai anh hùng vậy!? Cứ lo lắng giữ lấy vị trí của mình như trước đi!
Lúc làm kẻ địch thì phiền phức, làm đồng minh thì vô dụng, cậu ta đúng là cứ như Haman-sama (Super Robot Wars) vậy!
Học theo ông già Master Asia đi!
「Cậu ta cũng khá đáng tin cậy trong một số trường hợp… Dù vẫn đáng thất vọng...」
「Nếu là thế thì lại càng không nên nhờ vả hơn, đúng không?」
Đúng là ngoài dự đoán. Tôi không ngờ Tsukiyama lại ưu tiên tinh thần chính nghĩa lên trên hết thế này.
Chết tiệt! Giá mà lúc trước tôi kiếm vài thứ vô thưởng vô phạt để bắt chuyện với Hitsujitani...!
「Thế nên, Ishii-kun. Tớ có chuyện muốn nói──」
「Tôi từ chối.」
「Nhanh vậy!?」
Thật ra là đã quá trễ rồi. Tôi đã tử tế lắm khi để cô nói tới tận bây giờ.
「Làm ơn đi mà... Tớ thực sự chỉ muốn nói chuyện với cậu thôi...」
Đến rồi. Bài tủ của Hitsujitani: thể hiện vẻ yếu đuối của cô gái ngày thường vốn mạnh mẽ.
Tanh quá... Như mùi rác rưởi trộn lẫn với bãi nôn vậy.
Nếu bây giờ tên stalker bám theo cô xuất hiện thì tôi sẽ giao cô cho hắn mà không cần suy nghĩ lại. Thậm chí còn ngồi thưởng thức cái kết nữa cơ.
「Trùng hợp ghê. Tôi lại là người không muốn nói chuyện với cậu nhất.」
「Hoe?」
Hitsujitani mở tròn mắt khi tuyệt chiêu của cô ta không có tác dụng.
Hmph. Đừng đánh giá thấp tôi, người mỗi ngày đều luôn ở bên cạnh một cô gái xinh đẹp như Hidaka.
「Nếu chuyện của cậu rắc rối quá thì tìm Tsukiyama đi. Cậu ta chắc chắn sẽ giúp vì có tinh thần chính nghĩa cao.」
「Cậu lại ném nó cho bạn mình!? Không phải quá đáng sao...」
「Cậu ta không phải bạn tôi. Cậu ta như bã kẹo cao su dính lên người tôi một cách không mong muốn vậy.」
「Cậu vừa mới khen cậu ta là người đáng tin cậy còn gì!?」
「Đúng. Cậu ta là bã kẹo cao su có tinh thần chính nghĩa cao và đôi khi có thể tin cậy được.」
「Cậu thật sự không muốn gọi cậu ta là bạn à?」
Tất nhiên rồi.
「Nói sao nhỉ... Cậu thực sự đúng như chuyện mọi người kể.」
「Chuyện gì cơ?」
Tôi hỏi, và Hitsujitani nở nụ cười gian xảo.
「Cậu tò mò à?」
「Có hơi chút. Nếu muốn kể thì kể đi.」
「Nên làm gì ta... Ể, khoan, cậu định đi đâu thế!? Tớ còn chưa nói xong mà!」
Nếu cô định ra vẻ bí hiểm thì khỏi đi, tôi cũng chẳng cần nghe. Tôi xác định luôn là cô ta chẳng muốn kể.
「Có khách hàng đến. Tôi phải phục vụ, nên nếu cậu chỉ định đến chơi mà không mua gì thì về giùm.」
「Gununu... Đúng là đối thủ nặng ký…」
Tôi mới là người muốn nói câu đó. Cứ tưởng cô ta sẽ phát cáu rồi về, vậy mà lại chẳng có dấu hiệu nào cho thấy cô ta định rời khỏi đây cả…
Mà nghĩ lại, hồi Iba và mấy người kia bị Amada điều khiển cũng giống hệt thế này.
Nhóm nữ chính đúng là cứng đầu trong khoản bỏ cuộc. Càng bị tôi làm khó, họ càng lì lợm. Cái thế giới này đúng là khốn nạn.
Sau đó, Hitsujitani vẫn không rời khỏi cửa hàng.
Có vẻ cô ta cũng hiểu rằng nếu cứ mãi nói chuyện với nhân viên hay nán lại quá lâu mà không mua gì thì sẽ bị nhắc nhở. Thế nên thỉnh thoảng cô ta lại mang cơm nắm hoặc đồ uống đến quầy thu ngân, rồi tranh thủ nói chuyện với tôi kiểu: “Tụi mình làm thân nhé.」
Và cô ta chỉ làm vậy mỗi khi Hidaka đang bận phục vụ khách ở quầy còn lại.
Mỗi lần như thế, Hidaka lại lườm Hitsujitani với ánh mắt đáng sợ, nhưng cô ta làm như chẳng thấy gì.
Hitsujitani tiếp tục mang đủ thứ đồ lên quầy tính tiền, từ đồ ăn vặt, bánh ngọt, đồ văn phòng phẩm cho đến đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, và tìm cách bắt chuyện với tôi. Quả không hổ danh là Vtuber nổi tiếng, sức mua đúng là khác hẳn.
Xét về khoản chi tiêu tùy ý, có khi còn hơn cả Tsukiyama.
Tuy vậy, có vẻ như cô ta bắt đầu đến giới hạn rồi. Không phải giới hạn tài chính, mà là giới hạn thể lực.
「U-um… cậu không thấy thương hại một chút nào sao?」
Với gương mặt nhăn nhó, Hitsujitani hỏi tôi trong khi hai tay xách ba túi hàng căng phồng.
Cảm ơn rất nhiều vì đã mua hết đống hàng tồn kho không ai ngó tới.
「Hoàn toàn không. Là cậu tự mua lấy mà.」
Vừa quét mã cây bút chì kim mà cô ta vừa mua, tôi vừa đáp bằng giọng lạnh nhạt.
「Nếu vậy thì, để không bị làm phiền nữa, chí ít nghe tớ nói một chút được không?」
「Không cần. Những gì tôi muốn nghe thì đã nghe đủ rồi.」
Trong mấy lần cô ta đến quầy thanh toán, tôi đã kịp nghe được vài thông tin mang ẩn ý, về chuyện tôi “giống như lời đồn”.
Xem ra, Hitsujitani nghe bạn cùng lớp kể rằng tôi là “một thằng lập dị chẳng thèm thân thiết với ai”. Thật ra, tôi không phải kẻ từ chối kết bạn với tất cả mọi người.
Tôi khá thân với Hidaka. Còn mấy người khác, thì, không nhiều. Tsukiyama? Chỉ là miếng bã kẹo cao su tôi dính phải thôi. Nếu được thì tôi cũng muốn nó bong ra nhanh nhanh.
「Vậy, tớ hỏi một câu thôi được không? Tại sao cậu lại cứ cố tránh xa tớ đến vậy?」
「Tôi đâu chỉ tránh mình cậu. Tôi giữ khoảng cách với gần như tất cả mọi người.」
Đám học sinh trường Hirasaka này đã khiến tôi trải qua đủ thứ khổ sở ở kiếp trước. Nếu có thể, tôi chẳng muốn dính dáng đến bất kỳ ai ngoài Hidaka.
「Cho tớ biết vì sao được không?」
「Con người rất dễ phản bội. Vậy nên ngay từ đầu đừng thân thiết còn hơn. Tôi chỉ muốn thân với những người mà tôi có thể tha thứ dù cho họ có phản bội.」
「Hmm. Vậy Hidaka-san là một trong số đó sao?」
「Phải.」
Ngay lúc tôi vừa trả lời xong, Hidaka, người tình cờ đang nghỉ giữa giờ, bước ra khỏi phòng nhân viên.
Ban nãy cô ấy còn nhìn Hitsujitani với mức độ thù địch đạt MAX, vậy mà giờ lại trông vui vẻ lạ thường. Cô ấy cầm một xiên karaage, tự trả tiền, rồi đưa cho Hitsujitani.
「Vì cậu khiến Kazupyon nói ra được câu đó, tôi tặng cậu cái này làm phần thưởng.」
「Woa! Cảm ơn nhé!」
Không, ý tôi không phải như thế đâu!!
「Vậy thì, nếu tớ nói chuyện với Hidaka-san, biết đâu──」
「Về đi.」
「Ể, chẳng phải đây là cơ hội để thân thiết hơn sao!?」
Đúng như dự đoán, Hidaka vẫn giữ vững lập trường. Sau khi đưa xiên karaage, cô ấy lập tức quay lại phòng nhân viên để nghỉ ngơi. Đúng kiểu khơi hi vọng lên rồi dập nó xuống của cô ấy.
「Thôi, tớ nghĩ hôm nay đến thế là đủ lắm rồi…」
「Đừng bao giờ quay lại nữa.」
「Không đời nào. Vì tớ và Ishii-kun giống nhau, sa.」
Cái “sa” kia là gì thế?
Chắc hẳn cô ta định nói mấy thứ như thế này phải không? “Tớ cũng không dễ dàng tin tưởng người khác. Vì thế tớ vờ làm thân với mọi người, nếu cười với họ thì có thể giấu được cảm xúc thật của mình.”
「Tớ cũng không dễ dàng tin tưởng người khác. Vì thế tớ vờ làm thân với mọi người, nếu cười với họ thì có thể giấu được cảm xúc thật của mình, sa.」
Cô ta nói y hệt luôn kìa, con ả này. Và làm ơn đừng thêm “sa” vào nữa, “sa” cái đầu cô ấy. Cái vẻ u sầu giả tạo quá lố đó bốc mùi đến mức khiến tôi buồn nôn.
「Xin lỗi nhé, hôm nay đã làm phiền cậu rồi. Nhưng tớ rất vui vì được nói chuyện cùng cậu.」
Thế nhưng, có lẽ nghĩ rằng gương mặt u sầu sẽ khiến tôi để tâm, nên trước khi rời đi cô ta còn cố tình liếc nhìn tôi với vẻ cô đơn rồi mới ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Như một thủ tục, tôi nói.
「Cảm ơn quý khách đã mua hàng~.」
Tại sao tôi lại luôn bị kéo vào mấy chuyện rắc rối như thế này chứ…
◇ ◇ ◇
「Kazupyon, cậu tính thế nào? Tớ khử cô ta luôn nhé?」
Trên đường về sau ca làm, Hidaka hỏi tôi với đôi mắt trong veo như pha lê.
Làm thế nào cô ấy có thể nói ra những lời đáng sợ như thế với vẻ mặt ngây thơ vậy chứ?
「Cô ta vẫn chưa làm gì quá phiền phức cả, mà dù có đi nữa thì cũng không phải lý do để phải khử cô ta.」
「Kazupyon, nếu người bị làm phiền không phải cậu mà là Yuzu-chan, cậu sẽ làm gì?」
「Tớ sẽ khử cô ta.」
「Đó chính là tâm trạng của tớ bây giờ đấy.」
…Ra là vậy. Quả là rất dễ hiểu.
Nhưng dù tôi hiểu, thì Hitsujitani hiện tại vẫn chưa làm gì cả.
Đúng là tôi mang nỗi hận thù với cô ta từ kiếp trước, nhưng ở kiếp này, cô ta không còn là nữ chính của Amada. Chỉ đơn giản là một người có vẻ đang gặp khó khăn và cần được giúp đỡ.
Tôi muốn giữ khoảng cách, nhưng nói khử luôn thì có phần thái quá, và cũng khiến tôi cảm thấy không thoải mái.
「Nếu đoán phải thì, có lẽ cô ta đang gặp rắc rối và cần ai đó lắng nghe chuyện của mình.」
「Cậu muốn giúp cô ta sao?」
「Muốn chứ. Nhưng giúp theo kiểu không phải làm gì cả.」
Rắc rối mà Hitsujitani mang đến, nói thật thì tôi muốn tránh càng xa càng tốt. Nhưng giờ khi tôi đã thông qua kỳ sát hạch hiệp sĩ, tôi phải thay đổi cách tiếp cận của mình.
Tôi muốn kết thúc vấn đề này càng sớm càng tốt. Nếu không, cô ta sẽ cứ bám riết lấy tôi, và việc đó rất phiền phức.
「Vậy thì tớ đồng ý với cậu.」
「Tớ còn chưa giải thích rõ mà.」
「Fuh. Vì tớ là một người chủ động──」
「Đủ rồi đấy.」
Tôi cắt ngang giữa chừng, và cô ấy chọc nhẹ tôi một cái với vẻ mặt không hài lòng.
Có hơi nhột đấy.
Rồi, như một “hình phạt vì không biết điều”, cô ấy nắm lấy tay tôi. Cái kiểu hình phạt gì thế này?
「Nếu cậu cần giúp đỡ thì tốt nhất nên tìm đến Tsukiyama. Cậu ta có──」
「Không có chuyện đó đâu.」
Hidaka dứt khoát phủ nhận.
「Tớ, nếu gặp chuyện khó khăn, nhất định sẽ dựa vào Kazupyon. Nhưng hơn cả thế, tớ muốn là người giúp Kazupyon.」
Một nụ cười khẽ hiện ra. Hidaka thường ngày vốn đã xinh đẹp rồi, nhưng vào những lúc thế này, cô ấy lại xinh đến mức đáng sợ.
「Tớ đã được cậu giúp rất nhiều, nên như vậy là đủ rồi.」
Tôi vô thức quay mặt đi để giấu cảm giác ngượng ngùng. Sự thật là tôi đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ Hidaka.
Nếu không có cô ấy, cuộc sống ở trường Hirasaka chắc chắn sẽ buồn tẻ hơn rất nhiều, và cả vụ Amada có lẽ cũng đã không được giải quyết. Tôi thật sự rất biết ơn cô ấy.
「Nếu tớ chưa hài lòng, thì có nghĩa là vẫn chưa đủ. Này, tớ cố gắng hơn nữa không được sao?」
Nói thật thì, tôi muốn ngăn cô ấy lại, và có hơi… không, là khá lo lắng.
Hidaka lúc nào cũng đứng về phía tôi, bất kể hoàn cảnh thế nào. Nhưng nếu cô ấy cứ tiếp tục hành động chỉ vì tôi, thì chẳng phải cô ấy sẽ biến từ một “cô gái tuyệt vời” thành “cô gái dễ bị lợi dụng” sao?
Tất nhiên, tôi không hề có ý định lợi dụng Hidaka. Nhưng nếu lỡ như tôi mắc sai lầm thì sao?
Không phải không có khả năng cô ấy sẽ vẫn tin tưởng tôi và cùng tôi lạc vào con đường sai trái.
Tôi không muốn chuyện đó xảy ra.
「Tớ sẽ không để con ả đeo mặt nạ đó đến gần Kazupyon. Được không? Ít nhất hãy để tớ làm việc đó.」
Nhưng trong tình huống thế này, cho dù tôi có nói gì đi nữa, Hidaka chắc chắn cũng sẽ không thay đổi lập trường…
「Không được phép trực tiếp phàn nàn với Hitsujitani, Hidaka cũng không được tự mình xử lý rắc rối của cô ta, tớ cấm đấy nhé?」
「Tất nhiên là tớ sẽ không dính vào đâu. Tớ chỉ muốn được ở bên Kazupyon thôi.」
Nếu vậy thì rốt cuộc cô ấy định làm gì? Dù vẫn còn chưa hết thắc mắc, tôi chỉ đáp lại đơn giản.
「Vậy thì, tớ tin cậu.」
「Ừ.」
Cô ấy khẽ đáp lại bằng một giọng nhỏ nhẹ đáng yêu.
Nhưng thực sự tôi nên làm gì đây?
Rắc rối của Hitsujitani lần này khá phức tạp.
Hiện tại, Hitsujitani đang bị một tên stalker bám theo, và cô ta chỉ đang tìm một hiệp sĩ để bảo vệ mình. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó.
Thực tế là, một nữ sinh khác cũng hoạt động với tư cách VTuber như Hitsujitani đã phát hiện danh tính thực sự của Hitsujitani là Hanatori Miyabi, và đã bán thông tin ấy cho tên stalker, để lấy tiền.
Và khi sự thật phơi bày, nữ sinh đó mất đi vị trí của mình ở trường Hirasaka và cuối cùng phải chuyển trường. Người duy nhất thân thiết với cô ấy khi đó chính là Hidaka, người mà sau đó trông vô cùng cô đơn…
「Này, Hidaka.」
「Sao thế?」
Tôi thấy hơi tò mò.
Trong kiếp trước, Hidaka từng thân với nữ sinh đó. Vậy ở kiếp này thì sao? Trong khoảng thời gian này, có lẽ họ cũng đã là bạn.
「Cậu lúc nào cũng ở bên tớ ở trường. Nhưng ngoài những lúc đó, cậu không thấy cô đơn sao? Như là đến tiết học riêng của nam và nữ ấy.」
「Kazupyon, đừng nói là cậu muốn nhốt tớ lại đấy nhé…?」
「Không phải thế. Tớ chỉ đang lo lắng thôi mà.」
「Dù là vậy, nhưng tớ vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Nhưng mà, cậu không cần phải lo đâu. Thật ra thì, gần đây tớ có làm quen với một người bạn rồi.」
「Thật sao?」
「Kitami Sae-chan, học lớp D. Cô ấy là người tốt, không bao giờ cố thắc mắc về chuyện riêng của tớ.」
Nhìn nét mặt hạnh phúc khi Hidaka nói điều đó, trong tôi bỗng dâng lên những cảm xúc lẫn lộn.
Có vẻ, giống như ở kiếp trước, Hidaka lại một lần nữa làm bạn với đúng người đó…
Với Hidaka, Kitami là một người bạn quan trọng. Nhưng thực ra, Kitami lại là một người khá… không, rất có vấn đề, vì chính cô ta là người đã bán thông tin về Hitsujitani cho stalker.
Tất nhiên, tôi sẽ không nói điều đó cho Hidaka biết.
Nếu tôi đột nhiên nói ra, chắc chắn cô ấy sẽ bị rối trí. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ vẻ mặt cô đơn của Hidaka sau khi Kitami chuyển trường ở kiếp trước.
Chính vì thế nên tôi phải tự mình giải quyết chuyện này. Nếu có thể, tôi hy vọng Kitami vẫn chưa kịp bán thông tin đó. Nhưng với việc Hitsujitani đã tìm đến tôi nhờ giúp đỡ, khả năng cao là Kitami đã làm rồi.
Dẫu vậy, lý do mà Hidaka quý Kitami vì “không xâm phạm quá nhiều vào đời tư” đúng là rất Hidaka.
Thông thường, người ta sẽ thích những ai thực sự thấu hiểu mình, nhưng Hidaka thì khác.
Chính vì cô ấy hiểu được giá trị của sự quan tâm có chừng mực, nên mới tin tưởng và kết bạn với Kitami.
Nhưng cũng vì họ giữ khoảng cách như vậy, nên có những điều mà cả hai sẽ không thể biết được.
Rằng Kitami nghĩ gì về Hitsujitani, và rốt cuộc cô ta đã làm gì.
「Vậy thì tốt rồi.」
「Ừ. Tớ muốn mãi làm bạn với cô ấy.」
Nếu vậy thì, tôi phải xử lý rắc rối liên quan đến Hitsujitani lần này theo một cách khác với kiếp trước.
Nếu tôi để Tsukiyama và Iba lo liệu mọi việc như cũ, kết quả gần như sẽ không thay đổi gì cả.
Ở kiếp trước, người thực sự ra sức giải quyết vấn đề là Tsukiyama và Iba. Amada chỉ ngồi hưởng thành quả.
◇ ◇ ◇
Cuộc sống thật đầy rẫy bất ngờ. Dù có trải qua hai lần, điều đó vẫn không hề thay đổi.
Việc Hitsujitani Miwa chuyển trường.
Rồi đột nhiên được chọn làm ứng viên hiệp sĩ.
Diễn biến không ngờ tới, và đưa đến kết quả tệ hại nhất.
Từ giờ trở đi, có vẻ tôi sẽ lại bị cuốn vào một mớ phiền toái đến mệt mỏi.
A, tôi không muốn đến trường. Giá mà ngày thứ Hai không bao giờ tới.
Hitsujitani chết tiệt. Tôi ghét cô vì đã mang phiền toái đến cho tôi. Lúc đó tôi đã nghĩ vậy… nhưng mà…
「Làm tốt lắm, Hitsujitani!!」
Giờ đây, tôi đang rơi nước mắt vì sung sướng, vừa nói lời cảm ơn tới Hitsujitani Miwa.
「Tớ chẳng thấy vui gì cả đâu…」
Hiện tại, chúng tôi đang trên đường đến trường vào buổi sáng.
Như thường lệ, tôi rời khỏi nhà cùng với Yuzu và Hidaka, và ở đó… Hitsujitani Miwa đã đứng đợi sẵn.
Có vẻ cô ta định tạo bất ngờ cho tôi, nhưng cuối cùng lại chính bản thân cô ta lại là người sốc gần chết.
Chuyện đó cũng dễ hiểu thôi, vì tôi xuất hiện cùng với Hidaka.
Với vẻ mặt bối rối, cô ta hỏi “Hai người sống chung đấy à?” và tôi đáp lại: “Không.”
Rồi, như thể chuyện đó chẳng có gì đáng để bận tâm, cô ta liền đứng sát bên cạnh tôi với ý định cùng đi đến trường.
Thế nhưng—
「Chỗ cạnh Kazu là của em!」
「Người bên cạnh Kazupyon là tớ!」
Yuzu và Hidaka đứng hai bên tôi, hoàn hảo chặn đứng Hitsujitani lại.
Tôi đang nắm tay Yuzu bên trái và tay Hidaka bên phải. Hitsujitani hoàn toàn bị đẩy ra ngoài.
Đã quá lâu rồi… Chính xác là sau hai trăm sáu mươi hai giờ, cuối cùng tôi cũng lại được nắm tay Yuzu. Tôi cảm động đến mức không kìm được nước mắt.
Nếu đây gọi là tease play, thì quả thật, thiên thần bé nhỏ của tôi đúng là quá tinh quái.
「À, ưm, Ishii-kun… Nếu được, cậu có thể nghe chuyện của tớ không…」
Khi ba người chúng tôi sánh bước với nhau, Hitsujitani lẽo đẽo theo sau và rụt rè cất lời.
Tuy nhiên, người trả lời không phải tôi, mà là Hidaka đã ngay lập tức quay lại nhìn Hitsujitani và nói.
「Nếu muốn nói chuyện với Kazupyon thì phải qua được tôi trước. Kết quả đánh giá là không đạt.」
「Tớ còn không qua được Hidaka-san sao!?」
Giọng nói buồn rười rượi của Hitsujitani vang vọng khắp con đường dẫn tới trường. Có lẽ cảm thấy đã thất bại ở bên này, lần này cô ta quay sang Yuzu.
「Này, em gái… Em có thể giúp chị không? Chị muốn—」
「Nếu muốn nói chuyện với Yuzu thì phải qua được tôi trước. Kết quả đánh giá là không đạt.」
「Không có đường nào để đi luôn à!?」
Tất nhiên là không rồi. Cô lấy đâu ra sự tự tin đó vậy?
Dù cô có dễ thương thật, thì bên tôi đã có Yuzu, thiên thần đã vượt ra ngoài định nghĩa của sự dễ thương, và có cả Hidaka, cô gái cực kỳ xinh đẹp luôn dịu dàng với tôi. Không có lý do nào để phải để mắt đến cô cả.
Đúng lúc đó, thiên thần của tôi nhìn Hitsujitani với vẻ khó chịu.
「Mà này, Hitsujitani-san. Giọng nói của chị… em nghe thấy quen lắm…」
「Eh!? Ừ-thì, chắc là chỉ là cảm giác thôi nhỉ? Ahaha, ahahaha!!」
Hitsujitani bắt đầu hoảng loạn, rõ ràng đang che giấu điều gì đó.
Xem ra cô ta muốn giữ bí mật thân phận VTuber Hanatori Miyabi của mình. Thế nên cô ta cố gắng, dù vụng về, để che giấu hoặc chí ít là khiến Yuzu nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp.
Hitsujitani rất khôn khéo. Chỉ cần qua lời của Yuzu, chắc hẳn cô ta đã đoán ra Yuzu biết đến Hanatori Miyabi. Nhưng vẫn chưa rõ liệu Yuzu có phải là fan của cô ta hay không. Vì vậy, cô ta muốn xác nhận điều đó.
「Ư-ừm, giọng chị giống ai vậy nhỉ?」
Giả vờ hoảng loạn, cô ta nhìn trái liếc phải, nhưng ánh mắt thì đang dò xét tìm câu trả lời.
「Hanatori Miyabi-chan. Em hay xem livestream của Miyabi-chan lắm đó.」
「Ể! Thật sao!?」
Đôi mắt Hitsujitani lập tức sáng rực. Cô ta chắc chắn rằng đây là cơ hội.
Nếu Yuzu là fan của Miyabi, thì lời thỉnh cầu có khả năng được chấp nhận.
Chắc chắn cô ta đang muốn dùng chuyện này để khiến tôi trở thành hiệp sĩ hộ tống của cô ta, nhưng—
「Nói thật thì…」
「Em biết chị là Hanatori Miyabi rồi. Tụi em chỉ giả vờ không biết thôi.」
「Làm gì có fan nào lại đối xử với idol như vậy chứ!? Mà sao mọi người biết!?」
Tiếc thật. Tôi đã chuẩn bị từ trước rồi. Nếu không, tôi đã không để cô ta gặp Yuzu dễ dàng như thế.
Việc của tôi là bảo vệ thiên thần bé nhỏ ấy bằng mọi giá.
「Kazu nói cho em biết.」
「Hả!? Nhưng chị chưa từng nói cho Ishii-kun mà!?」
Hitsujitani nhìn tôi chằm chằm như thể mắt cô ta sắp bật ra ngoài.
「Tôi nhận ra từ giọng nói của cậu. Rồi báo lại với Hidaka và Yuzu luôn.」
「Ít nhất cũng xác nhận với tớ trước chứ! Lỡ đâu cậu nghe nhầm thì sao!?」
Chuyện đó là không thể. Vì lý do thực sự không phải nhờ giọng nói.
「Nhưng mà yên tâm đi. Tôi sẽ không nói cho mấy đứa ở trường đâu. Vì… có vẻ sẽ rất phiền phức.」
「Lý do tệ hại gì vậy chứ… Nhưng mà thôi, được rồi…」
Có vẻ cô ta không quá sốc khi biết thân phận mình bị lộ.
Nếu thực sự cô ta đang gặp rắc rối vì stalker, phản ứng này đúng là hơi lạ. Chẳng lẽ cô ta cảm thấy an toàn vì ở gần chúng tôi? Tôi không thấy dễ chịu vì cái niềm tin kiểu đó đâu.
「Cảm giác như đang tấn công một pháo đài siêu kiên cố chỉ bằng giáo tre vậy…」
Tốt. Vậy thì biến nhanh đi.
「Này, em gái… Em là fan của chị, đúng không?」
Chưa biết nản, Hitsujitani quay sang cầu cứu Yuzu lần nữa.
Thực ra, sáng nay bọn tôi đã đoán trước là Hitsujitani sẽ cố tiếp cận tôi.
Hidaka, người đến trước, đã thông báo hết mọi chuyện. Hơn nữa, sau khi nghe Yuzu kể về Hanatori Miyabi, Hidaka đã xem hết toàn bộ video để xác minh.
Vậy nên ngay từ ngày đầu tiên Hitsujitani chuyển đến, Hidaka đã biết cô ta chính là Hanatori Miyabi.
(Ban đầu tôi không muốn để Yuzu dính vào, vì sợ Yuzu sẽ bị thu hút bởi Hitsujitani.)
Thế nhưng, Hidaka đã nói:
「Yuzu-chan sẽ ổn thôi. Thật ra là, sẽ tốt hơn khi nói cho em ấy biết.」
Vì Hidaka nói vậy, nên tôi đã tin tưởng.
Tôi và Hidaka đã kể cho Yuzu về thân phận thật sự của Hitsujitani.
Sau đó, dù Yuzu có vẻ hứng thú với việc Hanatori Miyabi chuyển trường, em ấy cũng không hề tỏ ra vui vẻ.
Ngược lại, em ấy còn giận vì Miyabi đã tới chỗ bọn tôi làm thêm và quấy rầy tôi.
Onii-chan tôi đây, vừa rơi nước mắt cảm động, vừa định ôm em ấy. Và đã bị từ chối.
「Vậy thì──」
「Em không phải fan cuồng của Miyabi-chan đâu. Em chỉ đơn giản là thích xem stream của chị ấy thôi. Thế nên, em không hề quan tâm đến con người thật của chị ấy.」
「Sao em tách biệt được hai chuyện đó dễ dàng quá vậy!?」
「Trong là trong, ngoài là ngoài.」
Có lẽ cảm giác đó cũng giống như phân biệt giữa nhân vật anime và diễn viên lồng tiếng.
Nhân vật là nhân vật, không phải người lồng tiếng. Tất nhiên, có những người xem cả hai là một, nhưng Yuzu thì không phải kiểu đó.
「Ư-ừm, em vẫn mong chờ stream của chị mà, đúng không? Thật ra là gần đây chị có lý do nên mới không thể livestream được…」
「Nếu vậy thì chị tự giải quyết đi. Đừng kéo Kazu vào chuyện đó.」
「Ugh!」
「Nào, đi thôi, Kazu.」
Vừa nói, Yuzu vừa siết tay tôi chặt hơn.
「Yuzu, em đang dẫn anh lên thiên đường sao?」
「Không phải! Em làm vậy để anh không dính vào mấy chuyện kỳ lạ! Nếu anh gặp rắc rối, em với bố cũng sẽ bị liên lụy đó! Nên em mới buộc phải làm thế này!」
「Kuh! Em lo cho anh đến thế cơ à! Anh cũng yêu em lắm, Yuzu à!」
「Ghê quá đi!!」
Thật sự thì, hôm nay Yuzu tsundere đạt đến đỉnh cao. Nhưng không sao. Tôi biết rõ phần tsun của Yuzu một trăm phần trăm được làm từ tình yêu.
Sau đó, khi đến nhà ga, tôi tạm biệt Yuzu. Trước khi đi, em ấy nói, “Miko-chan, chị xử lý tiếp nhé”, và Hidaka đáp lại bằng nụ cười, “Cứ để chị lo.”
Khi tôi định bước vào ga sau khi chia tay Yuzu, Hitsujitani nói, “Nếu muốn thì chúng ta đi taxi nhé?” bằng cái phong thái VIP không hợp với học sinh cao trung chút nào, nhưng tất nhiên tôi lờ đi.
Cả tôi lẫn Hidaka không ai trả lời, mà cứ thế bước thẳng vào nhà ga.
Không còn cách nào khác, Hitsujitani đành phải đi theo. Suốt thời gian đó, lớp phòng vệ của Hidaka vẫn cực kỳ kiên cố.
Sau khi Yuzu rời đi, Hitsujitani lại cố chen vào bên cạnh tôi, nhưng Hidaka ngay lập tức dùng cơ thể đẩy tôi áp vào tường.
Thường thì con gái mới là người bị dồn vào tường, còn con trai sẽ đứng chắn bảo vệ chứ nhỉ.
「Ư-ừm… Hidaka-san…」
「Gì vậy?」
Ngay cả Hitsujitani, người lúc nào cũng vui vẻ hoạt bát, cũng bắt đầu xuống tinh thần khi bị đối xử như thế. Với khuôn mặt mệt mỏi, cô ta lên tiếng một cách dè dặt với Hidaka.
「Tớ… tớ không có ý định làm gì kỳ quặc với Ishii-kun cả. Tớ chỉ muốn nói chuyện thôi…」
「Với Kazupyon thì như thế đã là kỳ quặc rồi. Với lại, cậu ấy rõ ràng là không muốn, nên tốt nhất là từ bỏ nhanh đi. Việc đó cũng tốt cho cậu mà, đúng không?」
Đúng vậy. Tôi hiểu rằng Hitsujitani đang gặp rắc rối với stalker và đang tìm người có thể bảo vệ mình.
Nhưng chọn tôi làm hiệp sĩ thì rõ ràng là lựa chọn sai lầm. Với thái độ hiện tại của tôi, lẽ ra cô ta phải nhận ra rằng dù có kể lý do đi nữa, tôi cũng sẽ không chịu giúp.
「Ugh! Nhưng mà, tớ có lý do để phải nói chuyện với Ishii-kun...」
Vừa liếc nhìn tôi, cô ta vừa nói một câu đầy hàm ý. Nhưng tôi chẳng hứng thú gì cả.
Cô ta lại thử lên tiếng với đôi mắt lấp lánh như sắp khóc, nhưng...
「Tớ cũng không thể chọn ai khác ngoài Kazupyon được. Kazupyon, chúng ta sẽ chôn cùng một mộ nhé.」
「Ít nhất thì hãy dừng lại ở kết hôn thôi chứ.」
Như thể bị khơi dậy tinh thần cạnh tranh, Hidaka cũng làm đôi mắt long lanh rồi thốt ta một câu kỳ quặc.
「Vậy là... kết hôn thì được phải không?」
「Không phải thế.」
「Vậy thì chúng ta sẽ thỏa hiệp và hẹn hò trước nhé...」
「Tớ sẽ không bị lừa nữa đâu.」
「...Tiếc thật.」
Lại là kỹ thuật Sập cửa trước mặt. Ban đầu đưa ra một "yêu cầu lớn" để bị từ chối, sau đó lùi về "yêu cầu nhỏ" thật sự muốn đạt được, khiến đối phương dễ chấp thuận hơn. Đó là sở trường của Hidaka.
Hồi trước tôi đã sẩy chân vì kỹ thuật đó, thế nên giờ sáng nào Hidaka cũng đến nhà tôi. Nhưng lần này thì tôi sẽ không để bị dụ nữa.
「Thật sự, không có chỗ nào để chen chân luôn à...」
「Đúng rồi đấy. Tớ và Kazupyon luôn bên nhau. Chúng tớ được ràng buộc bằng một mối liên kết tuyệt đẹp.」
「Bằng cách nào đó, nghe chẳng giống tớ bị ràng buộc bởi sợi dây đẹp đẽ, mà bị xích lại thì đúng hơn...」
「Kazupyon, cậu có sở thích kiểu đó à? Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ cố gắng, nhé?」
「Không có! 'Cố gắng'... cậu định cố gắng theo hướng nào thế!?」
「Tớ sẽ sẵn sàng cho cả hai hướng. Tớ có thể làm bất cứ điều gì vì Kazupyon.」
「Làm ơn đừng có cố gắng đến mức đó...」
Tôi vừa thử nói điều đó, nhưng cô ấy liền nở nụ cười hạnh phúc và đáp: “Không phải chỉ vì Kazupyon, mà còn là vì chính bản thân tớ nữa”, rồi ôm chặt lấy cánh tay tôi, khiến tôi không nói thêm được gì nữa.
Nhìn cảnh đó, Hitsujitani lẩm bẩm.
「Sao hai người vẫn chưa hẹn hò nhỉ?」
Hitsujitani thực ra đang muốn tâm sự với tôi về vấn đề của cô ta, nhưng mọi nỗ lực đều bị Hidaka đập tan, và chẳng thể làm được gì.
◇ ◇ ◇
(1/2)
Con đường sai trái nào cơ? (¬‿¬)