…Rhunvenns
Vì có mặt Lyle ở đó, nên quốc gia đã từng bị một đội quân quái vật huỷ diệt hiện tại đang được coi như là trụ sở của liên minh. Và người vừa đặt chân đến nơi này là một sứ giả của Lorphys, Alette Baillet.
Không cần biết xuất thân của cậu ta ra sao hay cậu ta là người thế nào, cậu ta vẫn là người vận hành cả liên minh, Cataffs, Djanpear, Faunbeux… không ít quốc gia đều theo lệnh cậu ta mà hành động, nên để gặp mặt người đứng đầu cả liên minh, Alette buộc phải giữ ngoại hình bản thân phù hợp.
Mái tóc vàng chấm vai của cô hiện tại đã dài quá vai, vì quá bận rộn nên cô ấy gần đây không có cơ hội cắt. Lấy cớ đi chấn chỉnh lại ngoại hình của mình, Alette rất vui mừng vì cuối cùng có được một ngày để thong thả.
Dĩ nhiên người đã dồn cho cô ấy đủ nhiều việc để phải nghĩ như thế cũng là Lyle, nhưng mà…
Đi vào lâu đài Rhuvenns, Alette mang theo thuộc hạ mới của mình. Những người dưới trướng trước kia của cô đều đã được thăng chức, hiện tại lãnh đạo đơn vị của riêng mình.
Lorphys cũng đang rất thiếu thốn nhân lực, và cuộc họp lần này là để đề cập đến vấn đề đó.
Đi qua cổng chính vào sân trước, cái cô ấy thấy được không phải là xây dựng tạm bợ, mà là cả lâu đài được tái kiến trúc để Lyle sử dụng lâu dài làm trụ sở.
Cô còn nghe được tiếng luyện binh từ phía xa nữa.
Hiệp sĩ phụ tá của Alette, một lính mới được tuyển lên tiếng đánh giá
.
“Các hiệp sĩ của Bahnseim? Bọn họ tập luyện quá nhẹ nhàng. Nếu như là hiệp sĩ của Lorphys, mức độ như thế chỉ là…”
.
Nói đến đó, anh ta đã bị Alette lườm cho im lặng. Vì Lorphys là một nước nhỏ, nên họ phải huấn luyện khắc nghiệt để khiến những chiến binh của mình đều là tinh nhuệ. Nhưng mà đối mặt với kẻ địch có cùng nhân số với mình là chuyện rất hi hữu, và Alette hiểu rõ rằng nếu họ phải đối mặt lực lượng nhiều gấp đôi bản thân thì sẽ rất khó xử lí.
.
“Cậu đang để sự ngu ngốc của mình lộ ra quá mức rồi. Bọn họ có binh lực nhiều như thế rồi thì nên biết rằng số lượng cũng chính là sức mạnh. Cậu có thể khoe khoang về việc huấn luyện của mình cực khổ như thế nào, nhưng không bao giờ nên coi thường kẻ địch”
.
Đi vào lâu đài, vì người dẫn đường cho họ cũng là một hiệp sĩ của Lorphys nên họ hơi thả lỏng bớt mà mất cảnh giác đi. Thấy thế, Alette thì lại cảnh giác hơn.
Alette đang dẫn theo những hiệp sĩ chỉ mới sắp hết vị thành niên. Mới đầu, sự thiếu kinh nghiệm của họ rõ rệt đến đau đớn. Đều là những hiệp sĩ không có cơ hội đi Beim để xem thế giới, nên cũng rất cứng đầu”
.
Người hiệp sĩ dẫn đường thở dài.
.
“Cô đúng là cực khổ mà, phó đoàn trưởng Alette. Còn mấy cậu, ở đây đa phần binh lính và hiệp sĩ đều từng tham dự nhiều cuộc chiến trên quy mô vài chục ngàn. Đừng có mà nói gì để chọc giận sai người”
.
Thấy các hiệp sĩ lính mới lúng túng ngậm miệng lại, Alette chợt cảm giác hơi lo lắng. Nhưng đi vào trong lâu đài, cô ấy tiếp tục cảnh giác…
-
-
-
Nằm trên ghế sô pha trong văn phòng, tôi đang vừa đọc báo cáo vừa nghe báo cáo của Monica.
Để có thể tiếp tục tái kiến thiết Bắc Beim, họ đang yêu cầu Novem và Clara có mặt. Nhưng Clara lại phản đối, và để có thể áp dụng các đơn vị Porter một cách thực dụng, cô ấy đang yêu cầu thêm kinh phí và tìm thêm các nghệ nhân.
Novem đang đi cùng các pháp sư, xây dựng lại một vài ngôi làng xung quanh Rhuvenns. Cô ấy đang không có ở đây.
Cả Aria và Miranda đều đã để lại đơn vị của mình cho Maksim-san, tự mình thì thống lĩnh những đơn vị khác lớn hơn.
Eva đang bận rộn với các tộc Elf, còn May đang dẫn Marina-san vòng vòng… không, nhìn kích cỡ hình thể của họ thì, giống như là Marina-san đang dẫn May theo hơn… nói chung là hai người họ đang đi vòng lãnh thổ quốc gia này tiêu diệt quái vật.
Và lí do tôi đang nằm trên ghế sô pha giữa lúc làm việc thì…
.
“Nghe anh gọi ta đến, hóa ra là để gặp trong văn phòng sao. Có lẽ ta nên mừng là anh bỏ qua những thủ tục rườm rà cứng nhắc mà ta phải chuẩn bị nếu như gặp trong phòng tiếp kiến đi?”
.
Nữ hoàng Cataffs, Ludmilla-san đã đến thăm tôi. Không, nói cho chính xác hơn, tôi gọi cô ta đế đây.
Hiện tại, cô ta đang cho tôi gối đầu lên đùi mà nằm.
Monica nhìn tôi.
.
“Gọi nữ hoàng của cả một quốc gia lớn đến chỉ vì muốn được gối đầu lên đùi, tên Gà này có lẽ là đầu tiên? Vậy mà, làm hơn vậy thì chẳng dám, đúng là một con Gà có khác. Nhưng mà như thế này cũng thật tuyệt!”
.
Cô ta đang vui vẻ giơ ngón cái khen ngợi tôi, nên thay vì để ý đến văn kiện trước mắt, mặt tôi đang hơi đỏ lên vì cảm giác mềm mại dưới đầu và hai ngọn đồi lớn ở trên đầu mình hơn.
Đệ Thất, nói nhỏ.
.
『… Đúng là góc nhìn tốt 』
.
Đệ Tam nghe có vẻ hơi ghen tị.
.
『 Ta thì thuộc phe ‘mông’ nhiều hơn, nên gối đầu lên đùi… hà, thật là đáng ghen tị 』
.
Tôi phải làm gì đây. Milleia-san không còn ở đây nữa, nên những cuộc nói chuyện trong viên Đá Quý cứ hướng về phía vừa thô thiển của đàn ông.
.
“…Đừng nói thế. Thật lòng thì, Zayin, Galleria và Rusworth đều đang đe dọa sẽ đưa người đến, nên tôi đang phải khiến họ lui lại. Bỏ qua, chuyện Clara sao rồi?”
.
Monica nghiêm túc lại.
.
“Cô ta đã bị tạm thời từ chối. Clara và Adele vốn không quá hợp nhau mà. Adele thì nắm rất chặt ngân quỹ, còn Clara thì lại rất chung thủy áp dụng kĩ càng những gì mình đọc được trong sách. Dĩ nhiên, theo tôi thấy thì cả hai đều quá thiếu hụt về mặt thực dụng” (TN: Adele thuộc dạng người khư khư tích tiền mà không dám xài, quản lí tốt nhưng sợ xài sai chỗ. Clara thì xài tiền không quan tâm hao phí, chỉ cẩn đạt được mục đích được đưa ra)
.
Nếu như con rối tự động mà còn đánh giá là họ thiếu hụt về mặt thực dụng thì họ có ổn không vậy? Khi tôi đang nghĩ thế, chợt Ludmilla-san ủng hộ Clara.
.
“Clara có rất nhiều kiến thức. Hơn nữa là kiến thức về rất nhiều lĩnh vực nữa. Không phải cũng có bao gồm cả việc xây dựng và công cộng sao? Nếu thế cô ấy sẽ rất cần thiết cho việc phục sinh Beim. Miễn sao có thể lờ đi sức tiêu tiền của cô ấy đến mức nhất định. Ta nghĩ anh nên rút cô gái Adele kia đi”
.
Tôi nhìn lên Ludmilla
.
“Thật ngạc nhiên. Tôi không ngờ cô lại tự mình ủng hộ Clara”
.
Nghe thế, Ludmilla cười nhẹ.
.
“Vậy sao? Ta chỉ đánh giá Clara đúng mực thôi. Cô ấy là người rất có trình độ”
.
Nhưng Monica thì hơi phản đối việc Clara nhúng tay đến Bắc Beim.
.
“Tôi cũng nghĩ cô ta sẽ rất có ích cho tình huống hiện tại. Nhưng nếu như giáo sư Damien vẫn không có hứng thú gì với việc cải tiến Porter, thì việc thành lập đội vận chuyển bằng Porter sẽ rất khó. Cho Clara rời khỏi vị trí hiện tại của mình sẽ không có ích cho tổng thể”
.
Ludmilla-san hơi nheo mắt lại.
.
“Một đội Porter sao? Có không ít những cỗ máy đó cũng đã trôi dạt đến bên chúng ta… này, Lyle, anh bán ta kĩ thuật của nó được không? Không, hãy cho ta đi. Nếu như chúng ta có thể giảm được số xe cần ngựa kéo thì số ngựa đó có thể dùng cho việc khác được. Thậm chí có thể dùng đó làm lí do cho chuyến đi lần này nữa cũng nên?”
.
Cũng không có vấn đề gì nếu tôi giao nó ra, thậm chí, vốn tôi cũng định làm thế rồi.
.
“Được thôi. Nhưng kế hoạch vẫn chưa hoàn thành, nên tạm thời tôi chỉ có thể hứa trước. Cô cứ việc gửi một vài pháp sư đến. Hay là chúng tôi dạy một số hiệp sĩ của Cataffs đang ở đây rồi để họ mang kiến thức Ma Pháp đó trở về thì tốt hơn?”
.
Hiện tại có không ít hiệp sĩ từ các quốc gia ở đây, và có khá nhiều người đến để tìm hiểu chúng tôi đang làm gì ở các nhà máy của Nam Beim.
Những người đó đều đang hành động vì lợi ích cho quốc gia mình, nên ai cũng ngầm hiểu rằng liên minh hiện tại cũng không thực sự vững như tường đồng.
Nghe thế, Ludmilla-san.
.
“Không, khoan đã. Tại sao không giao yêu cầu đó cho Cataffs đi? Chúng ta cũng có nghệ nhân ở phía đó. Và hiện tại cũng đang thong thả. Việc vận chuyển sẽ có vấn đề một chút, nhưng anh hiện tại cũng không có điều kiện mà lo lắng chuyện đó đúng không?”
.
Tôi hơi hiểu ý của cô ta. Cô ta muốn công nghệ của Porter, nhưng hơn cả thế, cô ta muốn xây dựng trước nền móng cho việc phát triển công nghệ càng cao hơn
Trong liên minh này của chúng tôi, việc mỗi quốc gia hành động thuần túy vì lợi ích của mình ngày càng nhiều hơn.
Nếu như tôi không sớm đánh bại Celes, tôi có cảm giác như liên minh sẽ sụp đổ.
-
-
-
Phòng tiếp kiến.
Tôi đã sử dụng nơi này không ít lần, nhưng để khoe khoang sự hào nhoáng một thời của lâu đài, nó vốn được xây tương đối rộng rãi và xa hoa.
Để có thể lấy được lợi thế trong việc đàm phán, họ đã làm cho nó lộng lẫy hết sức có thể, để đe dọa và chèn ép được đối phương càng nhiều càng tốt… hoặc ít ra tôi được nghe kể lại thế. Cũng có thể là nó được làm để họ đừng có vẻ dễ bị coi thường. Hoặc thuần túy là sở thích của người nào đó.
Monica và Ludmilla-san, cùng với các hiệp sĩ bảo vệ cô ta thuộc Cataffs đang ở trong căn phòng.
Trước mặt tôi, ở phía bên kia một chiếc bàn dài, Alette-san và các hiệp sĩ của cô ấy.
Alette-san vẫn đang cẩn thận trước mặt Ludmilla-san.
.
“Lyle-dono, tôi đã kể cho cậu về lí do tôi đến đây trong lá thư trước đó rồi”
.
Tôi gật đầu, nói chuyện với Alette-san mặc quần áo mắc tiền đặc biệt cho buổi gặp mặt này.
.
“Các Valkyrie cũng đã có báo cáo chuyện đó. Về địa vị của Lorphys trong liên minh đúng không?”
.
Vẻ mặt Alette-san đang cực kì nghiêm túc.
.
“Chúng tôi không quen thuộc với hệ thống này, nên có nhiều người lo lắng không biết liệu chúng tôi đã liên lạc được thực sự hay không. Không nhắc đến chuyện đó, hiện tại cống hiến của Lorphys thực sự quá ít. Tôi cũng hiểu chuyện đó, nhưng chúng tôi cũng có lí do đầy đủ cho việc này. So với ba quốc gia còn lại, chúng tôi cho rằng mình đã đóng góp rất nhiều cho mục tiêu cuối cùng rồi”
.
Zayin, Rusworth, Galleria… lí do ba quốc gia họ hợp tác với tôi không thuần túy là vì tôi đã cứu rỗi họ. Có rất nhiều tin đồn liên quan đến Thelma-san và Aura-san ở Zayin. Galleria và Rusworth cũng đã tuyên bố chính thức rằng Gracia-san và Elza-san chấp nhận hôn nhân này.
Tức là, theo quan điểm của họ, họ đều có quan hệ thông gia với tôi. Ở Zayin thì, Thelma-san đang… thôi tạm thời không nói chuyện đó nữa.
.
“Tôi cũng biết. Nên bản thân tôi không có gì than phiền cả…”
“Nhưng mà chúng tôi thì có! Lorphys cũng đã đóng góp rất nhiều cho liên minh. Việc mà chỉ có quốc gia chúng tôi bị đối xử lạnh nhạt như thế lại rất có vấn đề”
.
Tôi nhìn Alette-san.
.
“Có người đang nói rõ chuyện đó ra sao?”
.
Có lẽ tốt nhất nên để Rauno-san điều tra chuyện đó, nhưng điều tra cả bạn lẫn thù như thế, Rauno-san hiện tại đang quá nhiều việc để làm rồi.
Mạng lưới thông tin của chúng tôi cũng cực kì thiếu nhân sự.
.
“Trong việc Selva trước đó, đúng là lãnh thổ của chúng tôi đã mở rộng. Thực sự chúng tôi cũng rất cảm kích về chuyện lần này nữa. Nhưng có rất nhiều người trong nước đã bắt đầu thắc mắc về khả năng tiếp tục hợp tác”
.
Nghe thế, Ludmilla-san bật cười.
.
“Đúng là một trò đùa. Hiện tại không đời nào họ có thể rút lui khỏi liên minh được nữa. Toàn bộ vùng đất xung quanh Lorphys đều đã nằm trong tay Lyle. Chỉ cần suy nghĩ một chút thì bọn họ sẽ ngay lập tức có câu trả lời của mình. Nếu như rút lui, các người sẽ ngay lập tức biến tất cả các quốc gia giáp ranh mình thành kẻ địch. Lyle cũng không đủ ngây thơ để kẻ địch sau lưng trong lúc đối mặt với Bahnseim. Nếu không…”
.
Mặc dù vẻ mặt Alette-san không chút thay đổi, cảm xúc từ các hiệp sĩ xung quanh cô ấy rõ ràng hiện ra trên mặt. Sự giận dữ và bất an, loại cảm xúc đó.
Tôi đưa một tay lên cản Ludmila-san lại.
.
“Tôi hết sức cảm kích vì sự hợp tác của Lorphys. Nếu như tình huống trong quốc gia mà quá khắc nghiệt, tôi cũng sẽ chấp nhận bất kì hợp tác tối thiểu nào từ phía quý quốc. Hơn nữa cũng ngay tại đây xin thề chuyện đó cũng sẽ không mang đến sự lãnh đạm từ phía liên minh, sẽ không lãnh đạm với Lorphys”
.
Chân mày Alette-san hỏi nhếch lên.
.
“Nhưng như thế…!”
.
Ludmilla-san tiếp tục nói.
.
“…Lorphys sẽ không có tiếng nói? Hãy nói thẳng đi. Cái mà các người muốn chính là Lyle đính hôn với công chúa các người đúng không? Nhưng mà đừng quên. Không phải chỉ mình ta, mà phía này còn có công chúa của Faunbeux. Cũng như những cô gái đã theo Lyle từ những ngày đầu tiên. Cô cũng hiểu rõ chen một chân vào là chuyện không dễ chút nào chứ?”
.
Tôi cố tình để cô ta ở đây là để đe dọa họ, nhưng tôi không ngờ cô ta lại nói thẳng như thế… thậm chí Alette-san hiện tại cũng đang làm một vẻ mặt đắng nghét. Tôi biết cô ấy muốn đẩy cô Vương Nữ của họ cho tôi, nhưng mà dù là tôi đi nữa thì chấp nhận một cô gái đã bị Novem từ chối là chuyện không thể nào. Với lại, tôi cũng chẳng muốn thêm ai nữa. Đệ Tam cứ nói là ‘sẽ ổn thôi!’, nhưng tôi thấy mình đã vượt qua giới hạn từ lâu rồi.
Trong viên Đá Quý, tôi nghe giọng Đệ Thất.
.
『 Giữa các quốc gia với nhau không bao giờ có quan hệ thực sự công bằng cả. Từ thời cổ đại đến giờ, luôn luôn không thể nào thực sự sắp đặt mọi chuyện bằng phảng tuyệt đối được. Nhưng nếu như con để yên vấn đề đó mãi cũng sẽ không ổn 』
.
Đệ Tam đồng tình với ông ấy.
.
『 Đúng vậy. Không vui chút nào. Hơn nữa, mặc dù Lyle có Chân Ngôn để làm lí do, nhưng phía Lorphys chắc chắn đang gào thét là ‘đừng có mang cái Chân Ngôn chết tiệt của Gia tộc ngươi vào đây!’ Hay gì đó giống thế. Nhưng phiền toái vẫn là phiền toái. Dù rằng bọn họ phản bội rồi chúng ta đàn áp được, vẫn còn vấn đề phải đối xử họ như thế này sau đó. Và nếu như cực đoan quá thì cũng… A, ta chợt nghĩ ra một chuyện rất hay 』
.
Chắc chắn không ổn chút nào. Tôi chỉ hiểu được chuyện đó.
Trong phòng tiếp kiến, Ludmilla-san và Alette-san ngày càng gắt gỏng hơn.
.
“Đã sắp đến lúc một cơn bão lớn quét ngang cả lục địa, mà các người còn ầm ĩ về chuyện đàm phán cách ly sao? Hay đây là đe dọa? Nếu như thực sự muốn phản bội thì phản bội ngay luôn đi. Ta sẽ tự mình đưa 30 ngàn binh đến chỗ các người. Không cần phải trả tiền gì cả”
“Chỉ vì các người là một quốc gia lớn mà lại đe dọa như thế. Đừng quên chúng tôi đã chấp nhận hợp tác trước các người rất lâu. Hay là nguyên tắc của vùng đất các người là đến trễ mà cướp hết những phần tốt nhất?”
.
Bầu không khí giữa các hiệp sĩ Cataffs và Lorphys cũng thế.
Trong phòng tiếp kiến đó, tôi thầm xin lỗi từ sâu tận đáy lòng mà lên tiếng.
.
“Tôi hiểu được. Chuyện hôn nhân từ rất xa xưa đã luôn là chính sự. Nhưng mà, hiện tại thì hôn nhân với Vương Nữ điện hạ của Lorphys là không thể nào. Bởi vì chính tôi không thể gả vào một Gia tộc khác, và để trống ngai vàng của Lorphys cũng là chuyện không thể”
.
Nghe thế, trên trán Alette-san nhăn thêm một vết nữa.
.
“Nhưng, chỉ cần cậu có một công chúa hoặc hoàng tử với cô ấy thì…”
“Vì thế, tôi đề nghị một cuộc hôn nhân giữa những tướng lĩnh hai bên. Chúng ta có nên sắp đặt một cuộc phỏng vấn hôn nhân trước không, Alette-san?”
“…T-tôi sao?”
.
Vẻ mặt của Alette-san… không, cái tôi chờ chính là tia sáng thoáng lướt qua đáy mắt cô ấy ngay lúc đó. Tôi nhủ thầm.
Xin lỗi, là với Baldoir, không phải tôi. Hai người trong viên Đá Quý thì…
.
『 Được, như thế thì khi nhắc đến chuyện cưới hỏi này nọ ở Lorphys sẽ không có vấn đề gì nữa! 』
『 Cứ như thế, hãy cho Baldoir cố sức mà lấy lòng liên minh đi… đặc biệt là phía Lorphys. Ô, đúng rồi, Lyle… con sẽ phải đền bù lại cho cậu ta vào một ngày nào đó 』
.
…Tôi đúng là tệ không thể tả. Tự tay bán rẻ thuộc hạ của mình như thế.