Sevens

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6008

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 100

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Đệ Thất là một người ông nuông chiều cháu của mình - Đàn ông Gia tộc Walt

Hơi thở của tôi rời rạc.

Cố vung thanh đoản kiếm trên tay mình, nhưng tôi không thể cảm giác được đánh dính gì cả.

Đệ Tam lẽ ra tôi chém dính lại đang đứng mỉm cười không sợ hãi.

.

『 Thật đáng tiếc. Sai rồi 』

.

Ngay khi tôi nghe thế, tôi xoay người, đưa thân kiếm lên đỡ.

Dùng thanh trường kiếm của mình đâm thẳng, Đệ Tam cười nhạo phản ứng của tôi.

.

『 Cũng nhanh đó, nhưng vô dụng thôi 』

.

Khi hai lưỡi kiếm chuẩn bị chạm nhau ánh mắt tôi theo quán tính nhảy về phía bên trái.

Suốt trận chiến, tôi đã phải sử dụng 【 All 】, 【 Map 】 cùng với 【 Search 】 liên tục để cố tìm ông ấy, nhưng tôi không thể phát hiện chính xác Đệ Tam đang ở đâu được.

Trong viên Đá Quý…

Trong căn phòng kí ức của Đệ Tứ, tôi lần nữa bị thanh kiếm của Đệ Tam chém dính.

Nơi này là một con đường thẳng không có kết thúc. Trong cảnh tượng chỉ có màu xanh của bầu trời đó, máu đỏ của tôi bay tung tóe trên không khí.

Khi ngã xuống, tôi cắm thẳng thanh đoản kiếm của mình xuống đất, bằng cách nào đó giữ bản thân quỳ thẳng được, bù lại khiến hơi thở bản thân càng rời rạc hơn nữa.

Tôi cảm giác được cơn đau.

Nhìn chỗ tôi bị chém dính, không chỉ máu đã ngừng chảy, mà thậm chí quần áo trên người tôi cũng không bị tổn hại chút nào.

Rút thanh đoản kiếm khỏi mặt đất, tôi đứng dậy thủ thế lại.

Đệ Tam trước mặt tôi vác kiếm lên vai mình hơi gõ nhẹ vài lần mà nhìn tôi.

.

『 Con cần phải vừa dùng Skill vừa dùng giác quan của bản thân nữa. Nếu không thì con sẽ không thể đỡ, hay thậm chí là phản ứng kịp với đòn đánh của Celes đâu 』

.

Hơi thở dài, ông ấy đưa tay lên che mặt, nhưng miệng ông ấy không hề mỉm cười như bình thường.

Có lẽ họ hơi ghi hận việc tôi tuyên bố sẽ đánh bại mọi người, nên toàn bộ các tổ tiên ai cũng hết sức hăng hái huấn luyện tôi.

Thậm chí có hơi quá hăng hái.

.

“Phản ứng của Skill lúc thì biến mất lúc thì tăng lên… với lại khi thấy bóng kiếm thì con theo phản xạ mà đỡ lại thôi”

.

Kĩ thuật tôi đã trau dồi suốt thời gian qua khiến tôi ngay lập tức phản xạ thành thế phòng thủ dựa trên những gì ánh mắt tôi nhìn thấy.

Nhưng với khả năng ảnh hưởng đầu óc người khác, cùng với việc có thể tạo ảo ảnh, Đệ Tam đang lợi dụng triệt để việc đó.

Thanh đoản kiếm tôi nắm trên tay biến mất.

Thanh kiếm của Đệ Tam cũng tương tự biến mất.

Tôi nhìn thanh vũ khí hoài niệm của mình từ từ tan đi trong tay bản thân.

Thanh đoản kiếm mà viên Đá Quý tạo cho tôi là thanh từ tuổi thơ của tôi; thanh mà cha mẹ đã tặng cho tôi làm quà.

Khi nó biến mất hẳn, tôi nắm chặt bàn tay trước đó đang cầm kiếm của mình.

Đệ Tứ cho tôi ý kiến về trận chiến giữa tôi và Đệ Tam.

.

『 Con hãy nhắm đến điểm ở sau việc tiềm thức phản ứng. Nhưng mà với con đường con đã chọn thì, Lyle, con sẽ đi đến điểm sau điểm ở sau đó nữa… cứ tưởng tượng là một phạm trù mà đến các bậc thầy cũng không vượt qua nổi đi 』

.

Sau khi chiến đấu tôi đã biết được sức mạnh của Celes và của bản thân cách nhau nhiều đến mức nào.

Tôi hiểu rất rõ rằng cứ đà này thì tôi không thể thắng nổi.

Nhưng mà tôi không ngờ mình lại thua các tổ tiên thảm đến mức này.

Tôi bị Đệ Tam quay vòng vòng như đồ chơi, còn Đệ Tứ thì tôi còn không chạm được đến vạt áo của ông ấy nữa.

Tôi không thể chống lại nổi với những người đã hoàn toàn nắm giữ Skill của bản thân.

Đệ Tam cười lớn.

.

『 Thật tình. Max, nói như thế với một giọng nghiêm trọng không hợp con chút nào. Trước kia con là một đứa trẻ thành thật tốt tính quá vậy mà 』

.

Ông ấy liền tằng hắng phản đối.

.

『 Sau khi ông qua đời, ông có hiểu tôi đã phải trải qua bao nhiêu phiền phức không? Với lại nên nhớ là tôi đã sống được lâu hơn ông 』

.

Đệ Tứ nói rằng bản thân không thua Đệ Tam về kinh nghiệm sống, nhưng nhìn hai người họ, tôi chợt nghĩ đến một chuyện.

.

“…Nghĩ lại thì, vợ của hai người thì sao? Cả hai đều chỉ là tổ tiên của con theo như con hiểu, nhưng mà họ là những người như thế nào?”

.

Tôi hơi tò mò nên mới hỏi, nhưng Đệ Tứ rõ ràng hơi hốt hoảng sửa kính mình lại bằng ngón trỏ.

Đệ Tam thì hoài niệm…

.

『 Vợ ta sao? Nàng là một người cực kì tuyệt vời. Vừa hiền hậu vừa duyên dáng, hơn nữa còn hết sức bình tĩnh nên lúc nào nàng cũng cho người khác ấn tượng của một người cực kì đáng tin cậy 』

.

Ahahaha, ông ấy cười lớn, kể về kí ức của vợ mình.

Nhưng mặt Đệ Tứ thì cứng đờ thấy rõ.

.

『 Ừ-ừ. Vợ ta cũng là một người phụ nữ h-hết sức tuyệt vời… ừm 』

.

Hơi đáng ngờ, nên tôi tập trung nhìn ông ấy.

Nhận ra gì đó, Đệ Tam nhìn xung quanh.

.

『 Lyle, nhìn đi… cảnh tượng đang thay đổi 』

.

Ngay khi ông ấy cười toe toét nói thế, tôi thấy xung quanh liền thay đổi rõ rệt.

.

“A, con có thể thấy một dinh thự. Có khi nào đây…”

.

Đệ Tứ hơi gục đầu xuống.

.

『 Ừ, là dinh thự của ta. Từ chỗ cũ ta chuyển đến đây, xây dựng lại một căn mới 』

.

Hiện tại chúng tôi đang đứng trong sân trước của dinh thự.

Cánh cửa kim loại kẽo kẹt mở bung ra, cho một cỗ xe ngựa từ từ chạy vào.

Đệ Tứ còn trẻ rời khỏi dinh thự nhìn cực kì mất lo lắng.

Nhưng theo tuổi thì, ông ấy không quá trẻ hơn Đệ Tứ trong viên Đá Quý bao nhiêu.

Tôi đoán là khoảng vào đầu tuổi 30.

Đệ Tam…

.

『 Có một vị khách quan trọng sắp đến sao? Thật nhiều xe ngựa liên tục nối đuôi nhau chạy vào sân trước 』

.

Hết cỗ xe ngựa này đến cỗ xe ngựa khác, toàn bộ đều chất đầy hộp đồ, thế rồi một cô gái duy nhất xuống xe, đối mặt với Đệ Tứ và chào hỏi ông ấy.

Nhìn sao cũng thấy, rõ ràng cô gái này chỉ mới vào tuổi dậy thì chưa được vài năm. Một cô gái nhỏ cho người ta ấn tượng như một người có ý chí mạnh mẽ.

Lấy cả hai tay che mặt mình lại, Đệ Tứ giải thích.

.

『… Đó là vợ tôi 』

.

Cả tôi và Đệ Tam đều tiếp cận nhìn kĩ khuôn mặt của người ông ấy gọi là ‘vợ’ này, ánh mắt nhìn qua lại giữa cặp đôi không ít lần.

Nhìn bóng lưng của cô gái vừa bước xuống cỗ xe ngựa và tự giới thiệu bản thân là vợ của ông, Đệ Tứ nở một nụ cười cứng ngắc.

.

『 Rất hân hạnh được gặp em, chúng ta đã trao đổi thư từ không ít lần, nhưng tôi là Max Walt. Rất mừng vì chúng ta có cơ hội trực tiếp gặp mặt như thế này 』

.

Quan sát lời chào hỏi của Đệ Tứ, cô gái kia…

.

『… 20 điểm 』

『 Hở? 』

.

Cho điểm ông ấy, rồi đưa hai tay lên chống nạnh, nhìn thẳng lên người đàn ông lớn tuổi hơn mình rồi ưỡn ngực lên tự hào. Cô gái liền bắt đầu la rầy ông ta.

.

『 Mặc dù tôi còn nhỏ như thế này, nhưng tôi vẫn là con gái của một Gia tộc Tử Tước. Đừng có coi thường chỉ vì tôi còn nhỏ! Hơn nữa, ánh mắt đó là sao hả!? Đừng nói ông cho rằng tôi chỉ là người hầu của cô dâu hay gì đó chứ? 』

.

Cô gái nhỏ… vợ ông ta liền la rầy vì ông ấy liên tục đưa mắt kiểm tra sau lưng cô ấy còn ai khác không, khiến Đệ Tứ hốt hoảng bào chữa.

.

『 Tôi hết sức xin lỗi. Nhưng vì em quá đáng yêu nên tôi mới không thể không nghi ngờ may mắn của bản thân được 』

.

Thấy ông ấy nói vậy với một nụ cười hiền hậu, cô gái…

.

『 10 điểm. Ngay từ lúc tôi được gả vào tôi đã không còn là một đứa trẻ mà đã là vợ của ông rồi. Tốt nhất ông đừng đối xử với tôi như một đứa trẻ nữa 』

.

Có vẻ vợ Đệ Tứ cực kì nghiêm khắc.

Nhưng nhìn sao cũng thấy, đây là cảnh đứa con gái đang la rầy cha mình.

Đệ Tam đang nằm bò xuống đất, vừa đập đất vừa cười lớn.

.

『 Đúng là không hổ Max-san…! 』

“Đệ Tứ, con xin lỗi. Nhưng nhìn cảnh này con không thể không cười được”

.

Cả tôi vừa Đệ Tam đều cười lớn khi thấy vợ Đệ Tứ như thế.

Ngay lúc đó, mắt kính của ông phản chiếu lại một ánh sáng kì lạ mà nói với chúng tôi.

.

『…Nhớ đó, Lyle 』

“Chuyện gì ạ?”

.

Tôi hơi hối lỗi vì đã cười quá nhiều, nhưng cảnh tượng vẫn chưa ngừng lại, cô gái vẫn tiếp tục cho ông ấy điểm thấp không ngừng, khiến Đệ Tam tiếp tục cười bò ra.

.

『 Chân Ngôn của Gia tộc Walt… con nhớ điều kiện chọn vợ của chúng ta đúng không? 』

.

Tôi hơi nghi ngờ mà gật đầu.

Thực tế, đó chỉ là những lời Đệ Nhất đã nói khi ông ấy đang xỉn, cuối cùng lại bị cho thành lời vàng ngọc, Chân Ngôn cần phải được tuân thủ suốt 200 năm trời.

Ngắn gọn thì…

.

【 Một cô gái được gả vào làm vợ cần phải, trước hết, có ngoại hình xuất chúng 】

【 Thứ hai, khỏe mạnh 】

【 Thứ ba, có cơ thể cứng cáp 】

【 Thứ tư, có một cái đầu tốt trên cổ 】

【 Thứ năm, có làn da đẹp 】

【 Thứ sáu, phải xuất chúng với Ma Pháp 】

.

…Nói rằng điều thứ 2 và thứ 3 là trùng nhau là cấm kị. Vốn thì đó chỉ là những lời nói nhảm của một kẻ say xỉn nên tôi cá là ông ấy không nghĩ quá nhiều về chuyện đó. Nên sau đó chúng được hiểu thành như sau. Nhân tiện cái cuối là do Đệ Ngũ sau đó thêm vào, chứ không có liên quan đến Đệ Nhất.

-

Ngoại hình xuất sắc.

Không bị bệnh.

Cơ thể có thể chịu đựng tốt.

Thông minh.

Da đẹp.

Một quý tộc thực sự có thể sử dụng Ma Pháp.

-

Đó là Chân Ngôn tìm vợ cho Gia tộc Walt.

Chưa từng có đời nào không có sinh con trai, nên phiên bản cho nữ tính… Chân Ngôn tìm chồng, không tồn tại.

Đệ Tứ cười khinh bỉ.

.

『 Phải tìm một người vợ giỏi giang. Ừ, chắc chắn điều đó rất quan trọng. Có lẽ chính xác phải nói rằng những người đã định hình Gia tộc Walt hiện tại không phải chúng ta, và là vợ của chúng ta 』

.

Nhìn cảnh Đệ Tam vẫn bò lăn ra trên đất, tôi có cảm giác điều đó không sai.

Đệ Tứ trong kí ức lúc này đang bị đánh giá vì không có gì khác tốt hơn để nói.

Nụ cười của ông có một chút buồn bã, Đệ Tứ hiện tại lên tiếng.

.

『 Vợ ta cực kì xuất sắc. Một kiểu xuất sắc khác hẳn với mẫu thân. Cô ấy luôn bình tĩnh, và lí do thực sự mà Gia tộc Walt chỉ vừa tấn thăng lên Nam Tước lại có thể trở thành một Gia tộc quý tộc thực sự chính là nhờ cô ấy. Vừa mạnh miệng vừa nghiêm khắc, nhưng cô ấy cũng có rất nhiều điểm đáng yêu. Ta không đùa đâu nha? Nói rõ cho con biết, cô ấy ở đâu cũng toàn những điểm đáng yêu mà thôi! Dáng người đó của cô ấy là một chuyện, nhưng mà… 』

.

Tại sao cảnh Đệ Tứ cố gắng thuyết phục tôi nhìn đáng thương thế nhỉ?

.

“V-vậy nghĩa là các tổ tiên khác cũng có những cảnh tương tự sao?”

.

Cố đánh trống lảng, tôi hướng chủ đề về các tổ tiên khác.

.

『 Mặc dù sẽ có một chút khác biệt, nhưng ta cá là toàn bộ chúng ta đều nằm gọn trong lòng bàn tay vợ mình không thiếu một ai. Đàn ông của Gia tộc Walt chính là như thế! A, thực ra… Đệ Ngũ hẳn là khác 』

.

Nghe Đệ Tứ nói thế…

(…không, dù ông có cố tỏ ra ngầu mà nói ‘đàn ông Gia tộc Walt chúng ta đều có định mệnh sẽ chỉ có thể nhảy nhót trên lòng bàn tay của vợ mình’ đi nữa thì con nghe vậy cũng không vui lên nổi đâu)

Cảnh tượng chợt biến xám, rồi đổi thành cảnh trong một căn phòng trong dinh thự. Đệ Tam đang lăn lộn dưới đất đập đầu vào tường nên ôm đầu mà than.

.

『 Này… đừng có đột nhiên đổi kênh như thế 』

『 Cái này là tại ông 』

.

Đệ Tứ mỉm cười mà trả lời Đệ Tam đang tự xoa đầu bản thân.

Trong căn phòng đó, một Đệ Ngũ mới hơn 20 đang được giới thiệu với một cô gái do Đệ Tứ lúc này tóc đã hoa râm ma đưa đến, cùng với vợ ông đã trưởng thành sắp được 40.

Hơi lo lắng, nên Đệ Ngũ không nói được quá nhiều.

.

『 Có chuyện gì sao Fredricks? A, mẹ hiểu rồi, vì đối phương là một người quá xinh đẹp nên con mới không thể không bồn chồn đúng không? 』

.

Vẫn hào sảng như trước kia, vợ Đệ Tứ nhìn Đệ Ngũ mỉm cười ngọt ngào.

Bên cạnh bà, Đệ Tứ tóc hoa râm than thở.

.

『 Con không thể nói gì trang nhã hơn được sao? 』

.

Vợ ông nhéo tay ông với một nụ cười.

.

『 Mình à, không lẽ ý mình là có gì không hài lòng với Fredricks của chúng ta sao? 』

『 Không có! Không có gì hết, nên em ngừng lại đi! 』

.

Đối mặt với tiểu thư đang cười khúc khích như thế, một Đệ Ngũ còn trẻ mở miệng chào hỏi.

.

『 Tôi là Fredricks. Tôi không giỏi đùa cợt cho lắm 』

『 Vậy sao? Tôi là… 』

.

Khi cô gái đó tiếp tục giới thiệu bản thân, Đệ Ngũ vẫn liên tục làm một vẻ mặt xin lỗi. Chỉ có Đệ Tứ và vợ ông ấy là cố gắng tiếp để hai người họ có thể tự nhiên hơn với nhau.

Cả tôi và Đệ Tam thấy cảnh đó thì không thể giữ mặt tự nhiên nổi.

Bởi vì, như lịch sử, Đệ Ngũ sau đó đã lấy thêm 4 người thiếp, làm cha của hơn 30 người con.

Thay vì nói là ông ấy tiến bộ, phải nói rằng hành vi như thế của ông là chuẩn bị châm ngòi cho vô số mâu thuẫn sau đó.

Cảnh tượng dần mất đi màu sắc của nó, rồi Đệ Tứ lại thở dài.

.

『 Fredricks… đứa trẻ mà Đệ Ngũ cưới cùng là một đứa trẻ tuyệt vời hoàn toàn thỏa điều kiện của Chân Ngôn 』

.

Được chuẩn bị thêm tận 4 người thiếp dù có Chân Ngon ở đó, có vẻ như Đệ Ngũ được vợ của Đệ Tứ yêu thương không hề ít.

Đệ Tứ gỡ kính của mình ra, bắt đầu lau nó.

.

『Đệ Ngũ… Fredricks trước kia là một đứa trẻ thật thà, lúc nào cũng mỉm cười. Nghĩ lại thì, ta tự hỏi khi từ nào mà nó hoàn toàn không cười nữa 』

.

Đệ Ngũ tập trung nhất là về hiệu suất, là người có ấn tượng lạnh lùng nhất của tất cả tổ tiên.

Nhưng mà, ông ấy cũng là người đã phải chịu đựng nhiều nhất.

Những đời sau được biết đến ông ấy như là một người háo sức luôn bao vây bản thân bởi những cô gái xinh đẹp.

Một người máu lạnh không ngần ngại là chém giết các băng cướp và lính đánh thuê.

Nói gì thì nói.

Ông ấy vẫn là người đã sống trong thời kì đen tối nhất của Gia tộc. Còn Đệ Lục sau đó thừa kế ý chí đó, chỉ đến thời Đệ Thất thời đại mới sáng sủa hơn. Đó là lịch sử về Gia tộc mà tôi nghe phụ thân kể lại.

Đệ Tam đặt tay sau đầu, nhìn Đệ Ngũ trong cảnh tượng màu xám đó.

.

『 Ừm, ta đoán là thằng bé đã thấy không hề ít. Bởi vậy nó mới thực hành nhiều như thế. Có lẽ nó nghĩ rằng như thế là cần thiết, nhưng tại sao con lại để lại cho nó sự cần thiết đó? 』

.

Ánh mắt của chúng tôi nhìn chăm chăm vào Đệ Tứ.

Đeo lại kính của mình, ông ấy nhìn thời gian đã ngừng lại, nhìn nụ cười của người vợ đang đứng yên của ông.

.

『… Một tai nạn. Cô ấy bị thương, dẫn đến không thể sinh con được nữa. Tôi chưa từng kể lại cho Fredricks biết 』

.

Âm thầm…

.

『 Ra vậy 』