Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

181 575

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

(Đang ra)

Trở về năm 2000: Thanh mai nữ thần tuổi 18

Phấn Đấu Lão Cửu

Đây là tương lai của một cặp thanh mai trúc mã sau rất nhiều khó khăn gian khổ ...

128 169

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

33 290

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

(Đang ra)

Sự trở lại của người chơi bị đóng băng

JerryM (제리엠)

"Lại một tầng mới? Liệu mọi chuyện thực sự sẽ kết thúc khi Nữ Hoàng Băng Giá bị đánh bại?"

21 74

Chị em Tier 1 - Bốn chị em không thể sống nếu thiếu tôi

(Đang ra)

Chị em Tier 1 - Bốn chị em không thể sống nếu thiếu tôi

Kamishiro Kyousuke

Sống chung dưới một mái nhà với 4 chị em mà tài năng lẫn sự dễ thương của ai cũng thuộc hàng《Siêu thượng cấp》!!Kiminaga Shikimi là một học sinh nghèo bị phát hiện đang làm thêm, vốn trái với nội quy c

6 124

Web novel - Chương 07: Bọn tôi là hàng xóm!

Enjoy!

--------------------------------------

Bọn tôi là hàng xóm!

Có vẻ như tôi thực sự bị ông trời ruồng bỏ.

Cô gái mà tôi đã cứu thoát khỏi tên khủng bố trên tàu điện ngầm—hóa ra lại học cùng trường với tôi.

Chưa hết, cô ấy còn học cùng lớp nữa.

Cái quái gì thế này?

Một người được gian cư mận ca tụng là "mỹ nữ ngàn năm có một" mà lại học cùng lớp với mình—bình thường ai cũng sẽ mừng rỡ phát điên.

Nhưng đối với tôi, kẻ đang cố giấu đi thân phận thật, thì điều này chỉ mang đến điềm báo chẳng lành.

Chết tiệt thật.

M-mà thôi, dù học chung lớp thì cũng chả sao.

Miễn là chỗ ngồi cách xa nhau, thì vấn đề sẽ không quá nghiêm trọng.

Chỉ cần hạn chế cơ hội nói chuyện trong lớp, thì mọi chuyện vẫn còn có thể cứu vãn.

Nghĩ vậy, tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng, chờ đợi buổi lễ nhập học kết thúc.

-----------------

Lễ nhập học kết thúc, và giờ là lúc lần đầu tiên tôi gặp mặt các bạn cùng lớp mới.

Lớp của tôi là lớp 1A. Tôi bước vào phòng học với chút háo hức trong lòng.

Và điều đầu tiên tôi nghĩ đến trong trạng thái có chút phấn khích này—

Số lượng nữ sinh quá mức áp đảo!

Từ năm nay, trường chuyển sang chế độ nam nữ, nên số lượng nam sinh ít cũng là điều dễ hiểu. Tôi đã bất ngờ khi nhìn thấy số lượng nữ sinh áp đảo trong hội trường, nhưng—

Nhưng mà này!

Lớp 1A có tổng cộng 32 học sinh. Trong đó, 27 người là nữ. Nam chỉ có vỏn vẹn 5 người.

Nhìn lướt qua, hầu hết các bạn nữ đều rất xinh đẹp. Dù quay sang trái hay phải, nhìn phía trước hay sau, toàn là mỹ nữ.

Cái chỗ này là trường đào tạo người mẫu à?

Nếu có gã đàn anh nào học ở đây, chắc chắn họ sẽ không bỏ qua cơ hội tiếp cận và cưa cẩm hội nữ sinh này.

Vừa bất ngờ trước mức độ nhan sắc cao chót vót của lớp mình, tôi vừa đi đến bảng sơ đồ chỗ ngồi và tìm chỗ của mình. Sau đó, tôi ngồi xuống, chuẩn bị làm quen với chỗ ngồi sẽ gắn bó suốt một năm tới.

Giờ thì, làm sao để kết bạn đây?

Ở một ngôi trường có tỷ lệ nữ sinh áp đảo thế này, tôi phải tận hưởng thanh xuân thế nào mới được nhỉ?

Khi tôi còn đang ngửa mặt nhìn trần nhà suy nghĩ—

"Oh! Ryo, chỗ của chúng ta cạnh nhau này! May ghê!"

Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía trước.

Khi tôi quay lại, Yuri đang đứng ngay trước mặt. Khi rời hội trường, cô ấy nói sẽ đi vệ sinh, nên chắc bây giờ mới tới lớp.

Yuri ngồi xuống chiếc ghế bên trái tôi, nở nụ cười rạng rỡ.

"Không ngờ ở đây cũng ngồi cạnh nhau luôn, đúng là may mắn ghê! Mình còn muốn tám chuyện về game giai điệu nữa, gần cậu thì tiện quá!"

"Ừ, tớ cũng thấy may mắn khi cậu ngồi cạnh. Có người để nói chuyện thì yên tâm hơn nhiều."

Có người quen ngồi cạnh đúng là một điều đáng mừng.

Đặc biệt là trong khoảng thời gian đầu nhập học, nếu không kết bạn được, cuộc sống học đường về sau sẽ rất khó khăn.

Nếu không có bạn bè, tôi sẽ phải cô đơn một mình giữa ngôi trường có tỷ lệ nam nữ quái dị này.

Đó là viễn cảnh tôi tuyệt đối muốn tránh.

"Oh! Koi-chi cũng ngồi ở chỗ đó à!?"

Yuri đột nhiên chuyển ánh mắt ra phía sau tôi và vui vẻ reo lên.

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng ghế bị kéo ra và ai đó ngồi xuống.

Có vẻ như bạn của Yuri ngồi ngay sau tôi.

Khi tôi quay lại, tôi thấy một cô gái dễ thương không hề thua kém Hinami đang ngồi đó với vẻ mặt nghiêm túc.

Khoan đã.

Tại sao quanh chỗ tôi ngồi toàn là gái xinh thế này?!

Khi tôi còn đang ngây người nhìn cô gái ấy—

"Cậu nhìn gì vậy? Có chuyện gì à?"

"A, xin lỗi! K-không có gì đâu…"

Cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén, cứ như dã thú đang rình mồi vậy.

Sợ quá… Cô ấy cảnh giác mình rồi.

Xinh đẹp thì xinh đẹp thật, nhưng chắc chắn đây là kiểu cô gái lạnh lùng, siêu tsundere.

"Moo~ Koi-chi! Cậu không được quá gắt với người mới quen chứ!"

Nhờ có Yuri đứng ra hòa giải, cô gái ngồi sau tôi—Koi-san—đã dịu lại đôi chút.

"Yuri, cậu quen cậu ta à? Mới vào đã có bạn rồi sao?"

"Đúng đúng! Hồi thi tuyển sinh xong, tụi mình gặp nhau ở trung tâm trò chơi! Ai ngờ hôm nay lại tái ngộ trong lễ nhập học luôn! Đúng là kỳ tích mà~"

"Hừm… Ra là vậy. Ban đầu mình còn tưởng cậu ta tiếp cận cậu vì có ý đồ đen tối nào đó, một tên biến thái nguyên trinh đang âm mưu gì đó cơ."

Ai là tên biến thái nguyên trinh hả?!

Chắc… chắc là cô ấy chỉ đang đùa thôi, đúng không?

Có khi cô ấy đang chờ tôi phản ứng lại nữa kìa.

Được rồi, phải bình tĩnh.

Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Tôi phải suy nghĩ thật kỹ trước khi đáp lại.

"Này này, tớ đâu có suy nghĩ đê tiện như vậy. Bọn tớ chỉ có chung sở thích thôi mà."

"Ara, ra vậy. Nhưng mà cậu chỉ phủ nhận phần đầu trong câu nói của tôi, nghĩa là cậu đồng ý với phần sau à? Hừm~ Thật là khó chịu khi có một tên biến thái nguyên trinh ngồi ngay trước mặt mình, làm sao tôi có thể tập trung học đây~? Trời đất~ Thật là hư hỏng."

"Này này! Tớ không phải là tên biến thái nguyên trinh đâu nha!"

"Ồ~ Nghĩa là cậu là một tên tay chơi lăng nhăng chuyên tiếp cận con gái rồi làm chuyện đồi bại sao? Chà chà, thật đáng sợ khi có một người như thế ngồi ngay trước mặt tôi."

"Nàyyyyy! Tớ cũng không phải tay chơi gì hết! Tớ chưa từng hẹn hò với ai cả! Là trong sáng boy chính hiệu đó!"

"Tệ thật. Một người có thể tự hào nói ra điều đó trước mặt con gái, đúng là không còn chút khí chất đàn ông nào. Chắc vào mấy dịp Valentine trước đây, cậu chỉ nhận được sô-cô-la từ mẹ thôi nhỉ? Đáng thương thật."

"Guh! Tớ... tớ không thể phản bác lại được..."

C-cái quái gì thế này?

Đây không đơn thuần là tsundere hay lạnh lùng gì nữa—đây là S đích thực!

Cô ấy liên tục đâm vào điểm yếu của tôi không thương tiếc.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, cô ấy đã nhìn thấu mọi điểm yếu của tôi.

Đáng sợ quá!

Mà khoan! Sao tôi lại đang cảm thấy ấn tượng về điều đó chứ?!

Phải... phải phản công lại thôi—

Nhưng không được!

Cô ấy chặn hết mọi đường phản bác của tôi rồi!

Thấy tôi đang cố gắng tìm lời phản bác, Koi-san—cô gái ngồi sau tôi—chỉ nhếch mép cười khẩy.

"Một món đồ chơi thú vị đấy."

Cô ấy cười khẽ bằng mũi.

Sau đó, cô ấy nở một nụ cười rạng rỡ—

Dễ thương thật, nhưng sao tôi lại thấy lạnh sống lưng thế này?!

Rõ ràng cô ấy đang chơi đùa với tôi.

Không thể nào! Tôi không thể để cô ấy xem tôi như đồ chơi được!

Nếu có một S chính hiệu ngồi ngay sau lưng mình, chắc chắn cuộc sống học đường của tôi sẽ đầy sóng gió.

"Cảm ơn cậu đã mang đến một món đồ chơi thú vị, Yuri. Ban đầu mình còn hơi do dự về chuyện trường chuyển sang hệ nam nữ, nhưng có vẻ cũng sẽ vui đấy nhỉ?"

Khoan đã—

Cô ấy vừa gọi tôi là đồ chơi phải không?!

Tôi không nghe nhầm đâu đúng không?!

Rõ ràng cô ấy vừa nói đồ chơi mà!

Ngày đầu tiên nhập học, tôi đã bị một nữ sinh S cực mạnh để mắt đến mất rồi...

"Này Koi-chi! Cậu nói vậy là tội nghiệp Ryo đó! Đừng để bụng nhé, Ryo! Koi-chi siêu S luôn đó. Gặp ai có thể trêu được là cô ấy sẽ trêu đến cùng!"

"Ừ... ừ thì, nếu nghĩ rằng cô ấy vốn là kiểu người như vậy, chắc tớ sẽ giữ được tinh thần ổn định hơn."

Tuy nói vậy, nhưng tôi chắc chắn sẽ bị trêu ghẹo hoài không dứt.

Khốn thật!

Tệ hơn nữa là, quanh chỗ tôi ngồi chẳng có đứa con trai nào khác.

Đám con trai còn lại đều ngồi tập trung bên phía cửa sổ hết rồi.

Đúng là số nhọ mà...

Thôi thì, cứ từ từ xem sao.

Biết đâu Koi-san sẽ chán việc trêu chọc tôi và dừng lại thì sao.

Đang nghĩ theo hướng lạc quan như vậy, thì một giọng nói lại vang lên từ phía bên cạnh—

Một giọng nói trong trẻo và rất quen thuộc.

"Aaa! Yuri! Koi-chan! Hóa ra bọn mình ngồi gần nhau à? Tuyệt quá!"

Ngay sau đó, một cô gái vui vẻ ngồi xuống bên phải tôi.

Tôi theo phản xạ quay sang nhìn—

Ngay khoảnh khắc tôi thấy người vừa ngồi xuống, mắt tôi mở to.

Không—

Tôi không thể không làm vậy.

Mái tóc đen dài óng ả của cô ấy lấp lánh dưới ánh nắng, trông cứ như một tinh linh vừa giáng trần.

Gió từ cửa sổ thổi qua làm tóc cô ấy khẽ bay lên, mang theo mùi hương thơm ngát của dầu gội, khiến tôi không khỏi xao động.

Tim tôi khẽ rung lên—

Nhưng ngay khi nhìn rõ khuôn mặt của cô ấy—

Tôi thề là tôi đã nguyền rủa cả trời đất.

Không chỉ trời đất, tôi còn oán trách số phận của chính mình.

Tại sao chứ...?

Tại sao lại là cô ấy...?

Tại sao cô nàng xinh đẹp nghìn năm có một mà tôi từng cứu, lại ngồi ngay bên cạnh tôi chứ?!