Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đệ Thất là một người ông nuông chiều cháu của mình - 【 Connection 】

Một luật bất thành văn là, Skill càng mở được nhiều tầng thì nó càng mạnh.

Những ai có Skill cường hóa cơ thể thì, những tầng sau đó họ nhận được cường hóa mạnh hơn.

Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ.

Skill tầng 1 của tôi 【 Experience 】 là một Skill cực kì mơ hồ khó hiểu với tác dụng cho nhận được nhiều Kinh Nghiệm hơn bình thường.

Vì thế nên tôi mới đền bù được cho tình trạng cơ thể của tôi yêu cầu một lượng Kinh Nghiệm nhiều hơn hẳn bình thường với có thể Tăng Trưởng được.

Nhưng mà đến tầng 2 【 Connection 】

Nó là một Skill liên quan đến mối quan hệ.

Không có chút gì liên quan đến Kinh Nghiệm, tác dụng khác hoàn toàn.

Tôi thì thấy nếu thêm nhiều Kinh Nghiệm nữa vẫn tốt hơn. Dù 【 Experience 】lúc nào cũng kích hoạt đã hút của tôi nhiều Mana lắm rồi.

Dù bây giờ lượng Mana bị hút có tăng lên một chút thì, tổng Mana của tôi vẫn đủ nhiều để chịu đựng được.

Vấn đề là một Skill khác hoàn toàn không chút liên quan gì lại xuất hiện.

Sau khi gặp con Kì Lân, Shannon đã khiến tôi có vẻ đáng ngờ, nên tôi định sẽ giải thích về nó để đánh trống lảng.

Bởi vì hiện tại là thời điểm quá tệ để giải thích rằng trong viên Đá Quý của tôi có ghi lại ý chí của 5 vị tổ tiên.

(Lẽ ra mình phải giải thích phần đó trước khi đến như hiện tại)

Thực ra thì, lí do là giải thích quá phiền phức.

T-thực ra là, tôi… lúc nào cũng có phụ huynh đi theo!

Nên tôi mới không muốn nói rõ ra như thế, để giữ lại chút lòng tự trọng để người khác đừng coi thường tôi.

-

-

-

Tối đó.

Ở gần lửa trại gần Porter, tôi được đưa một cốc kim loại có thức uống nóng.

Mọi người đang chờ tôi nói chuyện

Shannon đang nhìn chằm chằm viên Đá Quý nên các tổ tiên đang im lặng.

(…Thực sự tính thời gian quá sai rồi)

Shannon và Eva đang nói về viên Đá Quý.

Họ cũng đã biết Celes có một viên tương tự. Vì thế, nếu như có lời nói nào bất hảo về viên Đá Quý của tôi thì chuyện sẽ cực kì phiền phức hơn.

Với những ánh mắt xung quanh đầy nghi ngờ, kèm theo một chút tò mò nhìn tôi.

.

“…Thực ra, có một chuyện tôi vẫn luôn giấu mọi người”

.

Khói trắng bốc lên từ chiếc cốc, đôi khi có cơn gió lạnh thổi đến để làm nó đứt quãng. Tôi im lặng nhìn nó rồi tiếp tục nói.

.

“Là về Skill của tôi”

.

Shannon hơi nghiêng đầu.

.

“Ế, sao lại là Skill? Sao không nói về viên Ngọc xanh anh đeo trên cổ đi…”

“Bởi vì chúng có liên quan!”

.

Shannon hơi giật mình, thức uống bên trong ly của cô bé hơi sóng sánh trào ra ngoài.

Tôi xin lỗi, rồi tiếp tục.

.

“Skill của tôi… 【 Experience 】 cho phép một người được nhiều, Kinh Nghiệm hơn. Hơn nữa lúc nào cũng kích hoạt”

.

Nghe thế, Eva…

.

“Wa, tiện ghê nhỉ. Là hệ Hỗ Trợ sao? Chỉ có vậy hình như đủ anh sống cả đời đó?”

.

Tôi gật đầu, tôi giải thích về Skill thứ 2.

.

“Nhưng mà còn tầng 2 của nó 【 Connection 】 là… để tạo kết nối”

.

Clara trước đó đang đưa ly để gần miệng định uống, nhưng rồi cô ấy dừng nhìn lại tôi.

.

“Tôi thấy dường như nó không phải là Skill mở rộng của Skill đầu tiên”

.

Tôi uống một ngụm, làm ẩm cổ họng rồi tiếp tục.

.

“Skill này dùng để tạo những đường kết nối, liên kết với tôi là trung tâm. Có thể liên hệ lẫn nhau qua đó, hiểu rõ nhau… ừ, có vẻ như vì nó kích hoạt nên con Kì Lân mới nổi giận”

.

Ngay khi tôi nói thế, ánh mắt mọi người sắc hẳn lên.

Novem vẫn hơi nghi ngờ một chút

(Được! Cứ thế tiếp tục!)

Tôi chợt nhận ra câu truyện này đáng tin cậy hơn nhiều so với việc chứng minh các tổ tiên có tồn tại.

Nếu muốn nói rõ ra, tôi sẽ phải giải thích Skill của các tổ tiên trước khi giải thích về viên Đá Quý.

Và rồi tôi sẽ phải kể lại chuyện của Đệ Ngũ nữa.

Tôi không ngại nói hết ra, nhưng nếu ai hiểu nhầm gì đó thì quá phiền phức. Như là cho rằng tôi đang bị lợi dụng hay thao túng gì đó.

Nếu đã nghĩ như thế sẽ rất khó để hóa giải hiểu lầm đó.

Bởi vì sự thật hiện tại là Celes thay đổi rõ ràng có liên quan đến viên Đá Quý trong tay cô ta. Novem đã giải thích chuyện đó với mọi người.

Tôi không muốn bị hiểu nhầm giống thế, nếu họ niêm phong viên Đá Quý hẳn sẽ cực kì phiền phức cho tôi.

Aria thở dài.

.

“Nghĩa là nó nổi giân vì anh sử dụng Skill? …Vậy đúng là lỗi của anh còn gì”

.

Ánh mắt cô ấy nhìn tôi lạnh lẽo hẳn, nhưng trong lòng tôi thì…

(Được! Giờ thì đổi hướng qua nói về Skill đi!)

Nếu tôi nói ra trước rồi thì tôi đã không phải phiền thế này… và tôi không phải chỉ hối hận như thế một hai lần.

Miranda…

.

“Nếu thực sự như thế thì cậu cừ lắm đó Lyle. Việc lẫn nhau giao tiếp hiểu rõ nhau cũng thú vị đó. Cứ như cậu có hẳn một Skill mới luôn vậy”

.

Skill đầu tiên là phóng đại Kinh Nghiệm.

Skill thứ hai là lẫn nhau thấu hiểu đồng bạn.

Là hai Skill khác hẳn nhau. Nhưng điều đó không phải là lí do tôi không nói ra với mọi người.

(Ài ~ có nên nói không? Nhưng nếu không nói… nhưng mình không muốn)

Ngay khi Skill vừa xuất hiện thì tên và cách sử dụng nó đã xuất hiện trong đầu tôi rồi, cứ như là tôi nhớ lại gì đó mình vốn đã biết từ lâu lắm rồi vậy.

Tất cả mọi người đều biết sử dụng Skill bản thân như thế. Dĩ nhiên, tôi cũng biết rõ ràng làm sao sử dụng Connection.

Tôi biết rõ, nhưng không muốn nói ra.

(Nếu nói ra, lại sẽ có một cái hiểu lầm kì dị nữa đúng không…)

Tôi thật lòng không muốn nói về chuyện đó, hơn nữa nếu được thì tôi càng không muốn sử dụng nó. Tác dụng của nó quá tốt, nhưng là biện pháp tạo kết nối lại hỏng không thể hỏng hơn.

Bản thân tôi càng miễn cưỡng không muốn làm.

Miranda thúc giục tôi.

.

“Sao nào, tại sao cậu vẫn chưa dùng Skill với chúng tôi? Hay là vì không muốn mình bị nghe lén?”

.

Tôi đảo mắt lờ đi nụ cười của cô ấy.

.

“…Sau khi dây kết nối được thành lập thì tôi là người quản lí nó nên chắc chắn sẽ không nghe lén được. Có lẽ hiểu đây là khả năng nghe được giọng nói của nhau không cần quan tâm khoảng cách hay chướng ngại đi? A, thực ra khoảng cách có ảnh hưởng một chút”

.

Clara lấy ngón tay đẩy kính lên, đưa kính về lại vị trí ban đầu của chúng rồi nói một hăng hái.

.

“Thật tuyệt vời. Tôi mặc dù biết hệ Hỗ Trợ có Skill dạng này, nhưng chỉ cần có Skill như thế ở tầng 1 là đủ để được quân đội mơ ước rồi. Vì nó là Skill giúp một tổ đội có thể hoạt động với nhau tốt hơn nhiều lắm”

.

Mọi người đều có vẻ rất hăng hái, nhưng rồi, Novem…

.

“…Lyle-sama, tại sao anh đến giờ vẫn chưa dùng nó? Có vấn đề gì sao?”

.

Nghĩ thầm cuối cùng rồi cũng phải nói ra, tôi nốc cạn những gì trong ly của mình. Nó đã nguội đi không ít, nên như thế dễ nuốt hơn.

Monica tiếp cận tôi, rót thêm vào ly một ít.

.

“…Là một nụ hôn”

.

Eva nhìn tôi ánh mắt kì quái

.

“Cái gì?”

“Muốn lập kết nối thì cần một nụ hôn! Hơn nữa mỗi lần sử dụng đều phải hôn một lần! Tôi nói như thế có bất kì ai tin tưởng tôi không!”

.

Mọi người đều làm vẻ mặt phức tạp mà nhìn tôi. Aria mở miệng đầu tiên.

.

“C-chỉ là một nụ h-hôn không phải sao? Gì chứ, thì c-chúng ta đâu phải con nít”

.

Mặt cô ấy đỏ rực, nói như thế cũng không có chút thuyết phục nào cả. Trong số chúng tôi có vẻ như Aria là người ngây thơ nhất về những chuyện này.

.

“Không phải là hôn nhẹ. Muốn tạo kết nối phải hôn sâu! Không phải một nụ hôn mà cha mẹ cho con mình!”

.

Mặt vẫn đỏ rực, Aria bắt đầu lẩm bẩm gì đó như là ‘s-s-sâu…’, rồi cúi đầu xuống.

Làm một vẻ mặt phức tạp, Miranda thở dài.

.

“Hà… vậy Lyle, ý cậu là như thế? Là vì muốn lập một kết nối với con Kì Lân đó, nên cậu đã định thử… hôn nó?”

.

Mặc dù cực kì không muốn, nhưng tôi chỉ có thể gật đầu.

.

“…Ừ. Chính xác là vậy”

.

Clara ngay lập tức ‘ừ hèn gì nó nổi giận’, còn Eva thì ‘ừm chắc cũng có nhiều người đủ yêu động vật đến mức làm thế’ với một nụ cười cứng ngắc.

Shannon hơi lui lại.

.

“Vậy ra anh làm nó nổi giận vì cố hôn nó? Anh bị ngu hả?”

.

Tôi biết rằng sẽ bị hiểu lầm, nhưng khi trực tiếp nghe được thì tôi vẫn nhận sát thương tinh thần không hề nhẹ.

Miranda liếc nhìn tôi một các bực bội.

Novem đang đưa tay lên môi, suy nghĩ thật kĩ chuyện gì đó.

Monica…

.

“Ôi trời… chỉ cần nói là tôi sẽ hôn cậu bao nhiêu lần tùy thích mà, sâu hay cạn gì cũng không sao hết! Giờ thì, dâm gà… hãy hôn một nụ hôn người lớn rồi nhanh chóng lập kết nối đi nào”

.

Tôi lấy tay trái giữ Monica lại khi cô ta cố vươn tay ra lao đến rồi nói thẳng với cô ta.

.

“Không, cô đã có một dây nối Mana với tôi rồi nên không cần hôn nữa. Tốt quá đúng không? Tôi không cần phải hôn mới có kết nối với cô”

.

Nghe thế, Monica gục tại chỗ.

.

“Anh muốn đá lưỡi với một con thú, nhưng lại không chịu hôn Monica hầu gái hoàn hảo này… nhưng mà, tôi vẫn sẽ tiếp tục phục vụ cậu đến cùng. Ôi Monica thật đáng thương. Nhưng cô ấy sẽ không chịu thua thứ gì đó như một con Kì Lân!”

.

(Cô ta phiền quá)

Mặc dù không khí có hơi căng thẳng một chút, nhưng tôi thấy mừng là mình bằng cách nào đó dối trá qua được tình hình hiện tại.

Mặc dù tôi có cảm giác mình mất nhiều hơn được.

-

-

-

Nửa đêm.

Sau khi xác định trừ người gác ra không ai khác còn thức, tôi gửi ý thức của mình vào trong viên Đá Quý.

Trong căn phòng họp có bàn tròn, Đệ Ngũ đang chờ đợi.

Ông ấy đang ngồi trên ghế của mình, nhưng có vẻ ông ấy không yên được.

Hai cù chỏ ông gác lên bàn, một tay chống cằm một tay liên tục gõ mặt bàn.

.

『 Con trễ quá 』

“Con bị hiểu lầm quá nhiều, nhưng cũng tạm vượt qua được rồi. Chỉ là giờ mọi người đều coi con là biến thái thôi”

.

Nghe tôi nói thế Đệ Ngũ nghiêng đầu.

.

『 Hôn một con thú thì biến thái thế nào được? Với động vật thì như thế chỉ là một lời chào hỏi không hơn không kém. À, rồi. Đi vào phòng của ta thôi 』

.

Nói xong, Đệ Ngũ đưa tôi vào căn phòng kí ức của ông.

Phòng của Đệ Ngũ là một khu vực nhìn như chuồng thú kéo dài vậy.

Nhưng trong đó không phải chỉ có súc vật.

Mà có đủ loại động vật khác nhau đang sinh sống ở đó.

.

“Ưm, đây là?”

『 Là chuồng nuôi thú mà ta xây. Mới đầu thì chỉ có vài con chó và mèo. Sau đó lại đến chim chóc, hình như lúc đó là thắng chính thức gãy hẳn. Từ lúc bọn nó đến thì số lượng thú cứ ngày càng tăng lên 』

.

Không, là ông tăng số thú lên không phải sao?’

Nghĩ đến đó, cánh cửa ở cuối chuồng thú rộng rãi tự mình bật mở.

Bên trong, trắng muốt với bờm vàng, trên trán là một cái sừng đầu tròn không nhọn, là một con Kì Lân.

.

“Vậy ra nó bị thương ở cổ?”

.

Xung quanh chỗ đó quấn băng rất kĩ, có lẽ nó hơi e dè, vì con Kì Lân chỉ co lại ở một góc sâu trong phòng. Lớp băng đã nhuốm một màu đỏ, có vẻ như nó cũng chưa đụng vào thức ăn của nó.

.

『 Ta gọi cô bé là May. Mặc dù, là một Kì Lân, cô bé không có tình cảm gì với ta, dù ta cố như thế nào đi nữa 』 (TN: tác giả chơi chữ, Mei là tên của con kì lân, cũng có nghĩa là cháu gái, Đệ Ngũ đùa rằng cháu gái không có thích chú của mình)

.

Đệ Ngũ vỗ về May đang co ro ở đó, nhưng vì đây chỉ là kí ức, nên cô ấy không phản ứng gì.

Có thể nghe được tiếng bước chân từ bên ngoài chuồng thú. Hai người vừa bước vào, một người trong đó là một Đệ Ngũ đã quá 50, trên mặt hiện rõ dấu vết của năm tháng.

Đệ Ngũ trong kí ức nhìn May và…

.

『 Ngươi, nếu ngươi không ăn thì làm sao khỏe mạnh lại được 』

.

Người ở cùng ông ấy là một bác sĩ thú y sao? Ông ta đang run rẩy.

.

『 Thưa đức Tử Tước tôn kính, nếu ngài nhốt một con Kì Lân lại nó sẽ kêu gọi đồng bạn của nó mà trừng phạt ngài theo những gì tôi nghe được. Ngài nên thả nó về tự nhiên càng nhanh càng tốt. Hơn nữa nếu như những Lãnh Chúa xung quanh mà biết thì sẽ… 』

.

Quay qua người bác sĩ thú ý, Fredricks cười khẩy.

.

『 Rồi sao chứ? Cô bé bị thương, nên ta mang cô bé về chữa trị cho cô bé. Ta không có chút ý xấu nào cả. Hơn nữa bị thương nặng đến mức còn không đi nổi như thế không lẽ muốn ta ném cô bé qua một bên không để ý? 』

.

Ông ấy lại yêu thương một con thú nhiều đến thế này…

(Không, thật đó, sao ông không đưa một phần tình yêu thương này qua gia đình mình đi chứ)

Mặc dù tôi nghĩ thế nhưng tôi vẫn im lặng.

Từ một chiếc túi, ông ấy lấy ra một thứ thuốc nhìn mắc tiền rồi đưa nó cho người bác sĩ thú ý.

.

『 Nếu không đủ thì ta sẽ kiếm thêm bao nhiêu cũng được. Ngươi chỉ cần chữa cho đứa bé này lành là được 』

.

Ông ấy cầm lấy lọ thuốc rồi bắt đầu việc chữa trị.

Con Kì Lân sợ hãi đứng dậy chuẩn bị tư thế tấn công với sừng của mình, khi sừng nó phóng lớn lên, màu đỏ trên băng vải càng đậm hơn. Những đường ánh sáng màu xanh nhạt lấp lóe lên, nhưng Đệ Ngũ tiến vào giữ chặt cô ấy lại.

.

『 Nhanh lên! 』

『 T-Tử Tước đại nhân, như thế nguy hiểm lắm! 』

.

Người bác sĩ thú y vội vã tiêm thứ thuốc kia, nhưng khi ông ấy làm xong thì Đệ Ngũ đã tả tơi.

Ông ta liền mang ông ấy ra ngoài vừa đi vừa la lớn.

.

『 Ai đó đến đây!! Tử Tước đại nhân ngài ấy…!! 』

.

Thấy giọng hối hả của ông ta, Đệ Ngũ cười.

.

『 A, đúng rồi, ta quên mất có chuyện đó xảy ra 』

.

Tôi hơi thương hại người bác sĩ thú y một chút. Sau khi được chữa xong May nằm xuống, nhắm mắt lại.

Thấy như thế Đệ Ngũ…

.

『 Đáng yêu lắm không phải sao? 』

“Không, tưởng tượng cô ta chỉ 70-80 năm đã lớn lên nhiều như thế thì con bị sốc hơn bất kì cảm xúc nào khác”

.

Tôi trước đó đối mặt một con Kì Lân trưởng thành hoàn toàn.

Tôi nhớ được nghe giọng của Đệ Ngũ rồi cô ấy mới đột nhiên có địch ý với tôi vì lí do nào đó.

.

“Ưm, vậy… tại sao cô ta lại có địch ý với con nhiều như thế? Mới đầu vẫn ổn mà”

.

Nghe tôi nói thế, Đệ Ngũ đưa tay lên cằm suy nghĩ.

.

『… Không, ta cũng không hiểu. Vốn dĩ, cô bé đến gặp con cũng là kì lạ rồi. Tộc Kì Lân bước đi trên bầu trời để trừng phạt kẻ ác. Vì thế chúng mới được gọi là thánh thú. Chúng thường sẽ không bao giờ cố tình tiếp cận nhân loại 』

.

Kì Lân được mệnh danh là mang đến điềm tốt, cũng như sự hưng thịnh cho bất kì ngôi nhà nào bắt được nó.

Nhưng thực tế, có vô số ví dụ những người đã thất bại thảm hại khi cố bắt được một con.

Cũng có vài câu chuyện thành công, nhưng đó chỉ là số ít.

Không giới hạn trong một quốc gia, Kì Lân bước đi khắp cả đại lục để săn giết quái vật, cực kì ghét bỏ việc tiếp xúc với nhân loại. Nói đúng hơn, chúng luôn giữ khoảng cách nhất định.

Chỉ cần Nhân Loại không tấn công Kì Lân thì chúng cũng sẽ không làm gì để đáp trả.

.

“Nhưng cô ta rõ ràng phản ứng khi nghe giọng của ông đó Đệ Ngũ? Ông không làm gì để khiến cô ta thù hận đúng không?”

『…Này. Mặc dù ta thất bại hoàn toàn trong hôn nhân và nuôi con, nhưng mà về nuôi thú thì ta tự tin mình chưa thất bại bất kì lúc nào! 』

.

Tôi có cảm giác câu đó sai rất nhiều chỗ.

.

“Vậy tại sao May lại giận dữ đến thế?”

『 Vì không biết nên chúng ta mới đang ở trong kí ức của ta mà tìm đây. Giờ thì đến cái tiếp theo 』

.

Tôi tiếp tục bước theo ông ấy, khung cảnh xung quanh lại thay đổi.

Lần này chúng tôi đang ở trong sân trước của dinh thự.