Trans: Ngnballz
Edit: Bé Ana
==========
Tôi chạy về phía đoàn quân quái vật, Epona lặng lẽ theo sau. Cô ấy muốn chắc rằng tôi có thể giữ lời hứa.
Trong lúc chạy, tôi bắt đầu niệm chú.
Giao chiến trực diện chẳng khác nào tự sát. Vì vậy tôi sẽ dùng ma pháp có sức công phá mạnh nhất có thể.
Những ngọn giáo của thần—Thần thương [Gungnir]
Điểm yếu lớn nhất của [Gungnir] là việc nó tốn đến mười phút vì phải rơi tự do từ độ cao khoảng một ngàn cây số. Với khoảng trễ đó thì chẳng thể nào ngắm bắn chính xác được. Nhưng trừ khi mục tiêu là một kẻ mạnh ngang Anh hùng, nếu không thì không cần thiết phải trúng trực diện.
Tôi giải phóng một ngọn giáo làm từ wolfram lên trời để chuẩn bị.
Với lượng ma lực vô hạn của tôi thì có thể phòng nhiều ngọn giáo cũng lúc. Tôi liên tục phóng các cây thần thương lên không trung trong lúc chạy về phía quân địch.
Tôi dừng lại khi còn cách chúng khoảng nửa cây số. Nếu gần chút nữa thì có nguy cơ bị phát hiện.
Lũ Orc và Goblin tiếp tục hành quân hướng về Học viện mà không hay biết về kế hoạch của tôi.
Dù có vẻ nhiều rủi ro nhưng tôi phải thu hút sự chú ý của chúng về phía mình. Nếu lũ quái vật tiến gần Học viện hơn nữa, đòn công kích của tôi có thể sẽ hại cả phe phòng thủ.
Đây là sức mạnh tối đa để không làm hại đến đồng minh rồi.
“Ta sẽ không nương tay đâu!”
Tôi rút ra một viên Ma thạch Fahr rồi nạp nó đến cực hạn. Rồi tạo một cây cung cùng vài mũi tên bằng ma thuật, gắn một viên Fahr vào thân mũi tên, rồi bắn tên.
“Ăn đi này!”
Tôi kéo mạnh dây cung đặc chế để sử dụng trong trạng thái cường hóa và phóng viên Ma thạch xa hơn 450m. Nó hạ cánh ngay trước bước hành quân của lũ quái vật và phát nổ.
Viên Ma thạch được nhồi 7 phần ma lực hệ Hỏa, 2 phần Phong và 1 phần Thổ. Khi phát nổ, ngọn lửa phát ra được thổi bùng lên nhờ gió, còn những mảnh sắt sẽ bắn ra mọi phía.
Hàng tá Orc và Goblin bị tiêu diệt. Một vụ nổ có sức mạnh tương đương 300 pháp sư bình thường công lại sẽ gây ra thiệt hại đáng kể.
Tôi giữ vị trí và bắn Ma thạch Fahr hết viên này tới viên khác. Tất cả chúng đều nhắm vào phía trước quân địch như viên đầu tiên.
Nếu bắn vào trung tâm quân địch thì sẽ giết được nhiều hơn, nhưng mục tiêu của tôi là làm chậm bước tiến của chúng chứ không phải gây số lượng. Những tiếng nổ lớn cũng là để cảnh báo người ở Học viện không lại gần. Nếu ai tới gần hơn, họ có thể sẽ phải mất mạng vì đòn [Gungnir].
Đúng như dự tính của tôi, cả phe quái vật và lực lượng của Học viện đều chững lại. Vừa hú hét bằng những âm thanh quái đản, lũ Orc và Goblin vừa quay về nguồn gốc của mọi sự hủy diệt đó—cũng chính là tôi.
Tôi đã dùng hết Ma thạch Fahr trong túi. Sẽ cần phải bổ sung thêm từ [Túi da hạc]. Nhưng quan trọng hơn, thời khắc cho con át chủ bài của tôi đã tới.
“Thưởng thức món này đi! Thần thương… Gungnir!”
Một thần thương hạ thế từ thiên đường. Khi cây giáo chạm đất, mặt đất bị xé toạc, tạo thành hố sâu nhìn không thấy đáy. Một cơn sóng đất đá tràn ra từ điểm va chạm.
Nếu một vật với khối lượng 100kg rơi từ độ cao 1000km, nó sẽ đạt vận tốc va chạm 4000km/s trở thành viên đạn tối thượng.
Hoa Kỳ đã từng cố gắng phát triển loại vũ khí như vậy để kế thừa bom hạt nhân. Tôi đã hiện thực hóa thành công giả thuyết đó. Đây chính là sát chiêu có uy lực khủng khiếp nhất.
Bất cứ con quái nào nằm trong bán kính 100m quanh vụ nổ đều chẳng còn một mảnh xác. Cả Orc và Goblin ở xa hơn cũng bị thổi bay bởi xung lực và chìm trong đất đá.
Và đó mới chỉ là phát đầu tiên. Lần lượt rơi xuống tiếp là cây giáo thứ hai, ba, bốn, năm rồi tiếp đến khi hết chín ngọn thần thương tôi đã phóng lên. Điểm va chạm được tính toán để không con quái vật nào có thể chạy thoát.
“Vậy ra đây là sức mạnh thực sự của Lugh. Ngay cả mình cũng không thể làm được những thứ như vậy đâu,” Epona nói từ phía sau tôi. Tôi còn cảm thấy giọng cô ấy có chút sợ sệt.
Giờ thì đây là một thứ đáng để huênh hoang rồi đấy. Không phải ai cũng có thể khiến Anh hùng phải thốt lên như vậy.
Không may, tôi đã phải để lộ đòn công kích mạnh nhất của mình để làm được như vậy. Mọi thứ tôi để lộ sẽ làm việc ám sát Epona sau này trở nên khó khăn hơn.
Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Tôi phải bảo vệ nhưng người yêu quý, và tôi vẫn hi vọng vào một cách để cứu lấy thế giới mà không cần ra tay với Epona.
Tôi có thể tự xử lý đám tôm tép. Nhưng tên Quỷ lại là một chuyện khác. Nếu Epona không vực dậy được, thế giới sẽ diệt vong. Tôi muốn bảo vệ Dia, Tarte và cả Học viện này.
“Thế quái nào đám quái vật kia sóng sót được sau đòn đó chứ…?”
Sau khi khói từ đòn [Gungnir] tan hết, tôi thấy tám bóng hình chậm chạp bò ra khỏi đống đất đá. Chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ thấy chúng vượt trội hơn lũ Orc bình thường.
Có lẽ đây là Quái cao cấp trong lời đồn. Xét việc chúng vẫn chưa xuất hiện đến tận lúc này, có vẻ Tướng Orc đã giữ chúng như át chủ bài. Phải cần một cú trực diện từ [Gungnir] mới hạ được chúng.
Nhưng tôi cũng đã đoán trước được việc đó.
Tôi lôi [Túi da hạc] ra.
“[Sắp xếp]!”
Từ đáy túi, tôi triệu hồi ra nhiều khẩu đại pháo.
So với mấy khẩu pháo này thì mấy khẩu súng tôi dùng lúc cứu con tin trông chẳng khác nào đồ chơi trẻ con. Cỡ nòng 120mm của chúng bằng với pháo chính của xe tăng. Thay vì Ma thạch Fahr dạng bột để kiểm soát sức nổ, những khẩu đại pháo này dùng đá Fahr nguyên dạng, mỗi viên chứa lượng ma lực bằng ba trăm pháp sư cộng lại.
Với độ dày của mình, khẩu pháo nguyên mẫu của tôi cũng không chịu nổi vụ nổ của nguyên một viên đá Fahr. Nhưng mẫu mới này là chuyện khác. Tôi đã tăng độ dày thành pháo, cải tiến hợp kim, và dùng một số phép cường hóa vào chúng. Đây là thứ vũ khí cứng cáp có khả năng chịu được ngòi nổ đá Fahr.
Dàn pháo này tốn thời gian để chế tạo, nhưng với [Túi da hạc] tôi có thể chuẩn bị chúng trước và mang chúng theo mình để dùng trong thực chiến.
“[Ngắm]!”
Theo lệnh qua ma pháp của tôi, cụm pháo chĩa nòng về phía những tám con Thương Quái còn sống sót.
Đám Orc ngu ngục chọn đối đầu tôi. Như thể tự tin vào sự trơ lỳ của mình nên chúng còn chẳng buồn né.
…Cũng có lý khi chúng tự tin đến vậy về năng lực phòng thủ. Chúng đã chịu được [Gungnir], nhưng cũng chỉ vì chúng không trúng đòn trực diện thôi. Chúng đang quá tự cao rồi.
"[Pháo Vực]”
Dàn pháo đồng loạt khai hỏa với nguyên một viên đá Fahr dùng làm thuốc súng. Nói cách khác, ma lực của ba trăm pháp sư vừa được chuyển thành sức công phá. Thay vì một quả bom, toàn bộ năng lượng đó đều dồn vào động năng của một viên đạn pháo. Tầm sát thương nhỏ hơn [Gungnir], nhưng pháo sẽ phù hợp hơn cho các mục tiêu đơn lẻ.
Trong những ma thuật dễ dùng của tôi, đây là chiêu với sức công phá cao nhất. Bằng chứng thì đang ở ngay trước mắt đây.
Từng con Quái cao cấp bị bắn thủng bụng, và xung lực của viên đạn xé tan xác chúng.
Chỉ trong khoảnh khắc, chúng đã chết. Một mình tôi đã hủy diệt đội quân mà Học viện đã phải chịu bao tổn thương để chống chọi.
Tôi quay lại và mỉm cười với Epona.
“Vì một vài hoàn cảnh mà gần đây mình buộc phải che giấu thực lực, nhưng đây mới chính là mình. Cho phép mình lặp lại lời hứa hôm ấy một lần nữa. Cậu sẽ không giết được mình. Nếu cậu bắt đầu phát cuồng, mình sẽ dùng toàn lực để ngăn cậu. Cậu có tin mình không?”
Epona mở miệng định trả lời.
Và…tôi dùng hết sức nhảy lùi lại.
Một cây chùy thép vung xuống chỗ tôi vừa đứng. Tướng Orc là kẻ đang cầm nó trên tay.
Dù cho có kích cỡ và sức mạnh đáng sợ, nhưng hắn đã có thể ém khí, lặn vào trong đống đất đá, và trườn dưới đất để phục kích tôi. Hắn có thể trông giống một Orc, nhưng thực sự đây là một kẻ địch nham hiểm.
“Aww, ta tưởng đã giết ngươi ngay tại đó rồi. Mi có bao giờ hạ cảnh giác không đấy, thằng ranh?”
“Về việc đó thì mày có thể học hỏi một số thứ từ tao đấy.”
Sát thủ không bao giờ hạ thấp cảnh giác. Tướng Orc thích ẩn nấp bao nhiêu cũng được, nhưng mắt tôi thấy được ma lực. Tôi đã phát hiện hắn lẩn lút trong đống đất đá. Tôi thậm chí còn đủ thời gian để sẵn sàng phản công.
Trong lúc né cây chùy sắt của hắn, tôi quăng một viên Ma thạch tới hạn vào trong cái miệng ngờ ngệch ngoác rộng của hắn, ngay sau đó thì nó phát nổ.
Bất kể con Quỷ này có cứng cáp đến mức nào, hắn cũng không thể nào chịu được sức nổ của một viên Fahr trong miệng mà không hề hấn gì được.
Đầu của Tương Quỷ bị thổi bay khỏi vai hắn.
Nhưng…
“Ngươi suýt thì xử được ta rồi đấy. Nếu ngươi là Anh hùng thay vì đứa con gái thảm hại kia, chắc ta đã chết rồi. Mà đen đủi thay, ngươi chỉ là một tên thường dân hạ đẳng thôi.
Đầu hắn ngay lập tức tái tạo sau khi vừa bị thổi bay.
Đây không phải trò hồi phục rẻ tiền; có gì đó rất bất thường. Bất kể là gì, có vẻ chỉ Anh hùng mới có thể hạ sát một con Quỷ.
Quỷ có cơ thể, nhưng đó là do được duy trì bởi bản thể của chúng. Hình dạng vật lý của chúng có thể tái tạo vô hạn trừ khi nguồn sinh lực đó bị dập tắt. Chỉ Epona là có khả năng thực hiện điều đó.
“Epona, cậu cần phải chiến đấu! Cậu vẫn chưa tin mình sau tất cả mọi thứ vừa rồi sao?” Tôi hỏi
“Nhưng mình…”
“Ngươi đang quá bình tĩnh khi ở giữa một trận chiến đấy. Rồi đây ngươi sẽ phải hối hận.”
Với sức mạnh đặc trưng của một Orc, Tướng Orc bắt đầu múa chùy.
Tốc độ các đòn tấn công của hắn vượt qua lẽ thường và dù có nhìn ra thì cũng chỉ có thể suýt soát né được.
Nhìn những đòn tấn công của Tướng quân Orc có vẻ thô thiển nhưng sự thật lại khác xa. Bất chấp lực mạnh lố bịch của những cú bổ chùy từ tên Quỷ, hắn vẫn có thể đột ngột dừng chiêu giữa không trung và thay đổi hướng tấn công. Nhờ đó mà chiêu thức của hắn ta cực kì khó đoán và thật kinh khủng khi phải đối phó với nó.
Lẽ ra tôi đã bị đánh trúng từ lâu nếu chỉ dựa vào năng lực đơn thuần. Lý dó duy nhất mà tôi có thể né đòn lâu như vậy là vì tôi đã dùng một loại thuốc để gạt bỏ giới hạn trí lực. Thể lực của tôi đã được cường hóa bằng sự phối hợp giữa hóa chất và lượng ma lực gấp cả ngàn lần người thường.
Loại thuốc đó cũng lại là một bí mật tôi đã định để dành cho Anh hùng.
Mình không thể ép bản thân lâu hơn được nữa rồi.
Cây chùy của Tướng Orc hạ xuống ngay trước mũi giày tôi. Tôi thoát chết, nhưng luồng khí xung kích đẩy tôi lùi lại. Để đáp lại thì tôi phi một con dao titanium găm thẳng vào đùi con quỷ.
“Ồ, ta còn không nghĩ là có loại độc khiến ta bất động được đấy. Nhưng ta chỉ cần bỏ phần thịt dính độc đi là xong nhỉ. Như này này.”
Tướng Orc tự giựt đứt chân. Một cái mới ngay lập mới ngay lập lức mọc lại thế chố, và tên Quỷ lao vào tôi.
Bắt đầu tệ rồi. [Hồi phục siêu tốc] giúp tôi không thể bị kiệt sức, nhưng tôi không biết mình còn giữ tập trung được bao lâu nữa.
Tôi không chiến đấu để hạ Tướng Orc. Tôi đang chiến đấu để nhận được sự tin tưởng của Epona.
Trước khi bị đập nát bét, tôi phải cho Anh hùng thấy sức mạnh đủ để cô ấy có thể tham chiến.
Chuyện này chẳng dễ dàng chút nào cả.