Trans: Tori
Edit: Katsuki
--------------------------------------------------------------
Trận đấu thay đổi hoàn toàn từ màn ảo thuật sang một cuộc chiến khốc liệt.
Ba con sư tử lửa của Pierre tấn công Marina từ nhiều phía.
Nếu Marina không được buff nhờ chức nghiệp thứ 2 – Thợ săn, thì cô đã bị nhấn chìm vào ngọn lửa như Milky ngày hôm qua và bỏng nặng.
Tuy nhiên, mức độ cường hóa cũng có giới hạn.
Tên bắn ra từ Cung Gió không làm được gì bọn sư tử.
Mũi tên mà cô vừa bắn cuốn bay 1 phần của con sư tử, nhưng hầu như nó không bị gì cả.
“Khá đấy ~! Dù thế thì giờ cô cũng nhận ra rằng mấy con sư tử của tôi không thể bị đánh bại rồi chứ ~? Sao khôngggg~ nghĩ tới chuyện đầu hàngggg?”
“Dừng việc lảm nhảm bằng cái giọng kỳ quặc đi. Tuy sư tử lửa là thiên địch của tôi – nhưng Pierre. Không phải anh cũng đến giới hạn rồi sao? Tôi chắc rằng anh không thể triệu hồi thêm nữa. Nói cách khác, tôi sẽ thắng nếu đập được ba con này.”
“Đúng vậy ~. Nhưng cô đủ khả năng chứ? Khi mà còn chẳng thể nhìn ra được mánh của tôiiiii?”
“Hừm, tôi nhìn thấu từ lâu rồi. Anh dùng giấy chống cháy để triệu hồi, chỉ thế thôi.”
“……!?”
Pierre hơi biến sắc.
Giấy chống cháy – như tên gọi, là loại giấy không thể bị đốt. Bằng việc ngâm vào hóa chất đặc biệt, giấy sẽ kháng nhiệt.
Bằng cách đó, gã có thể bảo vệ giấy triệu hồi khỏi điểm yếu của nó – lửa. Vậy điểm yếu còn lại là nước nhưng,
“Bộ mặt giả tạo của anh đã lay chuyển rồi kìa? Không phải đó là điều cấm kỵ với hề sao? Thay vào đó, anh nên hoan hô vì tôi đã nhìn ra chứ.”
“Tôi đoán một ngườiiii làm ảo thuật thì không phảiiiii khán giả phù hợp rồi. Ừm vậy, cô nghĩ raaaa chiến thuật chưa? Tôi nói trướccc là cô không thể chờ hóa chất hết hiệu lựccc được đâu! Vì giấy của tôi có thể bị đốt trong hơn một giờ đồng hồ.”
“Tôi sẽ - “
Marina cười nhưng thực tế, cô đang chờ cho ảnh hưởng của hóa chất hết hiệu lực.
Có khả năng Pierre nói dối nhưng linh cảm bảo cô rằng gã đang nói thật.
Tuy vậy, cô thực sự đã nghĩ về khả năng đó.
Vấn đề là có khả thi hay không.
(Mình tới giới hạn rồi -)
Marina đã bị đẩy lui tới tận rìa đấu trường.
Ở vị trí này, cô không thể né hết đòn từ mấy con sư tử, mà chỉ có thể đẩy lùi chúng bằng tên gió.
Dù thế, cô lại hạ cung xuống.
Mọi người đều chấp nhận rằng cô đã thua sau hành động đó.
“Marina, dừng thôi, đầu hàng đi! Chúng ta sẽ làm được bằng cách nào đó mà!”
Kanon hét. Vì giải đấu không cho phép đầu hàng thay mặt thí sinh nên cô đang thúc Marina tự đầu hàng.
Nhưng, Marina lặng lẽ cười và nói.
“Pierre. Sao thế? Tôi ở ngay đây mà - anh không định đánh sao?”
Câu nói đó làm Pierre lộ vẻ mặt nghiêm trọng.
“Đúng rồi, thật là không hay khi một nghệ sĩ dừng lại ngay giữa show diễn – tôi ngưỡng mộ tinh thần của cô nên sẽ cho cô một cái kết thật hoành tráng.”
Gã tuyên bố một cách nghiêm túc, trái với kiểu cợt nhả thông thường.
“Lên đi!”
Ba con sư tử lao vào Marina theo lời gã.
Ngay lúc này, cô lao về phía trước. Về phía Pierre.
Cô tung cái áo choàng mình đang mặc.
“Cô không thể đỡ đòn tấn công của tôi bằng cái đó được!”
Pierre hét lên khi mấy con sư tử xé toạc lớp áo.
Nhưng –
“Đúng như tôi đoán, mấy con sư tử này không hề có ý chí. Chúng không tự suy nghĩ được – đó là lí do tại sao tôi vẫn có thể né dù đã bị đẩy tới tận góc, vì chúng chỉ là mấy ngọn lửa to đùng trong hình dạng sư tử.”
Marina nói, đoạn chĩa cung vào Pierre.
“Chiến thắng là của tôi.”
Pierre cho rằng mũi tên đó nhắm vào hắn.
Gã luôn đứng sau mấy con sư tử nên không bao giờ ở vị trí có thể bị tấn công.
Nhưng giờ thì khác.
Mình sẽ bị bắn – gã nghĩ vậy.
Tuy nhiên, Marina quay lưng về phía Pierre, bắn 2 mũi tên vào con bên trái và con bên phải cô.
Pierre chỉ kịp cho chúng một mệnh lệnh – né.
Và gã ngay lập tức hối hận vì điều đó.
Tên gió bắn nhẹ một cách có chủ ý. Nghe lệnh né, 2 con sư tử cứ thế né vào trong. Và vì cả 3 con đã đứng ngay sát nhau để tấn công Marina nên chúng va chạm với nhau.
Ngay khoảnh khắc đó, lửa của con này nuốt chửng con kia.
“Mấy con sư tử lửa mà anh tự hào có thể chịu được lửa thường trong một giờ đồng hồ - anh luôn ra lệnh cho chúng tấn công từ 3 hướng không phải vì muốn ép góc tôi mà vì sợ chúng ảnh hưởng tới nhau. Tôi có thể chắc chắn ngay khi để ý những cử chỉ của chúng. Việc còn lại chỉ là căn thời gian cho chuẩn. Anh thật bất cẩn, khi lệnh cho chúng tự hủy như thế. Nhưng ngay cả khi anh không ra lệnh thì tên gió của tôi cũng sẽ đẩy bọn ở ngoài vào trong thôi. Vậy Pierre. Tôi đề nghị anh đầu hàng. Chiến thắng là của tôi.”
“…Đúng, tôi không còn gì để đánh với cô. Nhưng, Marina-san. Chủ nhân của tôi không cho đầu hàng. Làm ơn hãy dùng tên gió của cô để - “
Pierre nói tới đây, Marina đột nhiên quỵ ngay tại chỗ.
Pierre chả làm gì cả. Cũng không thể có ai tấn công cô.
“…Hết mana ư?”
Pierre lẩm bẩm.
Rồi, Pierre cúi đầu về phía cô gái.
Tại sao cô không bắn gã bằng tên gió – là tại vì chúng quá mạnh. Gã sẽ chết nếu sai một ly. Pierre giờ mới nhận ra.
Điều này làm Pierre thấy mất thể diện.
Thực ra, gã muốn thừa nhận chiến bại này. Gã thấy rằng gã kém hơn cô gái này cả về nghệ thuật biểu diễn lẫn khả năng chiến đấu.
Tuy thế, gã không làm thế được.
“Tôi xin lỗi – Marina-san.”
Gã bỏ mũ, cúi đầu thật sâu.
Đoạn, giám khảo tuyên bố người chiến thắng là Pierre.
Marina được Kanon lên sàn đỡ lấy, đưa tới bệnh xá.
“Làm tốt lắm Marina. Cậu thật tuyệt vời.”
Kanon nói, lau nước mắt.
Dù vậy, không ai cho rằng Marina đã thua.
Song le, đội Stella đã khởi đầu với thất bại ở trận đầu tiên.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại