See You When the Snow Falls

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

(Đang ra)

Bình Thường Hóa Dark Fantasy

Jepaepgagyeokinsangnieun

Mà tôi có thấy vậy đâu.

3 13

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

(Đang ra)

Phù thủy thì không thể bị xiềng cổ

夢見 夕利

Một câu chuyện hành động giả tưởng về anh chàng bị những người cộng sự (phù thủy) quyến rũ đùa giỡn!

2 8

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

85 261

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

14 100

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

216 7259

Tập 01 - Chương 07

Chương 7

_________

Tôi ở lì trong phòng suốt một tiếng, với nỗi sợ hãi chạy dọc sống lưng. Một phần nào đó trong tôi đã biết điều này chắc chắn sẽ xảy ra từ lúc tôi đi ra ngoài đi dạo. Nhưng tôi đoán là kể cả tôi biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này, tôi vẫn sẽ giữ nguyên lập tường của mình. Suy cho cùng, tôi đã gặp Yuki, dù cô ấy là ai đi nữa.

Nhưng Yuki đang không phải là điều tôi quan tâm ngay lúc này. Tôi phải đảm bảo mạng sống của mình để không phải vào rừng như Yuki nốt. Tôi muốn biết dì Reiko sẽ cho tôi hình phạt gì. Đứng giữa trời tuyết? Cọ rửa nhà vệ sinh cho đến khi tôi biết hối lỗi?

Bây giờ đang là 8 giờ 55 phút tối. Tôi bước xuống cầu thang với tâm trạng nặng nề. Phòng làm việc của dì Reiko và phòng riêng của dì nằm sau quầy tiếp tân. Tôi đi xuống đó và gõ cửa phòng dì Reiko.

"Vào đi"

Nó là một không gian chật hẹp. Tôi có thể đi đến cuối phòng chỉ bằng 4 bước chân. Trong phòng có một cái đệm, máy tính xách tay để trên một cái bàn. Cùng với đó là một cái lò sưởi ở góc phòng. Một bức ảnh đóng khung người chồng quá cố của dì. Một bát cam. Không hơn không kém. Một không gian nhỏ kèm với không khí căng thẳng. 

Dì tôi đang gõ gì đó trên máy tính của dì.

"Ngồi xuống"

Một giọng nói đầy uy quyền. Tôi tuân theo.

"Haruka nói với dì về chuyến đi dạo của cháu. Cô ấy giải thích là cháu bị lạc."

Có vẻ như dì Reiko đã bình tĩnh lại. Cám ơn Miyazono nhé! Tôi nợ cô một miếng bít-tết với một chai rượu vang.

"Cháu chỉ muốn đi dạo một chút và ngắm ngôi làng--"

"Dì đã cho phép cháu đi ra ngoài chưa ?"

"Chưa nhưng mà--"

"Cháu có biết cháu đã làm bất tiện cho Haruka và cả những nhân viên khác không?"

"Uhm..."

Dì tôi gập máy tính lại. Nó nghe như tiếng sấm.

"Haruka bảo cháu đi lạc ngoài kia. Có phải cháu đã dặn cô ấy nói dối hộ cháu?"

"Uhm..."

"Bời vì dì không nghĩ Haruka ngu đến mức để không biết đó là một lời bào chữa. Không ai có thể lạc ở một nơi nhỏ như thế này được cả."

Tôi nuốt nước bọt.

"Không ăn vào sáng mai. Bữa sáng, bữa trưa và bữa tối."

"V-vâng"

"Cháu sẽ phải làm việc gấp đôi"

"Vâng..."

"Dì sẽ báo cho bố mẹ cháu biết về hành vi không thể chấp nhận được của cháu."

Tôi im lặng.

"Có nghe thấy dì nói gì không đấy?" 

"Có ạ..."

"Nếu lần sau cháu còn làm mấy việc kiểu này

nữa thì dì sẽ gửi lại cháu về Tokyo."

Bình thường sẽ chẳng có gì sung sướng hơn điều đó. Nhưng nếu tôi bị gửi về Tokyo ngay bây giờ với bản báo cáo chiến tích kia thì địa ngục sẽ đợi tôi ở đó. Tôi thà ở lại cái nơi hoang vu này thì hơn.

"Cháu có thể đi rồi đấy."

"Cháu xin lỗi."

Tôi cúi đầu và rời khỏi phòng.

Tim tôi nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi đặt mình lên một chiếc ghế ở sảnh. Nó nhìn ra một số của sổ từ sàn tới trần, cùng với một khu vườn nhỏ phong cách kiểu Nhật. Nó tạo thành một khung cảnh trắng xóa, những mảng băng bám trên cây, tạo thành gợn tuyết. Bên trên là một cái cây khẳng khiu phủ đầy tuyết. Chỗ vườn có vài cái ô tô, với những vết bánh xe sẽ được tuyết san phẳng vào đêm nay, và biển báo trên đường ghi bằng tiếng Nhật và tiếng Anh. Tuyết bao phủ mọi vật. Mái nhà, cây cối, nơi mà tuyết có thể chạm tới.

"Cậu trông như vừa thấy tử thần vậy."

Miyazono ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh tôi. Một nụ cười xuất hiện trên mặt cô ấy. Trông cô ta có vẻ hả hê.