Enjoy!
------------------------
Ở lại!?
Sau khi Hana-sensei rời khỏi phòng, tôi nhẹ nhàng chui ra khỏi chăn và lặng lẽ tiến đến cửa.
Sau đó, tôi ghé mắt vào lỗ nhìn trên cửa để kiểm tra tình hình bên ngoài.
Và ở đó…
Hana-sensei đang ung dung ngồi trên một chiếc ghế xếp.
Cô ấy ngồi đó như thể sẵn sàng tóm gọn bất kỳ học sinh nào dám ra khỏi phòng sau giờ tắt đèn.
"Sao cô ấy lại canh ngay trước phòng này chứ!? Quá đáng thật!"
Tôi lỡ buột miệng than thở.
Trong tình huống này, việc lẻn về phòng là bất khả thi.
Nếu bị bắt gặp, tôi chắc chắn sẽ ăn mắng nát người.
"P-Phải làm sao đây!? Nếu cứ như vậy thì Ryo-kun sẽ không thể về phòng mất! Phải làm gì đây!?"
Lạ thật. Hinami còn hốt hoảng thay tôi, cứ cuống lên như thể chính cô ấy đang bị kẹt lại vậy.
Ngược lại, Koi-san vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh đến đáng sợ, rồi đưa ra một đề xuất sốc cả óc.
"Tại sao cậu phải cố gắng rời đi? Cứ ở lại đây luôn là được mà?"
“"…Ể?"”
Tôi và Hinami đồng thanh ngơ ngác.
Đề xuất này… thật sự không thể lường trước được!
"Khoan khoan, Koi-san. Chuyện đó không thể được!"
"Nếu cậu ra ngoài lúc này, chẳng phải bọn tôi cũng bị mắng theo sao? Hơn nữa, ai biết Hana-sensei sẽ canh đến khi nào? Cố thức để chờ cũng quá phiền phức. Mà trò chơi cũng bị cô ấy phá ngang rồi, vậy thì… cứ ngủ thôi."
"Ể!? Nhưng nam nữ thọ thọ bất thân mà!!"
Chuyện gì đang xảy ra thế này!?
Sao Koi-san lại bình thản như vậy được!?
Không lẽ cô ta đã đoán trước được tình huống này rồi!?
Khoan đã… vậy chẳng phải cô ấy cố tình!?
Tôi ghé sát tai Koi-san, thì thầm hỏi.
"C-Có phải… cậu đã cố ý sắp đặt chuyện này, đúng không!?"
"Ai mà biết được~."
"Không, đừng có lảng tránh!!!"
"Cậu hiểu lầm rồi. Tôi đâu có làm gì đâu?"
"Ể, thật không!?"
"Ừ. Tôi chỉ nói với Hana-sensei rằng ‘Có thể sẽ có ai đó lẻn ra ngoài sau giờ ngủ, cô nên trông chừng thì hơn’ thôi. Ngoài ra chẳng làm gì cả. Mặc dù tôi không ngờ cô ấy sẽ vào tận trong phòng… Nhờ thế mà chẳng còn cơ hội thực hiện hình phạt nữa."
"CHÍNH CẬU GÀI BẪY CÒN GÌ!!"
Lại bị gài bẫy nữa rồi!!
Koi-san không chỉ khiến tôi chịu hình phạt trong trò Đại phú hào, mà còn sắp đặt sẵn để Hana-sensei chặn đường về phòng!?
Cái con nhỏ máu S này—!!!
Lúc nào cô ta cũng hành động theo cách mà tôi không thể nào đoán trước được!
"Hinami, Yuri, hai cậu thấy sao? Tớ thì không ngại cho cậu ấy ở lại đâu, còn hai người thì sao?"
Koi-san phớt lờ hoàn toàn phản ứng của tôi, quay sang hỏi ý kiến hai người kia.
Như thường lệ, cô ta chẳng thèm quan tâm đến suy nghĩ của tôi.
"Hmm, nhưng nếu Ryo đã không thể về được thì cũng đành chịu thôi nhỉ! Với lại, mình hoàn toàn không phiền đâu! Trái lại, còn rất hoan nghênh nữa là đằng khác!"
Yuri ơi, cảm ơn vì đã rộng lượng, nhưng tình huống này không phải để vui mừng đâu!!
"Còn Hinami thì sao?"
"M-Mình thì… Nếu hai người không sao thì mình cũng… cũng ổn thôi. Vì là Ryo-kun nên mình có thể tin tưởng được."
…Cái quái!?
Cả hai người họ đều đồng ý!?
"Vậy quyết định rồi nhé. Cậu cứ ở lại đây qua đêm đi. Đồng ý chứ?"
"N-Nhưng mà…"
"ĐỒNG-Ý-CHỨ?"
"Đ-Đồng ý ạ…"
Và như thế, tôi bị ép phải qua đêm cùng với Yuri, Koi-san và Hinami.
Dĩ nhiên, Koi-san tự tiện quyết định vị trí ngủ mà không hỏi ý tôi.
Kết quả là, thứ tự từ phải sang trái: Yuri → Koi-san → tôi → Hinami.
Mặc dù nhờ Hana-sensei xuất hiện đúng lúc, tôi đã thoát khỏi hình phạt trong trò chơi…
Nhưng cái tình huống này…
Còn hơn cả hình phạt rồi còn gì—!!!