Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

85 863

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

(Đang ra)

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

Fei Tian Ye Xiang (非天夜翔)

Khi đặt chân đến kinh đô nhộn nhịp, Hồng Tuấn gặp gỡ Lý Tĩnh Long, một người lính kém may mắn không sở hữu linh lực, nhưng lại được giao trọng trách lãnh đạo một đội trừ yêu xuất chúng. Cùng nhau, họ

2 1

Ma pháp thư của Zero

(Đang ra)

Ma pháp thư của Zero

Kakeru Torabashiri

Phù thủy đề nghị sẽ biến tôi thành hình dạng con người. Đổi lại, tôi sẽ trở thành hộ vệ và đồng hành cùng cô ta trong cuộc hành trình để lấy lại cuốn sách bị đánh cắp.

2 1

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

2 1

[Oneshot] Mái ấm

(Hoàn thành)

[Oneshot] Mái ấm

茘枝

Tôi đã cố liên lạc với anh, nhưng anh lại trốn tránh và bỏ mặc tôi ...

1 1

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

(Đang ra)

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

_172

Nhưng vợ tôi, ngay cả khi đã qua đời, vẫn đeo chiếc nhẫn cưới của chúng tôi.

33 392

Web novel - Chương 36: Tôi không thể trở về phòng mình được nữa!?

Enjoy!

--------------------------------

Tôi không thể trở về phòng mình được nữa!?

Với phản ứng quá mức dễ hiểu của Kujo, đầu óc tôi dần trở nên chậm chạp.

Mỗi lần tôi định ra lá 9, Hinami lại làm mặt sắp khóc.

Nhưng nếu tôi định ra 4, cô ấy lại nở nụ cười rạng rỡ như thể cả thế giới này chỉ toàn niềm vui.

Tôi phải làm gì đây…?

Nếu tôi ra 9, tôi sẽ thấy mình thật tàn nhẫn, còn có phần trẻ con nữa.

Nhưng nếu ra 4, tôi sẽ phải thực hiện hình phạt – nói ra người tôi thích.

Nếu tôi thực sự bị phạt thì sao đây?

Trong lớp, người con gái mà tôi để ý là ai…?

Từ lúc bắt đầu chuyến dã ngoại này đến giờ, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.

Tôi bị ép buộc đi hẹn hò với mỹ nữ nghìn năm có một – Hinami.

Tôi bị bà chúa máu S Koi-san hành hạ không ít lần.

Tôi còn gặp lại Yuri, cô bạn thuở nhỏ mà tôi từng chơi cùng.

Giữa tất cả những điều đó, tôi thực sự để ý đến ai…?

Cuối cùng, tôi sẽ thốt ra cái tên nào đây…?

Để tìm ra câu trả lời, tôi lặng lẽ hỏi chính mình trong tâm trí.

"Mày thực sự thích ai…?"

Ngay khoảnh khắc đặt câu hỏi đó, người đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi là—

"R-Ryo-kun? Cậu sao thế? Từ nãy đến giờ cứ thẫn thờ mãi…"

"…Hả? À… Không, không có gì đâu, chỉ là đang suy nghĩ một chút thôi."

Do quá tập trung suy nghĩ, tôi đã vô thức để lộ ra biểu cảm khác thường, khiến Hinami lo lắng nhìn tôi.

Chết thật. Có khi nào tôi đã vô tình để lộ điều gì đó không?

Nhưng… tôi đang làm gì vậy chứ?

Chưa chắc tôi đã thua đâu.

Chuyện quan trọng bây giờ là kết thúc ván chơi này trước đã.

"Hinami, từ giờ không ai được oán trách ai nữa nhé."

Ra lá 9 thì quá tàn nhẫn.

Ra lá 4 thì tôi sẽ bị phạt.

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi quyết định… xáo bài trong tay, rồi đặt xuống một lá bài mà không nhìn mặt.

Không ai biết lá bài tôi vừa đặt xuống là 9 hay 4.

Tỷ lệ thắng là 50%. Tỷ lệ thua cũng 50%.

Với cách này, ai cũng sẽ phải chấp nhận kết quả.

Ngay khi tôi chuẩn bị lật lá bài đánh xuống—

Cốc cốc!

Cánh cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Ngay sau đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên ngoài.

"Này, nhóm Hinami! Mấy đứa có trong phòng không? Cô vào nhé?"

…Hả!?

Giọng nói này…

Không lẽ là… Hana-sensei!?

Khoan, cổ vừa nói sẽ vào ngay bây giờ!?

"Chết rồi! Đó là giọng của Hana-sensei! Sao cô ấy lại đến đây đột ngột thế!?"

"Chắc là đi kiểm tra phòng."

Trái ngược với tôi đang hốt hoảng, Koi-san vẫn bình tĩnh như thường, nhanh chóng nắm bắt tình hình.

Đúng là Nữ hoàng máu S, ngay cả trong tình huống này cũng không hề nao núng.

"Không ngờ cô ấy lại vào… Nếu bị phát hiện cậu đang ở đây thì phiền lắm đấy. Mau dọn bộ bài đi, rồi chui vào trong chăn ở góc phòng trốn đi!"

"Ơ… Ờ! Biết rồi!"

Dù vẫn còn lúng túng, tôi nhanh chóng dọn bài, rồi lao vào tấm nệm ở góc phòng, trùm kín chăn và nín thở.

Từ giờ cho đến khi Hana-sensei rời đi, tôi sẽ phải biến thành một bức tượng đá.

Tôi sẽ không thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, nhưng mọi âm thanh vẫn lọt vào tai tôi rất rõ.

"Yo, mấy đứa! Cô chỉ ghé qua kiểm tra thôi. Tắm rửa xong hết chưa?"

"Dạ, xong hết rồi ạ."

Nghe giọng nói, có vẻ Koi-san đang đứng ra ứng phó.

"Tốt lắm! Hôm nay mọi người hoạt động nhiều rồi, chắc cũng mệt rồi nhỉ? Ngủ sớm đi nha~."

"Vâng, bọn em biết rồi."

"Được rồi, vậy cô đi đây! Đến giờ tắt đèn rồi, đừng thức khuya đấy~."

Tốt quá!

Có vẻ như cô ấy sắp rời đi.

Vậy là tôi không bị phát hiện rồi.

Nhưng… vậy là đã đến giờ ngủ luôn rồi sao?

Chúng tôi chỉ đang chơi bài thôi mà, sao thời gian trôi nhanh quá thế!

Dù trò chơi bị gián đoạn một cách đột ngột, nhưng coi như vậy cũng ổn đi.

Tôi chờ đến khi Hana-sensei rời khỏi, rồi sẽ lén quay về phòng mình.

Đó là kế hoạch của tôi.

Nhưng…

Có vẻ thần linh không muốn tôi thoát dễ dàng như vậy.

"Vậy thì chúc mấy đứa ngủ ngon nha~! À, mà này… Cô sẽ đứng canh ngoài hành lang, nên đừng có lén lút ra ngoài đấy~. Nếu bị cô bắt gặp thì… fufufu~. Thôi, ngủ ngon nha~!"

Sau khi nói vậy, Hana-sensei lặng lẽ đóng cửa và rời khỏi phòng.

Nhưng…

Khoan đã.

Cô ấy vừa nói là đứng canh ngoài hành lang… đúng không!?

Khoan đã!?

Thế chẳng phải là tôi sẽ không thể quay lại phòng mình sao!?