Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

85 863

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

(Đang ra)

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

Fei Tian Ye Xiang (非天夜翔)

Khi đặt chân đến kinh đô nhộn nhịp, Hồng Tuấn gặp gỡ Lý Tĩnh Long, một người lính kém may mắn không sở hữu linh lực, nhưng lại được giao trọng trách lãnh đạo một đội trừ yêu xuất chúng. Cùng nhau, họ

2 1

Ma pháp thư của Zero

(Đang ra)

Ma pháp thư của Zero

Kakeru Torabashiri

Phù thủy đề nghị sẽ biến tôi thành hình dạng con người. Đổi lại, tôi sẽ trở thành hộ vệ và đồng hành cùng cô ta trong cuộc hành trình để lấy lại cuốn sách bị đánh cắp.

2 1

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

2 1

[Oneshot] Mái ấm

(Hoàn thành)

[Oneshot] Mái ấm

茘枝

Tôi đã cố liên lạc với anh, nhưng anh lại trốn tránh và bỏ mặc tôi ...

1 1

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

(Đang ra)

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

_172

Nhưng vợ tôi, ngay cả khi đã qua đời, vẫn đeo chiếc nhẫn cưới của chúng tôi.

33 392

Web novel - Chương 39: Cuộc nói chuyện giữa hai người!?

Enjoy!

-----------------------

Cuộc nói chuyện giữa hai người!?

"Rengggggggg!"

Tiếng chuông báo thức từ điện thoại vang lên chói tai ngay bên tai tôi.

Dù cơn thèm ngủ lại đang trỗi dậy, tôi vẫn cố nén lại, tắt báo thức rồi nhẹ nhàng ngồi dậy.

Năm giờ sáng.

Tại sao tôi lại đặt báo thức vào giờ này ư?

Chỉ có một lý do duy nhất—

Để lén trở về phòng con trai.

Đây là phòng nữ.

Tất cả các phòng trên tầng này đều là phòng của các nữ sinh.

Nếu ai đó bắt gặp tôi bước ra khỏi đây…

Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ rùng mình rồi.

Nhưng vào giờ này, phần lớn học sinh vẫn còn ngủ.

Nếu tôi nhanh chóng trở về phòng con trai, có lẽ sẽ không ai phát hiện.

Tôi chớp mắt vài lần để tỉnh táo hơn, rồi quay sang nhìn Hinami, người vẫn đang say giấc bên cạnh.

"Suuu... suuu..."

Tiếng thở đều đều.

Gương mặt khi ngủ của cô ấy cực kỳ đáng yêu.

Cứ như nàng công chúa đang chờ một nụ hôn từ hoàng tử vậy.

Dù sao thì, vấn đề của Hinami đã được giải quyết.

Giờ tôi chỉ cần trở về phòng an toàn là xong. Tôi rón rén đứng dậy, bước đến cửa.

Nhưng ngay lúc đó—

"Hả? Cái gì đây?"

Một mẩu giấy nhớ dán trên cửa.

Tôi gỡ nó xuống và đọc dòng chữ ghi trên đó.

"Sau khi thức dậy, hãy đến sảnh tầng một. Đương nhiên, đi một mình. Tôi đợi cậu. - Koi."

Vừa thấy tên người gửi, tôi lập tức quay phắt lại.

Không có ai cả.

Chỉ có Hinami và Yuri vẫn đang ngủ say.

Khoan đã…

Mình mải nhìn mặt Hinami lúc ngủ nên không nhận ra rằng Koi-san đã rời đi!?

Tại sao lại gọi tôi ra vào giờ này!?

Và quan trọng hơn…

Làm thế nào cô ấy biết chính xác lúc mình sẽ thức dậy!?

Tôi vò đầu, cực kỳ khó hiểu, rồi thở dài bước ra khỏi phòng.

"Cậu đến rồi nhỉ. Đúng như tôi dự đoán."

Tôi vừa bước vào sảnh, liền thấy Koi-san đang ngồi trên ghế sofa.

Dù sáng sớm như vậy, cô ấy trông hoàn toàn tỉnh táo, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng thường thấy.

"Sao cậu biết giờ tôi sẽ dậy? Tôi đâu có nói cho cậu biết?"

Nghe vậy, Koi-san khẽ cười rồi khịt mũi.

"Tâm lý của cậu dễ đoán lắm. Cậu định dậy sớm để lẻn về phòng con trai, đúng không? Vậy thì tôi chỉ cần dậy sớm hơn cậu một chút thôi."

"Kể cả có đoán được tôi sẽ dậy sớm, nhưng làm sao cậu biết chính xác giờ nào?"

Tôi không hề nói với bất kỳ ai về thời gian đặt báo thức.

Vậy mà Koi-san đã dậy trước tôi và để lại tờ giấy nhớ.

"Cậu có biết không? Một số điện thoại vẫn cho phép chỉnh báo thức ngay cả khi màn hình khóa. Sau khi cậu ngủ, tôi đã kiểm tra giúp cậu một chút. Đừng lo, tôi không xâm phạm quyền riêng tư đâu."

"C-cái gì!? Cậu xem báo thức của tôi!?"

Hóa ra cậu ta đã lén kiểm tra thời gian tôi đặt báo thức?

"Khoan đã… cậu kiểm tra sau khi tôi ngủ à?"

"Ừ. Nhờ vậy mà tôi không ngủ được nhiều."

Câu trả lời của Koi-san khiến tôi cứng đờ người.

Nếu cô ấy kiểm tra điện thoại sau khi tôi đã ngủ…

"Khoan đã! Vậy cậu đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa tôi và Hinami!?"

"Nói là nghe lén thì không đúng lắm. Chỉ là… hai người nói ngay cạnh tôi, làm sao tôi không nghe được? Nhưng Yuri thì ngủ say như chết rồi, nên người duy nhất biết chuyện này… chỉ có tôi thôi."

"Thật á!?"

"Ừ. Cậu nói nhiều câu nghe cũng khá ngầu đấy."

"Đ-đừng nói nữa…! Ngượng chết mất!"

Vừa nghĩ lại cuộc trò chuyện với Hinami, tôi đỏ bừng cả mặt.

Tại sao trong số bao nhiêu người, chính cô nàng công chúa máu S này lại là người nghe thấy chứ!?

"Cậu gọi tôi ra đây… chẳng lẽ là vì cuộc nói chuyện tối qua?"

"Ừ, cũng có một chút liên quan. Nhưng lý do chính là… tôi muốn nói chuyện với cậu một chút."

"Hả? Với tôi? Hai người… riêng tư?"

"Đúng vậy."

Ánh mắt của Koi-san nhìn tôi lúc này khác hẳn với mọi khi.

Điều đó làm tôi có chút băn khoăn, nhưng tôi quyết định không hỏi thêm.

Nói chuyện riêng với Koi-san, chỉ có hai người…

Chết tiệt…! Căng thẳng quá!!