TN: ko kịp chap bù hôm qua rồi, coi như tuần này 10 chap nhé, tks các bạn đã hiểu cho trans
------------
…Đội quân chủ lực của Bahnseim.
Vẫn đang chiến đấu rải rác khắp thành phố, đầu não của nó đang bắt đầu thấy khó xử vì cuộc chiến tranh đến tận bây giờ vẫn không tiến triển hơn chút nào.
Mệnh lệnh của Celes rất mơ hồ, chỉ bao gồm nội dung là ‘nghiền nát Beim’, ngoài ra còn có thêm chữ ‘tàn sát’. Nhưng mà họ phải thực hiện nó đến mức nào? Và phải làm đến mức nào để Celes mới thỏa mãn? Đây là những câu hỏi cần được giải đáp.
Nơi này là một chiến trường có điều kiện chiến thắng rất mơ hồ. Nhưng đối với Bahnseim thì, thay vì gọi là chiến trường gọi Beim là bãi săn thì chính xác hơn. Chỉ là đến hiện tại, cả Beim như thế cũng bắt đầu lấy lại được nhịp điệu riêng của mình.
Tổng tư lệnh gõ ngón tay của mình lên trượng phép, cố nén sự bực bội của bản thân.
.
“Chúng ta không thể dùng Ma Pháp bắn vào trong thành phố để khiến bọn chúng câm lặng đ sao? Ngay khi chúng ta không còn sử dụng được lợi thế về nhân số thì chúng ta đã bị trì trệ rồi đúng không?”
.
Một trong những tướng lĩnh khoanh tay lại mà nhìn xuống.
.
“Nhưng nếu chúng ta phá hủy toàn bộ cơ sở vật chất của thành phố, Mê Cung do thành phố quản lí sẽ trở nên không thể quản lí được nữa. Trường hợp tệ nhất có thể nó còn mất kiểm soát mà bùng nổ. Đây là một Mê Cung sâu hơn 100 tầng, chúng ta không thể nào dự đoán trước được nó sẽ gây thiệt hại nhiều đến mức nào được”
.
Lí do họ không thể một mạch hủy diệt Beim hẳn, là vì sự tồn tại của Mê Cung. Nếu như không cẩn thận mà kích thích nó thì nó có thể sẽ khiến nó tệ hơn, thậm chí là bùng nổ. Một quốc gia đã từng giáp với họ đã bị một Mê Cung nhỏ hơn nhiều so với cái của Beim hủy diệt hoàn toàn rồi.
Vì thế, sau khi phe Bahnseim nắm giữ được Mê Cung thì họ còn cần phải quản lí được nó nữa.
Nhưng phía nội thành thành phố thì lại đem lại lợi thế cho dân cư của Beim, hơn nữa không gian chật hẹp lại càng là sân đấu dễ dàng nhất cho Thám Hiểm Giả lợi dụng.
Dù thế, nhờ số lượng và chất lượng nên đội quân Bahnseim đến giờ vẫn không bị thua thiệt, nhưng…
.
“Tên nhãi cận vệ hoàng gia kia vẫn chưa trở về. Nếu đội quân chủ lực mà bị thương vong thêm nữa thì sẽ…”
.
Trong khi tổng tư lệnh đang lầm bầm suy nghĩ, một người đưa tin chợt lao vào trong lều.
.
“Báo! Lực lượng trong thành phố do ngài Tử Tước dẫn đầu đã bị Thám Hiểm Giả tiêu diệt hoàn toàn! Phát hiện có sự xuất hiện của một nữ hiệp sĩ mặc áo giáp đỏ ở hiện trường!”
“Lần nữa!”
.
Một trưởng đoàn hiệp sĩ đứng bật dậy, trán nhăn tít lại.
.
“Chúng ta đã gia cố các hiệp sĩ và Tòng Nam Tước hành động cùng nhau rồi thì bọn chúng lại nhắm mục tiêu đến các Nam Tước và Tử Tước”
.
Tiếp đó, một người đưa tin mặt tái nhợt lao vào trong lều.
.
“Báo! Doanh trại của chúng ta trong thành phố đã thất thủ. Một nữ hiệp sĩ mặc giáp xanh lá tràn vào đó với vài ngàn binh lực, khiến đơn vị của chúng ta buộc phải rút lui!”
.
Một trong những tướng lĩnh gào lên.
.
“Gửi thêm quân tiếp viện! Hừ, bọn chúng đang trên đà lấn tới”
.
Lần lữa, một người dưa tin lao vào trong lều. Người dính đầy bùn đất, đang phải mượn vai hai binh lính khác, người đưa tin này đang cực kì kiệt sức
.
“Lần này là chuyện gì!?”
.
Hụt hơi như thế, nhưng người đưa tin vẫn báo cáo tình hình rõ ràng.
.
“…Đội quân tinh nhuệ do trưởng cận vệ hoàng gia Breid đã bị tiêu diệt. Tổng số người còn sống sót không đến vài ngàn. Lyle Walt thuộc Nam Beim đã theo đà chiếm lấy pháo đài Redant… binh lực của Nam Beim hiện có khoảng ít hơn 30 ngàn, theo dự tính… bọn họ đang giương cờ hiệu của Cataffs… vừa cứu giúp người dân Beim… vừa hướng đến đây”
.
Báo cáo đó khiến tổng tư lệnh đứng bật dậy vì ngạc nhiên. Ông ta nói với các tướng lĩnh khác trong lều.
.
“Ý ngươi là hắn đã tập trung được nhiều binh lực như thế!? …Ngay lập tức cho các đơn vị trong thành phố rút lui ra ngoài. Chúng ta cần phải tái cấu trúc lại đội hình! Cứ đà này thì chúng ta sẽ phải đối mặt quân địch từ hai phía!”
.
Hiện còn bao nhiêu binh lính đang ở trong Beim? Và trong thành phố, Bahnseim đã nhận phải thương vong đủ để không thể lơ là được nữa.
Nghe đến cuộc chiến sắp tới khi Lyle đã cắt đứt đường lui của họ, vẻ mặt các tướng lĩnh không còn sự thong thả trước đó nữa…
-
-
-
Tôi chia nhỏ binh lực của mình ra, để lại một bộ phận ở pháo đài Redant, để bảo hiểm.
.
“Tôi không cho rằng họ sẽ phản bội, nhưng những người như thế đôi khi quá giỏi đến mức họ ngược lại gây hại nữa”
.
Ở trong Porter, tôi nằm xuống nghỉ không thèm để ý hai Valkyrie Đơn vị 1 và 2 đang gắt gao lườm Monica, mà nhìn Eva, đang cầm trong tay một cuốn sổ ghi chép.
.
“Này, chính anh là người yêu cầu tôi viết một bài hát về tổ tiên của mình đó, đừng có mất tập trung chứ. Vậy là Fredricks-san đã gặp con Kì Lân đó, đúng không? Nhưng mà, lạnh lùng với con cái của mình như thế, anh nói ông ấy là người yêu động vật là sao? Thật chứ, anh định biến cái này thành bài hát hay câu truyện kiểu gì được?”
.
Nghe cô ấy than phiền, tôi nằm thẳng lại trên băng ghế.
.
“Xin lỗi. Nhưng tôi có quá nhiều thứ để nghĩ. Với lại Đệ Ngũ có lí do của riêng mình. Ông ấy đã là một người tử tế. Vừa tử tế vừa vụng về nữa”
.
Eva hơi nhún vai, ghi chú lại thêm một chút gì đó nữa. Sau khi nhìn lại ghi chú của mình, cô ấy lên tiếng.
.
“Anh không nghĩ quá nhiều sao? Chúng ta đã vào lãnh thổ của Zayin rồi, nên họ không thể theo đuôi dễ dàng như thế được. Mà, đúng là còn khả năng là họ xâm lược”
.
Nghe Eva đang lo lắng về hành động của Bahnseim, tôi mỉm cười nhìn cô ấy.
.
“Đừng lo về chuyện đó. Có vẻ như lực lượng của họ đã tái tổ chứ lại, đang chờ chúng ta ở đó. Sợ bị gọng kìm, họ chia đôi lực lượng của mình rồi, nhưng dù thế đi nữa, bọn họ vẫn có nhiều binh lính hơn chúng ta”
.
Dù nhóm Novem ở Beim đang cố gắng hết sức, nhưng chúng tôi cũng cần phải vội vã nhanh chân hơn.
Trong viên Đá Quý, Đệ Tam đang tự ngẫm.
.
『 Dù rằng chúng ta có thuyền, nhưng mà một chuyến có thể đưa được bao nhiêu người đi chứ. Ta cho rằng chia lẻ binh lực ra và gửi nó đi theo từng đợt không phải là ý hay 』
.
Đệ Thất bật cười.
.
『 Tôi thì chắc chắn bọn họ không dám sử dụng Ma Pháp gì quá màu mè vì sợ Mê Cung. Chúng ta còn có Novem ở bên đó nữa, nên có lẽ cũng có thể chống cự được mức nhất định. Ừm ~, đúng là không hổ danh một cựu Nữ Thần. Không đúng, là Ác Thần chứ nhỉ? Dù sao thì cũng không có vấn đề với chúng ta 』
.
Hai người họ đúng là dễ dãi.
Vẫn đang chăm chằm lườm Monica trong khoang chất hàng của Porter, Đơn vị 1 báo cáo với tôi.
.
“Ô, có báo cáo từ chị em của tôi ở Zayin. Có vẻ như phía Zayin đã chuẩn bị cho chúng ta một nơi nghỉ ngơi. Hành quân đến đó thì chúng ta sẽ có thể để binh lính nghỉ ngơi một chút”
.
Nghe thế, tôi ngồi thẳng dậy.
.
“Vậy là quá tốt. Hãy truyền lời cảm ơn của tôi tới Aura và Thelma-san, và Gastone-san nữa”
.
Đến lúc kẻ địch bắt đầu truy tìm tung tích chúng tôi ở khu vực lãnh thổ Beim thì chúng tôi đã đi vào phạm vi liên minh 4 nước mà hướng đến bến cảng rồi.
Lí do là tôi thấy lần nào cũng đánh lén quá tội nghiệp cho kẻ địch, nên tôi muốn một lần trực tiếp đối mặt với bọn họ. Đó cũng là đề nghị của Đệ Tam. Là người nghĩ ra kế vườn không nhà trống, ông ấy đúng là cực kì rành việc chơi xấu. Đệ Tam của chúng tôi là một người chơi cực kì xấu.
-
-
-
…Miranda lãnh đạo nhóm 30 Valkyrie cùng với các binh lính họ mang theo từ Nam Beim, cũng như các Thám Hiểm Giả và binh lính gia nhập họ ở Beim.
Nếu chỉ tính số lượng thì họ còn không có đủ 3000 người, nhưng mà trang bị toàn bộ đều rất đầy đủ, và vừa chiến đấu vừa xoay tua nhân lực không cần thiết về phía sau. Quan sát bản đồ thành phố, họ vừa xem xét kĩ hành động của kẻ địch vừa bao vây bất kì kẻ nào tìm được rồi tiêu diệt chúng.
Miranda xếp một số hòm gỗ liền nhau, trải bản đồ trên đó rồi gắn vào đó một mốc đánh dấu.
.
“Việc di tản vẫn tiến hành ổn định đúng không?”
.
Khi cô ấy hỏi một Thám Hiểm Giả để râu nhìn có vẻ lão làng, ông ta gật đầu.
.
“Đang tiến hình. Nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi lại nghe được việc di tản vào trong Mê Cung. Hang ổ của lũ quái vật có thực sự là nơi tốt để ẩn núp không?”
.
Miranda nhìn Thám Hiểm Giả đó.
.
“Cũng đâu còn cách nào khác đúng không? Chúng ta không có tàu thuyền gì để di tản họ đi nơi khác. Các thương nhân cũng tự mình bỏ chạy cứu mạng bản thân rồi không phải sao? Vậy thì hiện tại chúng ta chỉ còn cách làm những gì có thể”
.
Dân số quá cao… sự phát triển nhờ Ma Pháp, cùng với việc chữa trị bằng Ma Pháp đóng góp rất nhiều trong việc dân số tăng như thế này. Hơn nữa, nhu yếu phẩm cần thiết của Beim lại dựa vào nhập khẩu rất nhiều. Vậy mà họ còn có thể chịu đựng được việc nhập khẩu nhiều như thế, ngược lại còn xuất khẩu thêm để sinh ra lợi nhuận kếch xù. Và Mê Cung khổng lồ dưới quyền kiểm soát của Beim là lí do duy nhất họ thành công làm được chuyện đó.
Nhưng mà dân số khổng lồ đó, hiện tại lại là yếu tố vướng tay vướng chân của họ. Không có đủ nơi để cho mọi người ở một cách an toàn, nên nhóm Miranda chọn cách sử dụng Mê Cung.
.
“Hơn nữa Mê Cung là chuyện không ai nghĩ ra nên kẻ địch cũng sẽ không đoán được. Nếu như thực sự kẻ địch tiến vào đó, cũng là đi vào lãnh địa vô địch của các Thám Hiểm Giả đúng không?”
.
Nghe thế, người Thám Hiểm Giả đó gật đầu. Đặt một tay lên gãi đầu, ông ta mỉm cười nhẹ.
.
“Đúng vậy, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ thua được ở đó. Và hiện tại chúng ta vốn cũng đang chiến đấu trong một núi gạch vụn rồi”
.
Ma Pháp, lửa cháy, khu vực nội thành phát triển của Beim trước đó đã sụp đổ, để lại gạch đá vụn khắp toàn bộ con đường. Có nhiều tòa nhà thậm chí vì đất lở mà sụp xuống, biến thành những tàn tích.
Xung quanh, các binh lính của Beim đang nhìn Miranda. Và người Thám Hiểm Giả đã đóng vai trò tập hợp toàn bộ mọi người lại cho đến lúc cô ấy đến đây cảm thán một câu.
.
“…Phải chi những người như cô đến đây sớm hơn thì tốt rồi”
.
Ông ta đang thù ghét Miranda, hay là thù ghét các cao tầng đã bỏ chạy trước đó hơn? Điều duy nhất chắc chắn là cảm xúc của ông ta đang rất phức tạp.
Miranda thở nhẹ.
(Mình sẽ phải khéo léo hướng họ đến việc thù ghét các thương nhân và cao tầng của Guild. Nhưng mà, bên kia liên tục đưa thêm hàng hóa và binh lính tới như thế này… hiện tại khi mà kẻ địch không còn tiến công mãnh liệt nữa, có lẽ chúng ta nên tạm rút lui để tái tổ chức lại)
-
-
-
Ở khu cắm trại cho Zayin chuẩn bị, chúng tôi đang để binh lính nghỉ mệt.
Từ đây sẽ là một chuyến hành quân nữa đến bến cảng của Galleria, từ đó sẽ có một con thuyền đưa chúng tôi đến Beim.
Trong lúc kế hoạch đang từ từ tiến hành, Clara đang nằm trong lều của tôi, kiệt sức vì phải điều khiển Porter. Monica đang chuẩn bị một ít trà và thức ăn nhẹ cho khách của chúng tôi.
Trong căn lều cực kì căng thẳng. Nhưng bên ngoài thì đã đến hoàng hôn, có lẽ các binh lính cũng đang uống rượu giải sầu, nên tôi cũng nghe không ít âm thanh cười đùa vui vẻ.
Những giọng đầy cao hứng bên ngoài, tiếng Monica đang pha trà ở trong, tôi nghe rõ toàn bộ không sót chút nào. Trong căn lều yên tĩnh đến mức tôi nghe được tiếng thở của Clara đang ngủ… Eva thì đã nhanh chân bỏ trốn căn lều, trốn khỏi bầu không khí nguy hiểm hiện tại từ sớm. Đệ Tam trong viên Đá Quý đang hăng hái muốn nhảy cẫng lên.
.
『 Hoan hô! Đúng là càng ngày càng thú vị hơn. Một bữa tiệc trà với những thành viên này, nếu mà là ta thì ta đã từ chối bằng mọi giá. Làm tốt lắm, Lyle 』
.
Nói thế không làm tôi vui vẻ. Nói thế không làm tôi vui vẻ chút nào cả.
.
“…Ưm, Lyle-dono? Cậu trong thời gian gần đây đã rất bận rộn như thế, có chăm sóc sức khỏe bản thân không?”
.
Thelma-san đến đây chào hỏi chúng tôi. Dĩ nhiên, bà ấy mang theo binh lính từ Zayin, lí do đến là để khích lệ sĩ khí của chúng tôi. Có lẽ Aura đang quá bận rộn nên không đi được, khiến cựu Thánh Nữ là Thelma-san phải đến.
Nhưng ở Zayin, những bài hát về tôi và bà ấy đang thịnh hành, lan truyền rất rộng, và có vẻ như Thelma-san cũng đang rất để ý chuyện đó.
Nhiều lúc khuôn mặt bà ấy bất giác đỏ rực lên. Hai người đang ở đây quan sát bà ấy là Gracia và Elza. Các ca sĩ chu du tộc Elf của Zayin đang ở bên ngoài biểu diễn những bài hát của mình cho các binh lính, nên khi họ nghe bài ca đó, họ vội vã lao vào trong lều.
Hơn nữa, ngay đúng lúc Thelma-san đang ở đây.
.
“Lyle, chuyện này là sao? Em nghe rằng anh lẽ ra không có ai đặc biệt ở Zayin cả…”
.
Gracia nhìn tôi với một vẻ mặt căng cứng. Elza thì với ánh mắt lạnh lẽo, vô tình… không, thực ra cô ấy đang hơi mắt ngấn nước. Như thế lại khiến tôi đau lòng thêm.
.
“Không không, đó chỉ là bài hát mà thôi. Tôi đang nói sự thật. Lúc tôi cứu Zayin, còn có không ít tin đồn kì lạ với Aura-san nữa, nhưng dường như đến giờ chúng vẫn chưa lắng xuống, ngược lại…”
.
Chợt, Elza đứng bật dậy,
.
“V-vậy ra còn người khác nữa!? Anh rốt cuộc động tay đến bao nhiêu cô gái vậy!? E-em đã biết rằng có rất nhiều, nhưng đến mức này thì…”
.
Trong viên Đá Quý, tôi nghe giọng trầm trọng của Đệ Thất.
.
『 Sao nào Lyle, con định làm sao vượt qua nguy cơ này? Ta không thể nghĩ ra kế hoạch thích hợp nào cho lúc này cả. Con phải làm sao vượt qua bất lợi tuyệt đối này đây! Hãy chứng minh bản thân đi, con trai Gia tộc Walt! 』
.
Ông ấy rõ ràng đang rất tận hưởng tình huống này. Đệ Tam nghiêm túc lên tiếng
.
『 Tại sao con không đè họ xuống cho rồi đi? Ta chắc chắn như thế sẽ rất phiền phức, và gây cho con không biết bao nhiêu rắc rối nhiều năm về sau trong tương lai… nhưng mà đó chính là cái ta muốn thấy. Không đúng! Ngay lúc này quay qua tìm Clara-chan giúp đỡ cũng là một lựa chọn tốt, con không nghĩ thế sao!? 』
.
Hai người họ đúng là xấu tính không thể tả. Trong cơn căng thẳng khác hẳn với ở chiến trường đó, tôi cố gắng suy nghĩ ra cái cớ gì đó để giải thích… nhưng chợt cơ thể tôi vô lực sụp xuống.
.
“H-hở?”
.
Thấy thế, Thelma-san vội vã đến đỡ tôi dậy.
.
“Cậu có ổn không, Lyle-dono!?”
.
Elza cũng hối hả.
.
“H-hãy tránh xa anh ấy ra! Xin hãy cân nhắc chênh lệch tuổi tác hai người, cựu Thánh Nữ. Và Lyle không ngờ lại chọn cách rõ rệt như thế để đánh trống lảng chủ đề này… khoan đã, Lyle?”
.
Elza nhìn kĩ mặt tôi. Rồi Gracia cũng nhìn tôi và rồi…
.
“Đây là… không thể nào, ngay thời điểm này sao? Tại sao? Không đúng, thực sự vào tình huống này có bị cũng không phải là chuyện gì lạ gì”
.
Nghe thế, Monica ở một bên vằ nhìn tôi vừa run rẩy.
.
“…Giờ Say. Đến Giờ Say rồi! Cuối cùng, cũng đến lúc Dâm Gà thực sự của tôi xuất hiện rồi!”
.
Gracia nhìn Monica, hơi nghiêng đầu.
.
“Giờ Say? À không, tôi cũng hiểu cô đang muốn nói gì. Nhưng mà đưa anh ấy ra đối mặt kẻ địch ngay lúc Hậu Tăng Trưởng là quá nguy hiểm”
.
Elza có vẻ như hiểu chuyện, rồi gật gù.
.
“Đ-đúng vậy. Chúng ta cần phải cách ly Lyle. Vậy hãy sử dụng Rusworth–“
.
Gracia túm lấy cố áo Elza mà nhấc cô ấy lên.
.
“Con đĩ cái! Cô vừa định nói gì với những lời đó hả!? Nói ngay cho tôi! Nhìn thẳng vào mắt tôi mà nói đi!”
.
Elza né tránh ánh mắt cô ấy đi. Thelma-san đặt đầu của tôi đang ngã xuống đất lên đùi mình cho tôi nghỉ ngơi. Không ổn rồi. Cảm giác tràn đầy mẫu tính này, quá thoải mái đi.
Trong căn lều đầy náo nhiệt đó, Monica lên tiếng nói với Gracia và Elza
.
“Im lặng đi! Không cần thiết phải ầm ĩ như thế làm gì cả. Dâm Gà của tôi, chưa từng bao giờ thất bại gì trong lúc Hậu Tăng Trưởng cả. Thậm chí, có thể nói đây mới đúng là lúc chúng ta trở nên nghiêm túc đây!”
.
Cơ thể tôi ngày càng nặng nề hơn. Và trong lúc đang cảm giác mệt mỏi kinh khủng như thế, tôi cố sửa lời Monica lại.
.
“Khoan. Chờ đã. Đừng có nói như thể tôi lúc đang Hậu Tăng Trưởng mới là tôi thực sự! Sửa lại ngay”
.
Trong viên Đá Quý, Đệ Tam nói với một giọng run rẩy
.
『 Thật là quá đúng lúc. Đúng là Lyle có khác 』
.
Có vẻ Đệ Thất đồng tình với ông ấy.
.
『 Tuyệt vời. Tính cả chuyến đi tàu của chúng ta từ Galleria đến Beim, theo thời gian, có lẽ… thực sự đây chính là cái gọi là ‘đúng lúc’ 』
.
Sai. Chắc chắn không phải. Không thể nào thời gian Hậu Tăng Trưởng lại kéo dài đến tận lúc chúng tôi cập bến ở Beim… có lẽ vậy. Tôi muốn tin tưởng như vậy.