Novem và tôi đang đi đến Nhánh Đông.
Bởi vì cần phải nhận nhiệm vụ từ quầy tiếp tân.
Nhiệm vụ ở Beim không có yêu cầu phải ngay lập tức hoàn thành khi vừa nhận.
Nhiệm vụ nào cũng có một hạn mức thời gian nhất định, người nhận chỉ cần phải hoàn thành nó trong hạn mức đó là được.
Vì Nhánh Đông chủ yếu là nhiệm vụ điều phối nên chuyện những tổ đội không có ý định rời khỏi thành phố ngay lập tức mặc thường phục tạt qua Guild là chuyện bình thường.
Nếu tổ đội đủ đáng tin cậy thì thậm chí họ có thể nhận nhiều nhiệm vụ cùng lúc để hiệu suất cao hơn.
Nhưng vì chỉ vừa đến nên chúng tôi không có danh tiếng gì ở Beim. Thật ra mà nói, vì tôi bị cuốn vào trận chiến kia nên danh tiếng của tôi bắt đầu bằng số âm cũng không lạ.
Khi đến Guild, chúng tôi thấy được không ít người mặc thường phục ở đó.
Họ vẫn mặc áo chùng và đeo vũ khí trên hông, nhưng chỉ có thế.
Hoàn toàn không có cảm giác như những người sắp đi làm. Một số đang ngồi nói chuyện phiếm với nhân viên của Guild ở quầy tiếp tân, một số khác thì nghiêm túc xem xét thông tin nhiệm vụ được giao.
Thậm chí có người đang phản đối vì họ được giao nhiệm vụ không đủ thỏa mãn.
Lí do chúng tôi đến Nhánh Đông sáng sớm thế này là để nhận nhiệm vụ. Để gây dựng danh tiếng thì chúng tôi sẽ phải hoàn thành không ít nhiệm vụ.
Nếu đánh giá ở Beim của chúng tôi đủ thì chúng tôi sẽ có cơ hội khiêu chiến Mê Cung Beim.
Để có thể nhanh chóng làm thế, quan trọng nhất là mỗi ngày đều phải bỏ công sức ra như thế này.
Trong lúc chờ đợi, cuối cùng bàn tiếp tân tôi được hướng đến lại là của Tanya-san.
(Bao nhiêu bàn tiếp tân như thế vậy mà mình lại bị dính cái này)
Tóc đen ngắn gần chấm vai. Vì cô ta thon thả như thế nên ngực cô ta cũng… thon thả.
.
“…Hình như cậu đang nghĩ gì đó cực kì bất lịch sự đúng không, Lyle-kun?”
“K-không hề có chuyện đó…”
“Ánh mắt của cậu có vẻ đang hướng về phía ngực tôi. Thật xin lỗi vì tôi phẳng lì như thế. Cậu đây đang là đòi được giao nhiệm vụ khó đúng không?”
.
Novem cúi đầu hối lỗi.
.
“Tôi xin lỗi. Lyle-sama không có ý xấu gì đâu… tôi nghĩ thế”
.
Tanya-san hơi mỉm cười một chút, có vẻ như cô ta không quá để ý chuyện đó.
.
“Thôi, nếu tôi lo lắng về chuyện như thế thì tôi đã không làm việc ở bàn tiếp tân ở Guild Thám Hiểm Giả được rồi. Bây giờ thì về tổ đội của cậu, Lyle-kun. Vì đây là công việc đầu tiên của cậu ở Beim, nên nó sẽ là một dạng bài kiểm tra”
.
Trên quầy hai bên đều có ván phân cách, cô ta đưa cho chúng tôi một văn kiện duy nhất.
Nhận lấy nó, tôi kiểm tra nội dung.
.
“…Tiêu diệt quái vật sao?”
.
Tanya-san gật đầu, giải thích về nhiệm vụ lần này.
.
“Nhiệm vụ này đến từ một ngôi làng cách Beim 3 ngày đường. Có vẻ như họ phát hiện một vài con Sói Xám gần đó. Xin hãy hoàn thành nhiệm vụ trong vòng 25 ngày và báo cáo kết quả với quầy tiếp tân. Có thể số lượng quái vật đã tăng lên, nhưng dự kiến ít nhất là 10 con”
.
Sói Xám là một loại quái vật hình sói. Khác biệt duy nhất giữa quái vật và dã thú là sau khi giết nó xong trong cơ thể có thể kiếm được Ma Thạch hay không.
Nhưng không những chúng tấn công theo bầy mà bọn chúng còn có kích cỡ lớn hơn hẳn bất kì con sói nào, luôn luôn chọn tấn công Nhân Loại làm ưu tiên.
.
“Ngôi làng an toàn không?”
.
Tôi hỏi lại xác nhận, và Tanya-san nâng vai lên.
.
“Điểm yếu lớn nhất của Beim là việc nó không thể tự cung tự cấp lương thực được. Chúng tôi rất coi trọng những ngôi làng xung quanh. Vì thế, dù là ngôi làng nhỏ nhất cũng có tường rào vững chắc”
.
Khu vực được bao bọc trong tường thành thực sự rất nhỏ, không thể nào thành phố tự cung tự cấp mọi thứ được.
Nhưng vì nó mua bán Ma Thạch và nguyên liệu, cũng như những loại châu báu và kim loại hiếm nên thành phố có dư dả tiền để mua lương thực từ xung quanh.
Và đó cũng là điểm yếu chính của Beim.
.
“Nhưng chỉ mua từ họ liệu có đủ để…?”
.
Nghe tôi nói thế, Đệ Thất lên tiếng từ trong viên Đá Quý.
.
『 Dù mức độ tự cung tự cấp không cao, nhưng họ cũng không thể không làm gì cả, Lyle. Để tránh việc bị lợi dụng, ta cá là họ vẫn phải cho các nước xung quanh thấy rõ bản thân họ làm được gì 』
.
Tôi kềm lại phản xạ gật đầu khi nghe lời của ông, rồi nghe Tanya-san giải thích cùng một chuyện như thế. Nhưng nửa vế sau có khác một chút.
.
“Bởi vì nếu thành phố không làm gì hết thì nó sẽ bị lợi dụng. Chúng tôi ở đây trả giá khá là cao vì nguồn lương thực. Hơn nữa những ngôi làng xung quanh Beim gần như lúc nào cũng đầy những người đã từng làm Thám Hiểm Giả. Là những nơi cung cấp cho Thám Hiểm Giả đã nghỉ hưu một cuộc sống thứ 2. Chính vì thế nên những ngôi làng này mới không dễ dàng bị quái vật xử lí”
.
Nghe thế, tôi tự hỏi tại sao những người đó không tự mình giải quyết, Tanya-san nhìn vẻ mặt tôi và đoán được chuyện đó ngay lập tức.
.
“Vậy tại sao lại đi giao nhiệm vụ làm gì? Cậu đang nghĩ vậy đúng không?”
“Không, thì…”
“Nếu thực sự đến lúc thì tôi chắc chắn họ sẽ vẫn chiến đấu. Nhưng đa số họ đều đã nghỉ hưu rồi. Nếu thích chiến đấu đến mức đó thì họ đã tiếp tục làm Thám Hiểm Giả. Tức là họ sẽ không chủ động tự mình đi mà chiến đấu với quái vật. Mà, tôi cũng có nghe nhiều lí do khác cho chuyện đó nữa, nhưng… có rất nhiều tình huống khó nói hết. Rất nhiều”
.
Tôi hơi tò mò về phần ‘rất nhiều’ đó, nhưng nghe không phải là chủ đề vui vẻ gì nên tôi kiềm chế bản thân lại không hỏi.
Rồi nhìn tờ nhiệm vụ.
.
“Mặc dù tôi không đến mức nói là dễ, nhưng có vẻ chúng tôi sẽ xử lí được”
.
Novem gật đầu.
.
“Tôi cũng nghĩ là chúng tôi xử lí nó được. Nhưng cô nói kiểm tra là sao?”
.
Tanya-san mỉm cười rồi trả lời.
.
“Là để kiểm tra trình độ các cô cậu”
.
Novem có vẻ như muốn hỏi tiếp, nhưng rồi cô ấy ngừng lại, nhìn tôi rồi gật đầu.
.
“Chúng tôi sẽ nhận. Chúng tôi tự chọn cách rời đi không có vấn đề gì đúng không?”
.
Tanya-san gật đầu, ra hiệu cho chúng tôi kí chấp nhận nhiệm vụ. Sau khi làm xong cô ta nhận lấy nó rồi điền thông tin vào.
.
“Chúng tôi không can thiệp vào việc các cô cậu định hoàn thành nó như thế nào. Dĩ nhiên, nếu lỡ nhúng tay vào hoạt động phạm pháp thì có thể các cô cậu sẽ bị Guild xóa bỏ. Nhiệm vụ này cũng mang mục đích cho các cô cậu hiểu ở Beim hoạt động như thế nào”
.
Hoàn thành một nhiệm vụ đơn giản để hiểu hệ thống của Beim hoạt động ra sao.
Tôi nhận lấy tờ đơn với toàn bộ chi tiết trên đó, cũng như giấy tờ để giao cho người ra nhiệm vụ rồi rời khỏi bàn tiếp tân.
-
-
-
Trên đường về.
Tôi đang nói chuyện với Novem.
.
“Theo lời họ thì, 3 ngày đi và 3 ngày về… nhưng anh có cảm giác ý họ là nếu cưỡi ngựa đi”
.
Tôi vừa nhìn bản đồ vừa nói, Novem cũng gật đầu.
.
“Ừm. Nếu chúng ta phải đi bộ thì nếu ngày mai không ngay lập tức khởi hành sẽ rất khó khăn”
.
Dựa trên những gì tôi thấy được trên tờ đơn, đa phần của hạn mức 25 ngày là dùng cho việc di chuyển.
Dù đến ngôi làng rồi đi nữa, tôi cá là cũng sẽ tốn mấy ngày mới hoàn thành nhiệm vụ được.
.
“Cả chuyến đi có vẻ sẽ tốn khoảng 20 ngày cả đi lẫn về đi? Thời gian chúng ta có để chuẩn bị chỉ có 2-3 ngày… nếu như nghĩ theo lẽ thường thì như thế này sẽ cực kì khó giải quyết”
.
Tôi cười khổ.
Nếu đi bộ thì sẽ gần như là không thể hoàn thành, nhưng mà nếu làm theo bất kì cách nào khác sẽ không có ý nghĩa.
Với số tiền thưởng trên tờ nhiệm vụ thì nếu thuê một cỗ xe ngựa kéo sẽ chỉ còn một chút tiền lẻ không đáng kể.
Novem cười khúc khích.
.
“Vậy là anh cố tình không hỏi sao?”
“Thì, chúng ta còn tài chính để thong thả một lúc. Không có lí do để hỏi”
.
Với thời hạn 25 ngày, chúng tôi sẽ có thể quay về kịp khá dễ dàng. Nếu chỉ là chuẩn bị bình thường thì 1 ngày trời là đủ.
Đệ Tam lên tiếng.
.
『 Hừm ~, Lyle… con có nghĩ đến việc hoàn thành nhiệm vụ này mà còn thời gian thừa không? 』
.
Tôi chạm viên Đá Quý, rồi Đệ Tam vui vẻ giải thích. Có vẻ ông ấy thích cảm giác mình đánh lừa được người khác.
Đúng là một tính cách ‘đáng quý’
.
『 Thì, ta chắc chắn đây là một bài kiểm tra trình độ. Không phải sức mạnh, những cái quan trọng hơn kìa. Giải thích đơn giản là khả năng đi từ điểm A đến điểm B đi? Họ muốn xem thử con sẽ tốn bao lâu để hoàn thành xong việc 』
.
Đệ Ngũ nghe có vẻ thỏa mãn.
.
『 Nơi đây là một Guild chuyên điều phối nên chuyện này là chuyện cực kì trọng yếu. Tệ nhất mà nói, không cần biết bên Thám Hiểm Giả mạnh mẽ cỡ nào, nếu họ không đúng giờ thì gần như không có cách nào để họ làm việc cả. Ta nghĩ là họ còn xem xét những điểm khác nữa, nhưng… có lẽ đó là về phía những cựu Thám Hiểm Giả kia nhiều hơn 』
.
Đệ Thất lên tiếng một cách miễn cưỡng.
.
『 Đúng là một bọn xấu xa. Bởi vậy ta mới ghét Thám Hiểm Giả! 』
.
Đệ Tứ mệt mỏi vặt lại ông ấy.
.
『 Đến mức này rồi còn nói gì thế không biết? Chúng ta cũng đã làm những chuyện tương tự… không, những chuyện còn tệ hại hơn rất nhiều khi cần mà, không phải sao? 』
.
Đệ Thất cực kì ghét Thám Hiểm Giả, nên ngoài cảm xúc cá nhân ra lời nói của ông ấy không có gì khác.
Hơn nữa, trong lãnh thổ của Gia tộc Walt vẫn có một Guild đàng hoàng.
Đệ Thất đã sử dụng họ một vài lần. Vì thế, mặc dù ông ấy không quá thích thú, nhưng ông ấy vẫn hiểu tình cảnh của họ.
Đệ Lục tổng kết lại.
.
『 Nghĩa là, thái độ của tổ đội lúc làm việc cũng là một trong những việc họ cần kiểm tra. Nếu chỉ là mấy con Sói Xám thì bên Thám Hiểm Giả nghỉ hưu là quá dư để xử lí hết chúng rồi 』
.
Đệ Tam đang cao hứng.
.
『 Không cần phải cho họ thấy nhanh nhất của chúng ta. Chỉ cần làm xong mà còn một ít thời gian dư dả thôi. Nếu như họ biết rõ con làm được gì họ sẽ hết lực tận(lợi) dụng chuyện đó. Nên chỉ cần cho họ thấy các con là Thám Hiểm Giả đủ sức xử lí những việc cần xử lí là được 』
.
Tôi nắm viên Đá Quý, đưa mắt nhìn Novem bên cạnh mình. Nhưng cô ấy lại đang nhìn viên Đá Quý… không, là nhìn tay tôi.
.
“Lyle-sama, dạo gần đây anh làm cử chỉ đó khá nhiều. Là một thói quen sao?”
.
Cô ấy không phải dò hỏi gì. Chỉ là quan sát hành vi của tôi.
Có lẽ cô ấy đã để ý chuyện này một thời gian không ngắn.
.
“T-thật sao? Không, chỉ là nó rất đáng tin cậy với anh, nên bất giác anh lúc nào cũng cầm như thế này rồi. Có lẽ là sắp thành một thói quen rồi cũng nên? Mà, cũng không có gì lạ đúng không?”
.
Novem mỉm cười, và…
.
“Ưm, đúng như anh nói. Đôi khi anh còn gõ nhẹ rồi lăn nó trên đầu ngón tay nữa, làm vậy có mang ý nghĩa gì khác không?”
.
Nghĩ thầm cô ấy có vẻ hơi quá kiên trì hôm nay, tôi đánh trống lảng.
.
“Anh không quá để ý thói quen của mình… quan trọng hơn, thời điểm hiện tại có hơi khó xử một chút. Còn quá sớm để ăn trưa mà lại quá trễ để ăn sáng. Em muốn tìm nơi nào đó ngồi nghỉ ngơi không?”
.
Xung quanh chúng tôi có không ít quán cà phê.
Những cửa hàng do Thám Hiểm Giả và dân cư sử dụng có không ít vẫn còn đóng cửa, treo biển rằng họ chưa mở cửa hôm nay.
Nhưng đã có một ít Thám Hiểm Giả đang ăn rồi.
(Họ có cảm giác thời gian khác mình sao? Không, có lẽ là họ vừa mới ra khỏi Mê Cung nên đồng hồ sinh học có hơi rối loạn đi?)
Theo lời Clara thì, nhờ Monica nên chúng tôi không bị vấn đề đó.
Cô ta biết chính xác từng giây từng phút, nên dù là trong bóng tối của Mê Cung chúng tôi vẫn biết được bao nhiêu ngày đã trôi qua, chưa bao giờ bị loạn thời gian.
Novem thì…
.
“Trước khi làm vậy, chúng ta phải báo mọi người biết về nhiệm vụ chúng ta đã nhận nữa. Em cá là họ đang chờ”
.
Tôi gật đầu, rồi bắt đầu bước về phía nhà trọ.
.
“Này, Novem?”
“Vâng ạ?”
.
Tôi đang muốn hỏi Novem về Miranda và mọi người trong tổ đội.
Sau khi Novem tiết lộ mục đích của mình ở dinh thự Faunbeux, không khí của tổ đội chúng tôi có hơi căng hơn một chút.
Không, không phải là căng, phải nói là nó trở nên ‘công việc’ hơn trước.
Tôi chưa có cảm giác như Miranda đang làm gì đó sau màn. Cũng có thể tôi đơn giản là không nhận ra, nhưng tôi vẫn cẩn thận và thường xuyên dùng Skill của mình để kiểm tra, luôn không phát hiện ra gì.
Ừ, không có gì cả.
Trong tổ đội hiện tại gần như không ai nói chuyện với nhau cả.
Novem thường ở cùng Eva.
Miranda thì cùng Shannon.
Clara thường luôn ở một mình, đôi khi đi ra ngoài cùng Novem hay Miranda.
Aria rất dễ gây sự nhỏ nhặt với Monica, nhưng thường cô ấy cũng ở gần Miranda.
Monica thì… ừm, cô ta không thể hiện hứng thú với ai ngoài tôi. Cô ta cũng có chăm sóc mọi người còn lại, nhưng độ hăng hái thì khác biệt rất rõ ràng.
.
“Em nghĩ mọi chuyện sẽ ổn không?”
.
Tôi không nói rõ là chuyện gì.
Novem mỉm cười rồi gật đầu.
.
“Sẽ ổn hết ạ. Em chắc chắn chúng ta sẽ có thể sinh hoạt tốt được ở Beim. Với trình độ như anh, Lyle-sama, anh sẽ rất dễ dàng trở thành một Thám Hiểm Giả hạng nhất”
.
Tôi gãi đầu.
.
“…Vậy sao”
.
Nghĩa là Novem định sẽ tiếp tục giữ nguyên tình trạng hiện tại với Miranda. Cả hai đều không có ý định cản trở lẫn nhau thì tốt hơn là cả hai hăm he muốn bóp chết nhau.
Nhưng mà…
(Thực sự như thế ổn sao?)
Không phải tôi nên làm gì đó về mối quan hệ giữa họ sao? Tôi đã nghĩ như thế.
-
-
-
Đêm đó.
Tôi đang bên trong viên Đá Quý.
Trong căn phòng kí ức của Đệ Ngũ, tôi đang nằm mặt đo đất. Hơi thở của tôi hết sức rời rạc, máu và mồ hôi thấm ướt cả nguời… Dù đã hồi phục xong hết rồi tôi vẫn chưa đứng dậy nổi.
Đệ Ngũ đang nắm một thanh kiếm trên tay phải của ông, nhưng lưỡi kiếm có nhiều đường rãnh trên đó.
Một thanh roi kiếm. (TN: google whipblade)
Người cầm nó, Đệ Ngũ, đứng từ trên nhìn tôi không đổ chút mồ hôi nào.
.
『 Hành động của con tệ hơn trước hẳn. Dễ dàng bị nhử đòn. Hơn nữa còn không dồn sức đủ. Sức tập trung của con loạn hết cả lên 』
.
Tổng kết lại những điểm tôi cần phải sửa chữa, ông ấy cho thanh kiếm trên tay biến mất. Thanh đoản kiếm đang cắm trên đất bên cạnh tôi cũng biến mất theo.
.
『… Những gì xảy ra sáng nay vẫn còn làm con băn khoăn sao? 』
.
Có lẽ nhận ra cảm tình của tôi, Đệ Ngũ cúi người xuống hỏi tôi.
.
“Tại vì con không quan tâm đến việc có harem, nhưng mà chúng con đều là thành viên của một tổ đội. Con muốn mọi người ít ra cũng hòa đồng một chút…”
.
Khi tôi ngẩng người dậy, Đệ Ngũ đang đưa tay lên lông mày mà lắc đầu.
Đệ Ngũ trước kia từng có harem, nên có lẽ ông ấy có lời khuyên cho tôi.
.
“Ông có gợi ý gì được cho con không? Có nên để họ nói chuyện với nhau không?”
.
Đệ Ngũ…
.
『 Con thực sự đang hỏi ta hả? Mặc dù ta nghĩ con hỏi sai người rồi, nhưng… ừ, đúng là, ta là người tốt nhất con hỏi được 』
.
Theo như tôi nghe được thì Đệ Lục cũng có vợ bé. Nhưng mà Đệ Thất không quá coi trọng việc đó.
Bởi vì, nhìn harem đó của Đệ Lục xong Đệ Thất quả quyết sẽ chỉ có 1 vợ cả đời.
.
“Đệ Lục thất bại sao?”
.
Nghe tôi hỏi thế, ông ấy đưa tay trái lên vẫy phản bác.
.
『 Ngu ngốc. Con thực sự nghĩ có cách nào thành công sao hả? Nghĩ ngược lại đi. Nếu Novem có một người đàn ông khác, con sẽ tha thứ chuyện đó sao? Chỉ vì cả hai đều yêu cô ấy, nên có thể cùng nhau sống dưới một mái nhà? Con nghĩ mình sẽ làm gì nếu chuyện đó xảy ra với con? 』
.
Tôi mạnh mẽ lắc đầu, rồi ông ấy gật đầu.
.
『 Nếu như có 5-6 người đàn ông khác ở quanh Novem, con có nghĩ mình vẫn sẽ một mình yêu được Novem sao? 』
.
Tôi hơi suy nghĩ một chút, rồi phản đối hết sức.
Cảm xúc của tôi sẽ không chịu nổi.
.
“Đúng là, harem không tốt chút nào cả. Thật tình, con chỉ cần mỗi Novem là được, nhưng… con cũng hiểu rằng bản thân đã ở vào tình thế không thể không làm khác. Nhưng mà, harem lại…”
『 Quá không được đúng không? Nhiều nhất chỉ có thể là người tình thôi đi? Nếu là một cuộc hôn nhân chính trị thì cả hai bên âm thầm kiếm một vài người tình sau khi đã có con không có gì lạ. Ta không phải là người có thể bàn luận về chuyện đó được, nhưng… bên trong Gia tộc Walt có sự bất hòa của riêng nó. Chỉ là, trong trường hợp của con thì mục tiêu của những cô gái đó lại là bản thân con, bởi vậy nên mới khó khăn. Bởi vì, nếu như họ bỏ cuộc thì ta nghĩ họ cũng sẽ không tiếp tục theo con nữa 』
.
Theo như cách mà Đệ Nhất đã đi tham gia đoàn khai hoang tiên phong, có thể đi đến bất kì đâu cho người mình yêu chính là một hành động vĩ đại đáng khen và cuốn hút.
Nhưng trừ bỏ Eva là trường hợp đặc biệt ra thì, toàn bộ mọi người còn lại đều nhắm mục tiêu là tôi.
Đệ Ngũ cũng hiểu rõ chuyện đó.
.
“Vậy con phải làm gì đây?”
.
Ông ấy nói thẳng thừng.
.
『 Không làm gì cả. Nghe cho rõ đây, trừ phi đến mức máu me, con hoàn toàn không bao giờ nên xen vào mối quan hệ giữa hai người phụ nữ 』
.
Bất ngờ thay, câu trả lời của ông cho tôi là đừng làm gì cả.