Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đệ Thất là một người ông nuông chiều cháu của mình - Thám Hiểm Giả

Cơ sở vật chất của Guild có bao gồm một phòng chuyên dùng để huấn luyện.

Căn phòng 4 bức tường đều làm bằng đá xếp gọn gàng có chút ngột ngạt. Mặc dù có gắn một cánh cửa sổ nhỏ nhưng như thế vẫn là quá không đủ để thông khí.

Tôi cầm một thanh đoản kiếm bằng gỗ lên tay. Anh chàng cao kều với mái tóc chải ngược, Creit, đứng giữa tôi và đối thử của tôi Erhart.

Xung quanh là đồng bạn của tôi, và của Erhart đeo đại kiếm.

Có lẽ họ tò mò, nên cũng có không ít Thám Hiểm Giả đang tập trung ở gần đó quan sát.

Ngoài những người vừa làm nhiệm vụ về còn có không ít vừa đến Guild đã chạy đến quan sát chúng tôi.

Hơi căng lỗ tai lên tôi có thể nghe được những gì họ đang nói.

.

“Muốn cá xem ai thắng không?”

“Thật chứ nghe về khiêu chiến mãi mà đến tận giờ ta mới thấy có người làm”

“Đúng là còn trẻ còn trâu thật là tốt”

“Vậy lí do cho vụ này là gì đây?”

“Thì cứ nhìn là biết chứ gì, thằng kia rõ ràng có harem đúng không? Rõ ràng đó là lí do còn gì?”

“Ừ, nhìn thì ghiền lắm, nhưng mà lúc trải qua thật rồi mới biết”

“Ai~ tuổi trẻ. Mà chuyện này quá thú vị nên thôi cứ coi đi”

“Ta cược cho tên tóc xanh dương kia!”

“Nhưng mà tên đầu xanh lá nghe đâu là có Skill thì phải”

.

…Họ đang thấy hết sức hứng thú.

Gắt với lính mới, những Thám Hiểm Giả lành nghề chuyên gây sự mỗi khi có người đến quầy tiếp tân đăng kí… loại Thám Hiểm Giả đó không tồn tại.

Nhưng mà một Thám Hiểm Giả cùng lứa với tôi vẫn quyết định gây sự không kiêng dè gì.

(Tại sao lại thành thế này chứ? Ừ thì mình đi cùng Novem và mọi người, nhưng mà cũng đâu đến mức này chứ…)

Nhìn sau lưng tôi thấy được ánh mắt của Clara đang lấp lánh. Eva cũng thế, nhưng mà trên tay cô ấy còn cầm thêm 1 cuốn sổ ghi chú nữa.

Trong nơi đầy mùi mồ hôi này, Shannon vừa ôm một chai đựng gì đó uống vừa nhăn mặt.

Novem đang chuẩn bị Ma Pháp để thông khí cho nơi này một chút, còn Aria và Miranda khi thấy tôi nhìn họ chỉ đơn giản vẫy tay với tôi.

Nhìn lên sân đấu, Creit-san đang nói chuyện với một người mặc đồng phục Guild lúc nãy vừa đi từ đám đông Thám Hiểm Giả lên.

.

“…Tôi đã hiểu lí do của cuộc khiêu chiến này. Chỉ là một chút mâu thuẫn giữa Thám Hiểm Giả trẻ tuổi đúng không? Nhưng mà phiền mấy người nhớ đừng làm trò này quá nhiều”

.

Mái tóc của cô tiếp tân này đen nhánh cắt ngắn đến tai, ánh mắt sắc lẹm màu đỏ của người nhân viên Guild liếc nhìn cả tôi lẫn Erhart.

Và…

.

“Chi tiết đã được xác nhận xong. Hãy hứa là dù kết quả như thế nào cũng không được than phiền nữa. Hơn nữa đây chỉ là một trận chiến để biết người thắng thua. Đặt cược bất kì thứ gì đều bị cấm tuyệt đối”

.

Cô ta nhìn các Thám Hiểm Giả xung quanh.

.

“Hơn nữa, tôi sẽ nhắc mấy người ở đây đừng cá cược quá độ mà gây mâu thuẫn với nhau”

.

Các Thám Hiểm Giả lành nghề mỉm cười mà trả lời cô ta.

.

“Chỉ là chơi đùa một chút thôi mà 【 Tanya 】-chan. Bỏ qua cho chúng tôi đi được không?”

.

Có vẻ như nữ tiếp tân đang bực mình này tên là 【 Tanya 】

Creit-san đập tay phải lên ngực bản thân.

.

“Đừng lo lắng về chuyện đó. Tôi sẽ tự mình đứng ra làm chứng! Và tôi sẽ đảm bảo cả hai bên đều thỏa mãn với kết cục!”

.

Erhart cười lớn cầm một thanh đại kiếm bằng gỗ thay thế cây bằng kim loại của mình.

Đây là một trận chiến hoàn toàn không có lợi gì với tôi cả, nhưng mà ở đây sẽ không ai chịu thỏa mãn nếu giờ tôi rút lui. Hơn nữa anh ta cũng là một người có Skill.

.

“Nghĩ lại thì đúng là mình không có quá nhiều kinh nghiệm chiến đấu với người có Skill”

.

Tanya đi vào giữa đám đông Thám Hiểm Giả, còn Creit thì hơi lui bước về rồi ra hiệu.

Anh ta đang nhìn tôi, có lẽ chờ tôi thủ thế.

Khi tôi vươn thanh đoản kiếm lên, Creit…

.

“Bắt đầu!”

.

Giọng của anh ta vang khắp căn phòng, khiến xung quanh xôn xao reo hò.

.

“Đúng là khác hẳn với Guild mà mình đã tưởng tượng”

.

Ngay khi tôi thở dài, đối thủ của tôi vung thanh kiếm lên quá đầu rồi chém xuống.

(Vậy ra hắn cũng đã học cách dùng kiếm đàng hoàng sao?)

Thấy cách anh ta sử dụng thanh kiếm gỗ, tôi có cảm giác anh ta đã học được kiếm thuật ở đâu đó. Trước đó anh ta còn xưng họ của mình ra, nên có lẽ anh ta là con của một quý tộc ở đâu đó cũng nên.

Hoặc có thể là anh ta sống ở môi trường đủ tốt để học lén được…

Tôi hơi xoay người qua né đòn, rồi đâm thẳng đến, mũi kiếm gỗ của tôi đâm dính tay của anh ta.

Nhưng tôi cảm giác nó rất cứng.

Đòn vừa rồi không dồn bao nhiêu sức mạnh cả, nhưng cánh tay anh ta không hề đỏ lên dù chỉ một chút.

Giọng Đệ Lục vui vẻ từ trong viên Đá Quý…

.

『 Tiên Phong và Hỗ Trợ đều có loại cường hóa cơ thể… mới từng này tuổi mà đã có Skill, hơn nữa còn sử dụng được tùy ý như thế. Ừm, xem ra thằng nhóc này hổ báo cũng là có lí do 』

.

Ngay khi anh ta vung kiếm ngang qua chém, tôi lui lại để né, cảm giác được gió thổi ngang mặt mình cùng với lưỡi kiếm. Mặc dù anh ta có học được kĩ thuật dùng kiếm đến mức nào đó nhưng cách anh ta di chuyển không gọi là nhanh được.

Mặc dù cũng có sử dụng Skill, nhưng hoàn toàn không phải là nguy hiểm gì với tôi.

.

“Đừng có né nữa! Nhận lấy!”

.

Tôi nhảy qua né đòn chém xéo xuống của anh ta, dùng kiếm đỡ đòn thứ hai nhưng bị một cú đá dính người.

Hơi lui lại một chút, tôi thấy được bản thân đã gần rơi ra ngoài đài chiến đấu.

.

“Chỉ có thế thôi sao? Thám Hiểm Giả đúng là không có gì đặc biệt cả. Tao chỉ mới dùng tầng 1 thôi đây”

.

Đệ Tam vui vẻ.

.

『 Chưa đánh mà đã tự khai rồi kia… đúng là một đứa trẻ ngoan! Có tầng 2, con nghĩ nhóc này có tầng 3 không? Thử hỏi xem Lyle? 』

.

Thay vì thấy hứng thú… tôi có cảm giác ông ấy đang coi thường anh ta.

Hơi giật mình, tôi…

.

“Vậy ra có cả tầng 2 sao? Nghe sợ ghê đó. Nhưng mà chỉ có thế thì thắng không nổi tôi đâu”

.

Hơi bị xúc phạm, Erhart đưa thanh đại kiếm lên vai rồi khoe khoang.

.

“Ai nói là tầng 2 chứ? Tao có thể dùng đến tầng 3 rồi đây”

“Hắc, cảm ơn gì đã lịch sự như thế!”

.

Tôi rút ngắn khoảng cách, ngay lập tức bước vào tầm đánh của thanh kiếm kia. Anh ta cố vươn tay lên đấm, nhưng tôi chỉ nắm cánh tay đó, rồi bẻ ngược nó lại sau lưng anh ta.

Giọng bàn tán xung quanh….

.

“Gì chứ? Có vậy thôi à?”

“Tại vì thằng ngu đó lúc khoe khoang đã ngừng thủ thế! Chết tiệt, xu Bạc của ta!”

“Hừm, xem ra đêm nay có đồ ngon để uống rồi”

.

Khi giọng xung quanh xôn xao nói trước trận chiến đã xong, Erhart lấy tay còn lại của mình đặt xuống đất đỡ người đứng thẳng. Không khí xung quanh anh ta thay đổi.

.

“Dám coi thường tao hả!?” .

Cơ bắp trên tay anh ta căng và phồng lên, tôi gần như có thể thấy được ảo ảnh Mana phun trào từ người anh ta, nên tôi ngay lập tức buông anh ta ra rồi lui lại tạo khoảng cách.

Cường hóa cơ bắp.

Tôi trước đó cho rằng nó là một Skill hơi giống của Aria, và tôi đã đúng. Mặc dù nó làm bằng gỗ, nhưng thanh đại kiếm kia vẫn được làm thành hình một thanh kiếm nên nó rất nặng. Vậy mà anh ta chỉ dùng một tay vung nó lên tấn công tôi mạnh mẽ.

Đây là tầng 2, hay là tầng 3?

Đệ Tứ…

.

『 Nếu con cố đỡ nó thì kiếm của con sẽ gãy. Tốt nhất cứ né đòn tiếp đi, Skill đơn giản mặc dù có hiệu ứng đơn giản… nhưng chỉ đơn giản là trở nên mạnh hơn cũng rất phiền phức 』

.

Skill của Đệ Nhất… làm một Skill Hỗ Trợ, sự đơn giản của nó lại hết sức hiệu quả. Không như một Skill chỉ cường hóa cơ bắp để tăng sức mạnh, Skill của Đệ Nhất trực tiếp tăng độ hiệu quả của toàn bộ chỉ số một người có.

Tôi hơi suy ngẫm có nên dùng nó hay không, nhưng rồi quyết định thôi.

.

“Oraaaaaah!” .

Đuổi theo tôi, anh ta vung kiếm qua lại liên tục, nên tôi nhảy thẳng vào ngực anh ta mà luồn dưới hai chân đang dạng rộng ra của anh ta. Khi cố đánh dính tôi lúc tôi luồn qua, thanh kiếm gỗ kia đập thẳng xuống mặt đất, vỡ tan thành kiếm mảnh.

.

“Chạy hoài không thấy mệt sao hả!? Này, ném thanh 【 Gramr 】 của ta qua đây”

.

Ném chuôi kiếm gãy đi, anh ta kêu gọi đồng đội của mình ném thanh kiếm có cái tên hết sức kêu của anh ta qua.

Đồng đội của anh ta ném thanh kiếm đi, nhưng giữa đường bay một cục đá bay dính đập nó rơi xuống, xoay mòng mòng đến khu vực của các Thám Hiểm Giả khác.

Một người cầm nó lên, đưa trở lại cho tổ đội của anh ta và…

.

“Ê ê, nếu hắn thực sự dùng cái này thì cả hai người họ đều sẽ phải nghỉ đó. Cứ nhìn mấy cô gái kia đi”

.

Tôi liếc qua thoáng nhìn đồng bạn của mình rồi ngay lập tức quay mặt đi.

Miranda thả viên đá lớn đang cầm trên tay xuống rồi rút thanh dao găm trên hông ra. Aria và những người khác cũng lườm họ với ánh mắt đáng sợ.

(…M-mình không sợ. Họ không đáng sợ chút nào hết)

Erhart và đồng đội của anh ta thấy họ như thế ngay lập tức tái mặt. Tôi không biết lúc họ gây sự họ nghĩ gì nữa.

Nhưng có vẻ không như họ tưởng tượng, vì Erhart đang cực kì bối rối.

.

“C-chết tiệt! Vậy thì chơi tay đôi luôn!”

.

Thấy anh ta vung nắm đấm lên lao về phía tôi, tôi liền đáp lại bằng một chuỗi những cú đâm bằng thanh đoản kiếm của mình. Lần này, tôi nhắm vào những khớp xương của anh ta, đánh một cách cực kì chính xác.

Nếu như có Skill thì tôi xác định rằng có đau đớn một chút sẽ không sao, nên tôi đánh hết sức…

.

“Đ-đồ hèn! Nếu là đàn ông thực sự thì lao vào đánh tay đôi với tao!”

“Chứ thằng ngu nào khi nãy muốn giải quyết bằng kiếm thật hả!?”

.

Dù chỉ là một thanh kiếm gỗ nhưng anh ta không tìm được khoảng trống để phản kích, nên anh ta mới gầm lên như thế. Xung quanh liền cười lớn phản ứng lại.

.

“Tên lính mới này đảm bảo sẽ làm lớn đây!”

“Tên kia cũng vặt lại nhanh không kém!”

“Rồi, giờ thì chịu nổi trong bao lâu đây, cái thằng không biết xấu hổ đó?”

.

Cường hóa cơ bắp của Erhart đủ để anh ta chịu đựng đòn tấn công của tôi. Mặc dù anh ta cố gượng đau để tấn công, nhưng cách di chuyển của anh ta quá rõ ràng nên tôi nhẹ nhàng né hết, mỗi lần như thế bồi thêm vài nhát bằng thanh kiếm gỗ.

Bị đánh te tua nhưng anh ta vẫn đứng thẳng đối mặt tôi.

Bực bội, Đệ Ngũ lên tiếng.

.

『 Nhìn thì hiểu là hắn cứng cỏi, nhưng vậy là đủ rồi. Lyle, nhắm vào cằm đi”

.

Cùng lúc tôi nghĩ thế, nên tôi đối mặt trực tiếp với anh ta, khiến anh ta vươn hai tay lên định bắt lấy tôi.

Khi anh ta vừa lao vào, tôi đạp mặt đất, lên gối thẳng vào cằm anh ta.

Một cú trực diện, khiến ánh mắt Erhart hơi mơ hồ, lảo đảo rồi ngã hẳn xuống.

Mặc dù cố gượng dậy nhưng cơ thể anh ta không chịu nghe lời. Cơ bắp của anh ta trước đó phồng lên nhanh chóng trở lại như cũ, rồi Erhart bất tỉnh hẳn.

Thấy vậy, Creit-san tuyên bố.

.

“Người thắng là Lyle! Như thế, cuộc khiêu chiến này kết thúc”

.

Đồng đội của Erhart nhanh chóng chạy đến. Thanh đại kiếm kia đã được trả lại, một người trong số họ đang đeo nó trên lưng.

Thanh đại kiếm tên Gramr đó không phải là công cụ Ma Pháp, chỉ là một thanh kiếm bình thường. Chỉ có mỗi tên nó là kêu thôi, nên tôi nhìn Erhart.

.

“Dùng cơ bắp cường hóa để vung cái đó tấn công. Ừm, đúng là như thế sẽ phiền phức thật”

.

Tôi có thể hiểu tại sao anh ta lại ra vẻ như thế. Bởi vì thực tế anh ta rất mạnh.

Nếu như nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn, và dùng Skill tốt hơn thì có lẽ đã là một cuộc chiến cực khổ hơn rồi.

Creit-san bước lên, nói với tôi.

.

“Được rồi, cậu là người thắng nên coi như xong đi. Việc này là đã là nước trôi dưới sông”

.

Mặc dù anh ta mỉm cười rất tươi mà nói như thế, nhưng nếu bản thân anh ta không xuất hiện mà can thiệp vào thì vốn tôi đã không đánh nhau với Erhart rồi.

Mặt tôi hơi co giật, rồi Novem và mọi người bước lên.

.

“Lyle-sama, làm tốt lắm”

“Ể? Thật sao?”

.

Clara có vẻ đã thỏa mãn.

.

“Thám Hiểm Giả khiêu chiến nhau là cơ hội để kiểm tra sức mạnh của bản thân. Đọc về nó cũng rất hay, nhưng tận mắt thấy mới thấy rõ hào hứng như thế nào”

.

Eva có vẻ không thỏa mãn lắm.

.

“…Nếu như chịu để tên kia dùng kiếm thật thì đã hào hứng hơn”

.

Tôi…

.

“Ê, biết vậy là nguy hiểm không. Hơn nữa, trước khi nói đến hào hứng hay không thì có chuyện khác quan trọng hơn cần để ý mà”

.

Tôi vừa nhìn Erhart vừa nói như thế, rồi một đồng đội của anh ta lườm tôi.

.

“Đừng có đùa. Nhớ kĩ đó, chúng ta sẽ còn trả t-“

.

Tôi khá chắc chắn anh ta định nói là ‘trả thù’, nhưng vì thanh giáo xuất hiện ngay trước mặt nên anh ta không dám nói gì nữa.

Người cầm nó là Creit-san.

.

“Đây là một cuộc chiến với điều kiện là không giữ lại hiềm khích gì. Nếu còn định trả thù thêm nữa thì tôi – người làm chứng – sẽ làm đối thủ của các người”

.

Đồng đội của Erhart vội rút lui, nên Creit cũng thu cây giáo của mình lại, bỏ đi thủ thế. Vác cây giáo trên vai, anh ta nói với tôi.

.

“Cậu có vẻ rất quen thuộc với việc chiến đấu. Là một Thám Hiểm Giả rất có trình độ đây. Đồng bạn của cậu cũng đều có trình độ khá cao nữa”

.

Sau khi nhìn đồng bạn của tôi, anh ta đưa một tay lên cằm.

.

“Tôi khá chắc chắn là sẽ có lúc chúng ta làm việc cùng nhau, nên coi như đây là cơ hội làm quen đi? Dù sao thì, chào mừng đến Nhánh Đông”

.

Nghe thế, một giọng cười lớn vang lên.

Vẻ mặt của Creit-san liền thay đổi, ánh mắt anh ta lườm người vừa cười.

.

“Albano!”

.

Người Thám Hiểm Giả tên Albano là một chàng trai trẻ có mái tóc ngắn vàng cùng đôi mắt xanh hơi rủ xuống. Trên hông anh ta đeo một thanh trường kiếm có chuôi dài hơn hẳn bình thường.

Trên tay anh ta cầm một vài xu Bạc, nhìn tôi mà nói.

.

“Nhờ cậu mà tôi kiếm được ít tiền đây, cậu tóc xanh, nên tôi sẽ cảnh báo trước. Nhớ cẩn thận với Creit cứng nhắc đằng kia. Nếu làm việc với hắn thì hắn cực kì gắt về lịch trình, hoàn toàn không biết nghĩa từ ‘linh hoạt’ là gì cả. Tôi là Albano. Nếu có cơ hội làm việc chung thì lúc đó nhờ cậu”

.

Nói xong, anh ta cùng những Thám Hiểm Giả rời khỏi phòng. Nhìn sau lưng anh ta, Creit-san hậm hực.

.

“…Nhớ cẩn thận hắn. Mặc dù hắn có trình độ, nhưng lại là một kẻ hết sức láu cá. Tôi đã ăn không ít thiệt thòi vì hắn nên tôi biết rất rõ”

.

Nhìn khuôn mặt bực bội của Creit-san, tôi hơi gật đầu nhẹ.

(Đúng là ở Guild của Beim có quá nhiều người đáng ngờ đi)

Không như những Guild tôi từng làm việc trước kia, tôi thực sự tự hỏi liệu mình có sống ổn ở đây nổi không.