Góc dịch giả: Hôm nay bác lead vừa nát ass nên hôm nay mình đăng chương thay cho bác ấy. Bảng dịch này thì chưa được edit do các thành viên khác đều bận việc nên có sai sót gì các bác thông cảm cho thằng trans này :v. Giờ thì chúc các bạn đọc vui vẻ.
Trans: Norikarin
Edit: Katsuki (tới đây)
_________________________________________________________________________________
Tại thị trấn này, các sòng bài và cửa hiệu đặt ở khu vực trung tâm, khu dân cư thì nằm ở phía tây và xa hơn nhưng vẫn nằm trong phạm vi của thành phố là những cánh đồng và trang trại, phía động có các xưởng sản suất như xưởng rèn, Guild Mạo hiểm giả cũng đóng tại đây và ở xa thêm một tí nữa chính là mê cung.
Độ khó của mê cung trong thị trấn này thì dưới mức trung bình. Xét về sức mạnh hiện giờ thì chúng tôi có thể dễ dàng phá đảo chúng.
Hướng thẳng về phía đông, nghề nghiệp của những người lui tới nơi đây thuộc nhóm sử dụng sức mạnh cơ bắp như Kiếm sĩ tập sự hay Cung thủ còn lượng người có nghề như Thợ rèn và Giả kim thuật Tập sự cũng tăng lên.
「Giám định Nghề nghiệp」 thật là tiện lợi, nhất là lúc chúng tôi vừa đến một thị trấn mới bởi vì khi sử dụng nó, tôi có thể hiểu được một vài nét đặc biệt của từng khu vực.
“...Oh?”
Nhìn người gã ăn mặc sang trọng vừa mới đi ngang qua chúng tôi này.
Nghề nghiệp của hắn quả là không thể ngờ được.
“Có chuyện gì xảy ra ạ?”
“Không, người vừa rồi, nghề của anh ta là Trai bao ... Anh nghĩ rằng sau cùng cũng có những người trở thành Trai bao vì cái niềm vui nó mang lại.”
Mặc dù thật lạ khi một người vẫn còn là Thất nghiệp như tôi lại đi nói điều ấy.
Quan sát tên Trai bao có vẻ ngoài giàu có, tôi tự hỏi rằng liệu có phải Trai bao là một công việc lương cao hay không.
“Có lẽ anh ta đang đến sòng bạc.”
“Sòng bạc ?”
“Chỉ số may mắn của Trai bao cao hơn so với những nghề khác. Điển hình là việc anh cần tiền để đổi sang nghề khác ở các đền thờ nên những người hay đến các sòng bạc thường sẽ chẳng bao giờ đổi nghề của họ, nhưng những người giàu có như anh ta sẽ làm vậy để vào thách thức các sòng bạc. Ngay từ đầu thì chỉ người giàu mới có thể trở thành Trai bao mà thôi.”
Ah, nó là một nghề có được nhờ lên cấp Thường dân nhưng cần phải trả một số tiền thuế rất lớn khi vẫn còn là Thường dân.
Vậy đó là lí do vì sao chỉ những người giàu mới có thể chi trả cho những loại thuế cao ngất ngưỡng đó.
Thường dân thì không thích hợp để chiến đấu nên cần tiền thuê các mạo hiểm giả để lên cấp cho họ.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, có một truyền thuyết về những người có chỉ số may mắn cao sẽ dễ dàng kiếm lời hơn trong sòng bạc.”
“Anh cũng đoán vậy. Nó có thể hữu ích đấy nhưng mọi thứ đã được sắp đặt sao cho người thắng hầu hết sẽ là chủ sòng bạc.”
Ở Nhật, bạn có thể thắng một trò chơi do máy điều khiển như là Pachislot hay Pachinko nếu đủ may mắn nhưng một trò như roullete hay đánh bài mà sử dụng súc sắc, thì nó phụ thuộc hoàn toàn vào kĩ thuật của nhà cái.
Nếu rơi vào trường hợp đó, bạn không còn có thể thắng nhờ may mắn nữa.
“Oh, anh sẽ kiếm một ít nước trái cây. Dì ơi, cho 2 cốc.”
Tôi tìm thấy thứ đồ uống đang tỏa ra một hương thơm ngọt ngào và trả 14 sense cho 2 cốc.
Dì ấy múc nước trái cây ra khỏi thùng, rót vào một cái chén bằng sứ và đưa cho chúng tôi. Vậy ra giá cao là do cốc sứ.
Có vẻ như giá chỉ khoảng 2 sense nếu chúng tôi tự mang cốc theo, suy ra cốc sứ có giá 5 sense à.
“Đây, phần của Haru.”
“Cảm ơn anh rất nhiều, chủ nhân.”
Hai chúng tôi vừa đi vừa nhâm nhi chén nước. Thứ này vị giống như nước chanh vậy. Mật ong được trộn vào thay vì đường nên nó khá dễ uống.
Thưởng thức xong, tôi bỏ món đồ sứ vào trong túi vật phẩm.
Rồi, chúng tôi đi đến Guild Mạo hiểm giả.
Nó là một tòa nhà có biển hiệu hình thanh gươm và chiếc khiên được treo ở trên và một cánh cửa đóng khác hoàn toàn so với Guild ở Florence.
Ngay khi mở cửa ... mùi rượu sộc thẳng vào mũi.
Và rồi, tôi chỉ có duy nhất 1 lời bình luận. Nó chính xác trông như quán rượu vậy.
Không, có vẻ như guild chỉ là nằm kế bên quán rượu thôi. Nhìn người phụ nữ đang bưng rượu đi ngang qua hành lang, tôi thở dài.
Tôi sẽ không thể nào quen với nơi này được.
Vẫn là ngày thường nhưng họ lại đang nốc rượu.
Thật khôi hài khi phát biểu thế này, dù vậy tôi cũng muốn nói.
... Đi làm việc đi, cái lũ rảnh nợ này.
Mà cũng có thể một số người ở đây đã hoàn thành công việc của họ.
Có một cái quầy ở phía sau nên chúng tôi đi về phía nó.
Một người đàn ông đứng sau quầy đang xem tài liệu nhưng anh ta ngước lên khi chúng tôi tiến đến và thay vì nở một nụ cười doanh nhân, anh lườm chúng tôi và nói.
“Tôi chưa bao giờ thấy những gương mặt như thế trước đây nhưng hai người muốn gì ?”
“Trên đường đến đây chúng tôi săn được vài con gấu nâu. Chúng tôi muốn phân giải xác chúng, có thể mượn một nơi để làm thế không?”
“Xác đang ở bên ngoài à ... có một phòng trống ở đằng sau đấy. Cứ tự nhiên sử dụng nó ... nhân tiện thì, hai người săn được bao nhiêu con thế?”
“10.”
“Tôi hiểu rồi ... thế hai người có kỹ năng Phân giải không?”
“Có.”
“Cậu có kinh nghiệm phân giải gấu nâu trước đây chưa?”
“Tôi đã làm với 1 con trên đường đến đây nhưng đó là lần đầu tiên của tôi.”
Sao anh ta lại hỏi thế?
Tôi đang nghĩ,
“Hãy đợi một lát.”
Người đàn ông nói và lấy một con dao trong ngăn kéo ra từ cái tủ phía sau của Guild.
“Đây là một con dao kumakiri. Tôi sẽ để hai người sử dụng nó ... nếu thấy thích, hai người có thể mua nó từ cửa hàng vũ khí bên cạnh. Lão già đó sẽ rất vui đấy.” (Trans Eng: “kumakiri” có nghĩa là dao cắt gấu)
“... Cảm ơn, nó sẽ rất hữu ích.”
Tôi có rất nhiều ấn tượng xấu về Guild Mạo hiểm giả nhưng dường như cũng có những người tốt ở đó huh.
Trong khi nghĩ thế, tôi rời khỏi Guild Mạo hiểm giả và vòng ngược đến cánh cửa phía sau để vào từ bên ngoài.
Nghiêm túc mà nói, cũng có nhiều loại người trong Guild Mạo hiểm giả nhỉ.
(Trans Eng: cậu ta ngụ ý nói rằng vẫn có kẻ xấu trong guild mạo hiểm giả các bạn sẽ hiểu vào cuối chap)
Tôi lấy những con gấu nâu ra từ túi vật phẩm và bắt đầu phân giải chúng.
Còn Haru thì phân giải lũ sói.
Tất nhiên, tôi đã chỉnh nghề của mình và Haru là Thợ săn.
Nói chuyện vu vơ trong lúc phân giải, tôi biết được rằng đối với tộc sói trắng thì việc giết sói dường như không phải là điều cấm kị cho nên bọn bọn họ không cùng một giuộc với lũ sói. Tôi từng nghĩ để Haru giết lũ sói là một điều sai lầm nhưng có vẻ mọi thứ đều ổn cả.
Phân giải một con gấu tốn 20 phút. Vì vậy mất 3 giờ để làm với 9 con gấu.
Haru có thể phân giải lũ sói chỉ bằng 1 nửa thời gian của tôi nhưng em ấy cũng tốn một ít thì giờ.
Ngay cả thế, kỹ năng 「Phân giải」 thật quá tuyệt vời. Nếu phân giải theo cách bình thường, nó sẽ tốn hơn rất nhiều so với khoảng thời gian mà chúng tôi đã sử dụng.
Phân Giải II 【Thợ săn Lv15】
Cho phép người dùng biết cách phân giải như dân chuyên nghiệp.
Kỹ thuật phân giải, sức mạnh cơ bắp, tốc độ và sự khéo léo tăng lên đáng kể.
Nhờ vào kỹ năng này, chúng tôi có thể làm việc một cách nhanh chóng, cẩn thận và hoàn hảo.
Trong khoảng thời gian đó, nghề [Thợ săn] cũng lên 3 cấp.
Bây giờ nó đã Lv29 rồi. Tôi tự hỏi là sẽ nhận được kỹ năng gì khi nó lên Lv30.
Well, ngay sau khi phân giải xong 9 con gấu thì lượng kinh nghiệm tôi nhận được tương đương với việc phân giải 3600 con gấu nên tôi đoán là sẽ được tăng level đến khoảng này.
Nói thật thì việc phân giải một con gấu còn mệt hơn việc đánh bại nó.
“Rồi, chúng ta đã làn xong, giờ thì mang chúng đi nhé.”
Ngay khi nói vậy.
5 gã đàn ông tiếp cận chúng tôi.
“Đúng như em nghĩ, bọn chúng đã phân giải xong, đại ca.”
“Quả vậy, may mắn ghê. Này, mấy nhóc, bọn ta sẽ không bắt nạt tụi bây đâu cho nên tụi bây sẽ đưa những con gấu đằng kia cho bọn ta chứ ?”
“Nhanh nào~ Sẽ ổn thôi nếu tụi bây đưa chúng cho bọn ta một cách tràn đầy thành ý. Tụi bây chắc không muốn bị đau đâu nhỉ?”
“Bọn ta sẽ cho thịt gấu lại như là một lời cảm ơn.”
“Điều quan trọng là phải có tinh thần tự nguyện.”
Cướp thành quả của người khác ngay giữa ban ngày à?
Có vẻ như họ đã nghe lén được cuộc nói chuyện của chúng tôi tại guild.
“Chẳng phải các người sẽ thành Cướp nếu làm thế à ?”
“Hah, mọi người thành Cướp khi cướp đồ hay tấn công người khác và gây ra những vết thương nghiêm trọng. Những gì bọn ta làm hầu như không nằm trong phạm vi của việc cướp đâu bây biết không?”
Gã đàn ông tự hào khoe khoang một thứ không hề đáng tự hào tí nào.
... Bọn này đang sủa cái quái quỷ gì thế? Chúng là ... lũ ngốc à?
~~ Ngoại truyện: Truyện đang xảy ra cùng lúc. Lũ ngốc thật sự ? ~~
Chặng nối liền Florence và Belasra có một đoạn là đường núi nhưng nó vẫn là một con đường thẳng.
Đương nhiên cũng có một đoạn đường rừng để cho các Tiều phu chở gỗ và lối mòn hình thành tự nhiên bởi động vật đi ngang qua khu rừng nhưng không thể nào nhầm lẫn được với con đường cái.
Con người sẽ không thể nào lạc được, động vật thì càng không, và nếu có ai đi lạc thì chắc chắn đó là ....
“Chán thật, Belasra xa quá, Elise nhỉ.”
“Belasra đúng là xa thật đó, Jofre.”
Trong khu rừng không có bất kì lối mòn của động vật nào, càng không thể thấy đường cái, Jofre và Elise vẫn tiếp tục di chuyển.
Nói cách khác, họ đã hoàn toàn bị lạc.
Hai người họ sống ở Florence trong một thời gian dài nên có thể hiểu rằng họ chỉ là dân nghiệp dư trong việc đi đường.
Đó là lý do vì sao họ nên đi chung với người khác.
Một người phải là dân dẫn đường chuyên nghiệp.
“Chà, Centaur trông như đang cố nói rằng chắc chắn nó chỉ quanh đây thôi nên sẽ không sai được đâu.”
“Họ nói rằng Centaur đã đến Bolasra vô số lần đúng không?”
Centaur ... con lừa được 2 người họ mua, không thể tưởng tượng rằng mình đáng tin cậy đến thế. Nó chỉ đơn thuần tìm một nơi có thứ mà nó muốn ăn thôi. Mặc dù đó là vùng đất chưa được khai phá, nơi mà con người chưa từng đặt chân đến, nó là tiên phong ... à không, nó chỉ gặm cỏ trên đường đi mà thôi. (Trans Eng: LoL >.< tôi không thể nhịn cười. Tệ hơn là bị lạc trên một con đường thẳng băng, đặt tên con lừa là “Nhân mã” và cả dựa vào phương hướng của 1 con lừa nữa)
Vẫn còn một chặng đường dài trước khi họ có thể đến được Belasra.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Trans: cả Pachislot và Pachiko đều là một loại máy đánh bạc và cũng tựa tựa nhau. Cái đầu là ở các casino có và cái sau là cái máy ở Nhật. Mọi chi tiết để biết thêm thì lên google nhé Katsu: sao edit xong mình lại hiểu theo kiểu khác nhỉ Katsu: anh có đệ tử từ bao h vậy Zổ