Shinka no Mi ~Shiranai Uchi ni Kachigumi Jinsei~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3603

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1360

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 376

Tập 3 - Chương 39: Cúp Hoàng Gia.

「Vậy thì Seiichi, hãy làm tốt nhất có thể nhé!」

「Chúng em sẽ cổ vũ anh ở trên khán đài.」

「Được rồi.」

Tôi, Hiiragi Seiichi, đang rất hạnh phúc vì được Saria và Al cổ vũ, trong lúc tiến về cái chuồng nơi mà Rurune đang ở.

Nhân tiện đây, khi nói chuyện với Fina-san về Rurune, tôi được bà ấy dắt đến khu chuồng trại và cho phép sử dụng nơi đó.

Hôm nay, có thể nói rằng đây là một thử thách táo bạo và đáng mong chờ nhất; ngày mà Cúp Hoàng Gia khai mạc. Muộn như thế này rồi thì mình nên làm gì nhỉ?

Hôm qua, sau khi chia tay Mei và Clay, tôi đã về nhà và giới thiệu Rurune cho Saria và Al.

Cũng giống như lúc trước với Mei. Nếu đúng theo những gì tôi nghĩ thì Rurune sẽ không cà khịa với Saria và Al khi họ gặp nhau. Cô nàng này còn có thể kết bạn được với hai người ấy chứ.

Thế nên, không tốn nhiều thời gian để cho Rurune làm quen với Saria và Al, vì Saria thực chất là một con khỉ đột mà, vì một vài lý do, cô ấy cũng có thể giao tiếp với Rurune như tôi. Thế bất nào một con khỉ đột và một con lừa lại có thể hiểu ý nhau nhỉ, tôi sẽ không nghĩ về chuyện đó lúc này nữa…

Ngay sau đó, khi tôi báo tin cho bọn họ về sự kiện mà mình sẽ tham dự hôm nay, Cúp Hoàng Gia, hai người lúc đầu đã ngạc nhiên nhưng sau đó họ ngay lập tức ủng hộ tôi.

Mặc dù Al và Saria đã nói rằng sẽ cổ vũ tôi ở trên khán dài cơ mà… Họ ngồi ở chỗ nào mới được chứ?

Thật là tốt khi nhận được sự ủng hộ. Nếu có khả năng thì tôi muốn dành phần thắng trong cuộc thi này.

Rurune đã từng nói rằng cô nàng tự tin vào tốc độ của mình đủ nhanh để chiến thắng, Dù không thắng được giải nhất thì tôi đoán rằng mình cũng sẽ lọt vào tốp đầu? Hay đó chí ít là chỉ là theo những gì tôi nghĩ.

Tuy nhiên, tôi tự hỏi rằng tại sao mình lại có linh cảm xấu như thế này? Một cảm giác rất kỳ lạ.

Phải vậy không, ngay từ ban đầu, biết rằng sẽ sớm gặp khó khăn, dứt khoá là do cái vụ thách thức mọi giới hạn như thế này. Mấy ngày trước tôi chẳng hề thấy cái cảm giác kỳ lạ này. Chỉ duy nhất hôm nay nó mới xuất hiện.

Trong lúc suy nghĩ, tôi nhận ra rằng mình đã tới chuồng ngựa của Rurune.

Bên trong có ngựa của những mạo hiểm giả và thương nhân khác, chúng đang dành thời gian để gặm cỏ.

Trong khi nhìn những chú ngựa khác, tôi tiến tới chỗ Rurune đang ở.

Rurune nhận ra rằng tôi đang tiếp cận, dù là một con lừa, nhưng nó chào mừng tôi mới một gương mặt uy nghi một cách vô nghĩa.

「Chủ nhân, chào buổi sáng! Hôm nay là một ngày đẹp trời để cưỡi lừa!」

「Ta không biết rằng trời có đẹp để cưỡi thú hay không nữa, nhưng mà dù sao thì, chào buổi sáng. Làm ơn hãy chăm sóc cho ta hôm nay nhé. 」

「Xin hãy giao cho tôi! Rurune này, để bảo vệ thanh danh của chủ nhân, chắc chắc sẽ giúp Ngài dành chiến thắng!」

「Mục đích thực sự của ngươi khi tới Trái Đất là gì?」

「Để ăn Bahamut!」

「Vậy thì đừng có dành ngôi vị quán quân!」

Con Bahamut được trao tặng cho vị trí thứ 5 nên nếu mà chúng tôi thắng cái giải này thì sẽ chẳng còn có cá mà ăn nữa. Trước khi cuộc đua bắt đầu, phần thưởng nằm trong tốp 4 sẽ được công bố cho dư luận…

Nếu nghĩ đến chuyện giành ngôi vô địch, xét theo chiều hướng xấu nhất, thì món ăn mà Rurune muốn sẽ không phải là thứ dành cho người chiến thắng chung cuộc. Như đã biết tới trước đó, vì Rurune là một con lừa, nên có thắng giải nhất cũng chả chả giải quyết được việc gì.

「Ôi chà. Không còn lại nhiều thời gian đâu, chúng ta xuất phát chứ?」

「Được thôi!」

Tôi dẫn Rurune ra khỏi khu chuồng trại và hướng tới vạch xuất phát, nơi được đánh dấu ở gần cổng vào của Đế Đô Tervial.

Khi tới nơi, những mạo hiểm giả tham dự cuộc thi đang dắt theo những loại ngựa khác nhau và tụ tập lại ở đây.

「Ohhh, quào. Ngoài những loại mà mình biết ra, thì ở đây có khá nhiều những loại ngựa khác đấy nhỉ… Còn có cả những con ‘Đồ con lừa’ quanh đây nữa chứ. Liệu có ổn không vậy?」

Trong khi đang đảo mắt nhìn những con ngựa và lẩm bẩm một mình, có ai đó gọi tôi.

「Seiichi!」

「Seiichi-san!」

「Hmm?」

Khi tôi quay lại, Clay, mặc một bộ đồ xa hoa, và Mei thì đang mặc một chiếc áo cánh và váy dài, đang tiến tới phía chúng tôi.

「Clay và Mei, hả. Có chuyện gì thế, hai cô cậu?」

「Tôi đến đấy để xem anh có thể tiến bao xa với con lừa đó!」

「Còn em, Seiichi-san đã động viên em tiếp tục vẽ, vì vậy… em nghĩ là mình cần phải động viên anh. Thế nên là em tới đây để theo dõi…」

「Vậy à. Chà, Anh sẽ làm việc chăm chỉ vì Mei.」

Mei nói vậy với một khuôn mặt biết lỗi, nên tôi đáp lời cô bé với một nụ cười gượng bên dưới lớp mũ trùm.

「Seiichi-san. Em đã quyết định là minh sẽ tham dự cuộc thi hội họa. Dù vẫn chưa biết mình sẽ vẽ gì… Vì vậy Seiichi-san đừng nên lo lắng cho em và hãy làm tất cả những gì mình có đi. Ngoài ra, mục tiêu của Seiichi-san là dành được vị trí thứ 5, con Bahamut phải không?」

「Chỉ là lúc này thôi.」

Chủ yếu thì đó là mục tiêu của Rurune.

「Nếu là vậy thì, đừng nghĩ đến việc dành chiến thắng và chỉ cần tập trung vào mục tiêu của mình thôi nhé! Chúng tôi sẽ cổ vũ cho anh!」

「Cảm ơn.」

Nhưng tôi vẫn thắc mắc tại sao. Vì sao đây cứ như là một lời ngụ ý rằng việc đăng quang vô địch là điều bất khả thi vậy nhỉ?

Trong khi nghĩ vậy, tôi đột nhiên chú ý một điều gì đó.

「Nghĩ mới nhớ, với những người theo dõi cuộc đua này, làm thế nào mà họ có thể xem được thế?」

Lộ trình của cuộc đua Cúp Hoàng Gia chỉ đơn giản là vòng quanh bức tường thành của Terviel. Tuy nhiên, nó dài đến nực cười. Trông những bức tường thành này dài như các trạm dừng chân trên Trái Đất vậy. Ở đây cũng có những điểm tiếp tế nhiên liệu như trong trường đua công thức 1 à?

Al và Saria đang theo dõi từ hàng ghế khán giả cơ mà…

Khi tôi cố gắng dự đoán trước những tình huống khác nhau, một cái nhìn trống hoắc hiện trên khuôn mặt của Clay.

「Chắc chắn họ sẽ xem thông qua [Ma thuật trình chiếu], nhưng mà tôi cũng không chắc lắm.」

「… Đó là cái quái gì vậy?」

Tôi lắp bắp theo phản xa khi đặt ra câu hỏi, nhưng lần này Mei là người trả lời.

「Etto. Cái máy chiếu ma thuậtnày là một ma cụ. Một số lượng lớn “Máy ảnh ma thuật” sẽ bay trên không trung và chiếu những hình ảnh thu được từ trên cao. Nó là một vật cho phép mọi người ở cách xa trường đua có thể quan sát được diễn biến. Nguồn ma lực cung cấp cho máy chiếu được tạo ra bởi những pháp sư hoàng gia.」

Nguồn năng lực thật phi thường. Tôi tin rằng mình đã được nhìn thấy ma thuật phục hồi và mấy thứ tương tự nhưngchẳng cần biết nguyên lý khoa học đáng ngạc nhiên đằng sau nó. Mọi việc đều có thể giải quyết được bằng ma thuật mà, phải không? Đến người chết còn có thể hồi sinh cơ mà.

「Không có địa điểm theo dõi cố định nào được đặt ra. Về cơ bản là ở bất cứ đâu cũng có thể xem được hình ảnh thông qua máy chiếu. Vì vậy, ở các nơi khác nhau đều có thể quan sát được cuộc đua. Clay-san và em dự định là sẽ đến khán đài để xem cuộc đua và cổ vũ cho anh.」

「Hiểu rồi…」

Nghe Mei giải thích, tôi cũng đã hiểu ra.

Mặc dù tương đối là an toàn nhưng bên ngoài bức tường thành vẫn có những con quỷ. Với lý do đó, mọi người không thể đến gần theo dõi.

「Ah! Nếu không đi sớm thì chúng ta sẽ hết chỗ đấy…」

「Cô nói phải… Seiichi, Mei và tôi bây giờ phải đi tới khán đài đây. Tôi rất mong đợi vào sự kiện sắp tới đấy!」

「Xin hãy làm hết sức của mình!」

Sau cùng, trước khi tôi có thể đáp lại lời chào, họ ngay lập tức đã đi tới khán đài.

「Chà… Chúng ta có nên làm hết sức không nhỉ?」

Khi lẩm bẩm vậy, tôi dắt Rurune theo và tiến tới vạch xuất phát.

◆◇◆

「Lúc này đây, cuộc đua cuối cùng cũng được khai mạc! Cúp Hoàng Gia, giải đua hàng năm có cơ cấu giải thưởng cực kỳ lớn! Tôi, Loma Kirizazu, Kỵ sĩ của hội「Thánh kiếm Valkyrie」, là đại diện để trở thành người Chủ trì nghi thức trong giải Cúp Hoàng Gia. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, tôi mong rằng sẽ được đồng hành cùng các bạn!」

Giọng của người phụ nữ vang vọng, xuyên suốt khắp thành phố.

Tụ tập lại trước vạch xuất phát của vòng đấu Cúp Hoàng Gia, khuôn mặt các tuyển thủ đang được hiện ra bởi những chiếc máy chiếu trên bầu trời.

Tôi không có tâm trạng để tsukkomi nhưng mà cái lời tuyên bố đó đủ to để tất cả mọi người đều có thể nghe thấy… Dường như đó là một loại phép thuật. Nếu thế thì là các nhà khoa học sẽ thất nghiệp hết cả à? Trái ngược với tôi, người đang có tâm lý mệt mỏi, những người tham dự và khi thế của vị MC đang dâng trào.

「Trước khi giải thích luật và chúng ta bắt đầu… Tôi tin rằng mọi người đều mong đến phiên công bố giải thưởng cho vị trí quán quân cho đến vị trí về thứ tư. Hẳn là tất cả đều đang nghĩ ngợi về chuyện đó!”

Khi vị ủy viêntuyên bố vậy, không khí xung quanh được hâm nóng lên thấy rõ.

「UOOOOOOOHH!」

「Phần thưởng đáng ngạc nhiên của năm nay là gì vậy?!」

「Tôi tuyệt đối sẽ không thể chạm tay được vào vị trí quán quân! 」

「Tôi sẽ giành được chiến thắng!」

Mọi người xung quanh đều đang phát điên…!

Cứ mỗi khi có một người lên tiếng, cơ thể tôi lại rung lên *Pikkuto* và rùng mình một cái.

Để không làm mất đi sức nóng không khí xung quanh, Rurune âm thầm nâng cao tinh thần chiến đấu của mình.

「Bahamut Bahamut Bahamut Bahamut Bahamut Bahamut Bahamut…」

「Không thể chịu nổi cái con bé này nữa!」

Cô gái này không thể nghĩ được gì khác ngoài đồ ăn! Cơ mà tôi cũng vậy!

Trong khi đang co rúm người lại, tôi nghe thấy giọng nói đầy hứng khởi từ người ủy viên.

「U~n, Đúng là tràn đầy nhiệt huyết mà! Để không mất đi sự hăng hái đó, giải thưởng của năm nay sẽ rất kinh ngạc đấy! Thêm vào đó, Vị trí quán quân năm nay sẽ giành được một thứ độc nhất lần đầu tiên được công bố. 」

Một món đồ mới à? Đó là cái gì thế…

Nghe thấy lời của vị ủy viên, Rurune phản ứng lại và nghiêng đầu tự hỏi.

「Một, một món đồ mới, sao cơ?! C, có lẽ nào … Nguyên liệu để chế biến đồ ăn còn vượt ngon hơn cả Bahamut?!?!」

「Chỉ một lần thôi, đừng nghĩ về đồ ăn nữa!」

「Kuh! Em sẽ phải có được con Bahamut bằng bất cứ giá nào, nhưng nếu như phần thưởng giành cho người chiến thắng chung cuộc cũng là đồ ăn thì… Em nên làm gì đây?! 」

「Nghe ta nói đâyyyyy!」

Vì lời tsukkomi thốt ra trong vô vọng của tôi, Rurune bắt đầu lo lắng về bản thân. Cô nàng tưởng như sắp hét đến nơi rồi á.Rurune đang bị ảm ảnh về thức ăn. Có lẽ vì cô nàng trông như muốn hét lên, người ủy viên bắt đầu tuyên bố giải thưởng.

「Vậy thì, từ giải tư! Phần thưởng của vị trí thứ tư đó là… thứ được đoạt lấy bởi thủ lĩnh của Valkyrie Riesu-sama, trong một mê cung. Vũ khí đẳng cấp huyền thoại【Thủy Phủ】! Lý do tạo ra phần thường này đơn giản là vì những kỵ sĩ chúng tôi không có ai sử dụng rìu cả. Hừm, ngay cả một vũ khí đẳng cấp huyền thoại mà rơi vào tay của quốc gia khác thì chúng tôi vẫn sẽ không thất thủ đâu!」

Thay vì hình ảnh trên bầu trời lúc trước là của những người dự cuộc thi giờ đây đã thay đổi thành hình ảnh của móntrang bị, một chiếc rìu lưỡi màu lam tuyệt đẹp. Tôi dám nói rằng đó là chiếc Thủy Phủ. Và cũng là phần thưởng cho vị trí thứ tư, một vũ khí đẳng cấp huyền thoại, hử.

Vậy thì phần thưởng cho nhà Quán quân là gì đây? Hơn nữa, họ sẽ trao món vũ khí huyền thoại này làm phần thưởng. Những kỵ sĩ Valkyrie mạnh tới mức nào nữa vậy? Dù Gassur đã nói trước đó, dường như có hai kỵ sĩ siêu mạnh ở quốc gia này.

「Kế đến là giải ba! Giải ba… cũng tương tự như vậy. Vũ khí đẳng cấp huyền thoại, mảnh giáp mà Riesu-sama đã đoạt được từ trong một mê cung. 【Bao tay của Haja】! Lý do thứ này trở thành phần thưởng cũng giống với cái trước, Thủy Phủ! Tới mà lấy nó đi, những tên đạo chích!」

「「「Uooooooohh!」」」

Để đáp lại lời của người ủy viên, đám đông xung quành gào lên. Hình ảnh trực tiếp giờ đây chuyển từ chiếc Thủy Phủ sang một chiếc bao tay màu trắng ánh bạc, thứ này chắc hẳn được gọi là Bao tay của Haja. Nhưng mà vẫn… rất đáng kinh ngạc. Trên góc nhìn của một mạo hiểm giả, họ sẽ muốn chiếc Thủy Phủ và Bao tay của Haja. Với những giải thưởng như vậy, họ hẳn là sẽ muốn giành chiến thắng trong giải đua.Ngay từ đầu thì Giải Cúp Hoàng Gia này đã nhắm tới những mạo hiểm giả rồi. Thế nên hiển nhiên là toàn những món đồ không dành cho dân phổ thông.

「Tiếp theo là giải nhì! Đó là… Thủ lĩnh của chúng tôi, một bức chân dung trân quý của ngài! Thế nào? Các người muốn nó, đúng không!」

Chúng tôi chẳng cần nó làm gì hết! Tại sao một bức ảnh lại là giải nhì chứ?!

「Đó là bức ảnh chụp trộm dát ngọc siêu đắt giá được chụp bởi【Máy ảnh thể thức ma pháp 】! Chà, sau giải đua này, tôi dứt khoát sẽ bị ăn chửi đây mà!」

Côlà đồ ngốc à?! Những tấm hình chụp trộm và một quý tộc phải hi sinh vì nó và mấy thứ linh tinh nữa…! Tôi không thể gọi cô bằng cái tên nào khác ngoài kẻ ngốc! Hơn nữa, nếu biết rằng sẽ ăn chửi thì tại sao vẫn làm cơ chứ?!

Hình ảnh chuyển từ Bao tay sang một bức hình được khảm ngọc. Cái thứ được khảm lên này… thật không cần thiết!

Cái quái gì thế này?! Từ giải tư đến giải ba phần thưởng thật đáng kinh ngạc! Một bức hình danh cho vị trí á quân hả?! Tên quái nào muốn cái đó chứ?!

「TAO DỨT KHOÁT PHẢI CÓ ĐƯỢC CÁI THỨ NHẢM NHÍ NÀY!」

「HÌNH ONEE-SAMA LÀ CỦA TAO, MÀY BIẾT KHÔNG!」

「UOOOHH! BANZAI, RIESU-SAMA!」

Niềm hứng khởi khi công bố mấy món vũ khí Huyền thoại còn không thể so được với cái bức ảnh này hả?!

Cái quốc gia này loạn cmnr…!

Tôi không mấy ngạc nhiên khi lũ đàn ông đang điên đảo, nhưng cả phụ nữ cũng thèm khát bức hình là sao, đôi mắt của mọi người thì đều đang đỏ ngầu lên như sắp giết người vậy. Nghiêm túc mà nói thì tôi hãi rồi đấy… Em muốn về nhà mấy thím ơi.

Trong lúc vô thức những suy nghĩ đó hiện ra trong đầu, vị ủy viên tuyên bố phần thưởng dành cho nhà quán quân.

「Chà chà, cuối cùng cũng đã tới! Phần thưởng dành cho nhà Vô địch!」

Nghe thấy những lời của MC, đám đông lại náo nhiệt trở lại.

「Niềm vinh dự tỏa nắng của người sở hữu giải nhất đó là …… Là gì, là quyền dành trọn một ngày bên chúng tôi, những Kỵ sĩ Valkyrie!」

Chúng tôi không cần nó! Hãy trả lại cái cảm xúc khi tôi nghe thấy giải ba và tư đi!

Trong khi đang có một cục tsukkomi hoành tráng nổi lên trong lòng, đám đông ứng viên tham dự, nghĩ rằng đó là một lời dối trá, đã chìm xuống so với sự phấn khích lúc trước.

Chà, cái đó! Phần thưởng đó thật vô lý phải không?! Nếu có người đạt được, tuyệt nhiên họ sẽ chẳng lấy làm vui vẻ gì…—.

「「「CHIẾN THẮNG LÀ CỦA TAAAAAA!」」」 (Đàn ông)

「「「CHIẾN THẮNG SẼ THUỘC VỀ TAAAAA!」」」 (Phụ nữ)

CÓ AI ĐÓ XỬ MẤY TÊN NÀY ĐI!!!

Nhưng người tham dự yên ắng được một lúc, giờ đã hét lên với một âm lượng cao nhất.

「Cái đám điên này khá đấy! Chà, được trao cho cơ hội được gặp Riesu-sama bằng xương bằng thịt, ước muốn có được điều đó cũng là lẽ tự nhiên thôi. Trước khi sự phấn khích này nguội bớt, tôi sẽ giải thích các luật lệ!」

Vị ủy viên trông có vẻ thực sự thích thú với cảnh tượng trước mắt, mỉm cười và bắt đầu giải thích.

「Dù được gọi là luật lệ, nhưng chẳng hề có một cái nào khó nhằn cả! Dù sao, thì mọi người chỉ cần chạy đúng một vòng xung quanh bức tường thành của Đế Đô Terviel thôi! Tuy nhiên, việc gây trở ngại với người khác, làm những hành động nguy hiểm, hoặc là chơi xấu, sẽ ngay lập tức bị tước quyền thi đấu! Nói cách khác, nếu muốn làm gì thì làm những hãy chơi một cách công bằng và trung thực, ahahahahahaha!」

「「「UOOOOOOHH!」」」

Trong khi nghe đám đông gào thét, vị ủy viên thêm vào bằng một giọng nói điềm tĩnh.

「Thêm vào đó, đối tượng tham dự Cúp Hoàng Gia phần lớn là những mạo hiểm giả. Người thường thì không có khả năng để gia nhập cuộc vui. Những người sẽ không thể tận hưởng hết cuộc đua chỉ bằng cách quan sát. Thế nên, kể từ thời điểm này về sau, hãy đặt cược cho người dành chiến thắng chung cuộc.【Cuộc Đua Ngựa 】sẽ bắt đầu! Với việc này, người thường cũng có thể thử vận may của mình và tận hưởng cuộc đua hơn nữa. Và về tiền đặt cược, để tránh bị tan gia bại sản, chúng tôi chỉ cho phép đặt cược tối đa là 10,000G! Mọi người, hãy tham gia nào! 」

Cuộc đua ngựa à?! Chúng ta cũng tham gia?! Chắc hẳn là chỉ xem thôi thì cũng nhàm thật…

Thật đấy, kết quả của cuộc tranh tài này như thế nào thì tôi không biết. Chà, tôi đã nói cái câu này suốt rồi, nhưngdù sao nó cũng chỉ là những suy đoán.

Trong khi nghĩ vậy, hình ảnh được trình chiếu trên bầu trời đã thay đổi, những cái tên và ngựa của người tham dự được hiển thị và tỷ lệ đặt cược chiến thắng của những người xem.

「Và những người tham dự Cúp Hoàng Gia này. Đúng như mong đợi, chú ngựa nổi tiếng là nhanh nhất trong các chú ngựa,【Lưu tinh mã】Và tay đua Michael! Michael là người thắng cuộc trong giải đua Cúp Hoàng Gia mùa trước và có thể nói rằng là ứng cử viên hàng đầu cho ngôi vô địch.」

Heee… Những người thắng cuộc của mùa giải năm ngoái cũng ở đây nốt. Hẳn là nó phải rất nhanh đấy, huh.

「Tuy nhiên, trong giải đấu này cũng cá rất nhiều cũng ứng cử viên tiềm năng, chúng ta không biết ai sẽ lên ngôi vô địch cho tới phút cuối!」

Chà, đối với tôi thì chẳng quan trọng. Sau khi Rurune biết rằng các giải cao hơn không phải là Bahamut thì tâm trí của cô nàng giờ đây đang dính chặt vào vị trí thứ năm.

Vị ủy viên đang ngắm nghía thí sinh tham dự, phân tích năng lực của từng người và nói với họ.

「Nn?! Đ,điều này có nghĩa là gì?! Quào, có một cặp đôi hoàn cảnh được đặt cược tới 120 lần ở đây!」

…À rế? không hiểu sao mà tôi lại đang có một linh tính xấu về chuyện này…

「Người tham dự đó có tên là Seiichi, chú ngựa anh ấy đang cưỡi là một… co, con lừa?! Người chơi Seiichi, cậu có cơ hội để dành chiến thắng không đây?!」

Thôi ngayyyy! Tôi biết là tôi đỉnh nhất! Khi tính phá đảo cuộc thi này thật táo bạo bằng cách cuỡi lừa!

Đó là lý do tại sao thì ít nhất… ít nhất hãy nhẹ nhàng! Đừng có bắt nạt tôiiii!

Khi bất chợt nhìn xung quanh, thì những người khác đang nhìn tôi với ánh mắt thờ ơ. Đừng có mà nhìn tôi kiểu như vậy chứ!

「H, hừm sẽ ổn thôi! Cứ như thế này, thể lệ cuộc thi và cơ cấu giải thưởng đã xong! Tiếp đến là… quẩy lên thôi! Nào tất cả mọi người, vì chúng ta sẽ chuẩn bị bắt đầu ngay bây giờ, xin hãy di chuyển tới vạch xuất phát!」

Cuối cùng, tôi vẫn bị nhìn với những cặp mắt hờ hững, cùng với các thí sinh khác di chuyển ra vị trí chuẩn bị.

Mặc dù tôi đã nghe câu chuyện xảy ra sau đó, rằng cuộc đua này được truyền hình trực tiếp khắp cả thành phố, và mọi người thì cười đùa rôm rả. … Có cái lỗ nào để tôi chui xuống không đây?

Bỏ qua cái chuyện đó lại một bên, tôi bắt đầu tìm một cái lỗ để chui vào.