Shimotsuki wa Mob ga Suki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

(Đang ra)

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

Mizuki Nomura

Nhân vật chính máu S đối đầu với cô nàng xinh đẹp máu S - Daiki Sanada, người đã nộp đơn tham gia câu lạc bộ nghệ thuật trong khi bản thân chẳng có chút năng khiếu nào về nghệ thuật. Thực ra, danh ngh

2 2

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

3 2

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Chính truyện - Phần Năm - Chương 409 - Hội thao giữa các lớp - 14

Có vẻ như lớp Ryuuzaki cũng có nhiều thành viên thuộc mấy câu lạc bộ thể thao.

Với thành tích đều là thắng thông 3 trận, lớp dành được chiến thắng ở trận tới sẽ có trong tay chức vô địch bên nam của hội thao toàn khối.

Vậy nên các lớp khác cũng đang rất cháy.

「Nhiều gái thật, không khí náo nhiệt ghê ông ơi!」

......Xin phép đính chính. Qua lời vừa rồi của Hanagishi, có thể hiểu tồn tại của đám con gái còn quan trọng hơn chuyện thắng thua.

Chính vì thành bại được quyết định từ đây mà mức độ chú ý đổ về cũng cao lắm.

Xem nào...... Shiho đang ở đâu vậy ta?

Trận đầu tiên cậu ấy ở chỗ băng ghế, còn hiện tại thì không.

Mà tôi nghĩ kiểu gì Shiho cũng đang dõi theo ở chỗ nào đó thôi.

(Đang ngóng Shiho gọi tên đúng không? Quả nhiên cậu chẳng làm được gì nếu không có Shiho đẩy lưng cho nhỉ)

Im đi.

Đừng có phán này phán nọ nữa.

Vẫn còn trận cuối cùng cơ mà.

(Nếu chỉ sủa là được kết quả thì ai nấy đều đã thành công rồi. Đi mà thể hiện đi, bằng hành động ấy)

......Biết rồi mà!

Chuỗi tự hỏi tự đáp lặp đi lặp lại trong đầu tôi.

Những suy nghĩ không có đường ra cứ luẩn quẩn luẩn quẩn mãi.

Hiện tại tôi chỉ muốn cái giọng này im giùm.

Và để được thế, tôi cần đạt được thành quả.

Nhưng bất chấp sự hào hứng hiện tại, diễn biến trận đấu vẫn còn là nghi vấn.

「Nakayama!」

Tôi nhận lấy đường chuyền từ Hanagishi.

Vào khoảnh khắc đó, những lựa chọn trong đầu ngay lập tức thu hẹp lại.

Sở dĩ việc di chuyển tầm nhìn là để nắm lấy vị trí của đội mình và đội bạn.

Đến đó thì được rồi, nhưng lựa chọn kế của tôi sau cùng vẫn luôn là 『chuyền đi』.

Tôi hầu như chẳng bao giờ dắt bóng, lúc nào cũng chỉ đứng đực một chỗ nhìn xung quanh rồi đá đi trước khi đội bên kia bu lại, một chuỗi công việc vẫn lặp đi lặp lại cho đến tận bây giờ.

Và đời nào cậu ta lại bỏ qua cái 『thói』 đó được.

「Là chuyền―― biết ngay mà!」

Ryuuzaki xông lên đầy mạnh mẽ ngay giây phút tôi định đá bóng đi.

Thẳng một đường từ phía trực diện, cậu ta tông vào tôi thô bạo rồi cướp bóng.

「......!」

Sau khi bị tông rồi té ra đất, tôi lườm Ryuuzaki hiện đang nhìn xuống mình.

Còn ở phía ngược lại, cậu ta nhún vai rồi trưng ra một điệu cười gian manh.

「Kiểu gì mày chả chuyền đi, đối phó cũng đơn giản ấy mà」

「......Nhưng vừa rồi hơi bị thô bạo đấy?」

「Thô gì mà thô. Quả vừa rồi còn chẳng ăn nhằm với mấy cha bên hội thể thao nữa là...... Cũng vì mày thuộc hội về thẳng nhà nên người ta mới nương tay cho, chứ tao với mày đều như nhau thì nương tay làm gì」

Dù cũng về thẳng nhà như ai, khả năng vận động của Ryuuzaki vẫn ở trên mức trung bình.

Dẫu sao cậu ta vẫn là một người có đủ tài năng để cân được mọi thứ.

Tất nhiên là cả về thể thao cũng thế.

「Nếu cay cú thì sao không tránh đi? Tao chỉ xông thẳng vào thôi mà」

......Bình thường thì đúng là thế. Nếu là một người có trong tay lựa chọn 『sử dụng bản thân』, tôi nghĩ tôi đã có thể dắt bóng tránh được Ryuuzaki rồi.

「Mà cũng phải, một thằng tiêu cực như mày thì đố làm được trò đó. Mày giỏi chuyền, có tầm nhìn rộng và cái đầu lạnh. Mày cũng đứng ở một vị trí đẹp có thể tập trung bóng nữa. Nếu xét về mặt tính cách và khả năng, Nakayama đúng là hợp với vai trò liên kết―― nhưng khi đã biết mày sẽ không tự mình tấn công thì xử lý mày cũng chẳng còn khó khăn nữa. Thế nên cứ xông lên, đẩy người vào, rồi lấy bóng, chỉ có vậy là đủ」

Riêng với tôi, kế sách của cậu ta lại cực kỳ hữu dụng.

「Ryuuzaki...... không nhắm tới ghi bàn à?」

Tôi đang ở vị trí gần với khung thành đối phương hơn, nếu cứ mãi nói chuyện với tôi, chính Ryuuzaki sẽ tự đưa mình vào thế khó có thể ghi bàn.

「Ba cái vụ đó thì sao chả được」

......À đâu, Ryuuzaki vốn đã chẳng quan tâm tới chuyện đó.

「Miễn thắng mày là được, với tao vậy là đủ」

――Không ngờ gì nữa, ở Ryuuzaki có gì đó khang khác.

Cậu ta nóng trong cả lời nói, ý chí và hành động.

Ryuuzaki đang thành thật với bản thân.

Nhìn cậu ta lúc này sảng khoái vô cùng.

Tuy ghét cậu ta, tôi vẫn thấy ghen tỵ.

Vì Ryuuzaki thật sự rất cừ.

......Mình không muốn thua.

Có là mình đi nữa―― mình cũng không muốn thua.

Tôi muốn nghĩ vậy lắm.

Vậy mà tôi...... vẫn chưa thể thoát ra khỏi lớp vỏ của chính mình.

Thời gian của trận đấu vẫn cứ vô tình trôi.

「......Này Nakayama, tới lúc thay người rồi」

Và khi được Hanagishi gọi, tôi thở dài một hơi.

Sau cùng thì tôi vẫn bị Ryuuzaki khắc chế hoàn toàn.

Cứ đà này, trận đấu sẽ kết thúc khi tôi còn chẳng thể thắng được một lần nữa――