Ngày hôm sau, khi đến trường, lúc đi ngang qua những học sinh khác, tôi chợt nhận thấy bọn họ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy nghi ngờ.
Không những thế, khi đi dọc hành lang, mọi người dường như còn đang bàn tán về tôi, khiến tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.
Vừa vào lớp, Narahashi đã chạy ngay đến chỗ tôi.
"Này, Miyoshi! Chuyện đó có thật không?!"
"Mày đang nói gì thế, chuyện gì cơ...?"
Narahashi đưa điện thoại ra cho tôi xem.
Trên màn hình là tấm ảnh chụp tôi và Yukine đang nói chuyện ở cổng trường.
"Tao đã không hay biết gì! Rằng việc mày có một cô bạn gái đáng yêu như thế!"
"Chà, mày thấy đấy..."
"Chưa kể cô ấy còn gọi mày là 'Nii-san' nữa chứ! Chết tiệt, mày bệnh vừa thôi!"
"Ê này chờ chút đừng nói thế chứ! Nói thế khác nào mày đang bảo tao là thằng biến thái đâu!"
"Thì đúng là thế còn gì!"
"Không nhé, đừng có mà vu khống!"
Việc Narahashi nói như vậy chứng tỏ đang có một tin đồn nào đó lan truyền rằng tôi đang cặp kè với một cô gái dễ thương gọi tôi là 'Nii-san'.
"...Tệ thật. Tên kia chắc là không được bình thường."
Giờ thì tôi hiểu rồi, không có gì ngạc nhiên khi mọi người nhìn tôi với ánh mắt như vậy.
Narahashi túm chặt lấy cổ áo tôi, vẻ mặt giận dữ.
"Chết tiệt, đừng đùa với tao! Chẳng phải tao đã nói là chúng ta sẽ cùng nhau trải qua những năm tháng của tuổi trẻ sao, vậy mà mày đã vội vàng đi trước một bước rồi!!"
"Chuyện không phải như mày nghĩ đâu! Thật đấy, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!"
Tôi hất tay Narahashi ra.
"Nhỏ đó là em gái tao! Và em nó không phải bạn gái tao. Thêm nữa là tao cũng không bắt con bé gọi mình là 'Nii-san'!"
"Em gái…?"
Narahashi ngây người ra rồi chợt mỉm cười như thể đã hiểu ra vấn đề.
"Mày thật sự phải làm đến thế sao..."
"Ê này! Tin tao đi chứ! Nhỏ đó thực sự là em gái của tao!"
"Bớt văn vở đi! Ai cũng biết mày là con một mà!"
"Chuyện là bố tao mới tái hôn! Và rồi tao có thêm một đứa em gái! Đó sự thật đấy!"
"Đừng nói dối! Bộ mày nghĩ mày là nhân vật chính trong bộ phim hài lãng mạn hay gì?!"
"Đó là điều có thể xảy ra trong đời thực nhé!"
Chúng tôi giằng co, xô đẩy và không ngừng lời qua tiếng lại.
"Này, hai người. Đủ rồi đấy!"
Imari xen vào can ngăn chúng tôi.
"Imari..."
"Narahashi-kun, Miyoshi-kun nói thật đấy. Cô gái đó là Yuki-chan, em gái của cậu ấy. Tuy nhiên em ấy chỉ là em kế thôi."
"Thật sao..."
Các bạn cùng lớp, những người đã chứng kiến từ đầu đến giờ cũng lẩm bẩm: 'Thật sao...' Có vẻ như họ tin vào lời Imari hơn là lời của tôi.
Trong khi tôi đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ và lòng biết ơn dành cho Imari vì đã kịp thời ra tay giúp đỡ thì bất chợt cô nàng lại hắng giọng.
"Thật ra tớ không chắc Miyoshi-kun có thích kiểu đó hay không nhưng sự thật là cậu ấy rất yêu em gái của mình đấy."
"Khoan, cậu đang nói gì thế!!!!!"
Imari nở một nụ cười tinh nghịch.
Gần đây, tính cách của Imari có vẻ hơi xấu xa.
Sau đó, những lời đồn đại kia dần lắng xuống và thay vào đó là một tin đồn khác lại nổi lên rằng---tôi là một siscon.
___________________________
Sau giờ học.
Tôi đang trên đường đến nhà sách để bắt đầu ca làm việc của mình.
Hôm nay quản lý cũng không có mặt ở đây nên Natsume đang phải thay mặt ông ấy và quản lý nhà sách. Hiện tại tôi và cô ấy đang dọn dẹp và sắp xếp lại mọi thứ trong nhà kho.
"À mà này, Kouta. Dạo gần đây tôi có nghe được một vài tin đồn thú vị đó."
"Ồ, vậy sao?"
(Tôi có linh cảm không lành về điều này...)
"Nghe nói có một anh chàng nào đó tên 'Miyoshi' học cùng trường với cậu thì phải. Có vẻ như chàng trai đó đang hẹn hò với một cô gái vô cùng xinh đẹp, thậm chí cậu ta còn bắt cô gái ấy phải gọi mình là 'Nii-san' để thỏa mãn những ham muốn của bản thân."
"Tin đồn đó lan nhanh quá nhỉ!"
Cũng đúng thôi, phải tôi thì tôi cũng sẽ lan truyền nó một cách rộng rãi. Dù sao thì nó cũng khá hấp dẫn và không phải là lúc nào cũng có.
Nhưng điều mà tôi không ngờ là nó lại lan sang cả trường bên cạnh.
"Ồ, ra là cậu cũng biết về nó sao! Nhân tiện, tên thật của gã 'Miyoshi' biến thái đó là 'Kouta' đấy."
"Cậu đang muốn ám chỉ gì đây!"
"Vậy là Kouta làm ra chuyện này à...Tôi hiểu rồi."
"Hiểu cái gì chứ?"
"Không, tôi chỉ thấy nó rất giống kiểu việc mà Kouta hay làm thôi."
"Nó không giống Kouta chút nào!"
Đối với Natsume, đó là cách cô ấy nhìn nhận tôi, một kẻ biến thái với những sở thích méo mó phải không? Nếu vậy, tôi muốn sửa chữa hiểu lầm đó ngay lập tức.
"Ồ, cậu nghĩ vậy sao? Nhưng đó chỉ là một tin đồn sai sự thật thôi. Cậu ta không hề có bạn gái, đó là em gái cậu ấy. Một người em kế mà cậu ta mới có được kể từ khi bố cậu tái hôn."
Tôi giải thích, Natsume nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.
"Uầy, thật sao? Bất ngờ đấy!"
Hai mắt Natsume sáng rực lên vì thích thú.
"Tôi cảm thấy ghen tị với cậu ta đó! Loli...thường không được dùng để miêu tả một cô gái nhưng có một em gái đáng yêu như vậy thật đáng ghen tị mà! Mỗi ngày được ngắm nhìn cô em gái dễ thương đó hẳn một niềm hạnh phúc vô bờ bến!"
"Tôi cũng đồng tình với cậu."
"Giờ thì tôi đã rõ, bảo sao Kouta lại tỏ ra điềm tĩnh như vậy khi tôi tiếp cận cậu ấy!"
"Nhưng đó không phải là lý do đâu!"
"Không phải lý do ư? Vậy tại sao cậu ta lại không hợp tác với tôi để tạo ra những bé gái dễ thương cơ chứ?"
"Vì chuẩn mực đạo đức đấy!"
"Đạo đức sao...tôi thật không hiểu nổi cậu luôn đấy."
"Cậu nên học lại hết chương trình phổ thông đi!"
Nhiều khi tôi cũng không hiểu nổi cô nàng đó đang suy nghĩ thứ gì trong đầu.
Từ những gì mà tôi trải qua cho thấy vẻ đẹp bên ngoài đôi khi không đi đôi với sự tỉnh táo trong tư duy.
Hay đơn giản là do số tôi nó thế.
Trong khi tôi đang chán nản thở dài thì Natsume vẫn tiếp tục giữ nụ cười tươi tắn của mình.
"Nhớ nói với tôi nếu cậu đổi ý nha!"
"Còn lâu nhé!"
Hôm nay như mọi khi, Natsume lại thể hiện một cách rõ nét cái tính cách quái dị của mình.