Góc dịch giả: Có 2 tin. Một tin xấu và một tin tốt.
Tin xấu là tháng này bọn mình thi hơi nhiều nên sẽ không có bom mà bọn mình cũng bom khá nhiều rồi nên chắc không sao đâu nhỉ ^_^
Tin tốt là các chương theo lịch bọn mình vẫn sẽ đăng đều đều vì nhóm vẫn còn bác Noririn đã thi xong, mọi người cùng cổ vũ Noririn nào.
Ps: Đây là điều đáng nhẽ mình phải nói từ trước nhưng hơi lười. Từ h tất cả những comment chỉ độc một câu chê chương ngắn quá sẽ bị hạn chế. Mình không thích mấy comment như vậy chút nào nó khiến bọn mình cảm thấy như bị coi thường công sức bỏ ra trong từng chương truyện vậy. Mỗi comment như vậy bọn mình sẽ giảm số chương bom dự tính trong tương lai xuống. Nếu muốn chê chương ngắn hãy sáng tạo vào, như bạn Trường Nguyễn trong chương 17 ý. Đây sẽ là lần cảnh báo đầu tiên và cuối cùng. (Những comment mang tính gạch đá chất lượng dịch vẫn được mình nhiệt liệt hoan nghênh ^_^)
'Pss: Hà Nội mấy hôm nay như địa ngục của quỷ vậy, nóng kinh người TTvTT mình bốc hơi rồi
DeadSoul xin hân hạnh được tài trợ Góc dịch giả
Mọi ý kiến đóng góp của các bạn về bản dịch đều được chào đón dù gạch đá hay ko và những lời comment của các bạn là động lực mình dịch truyện
H xin mời bạn đọc truyện
Trans: Noririn
Edit : Katsuki
----------------------------------------------------------------------------------------------
Tôi nghi ngờ là tai mình có vấn đề khi nghe thấy cô gái trẻ yêu cầu hãy giết cô ấy.
Tuy nhiên, dù tôi đã cố gắng để có thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của em ấy, thì nó vẫn là một yêu cầu về một hợp đồng sát nhân.
“Chủ nhân, có thể cô bé này là một nô lệ cho thuê. Giết một nô lệ cho thuê mà không có lí do chính đáng nào sẽ nhận sự phán xét từ thiên đường, khiến anh trở thành một tên Cướp.”
“Anh hiểu rồi. Dù sao thì ngay từ đầu thì anh cũng chẳng có ý định giết em ấy.”
Vậy là một người có trở thành Cướp hay không hoàn toàn dựa vào phán xét của thiên đàng huh. Thật quá mơ hồ.
Dĩ nhiên rồi, nhìn vào cái vòng nô lệ của Carol, vẫn còn 7 đốm sáng nữa.
Điều đó có nghĩa là thời gian thuê vẫn còn 7 tiếng nữa.
“Tuy nhiên, nếu em ấy là nô lệ cho thuê thì tại sao lại bị chôn dưới đất? Họ phải mang em ấy về cho người buôn nô lệ chứ.”
Tôi kéo Carol ra khỏi thùng rượu và đặt em ấy đứng đối diện tôi.
Mái tóc dài màu tím và cao khoảng 120 cm.
Em ấy nhìn chỉ là một cô gái dễ thương bình thường nhưng tại sao lại muốn chết đến thế?
Có phải em ấy ghét việc mình là nô lệ ?
Và tại sao em ấy lại bị chôn dưới đất ?
“... Cũng ổn thôi nếu em không muốn nói ra. Haru, hãy phân giải lũ quái nào. Sẽ rất phiền phức nếu chỉ làm một mình nên anh cũng sẽ giúp em.”
Tôi nói thế và đi đến bên Haru, thì thầm bên cái tai sói trên đầu em ấy (Anh sẽ đổi sang nghề Thợ săn).
Phân giải quái vật bằng kỹ năng「Phân giải」 để kiếm điểm kinh nghiệm cho Thợ săn.
Ngoài ra, chúng ta nên xử lí những cái xác của những mạo hiểm giả này ra sao đây?
“Trong trường hợp các mạo hiểm giả chết đi, tất cả tài sản của họ thuộc về người tìm ra chúng. Chúng ta có nên thu thập trang bị của họ?”
“Không, không ... chúng ta vẫn còn một lượng vàng kha khá và cũng sẽ rất rắc rối nếu chúng mang đến phiền phức.”
Tôi tách lông của con gấu ra bằng con dao lấy được từ những tên cướp.
Trang bị tôi lấy từ bọn chúng khá là hữu dụng.
Tuy nhiên chất lượng thì không tốt lắm.
Sau khi phân giải được một nửa, tôi được báo rằng lũ quái lại tiến đến nơi này nên tôi cất con quái mới chỉ phân giải một nửa vào trong túi vật phẩm và bỏ đi. Tôi đoán rằng bọn chúng bị thu hút bởi mùi máu.
Tôi không nghĩ rằng xác của những mạo hiểm giả có thể nhét vừa vào túi vật phẩm.
Không phải bởi vì tôi không thể coi xác người như vật phẩm, mà bởi vì tôi không thể chịu nổi việc phải đi chung với xác chết.
Trước tiên, tôi cứ đem xác họ về cho gia đình đã.
“Carol, hãy chỉ cho chúng tôi đường đến thị trấn.”
“......”
Carol im lặng gật đầu.
Chúng tôi ra khỏi khu rừng sau 1 tiếng.
Tôi có thể nhận ra thị trấn ở đằng xa kia. Vậy đó chính là thị trấn Belasra à.
Trông nó to hơn thị trấn Florence.
Hình như cái mê cung được Torerul quản lí nằm ở đây. Tạm thời thì mục tiêu sẽ là quét sạch cái mê cung ở thị trấn này cái đã. Trước tiên hãy trả Carol lại cho tên buôn nô lệ nào.
Ánh sáng trên vòng cổ nô lẹ đã biến mất 1, còn lại 6.
“Tiện thể, nô lệ được thuê thì sẽ không còn nhận lệnh từ người thuê sau khi hết thời gian vậy thì sao lúc đó họ không trốn đi chứ?”
“Họ được lệnh rằng không được phép trốn và cấm tự sát. Dù vậy họ không bị cấm nhờ người khác giết mình. Tuy nhiên chưa từng có trường hợp nào mà có người giết nô lệ cho thuê bởi vì họ nhận được yêu cầu như thế cả.”
Vì sau đó họ sẽ trở thành Cướp. Và có thể còn phải nhận một hình phạt.
Trong trường hợp của tôi, mọi thứ sẽ trở nên phiền phức nếu tôi trở thành Cướp và thay thế vị trí của nghề Thất nghiệp.
Nếu chuyện đó xảy ra, Thất nghiệp sẽ biến mất và sau này tôi sẽ không còn nhận được kỹ năng từ Thất nghiệp nữa. Tôi chắc chắn phải tránh việc như thế.
Chúng tôi đi thêm khoảng 30 phút. Người gác cổng là một ông già thô kệch.
Tôi đổi nghề thứ 2 thành Thường dân. Thuế nhập cảnh sẽ rẻ hơn nếu tôi là Người bán rong nhưng không biết liệu quả cầu pha lê có đổi màu không nếu tôi cài đặt nghề thứ 3 và quan trọng hơn thì tôi muốn được đóng thuế.
Có 2 nhóm phía trước đang đóng tiền thuế nhập cảnh nhưng rất nhanh cũng đã đến lượt của tôi.
Rồi, ông già gác cổng chỉ liếc nhìn qua Carol.
“... Chết rồi à?”
Và nói một câu duy nhất
“Vâng.”
“Ta hiểu rồi.”
Carol gật đầu và ông ta cũng không nói gì thêm nữa.
“Cậu đã cứu con bé phải không? Cảm ơn cậu.”
Ông ta cúi đầu và quay trở lại với công việc.
Tôi đặt tay lên quả cầu pha lê và ông ta xác nhận tôi không phải là một tên Cướp.
Thuế nhập cảnh của tôi là 50 xu, của Haru là 60 xu. Vậy là thuế cho nô lệ sẽ cao hơn à ?
Carol được xác nhận đã rời thị trấn vào lúc bình minh nên cô bé không cần phải đóng thuế.
【Ichinojo Level up】
Thường dân đã lên Lv36.
Nó sẽ ổn thôi mặc dù tiền thuế sẽ cao hơn một chút.
“Cửa hàng buôn nô lệ có thể được nhìn thấy từ đây, đó là tòa nhà bằng gạch màu nâu.”
“Tòa nhà nhìn như cái nhà kho màu đỏ phải không ?”
Yokohama hay là Hokodate hay là Tsuruga ? (Trans Eng: Những bãi biển ở Nhật)
Nó sẽ là thứ mang hơi hướng của lịch sử nếu như tôi nhìn thấy nó ở Nhật Bản nhưng ở đây, tôi có thể tưởng tượng là nó mới được xây cách đây không lâu.
Một tòa nhà cực lớn.
“Việc buôn bán nô lệ có lời không?”
“Có một sòng bạc ở thị trấn này nên có rất nhiều nô lệ bị gán nợ.”
Carol giải thích. Nợ nần từ việc đánh bạc và phải bán thân à? Tôi chẳng thể thấy tội nghiệp họ. Xa đọa vào mấy trò đỏ đen và hủy hoại bản thân, điều này có vẻ chẳng hề thay đổi dù là ở Nhật Bản hay ở thế giới khác.
Dần dần chúng tôi đến được quảng trường và gặp một cô gái trẻ mà tôi đã từng thấy trước đây ... bức tượng của Torerul đặt ở giữa quảng trường.
Có rất nhiều người đang gửi những lời cầu nguyện của mình đến bức tượng.
Bức tượng của Torerul dường như là một địa điểm thu hút khách của thị trấn này.
“Em cũng đã từng đề cập về Torerul hay còn được biết đến là Nữ thần Cờ bạc. Bởi vì đây thị trấn và mê cung ở đây được Torerul cai quản nên rất nhiều người đến đây cá cược với nhau để có thể nhận phước lành từ cô ấy.”
Tuy vậy, nếu thật sự có phước lành từ Torerul, thì những người có thể nhận không giới hạn chỉ ở khách hàng phải không? Liệu có phải họ không biết rằng những kẻ đánh bạc chuyên nghiệp đang sống và mở các sòng bạc ở thị trấn này có thể đã nhận được phước lành?
Chà, tôi không thể tưởng tượng nổi việc Nữ thần-sama lười biếng đó chúc phúc cho con người.
Có hàng loạt hộp quyên tiền ở trước tượng đá và rất nhiều người tung tiền đồng vào bên trong.
Trong một thế giới không có đồng 1 yên hay đồng 5 yên, với đơn vị tiền tệ thấp nhất là 1 sense, nói cách khác là 1 tiền đồng, thì lượng tiền bên trong cái hộp quên tiền phải khá là lớn. Các hộp quyên góp ở Nhật Bản có cơ chế chống trộm, nhưng ở đây chỉ được giữ bằng dây xích, tôi lo lắng về việc toàn bộ hộp sẽ bị đánh cắp nhưng lấy cắp tiền từ bức tượng Nữ thần chắc chắn sẽ biến bạn thành Cướp.
Tôi đoán là không có nhiều người dám làm những hành động phỉ báng thần linh đâu.
“Những hộp quyên góp này được đề xuất bởi những người Nhật Bản dịch chuyển đến đây hàng trăm năm trước. Nó cho phép quyên góp mà không cần bất kì thủ tục nào và còn mở rộng đức tin nên các thành viên của nhà thờ Nữ thần ngay lập tức chấp nhận nó. Ngay cả ở Florence, có một bức tượng về Nữ thần của Chiến tranh và Thắng lợi, Setolans-sama và cũng có một cái hộp quyên tiền ở trước nó.”
“Ooo, Anh không biết chuyện đó ... Haru có hiểu biết rất rộng đấy.”
“Khi còn trẻ, em rất thích đọc sách lưu trữ ở cung điện hoàng gia, nơi cha mẹ em đã phục vụ và em được trang bị bản thân bằng những kiến thức ở đó.”
Ồ, vậy ra khi còn nhỏ Haru đã sống cùng gia đình ở cung điện hoàng gia à?
Nghĩ lại thì tôi cũng chưa bao giờ hỏi nguyên nhân vì sao mà Haru trở thành nô lệ và nghĩ thêm, tôi nhận ra mình vẫn chẳng biết gì về Haru cả.
Và cũng phải nói với Haru về nghề Thất nghiệp nên tôi sẽ sắp xếp thời gian để cả hai có thể nói chuyện thẳng thắng với nhau trong một ngày không xa.
“Vậy chúng ta cũng nên quyên góp nhỉ ?”
Tôi lấy ra 3 xu đồng từ túi vật phẩm và đưa 1 xu cho Haru, 1 cho Carol.
“Có được không ạ?”
“Trẻ con thì không nên lo lắng về việc này.”
“Nhưng Carol đã 16 tuổi rồi.”
Nghiêm túc đó hả! Eh, bằng tuổi với một nữ sinh trung học ư ?
Nhìn kiểu gì thì em ấy cũng chỉ giống học sinh tiểu học thôi.
“Bởi vì em ấy có một nửa dòng máu là người tí hon.” (Trans Eng: chính xác là mini-human)
Một lần nữa Haru lại phải giải thích cho kẻ thiếu hiểu biết như tôi.
Có vẻ như người tí hon là một chủng tộc có chiều cao chỉ bằng một nửa của loài người.
Bán nhân tí hon có một nửa dòng máu của loài người và một nửa của người tí hon. Chiều cao của họ ở khoảng 120 cm và trông trẻ hơn con người.
“Uhm, với anh thì 16-tuổi-đầu vẫn là con nít thôi.”
“Erm ... có ổn không nếu em cũng nhận nó ? Bởi vì em đã 18-tuổi-đầu rồi.”
Haru nói một cách dè dặt.
“...Eh? Haru nhỏ tuổi hơn anh à!?”
“...Chủ nhân, anh không biết em bao nhiêu tuổi ư?”
“Yeah, anh tin là sẽ rất thô lỗ nếu hỏi tuổi của một cô gái.”
Em ấy thật đáng tin cậy nên tôi đã tưởng em lớn tuổi hơn tôi một tí.
Haru cụp đuôi xuống.
Ah, tôi đã làm gì đó thật tệ hại. Tôi sẽ mua cho em ấy một ít thịt bò khô vào lần tới. Đương nhiên là nó sẽ không được ngâm rượu.
“Oh, Carol, tuy Torerul-sama được biết đến như là một Nữ thần của Niềm vui và Cờ bạc nhưng bản chất của Nữ thần-sama là người nghĩ rằng sống đơn giản thì sẽ tốt hơn. Tôi không biết vì sao nhưng thay vì cầu xin để được chết, thì hãy cầu nguyện để có cuộc sống tốt hơn. Hãy trở thành một người cầu nguyện để được thanh thản tâm hồn thay vì là cầu xin để thắng những trò cá cược như đám người kia. Nó chắc chắn sẽ rất đặc biệt nên cô ấy có thể thực hiện điều ước của em.”
Tôi nói những lời đó nghe như đang cố lừa em ấy và khiến em ấy nhận 1 xu đồng đó.
Sau đó, tôi tung đồng xu của mình vào hộp quyên góp.
Đồng xu nảy lên 1 lần rồi 2 lần và rơi thẳng vào bên trong đáy hộp.
Ngó sang bên cạnh, tôi thấy Carol nắm chặt 2 tay lại với nhau và nghiêm túc cầu nguyện.
Phía bên kia thì đuôi của Haru đang ve vẩy trong khi cầu nguyện. Tôi tự hỏi điều mà em ấy ước là gì.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
(Trans: Thanh niên cuồng thuế quá mức :v / Katsu: chắc bác lead nhà mk cũng thuộc dạng này ^0^/ Sâu: nah ko phải đâu ) (Katsu: chú ngủ vs nó rồi đấy/Sâu: Công nhận) (Katsu: yup, like I said before) (Katsu: tiếp tục đêm trăng ko tròn chứ gì)