"Vẫn chưa thu thập được gì hôm nay sao..."
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi chúng tôi bắt đầu tìm kiếm bằng chứng không thể chối cãi về vụ ngoại tình.
Dù đã điều tra mọi khung giờ - từ tan học đến sáng sớm - vẫn chưa có kết quả. Tôi ngồi đối diện Rinka qua chiếc bàn trà trong nhà.
"Chắc anh đã nhìn nhầm rồi."
"Không phải đâu ạ! Em cũng tận mắt chứng kiến mà!"
"Nhưng suốt mấy ngày qua có thấy họ thân mật đâu? Sáng nay họ đi chung nhưng chỉ giữ khoảng cách bạn bè, còn có cả đám bạn khác đi cùng nữa."
"Dù sao mọi người cũng biết tiền bối và Tsukimiya-san đang hẹn hò. Họ đâu dám công khai thân mật giữa thanh thiên bạch nhật?"
"Nhưng tan học họ cũng chẳng tiếp xúc gì..."
"...Đúng vậy."
Ba ngày điều tra. Không tìm thấy bằng chứng rõ ràng. Ngược lại, tôi bắt đầu tin rằng cảnh tượng hôm đó chỉ là nhầm lẫn.
"Anh vẫn muốn tin họ. Airi sẽ không phản bội anh. Cả Shintaro nữa - thằng bạn từ cấp 2 luôn cuồng em gái, không thể làm chuyện đó."
"Tiền bối..."
Rinka nhìn tôi bằng ánh mắt buồn bã, giọng nói nhỏ dần như sắp tan biến.
"...Vậy tiền bối định tiếp tục yêu chị ấy? Vẫn giữ tình bạn với anh trai em?"
"...Đó là..."
"Em không chấp nhận được! Xin hãy kiên trì thêm vài ngày nữa. Mới có ba ngày thôi mà!"
Đôi mắt Rinka ngấn nước, nhưng em ấy vẫn nắm chặt tay tôi với vẻ kiên cường.
Mình đúng thằng thảm hại yếu đuối... Luôn tìm cách bỏ chạy. Nếu không có Rinka kéo đi, tôi sẽ chọn con đường dễ dàng: phủ nhận sự thật.
Viện cớ này nọ để tự lừa dối bản thân.
Dễ dàng đấy, nhưng không giải quyết được gì. Nỗi đau sẽ âm ỉ bóp nghẹt tim tôi.
"Dù tiền bối có bỏ cuộc, em vẫn sẽ điều tra đến cùng! Em thề sẽ tìm ra bằng chứng!"
Có ai khác sẵn sàng hành động vì tôi như thế này không?
Tôi khẽ nhếch mép, lẩm bẩm:
"...Giá như từ đầu anh yêu Rinka-chan thì tốt biết mấy..."
"Ơ, tiền bối?"
"À, k-không có gì!"
Lời nói trong vô thức tuột ra ngoài ý muốn.
Ngay lập tức, Rinka đỏ mặt. Tôi cũng nóng bừng tai theo.
Căn phòng nhỏ chìm trong im lặng nặng nề. Cả hai cúi gằm mặt, không dám ngẩng lên.
"...Tiền bối vẫn còn yêu Tsukimiya-san chứ?"
"Ừ."
Mối tình đơn phương kéo dài sáu năm.
Làm sao có thể dễ dàng nói dứt bỏ là bỏ được.
"Vậy em càng không thể dừng lại! Em muốn tiền bối dứt khoát với chị ấy trước khi chính thức trở thành bạn gái tiền bối! Nên xin anh hãy đối mặt sự thật!"
"Ừ... Xin lỗi em. Anh có thói quen bỏ chạy trước khó khăn, anh đúng là một thằng mob."
"Không sao ạ! Em sẽ là ánh sáng dẫn đường cho tiền bối!"
Rinka siết chặt tay tôi, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Vậy ngày mai chúng ta tiếp tục điều tra nhé, tiền bối!"
"À... khoan. Mai thì không được."
"G-gì cơ? Tiền bối từ chối em vào phút chót sao!?"
"Không phải! Mai anh có ca làm thêm. Như em biết đấy, điều kiện ở nhà một mình là mỗi tuần làm ít nhất hai ca."
Tôi làm Rinka thất vọng. Em ấy mếu máo bám vào tay tôi.
"À! Đúng rồi!"
"Hả?"
"Tsukimiya-san biết lịch làm của tiền bối chứ?"
"Biết chứ."
Airi thường hỏi lịch làm, thậm chí từng làm cùng tôi vài lần. Rinka mắt sáng rực, bắt đầu suy luận như thám tử:
"Chủ nhật tuần trước tiền bối về sớm đúng không ạ?"
"Ừ, có khách mua nhiều nên hết hàng sớm."
"Việc về sớm có hiếm không?"
"Rất hiếm. Thường sau giờ làm còn phải báo cáo tình hình nữa."
"Chuẩn rồi! Đó chính là thời điểm họ ngoại tình!"
Giả thuyết của Rinka khá hợp lý.
"Vậy ngày mai là cơ hội bắt quả tang phải không?"
"Chính xác! Em sẽ chụp bằng chứng!"
"Khoan. Anh cũng đi cùng."
"Nhưng ca làm của tiền bối..."
"Không sao. Mẹ anh chỉ muốn gặp mặt thôi, dời lịch được."
Và thế là ngày hôm sau... Tan học.
"Toshi-kun, hôm nay anh đi làm thêm nhỉ? Chúng ta về chung nhé!"
"Ừ, về thôi."
Tôi cùng Airi đi về. Hôm nay tôi đã xin nghỉ làm - nhưng giữ kín điều này.