…Đội quân của Bahnseim đã bị cướp đi pháo đài Redant bởi lực lượng của Lyle ở Nam Beim. Sau khi nhận báo cáo, họ gửi đi gần một nửa lực lượng có thể điều động của mình – hơn 60 ngàn binh – về phía ngược lại so với Beim.
Đội quân chủ lực làm như thế là để chặn khả năng bị rơi vào thế gọng kìm do Beim và Nam Beim thực hiện. Hành quân về phía pháo đài Redant, họ vừa tìm tung tích của đội quân Nam Beim vừa đi.
Nửa số binh lực đó… không bao gồm lực lượng của các Lãnh Chúa. Đối với các Lãnh Chúa, không thể cướp bóc được Beim là một vấn đề lớn.
Và tổng tư lệnh đã cho các đội quân của các Lãnh Chúa tấn công Beim trước, tức là họ là những người bị thiệt hại nặng nề nhất.
Không ít binh lính không còn khả năng hành động vì mất đi Lãnh Chúa thống lĩnh của mình.
Trong giới Lãnh Chúa, có tồn tại một hệ thống chủ và tớ nhất định. Những Nhà cấp Nam Tước trở lên có mối quan hệ thống trị với các Nhà Tòng Nam Tước và hiệp sĩ dưới trướng họ. Vì thế, khi mà Lãnh Chúa thuộc nhóm chư hầu dưới quyền thống trị bị giết thì lực lượng của họ có thể bị hấp thu vào lực lượng Lãnh Chúa cao hơn.
Nhưng nếu như người ‘chủ’ thống trị mà bị tiêu diệt thì lại khác.
Đội quân của Bahnseim đang cố tập hợp lại, tái tổ chức cho các binh lính mất đi Lãnh Chúa của mình. Nhưng mà họ không thể làm giống như binh lính của Centralle được, theo kiểu thống lĩnh bị mất thì thay đổi một thống lĩnh khác.
Bởi vì mối quan hệ giữa các lãnh thổ với nhau cũng không phải hòa thuận tuyệt đối. Có nhiều lúc những người đến từ những ngôi làng giáp ranh với nhau lại có hiềm khích với nhau. Một số khác thì có người thân bị giết… vì đủ loại lí do khác nhau, việc tái tổ chức không quá thuận lợi. (TN: phần này có lẽ nên giải thích thêm, lí do không thể hòa thuận với nhau được như binh lính Centralle là vì lính của Lãnh Chúa cơ bản là lính tư nhân, được chủ nhà mình trả tiền thì làm việc cho chủ nhà, không quan tâm người khác, nhưng chủ nhà chết, họ không biết mình có được trả tiền hay không, rồi còn cãi vã xem trả bao nhiêu tiền, rồi chủ nhà khác nhau lại trả tiền khác nhau, vô cùng đội quân nhà nước lại bị trả cùng số tiền. Hơn nữa đây là chiến tranh xâm lược, không phải chiến tranh cứu nước, nên rất khó kêu gọi mọi người dưới cùng 1 lá cờ, cùng 1 lý tưởng, gây ra binh lính không một lòng)
Tổng tư lệnh nhận được báo cáo từ một người dưới trướng mình.
.
“Về đơn vị vừa được tái tổ chức, đã có cãi vã dẫn đến đánh nhau trong đơn vị, gây ra thương tích với nhau. Tình huống là vì họ mặc kệ mệnh lệnh của các hiệp sĩ chúng ta điều ra… nói rằng sẽ không nghe lệnh ai trừ Lãnh Chúa của họ”
.
Tổng tư lệnh bắt đầu đau đầu.
.
“Bọn họ cho rằng chúng ta đang ở tình huống thế nào chứ hả!? Bởi vậy ra mới không ưa nổi bọn Lãnh Chúa kia. Dù chết hay sống cũng gây rắc rối cho bằng được! Hãy nói rằng chúng ta sẽ cho các Lãnh Chúa còn sống thêm binh lực rồi điều bọn họ đi!”
.
Nghe thế, thuộc hạ của ông lắc đầu.
.
“C-chỉ là… bọn họ cũng không chấp nhận bất kì viện binh nào không đến từ đội quân chủ lực. Hiện tại gần như bọn họ đều nhất trí rằng không muốn trông nom cho các binh lính từ một lãnh thổ khác. Hơn nữa còn có không ít Lãnh Chúa đã phản bội, nên mọi người ai cũng đang cảnh giác”
.
Theo báo cáo, đã có một Lãnh Chúa cấp Nam Tước phản bội. Vì lí do đó, các Lãnh Chúa đang chần chờ không muốn nhận lấy binh lính đến từ một Lãnh Chúa khác. Các nhà chư hầu đã mất đi ‘chủ’ của mình hiện tại đang bị dồn hết lại với nhau mà không có lệnh chăm sóc người khác, hơn nữa các lãnh thổ và quy trình quân sự của họ cũng rất khác nhau, nên bọn họ cũng không hăng hái gì về việc chiến đấu cùng nhau.
Bình thường, bọn họ sẽ muốn tập hợp càng nhiều binh lực càng tốt, nhưng sau khi nhận được báo cáo từ pháo đài Redant, các Lãnh Chúa đang cực kì thận trọng.
Và…
.
“Báo! Khu trại được chuẩn bị ở Beim đã bị thiêu rụi!”
.
Người đưa tin vừa chạy vào báo cáo với họ, rằng khu vực họ đã bắt lại được định dựng trại lại lần nữa bị đốt cháy.
.
“Hừ, vậy ra bọn chúng định mời mọc chúng ta vào để tiêu diệt chúng ta. Tên thống lĩnh ở nơi đó làm cái quái gì vậy? Hắn lẽ ra phải nhận ra chuyện đó từ sớm rồi chứ”
.
Người đưa tin lắp bắp đáp lời tổng tư lệnh.
.
“N-nhưng mà. Nếu như ông ấy không làm thế thì sẽ không có nơi nào để nghỉ ngơi ở Beim cả. Vị thống lĩnh của khu vực đó đã rút lui khỏi thành phố, sau khi tái tổ chức lại lực lượng, ông ấy đang đề nghị thử xâm lược lần nữa”
.
Những cuộc chiến trong thành phố bị các tòa nhà giới hạn hơn họ tưởng, có cực kì ít đất trống. Vì thế, nó tạo nên một môi trường cực kì thuận lợi cho Thám Hiểm Giả chiến đấu. Dù có bị bao vây bởi lực lượng đông hơn, vì bọn họ không quen thuộc với địa hình nên các Thám Hiểm Giả cũng biết cách để lẩn trốn đi.
Ngược lại mà nói, các đơn vị không tập hợp lại đang liên tục bị tiêu diệt. Dĩ nhiên, phía Beim cũng không phải là không có thiệt hại. Nếu như họ cứ tiếp tục như thế này thì Bahnseim cuối cùng sẽ là bên chiến thắng. Nhưng mà sau lưng họ đang còn một đội quân hơn 30 ngàn binh lính đã tiêu diệt được đội quân tinh nhuệ của họ đang hành quân đến. Nếu như còn thiệt hại hơn nữa thì tổng tư lệnh sẽ càng bị đánh giá thấp hơn.
.
“…Hãy tôn trọng ý kiến của người ở hiện trường. Rút lui, để bọn họ tái tổ chức lại lực lượng của mình”
.
Tổng tư lệnh bắt đầu bỏ thêm công sức để tái tổ chức binh lính…
-
-
-
…Đội quân 60 ngàn binh lính được truy tìm đội quân của Nam Beim đang điều các đơn vị trải dài ở khu vực cách thành phố Beim tương đối xa. Rất nhiều lính đánh thuê hiểu rõ vùng đất này đã bị chết trong cuộc xâm lược Beim, nên họ đang phải dùng nhiều đơn vị để đi trinh thám thay thế.
Nếu như có đơn vị nào không trở lại thì rất có thể ở đó có kẻ địch…
.
“Toàn bộ đơn vị đều trở về đúng hẹn. Nhưng chúng ta vẫn chưa tìm được kẻ địch. Tướng quân, chúng ta có nên tiến thẳng đến đánh Nam Beim không? Nếu như trụ sở bị tấn công thì kiểu gì bọn chúng cũng phải lộ mặt thôi”
.
Nghe ý kiến của thuộc hạ mình, vị tướng quân chịu trách nhiệm cho 60 ngàn binh lính ở đây tự nhủ.
.
“Nam Beim từ lúc bắt đầu phát triển đến giờ còn chưa đủ 1 năm trời. Nếu như chúng ta tấn công mà bọn chúng đơn giản là bỏ rơi nơi đó thì sao? Không có chúng ta cản đường, bọn chúng sẽ dễ dàng tấn công được đội quân chủ lực”
.
Nghĩ về thời gian phát triển của Nam Beim, vị tướng quân này cho rằng có bỏ rơi nó họ cũng không thua thiệt gì. Và bảo vệ đội quân chủ lực ở sau lưng mình là ưu tiên hàng đầu của tướng quân.
.
“Chúng ta chỉ cần phải bảo vệ phía sau lưng đội quân chủ lực của chúng ta mà thôi. Nếu như một đội quân hơn 30 ngàn binh đang hành động thì kiểu gì đường đi của bọn họ cũng bị giới hạn lại”
.
Đối mặt kẻ địch không thể dự đoán được thời điểm xuất hiện, đội quân Bahnseim tiếp tục ở tình trạng căng thẳng tinh thần…
-
-
-
…Từ hướng cảng biển của Beim, từng đợt từng đợt tàu chở quân tiếp viện cập bến.
Khi nhóm đầu tiên từ bến cảng của Galleria cập bến, Aria đi đến để đón Lyle. Tàu Vera Trēs đã chờ sẵn ở cảng Galleria trước đó đang cập bến, nên cô ấy vừa nhìn đội quân tiếp viện xuống thuyền vừa chờ Lyle.
Từng đợt ngựa chở nhu yếu phẩm được dỡ xuống, khi Vera tự mình xuống tàu, Aria đến hỏi cô ấy.
.
“Này, Lyle sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?”
.
Đáp lại sự lo lắng của Aria, khuôn mặt Vera đỏ rực lên, rồi cố né tránh ánh mắt cô ấy.
.
“Ư-ừm. Anh ấy vẫn ổn, nhưng nếu hỏi tôi anh ấy có chuyện gì không thì… chỉ là anh ấy canh thời gian có hơi… cô biết đó… mấy ngày trước anh ất còn đang mệt mỏi rã rời, nhưng mới sáng nay, anh ấy đột nhiên…”
.
Aria nhìn thẳng vào mặt Vera.
.
“Khoan đã. Nói rõ cho tôi. Chính xác thì chuyện gì xảy ra!? Có khi nào, đúng ngay lúc này mà anh ta lại…”
.
Đến đó, Vera nói một cách bỏ cuộc.
.
“Mới sáng nay, anh ấy chợt cười phá lên. ‘Ngay thời điểm này sao?’ tôi đã nghĩ như thế, nhưng chúng ta đã sắp cập bến mất rồi. Bởi vì chúng ta đã phải vội vã như thế. Thực sự nếu được thì tôi đã muốn cho anh ấy bình tĩnh lại một chút trên thuyền, nhưng…”
.
Từ trên thuyền, Gracia và Elza bước xuống, mặt đầy tươi cười. Thấy họ vui vẻ đi tới chỗ thuộc hạ của mình, Aria lấy một tay che mặt lại.
.
“Tại sao anh ta cứ canh ngay lúc cấp thiết mới làm như thế chứ?”
.
Ngay sau đó.
Âm thanh và cơn chấn động của một vụ nổ lớn vang lên, khiến Aria hốt hoảng nhìn xung quanh. Cứ tưởng đó là do phía Bahnseim tấn coogn, nhưng thấy các Valkyrie xung quanh đang hoàn toàn bình tĩnh, cô ấy nhận ra rằng không phải như thế, rồi bớt cảnh giác lại. Tầm mắt Aria nhìn thấy được tòa nhà vừa phát nổ.
Ngay ở trung tâm Beim… tòa nhà Guild vừa phát nổ. Khi khói đen bốc lên cao, biểu tượng tuyệt vời của Beim từ từ sụp đổ xuống.
Khi nghe thêm một vụ nổ nữa, Aria cảm giác được Clara đang ở sau lưng mình.
.
“A~, anh ấy làm thật rồi kia, Lyle-san này. Lẽ ra anh ấy phải làm cho rung động hơn nữa chứ”
“Clara!”
.
Thấy Clara có thái độ khác với thường lệ, Aria nhìn Vera dò hỏi. Vera cũng chỉ nhún vai rồi đáp.
.
“Cô ấy cũng đã cố hết sức chăm sóc cho Lyle và nhiều chuyện khác nữa. Nhưng rồi, cô biết đó… mới vài ngày trước cô ấy cũng ngất xỉu”
.
Lần nữa, chợt thấy Thelma đang đứng sau lưng Clara từ lúc nào không biết, Aria giật mình.
.
“Và tại sao người lại ở đây nữa!?”
.
Thelma hơi đặt tay lên mặt mình. Có thể thấy bà ấy hơi đỏ mặt
.
“Bởi vì, Lyle-dono bị ngất xỉu như thế, nên tôi nghĩ rằng họ sẽ cần giúp đỡ. Dù như thế này, nhưng tôi vẫn đã từng là một Thánh Nữ, nên tôi biết không ít kiến thức về việc chữa trị. Hơn nữa còn có những công cụ Ma Pháp cần thiết trên người nữa, nên tôi nghĩ mình sẽ có thể hữu dụng, như cô thấy”
.
Clara nhìn Thelma rồi bật cười.
.
“Bà ta cũng dễ xơi chết được. Ừ thì, mọi người ai cũng đều dễ xơi hết. Nhưng nếu như Lyle-san thường ngày mà cũng mãnh liệt như thế thì…”
.
Aria nắm chặt cả hai vai Clara, lắc lư cô ấy tới lui.
.
“Ê, chuyện gì đã xảy ra! Nói cho tôi!”
“…Khoan, chờ đã ~! Khi bị người có sức trâu như cô lắc lư như thế, một cô gái yếu đuối như tôi không thể…”
.
Monica nhảy từ trên thuyền xuống. Khi Aria nhìn qua, cô ấy thấy Monica đang tiếc nuối gì đó
.
“Thật là bất cẩn! Không ngờ Dâm Gà vẫn còn giấu trò đó trong tay mình… vì các cô nên tôi mới bị chậm trễ như thế! Hư… chỉ là cậu ta nói ‘Hỡi Beim, đã đến lúc để ngươi sụp đổ dưới tay ta’ với tư thế ngầu chết người như thế, nên tôi đã quá mừng rỡ mà lưu trữ nó lại, mới thành như thế này”
.
Nói xong, Monica bỏ chạy đi. Valkyrie Đơn vị 1 và 2 đuổi theo cô ta.
.
“Thứ chết tiệt, cô luôn cản trở chúng tôi mới đúng!”
“Tạm thời, đuổi theo kịp là ưu tiên bậc nhất của chúng ta!”
.
Nhóm của Monica lao đi thẳng đến chỗ trụ sở Guild vừa phát nổ. Aria nhìn theo họ, hơi lắc lắc nhẹ khuôn mặt đang say sóng của Clara.
.
“Này, rốt cuộc anh ta đang định làm gì vậy? Đột nhiên cho nổ…”
.
Thelma trả lời câu hỏi đó.
.
“Dường như là, ‘Vì Beim không cần một biểu tượng. Từ nay trở đi chính tôi sẽ thành biểu tượng của họ’, theo lời cậu ra nói. Lyle-dono đúng là hùng dũng thật”
.
Aria cẩn thận đặt Clara nằm ra trên đất, rồi đuổi theo nhóm của Monica…
-
-
-
“Tuyyyyyyệtttttt vvvvvvvờiiiiii!!”
.
Tôi giang rộng hai tay ra, nhìn cảnh trụ sở Guild đang phát nổ rồi bốc cháy, sau đó ngước thẳng lên trời mà gào lên như thế. A, đủ thứ chuyện đã xảy ra, nhưng khi tận mắt thấy được trụ sở Guild phát nổ như thế này đúng là không gì sảng khoái hơn.
Đệ Thất trong viên Đá Quý đang vui sướng.
.
『 Thuốc súng đã nổ mạnh hơn rồi! Đúng là một màn tháo dỡ rực rỡ! Nhưng mà Lyle… không, mr.lyle, đúng là cho nổ cũng đầy tính nghệ thuật. Không ngờ nó nổ gọn gàng được như thế 』
.
Đệ Tam cũng đang vui vẻ không thôi.
.
『 Từ lúc nó thức dậy trên thuyền đã có không biết bao nhiêu ứng cử viên cho Lyle Nhất rồi, nhưng không ngờ nó trực tiếp đến mà cho nổ luôn biểu tượng của Beim như thế này, thật năng động. Úi chà, lại một lần nữa thu hoạch thật khá. Khả năng của nó hoàn toàn xóa bỏ cảnh cháy hậu cung giữa ba người kia quá tuyệt vời. Không những tự mình tạo nên chiến trường mà còn tiện tay hóa giải nó như thế… quá hoàn hảo, mr.lyle 』
.
Tôi cảm giác được cơn chấn động từ vụ nổ và tòa nhà đang sụp đổ bằng cả cơ thể mình, đứng là trên cao nhìn thấy phần mái nhà rơi xuống đất. Những thùng thuốc súng được nhét khắp nơi trong tòa nhà vẫn chưa phát cháy hết, theo như cơn chấn động tôi cảm giác được.
.
“Ừ, nó quá cản trở. Cho cả con lẫn cho Beim về sau này. Việc này, ngắn gọn mà nói, chính là lễ hội để ăn mừng sự ra đời của Beim mới”
.
Tôi ngồi trên ghế VIP của mình mà quan sát cảnh khói bốc lên cao. Để yên cho biểu tượng của Beim tiếp tục đứng đó là rất bất tiện cho tôi. Khi tôi nghĩ thử cách nào để giải quyết được nó thì… nếu đằng nào cũng làm rồi thì tôi quyết định phải làm cho rực rỡ lên.
Dùng Skill của mình vội vã đến chỗ tôi, Aria đổ mồ hôi khi đáp lên nóc nhà nơi tôi đang đứng. Vì quán tính còn lại nên cô ấy trượt dọc mái nhà, làm vỡ không ít những tấm ngói lợp trên đường.
.
“Tìm được anh rồi!!”
“Ôi chao, anh đã bị tìm thấy rồi. Aria, em làm rất tốt khi tìm được tôi. Đây chắc chắn là nhờ tình yêu. Ôi, tình yêu thật tuyệt vời! Aria, anh cũng yêu em lắmmmmmmm!! Oa!”
.
Khi Aria tiếp cận tôi, cô ấy liền nắm lấy cổ áo mà cố nhấc tôi lên. Mặt cô ấy hơi đỏ, nên tôi chắc chắn đó chỉ là cô ấy đang che giấu sự ngượng ngùng của bản thân mà thôi. Và mặt đó của cô ấy cũng cực kì đáng yêu.
.
“Anh đang làm gì thế hả!? Có biết chúng ta đang trong thời điểm nào không? Việc tái xây dựng chỉ vừa mới bắt đầu ổn định, mọi thứ chỉ vừa chuẩn bị xong đó!”
.
Tôi nắm chặt hai bàn tay cô ấy đang nắm cổ áo tôi mà nói với một vẻ mặt nghiêm túc.
.
“Anh xin lỗi… nhưng anh muốn phải nổi bật”
.
Khuôn mặt Aria càng đỏ hơn, nên tôi vòng tay ôm cô ấy thật chặt.
.
“Anh cho rằng mình sẽ được tha thứ vì một cái lí do như…”
“Hãy nghe anh nói đã. Trong tòa nhà không có ai cả. Cũng không có người xung quanh. Và mặc dù nó được khóa rất cẩn thận, nhưng toàn bộ những thứ quý giá đều đã bị mang đi rồi. Có vẻ như các thương nhân và cao tầng của Guild thực sự có ý định bỏ rơi Beim”
.
Aria cố gắng phản kháng nhẹ thoát khỏi cái ôm của tôi, nhưng đang không nghiêm túc vùng vẫy. (TN: theo lời Clara: tất cả mọi người đều quá dễ xơi)
.
“C-chính vì thế nên chúng ta mới đến đây để chống lại…”
“Chính xác. Nếu như tình hình trở nên tốt hơn rồi chúng ta thắng trận, bọn họ sẽ quay lại. Và có khả năng Beim sẽ lại chấp nhận bọn họ. Dù không làm thế, Beim vẫn có thể sử dụng nơi này là trung tâm thành phố để làm cứ điểm xưng độc lập không cần biết chúng ta muốn gì. Vì thế, anh mới cần phải hủy diệt biểu tượng trước đó của Beim, để đặt một biểu tượng mới trong lòng người dân của nó”
.
Đệ Tam trong viên Đá Quý lên tiếng
.
『 Cho dù bọn họ không chấp nhận các thương nhân đã bỏ trốn, vẫn có khả năng họ cũng không chấp nhận Lyle. Ra vậy, vậy đó là lí do tại sao nó lại chọn hủy diệt biểu tượng của thành phố trước tiên 』
.
Đệ Thất nghe có vẻ khâm phục.
.
『 Tức là nó đập vỡ tinh thần còn sót lại của họ trước. Trong một tình huống vô vọng, khi mà việc chuẩn bị đã được hoàn thành… mà, dù sao mọi chuyện còn lại đều dựa vào Lyle 』
.
Aria thì thầm.
.
“Không thể nào, vì vậy nên anh mới…”
.
Tôi hơi buông Aria ra để nhìn thẳng khuôn mặt rồi đặt cả hai tay lên vai cô ấy. Tôi mỉm cười một chút rồi nói.
.
“Đừng lo gì cả. Chắc chắn sẽ thành công. Lí do là vì… anh chính là Lyle của mọi người! Ô, cũng đến lúc có người bắt đầu tập trung lại đây rồi”
.
Nhìn xung quanh, tôi có thể thấy các binh lính đang cùng Miranda vội vã chạy đến. Leo lên nóc các tòa nhà, còn có không ít Thám Hiểm Giả đang cảnh giác với chúng tôi nữa.
Tôi quay về phía họ.
.
“Mọi người hãy hân hoan đi! Lyle Walt đã trở về. Tôi đã đến để xóa bỏ bất kì tình huống tuyệt vọng nào của các người, để dẫn các người đến chiến thắng. Hãy hân hoan đi! Chiến thắng chính là bạn đường của chúng ta!”
.
Khi tôi vẫy tay xung quanh yêu cầu ăn theo, tất cả những gì tôi nhận được là những cái nhìn trống rỗng.
Aria giữ chặt tôi lại.
.
“Làm quái gì họ hân hoan nổi! Không giải thích gì với ai cả, anh chỉ đứng đó cười như một tên điên vì một vụ nổ! Anh có biết chúng ta đang ngập đầu trong bao nhiêu rắc rối không!?”
.
Những người dân của Beim tập trung lại đều tập trung nhìn tôi. Họ nhìn thẳng vào sự tồn tại của tôi, trong quá trình tôi đang biến thành biểu tượng mới của Beim.
.
“Vậy là em muốn anh khen ngợi em sao? Để lát nữa anh thưởng cho nằm gối đùi”
“E-em không cần! Quan trọng hơn, anh làm gì với Clara và những người còn lại vậy? Từ trên tàu xuống mặt ai cũng đỏ rực kì lạ, hơn nữa còn có vẻ hạnh phúc… này, nhìn thẳng vào mắt em mà trả lời coi!”
.
Thấy Aria nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi cũng nhìn ngược lại thẳng vào mắt cô ấy. Ngay lúc này tôi mà nói dối là quá bất lịch sự với cô ấy.
.
“Em muốn biết sao? Vậy tối nay hãy đến giường của anh. Anh sẽ bỏ thời gian ra dạy cho em”
.
Mặt của Aria liền đỏ rực như gấc chín, nên toi buông cô ấy ra. Rồi nhìn xuống thành phố biem, tôi đưa mắt về phía đội quân Bahnseim ở phía xa. Tổng số doanh trại ở bên ngoài tường thành đã bị phá hủy quá ít.
Tôi chỉ tay về phía đội quân của họ.
.
“Tiếp theo, chính là đến lượt các người ngã xuống, hỡi các quý ông của Bahnseim. Lyle Walt này… sẽ đối mặt trực tiếp với các ông, đường đường chính chính! Phưhahahahaha!!”
.
Đệ Thất cực kì vui sướng.
.
『 Ừ thì, đúng là nếu nhìn về số lượng của chúng ta bao gồm cả Beim thì chúng ta đang có lợi thế. Bahnseim còn chia đôi binh lực của mình ra nữa. Phép lịch sự tối thiểu là phải trực tiếp đối đầu với họ 』
.
Nghe tôi bật cười lớn, Aria ở một bên lầm bầm.
.
“…Giờ này mà còn nói đường đường chính chính, anh có bị điên không? À không, em biết là anh đang trong tình trạng này, nhưng mà…”
.
Tôi đáp lời Aria.
.
“Không đúng, không đúng. Anh không phải là người sai, là thế giới sai! Anh chắc chắn không có bất kì ai trên thế giới nhìn anh mà có thể không công nhận rằng anh ngầu được. Thế nhưng nếu như bọn họ vẫn không công nhận, thì anh sẽ chỉ cần khiến họ phải công nhận thôi”
.
Mặt Aria cứng đờ ra.
.
“Anh thắng được đàng hoàng đúng không? Không chỉ chiến thắng mà thôi, chúng ta còn nhiều điệu kiện khác cần thỏa mãn nữa, như là tăng thêm đồng minh các kiểu đúng không? Vậy mà, ngay lúc quan trọng như thế này…”
.
Tôi nâng cao tay phải của mình lên, nhìn thẳng lên trời. Hôm nay là một bầu trời đầy mây tuyệt đẹp, tôi tin tưởng hoàn toàn rằng thiên đường cũng đang chúc phúc cho tôi.
.
“Đừng lo. Bởi vì anh là một người được thiên đường yêu quý… không, là một tồn tại được cả thế giới yêu mến. Và Lyle Walt này… không cần biết là phụ nữ hay là quốc gia, chỉ cần anh để mắt đến thì anh chắc chắn sẽ chinh phục được nó. Tỉ lệ thành công của anh chính là 100%! Dù là 1 phần triệu cơ hội thất bại cũng không có. Mặc dù nói trước lần này những người anh sẽ phải rù quến lại là đàn ông!”
.
Trong viên Đá Quý, tôi nghe được tiếng Đệ Tam bật cười.
.
『 Vậy cuối cùng con cũng biết cách để đùa rồi… mr.lyle cũng đã trưởng thành thật nhiều. Mỗi tội chính việc nó tồn tại cũng là một trò đùa rồi 』
.
Từ đây trở đi, chính là trận chiến thực sự. Càng ngày càng nhiều người tập trung lại, tôi giang rộng hai tay ra. Cảm giác được ánh mắt của mọi người, tôi hô lên.
.
“Đây chính là trận thực sự… hãy cùng nhau tận hưởng nó nào, các quý ông!”