Phần 1
「──Ừm... chắc là ở quanh đây được rồi nhỉ?」
Đêm. Bên trong khuôn viên Học viện tại thành phố pháo đài Cross Field.
Đã quá giờ giới nghiêm, là thời điểm mà đáng lẽ ra mọi người phải yên giấc ngủ say, Lux một mình đi đến phía sau tòa nhà học xá, nơi không một bóng người.
Có vẻ như Lisha lại đang làm việc đến khuya như thường lệ, từ xa có thể trông thấy xưởng Drag-Ride le lói chút ánh đèn.
Lux đang đứng chờ ở đây theo chỉ dẫn ghi trên phiếu yêu cầu.
Kể từ sau lễ hội trường, công việc đột nhiên đổ dồn tới khiến cậu vô cùng bận rộn, nhưng vì sắp phải rời Học viện để làm nhiệm vụ, cậu vẫn muốn cố gắng giải quyết hết những việc vặt mà các học viên đã nhờ vả.
「Nhưng mà, mình vẫn thấy có gì đó là lạ...」
Lux vừa rùng mình trong làn gió đêm se lạnh đầu thu, vừa nghiêng đầu tự lẩm bẩm.
Một trong những phiếu yêu cầu được gửi đến cho Lux hôm trước có nội dung như thế này:
–
【Địa điểm làm việc】 Bí mật
【Người ủy thác】 Bí mật
【Nội dung công việc】 Tạm thời, cậu hãy đến phía sau tòa nhà học xá vào giờ đi ngủ. Công việc cụ thể tôi sẽ nói ở đó.
Làm ơn, nhất định phải đến đấy. Nếu cậu bỏ trốn, tôi sẽ xông vào phòng cậu.
–
Trong suốt năm năm làm đủ mọi việc lặt vặt, Lux cũng đã nhận không ít những yêu cầu kỳ quái.
Một bác sĩ nhờ cậu uống thử một loại thuốc đang trong quá trình phát triển.
Một ông bố nhu nhược nhờ cậu mắng mỏ gã con trai gấp đôi tuổi mình.
Những yêu cầu như bắt lại thú cảnh hung dữ trốn thoát, mỗi lần nhớ lại vẫn khiến cậu đau đầu.
Cậu đã kiên quyết từ chối yêu cầu làm người mẫu khỏa thân cho một họa sĩ.
Nhưng quả thật, cậu không tài nào nhớ nổi một yêu cầu nào mà cả tên người ủy thác lẫn nội dung công việc đều bị che giấu như thế này.
Ít nhất, kể từ khi đến Học viện và bắt đầu chuyên nhận các yêu cầu, chuyện này chưa từng xảy ra lần nào.
(Mình đã nghĩ có lẽ đây chỉ là một trò đùa hoặc nhầm lẫn gì đó thôi──)
Với lời giải thích sơ sài trong phiếu yêu cầu như vậy, đáng lẽ cậu có thể lờ đi, nhưng mà,
–
『Làm ơn, nhất định phải đến đấy. Nếu cậu bỏ trốn, tôi sẽ xông vào phòng cậu.』
–
Phần này lại có gì đó đáng sợ một cách kỳ lạ, nên cuối cùng Lux vẫn đến đây.
Khả năng thấp thôi, nhưng đây cũng có thể là một cái bẫy, nên cậu vẫn giữ cảnh giác ở mức tối thiểu.
Trong lúc cậu đang lặng lẽ đứng đó, không lâu sau, không khí phía sau cậu rung động, một tiếng sột soạt nhỏ vang lên.
「X-xin lỗi đã để cậu chờ. Cậu đến đây nghĩa là đã chấp nhận yêu cầu rồi, phải không...?」
「À, chào buổi tối.」
Khi một cô gái trong bộ đồng phục xuất hiện, Lux mỉm cười chào lại.
Gương mặt cô gái có mái tóc rủ xuống che cả mắt trông hơi quen.
Vì khác lớp nên cậu và cô gái này gần như không có mối liên hệ nào, nhưng cô ấy là một nữ sinh cùng khóa với cậu, một ứng viên quan chức dân sự.
Tên cô ấy nếu cậu nhớ không lầm là──,
「Ừm, t-tớ tên là... Nina. Có một chuyện, tớ, thực sự, muốn nhờ cậu giúp đỡ...」
Cô gái có vẻ là người nhút nhát, cô ấy tránh ánh mắt của Lux và ngập ngừng nói.
Có lẽ cũng vì tính cách nhút nhát nên yêu cầu của cô ấy mới chẳng ghi gì cả.
(May quá. Xem ra đây là một yêu cầu bình thường, không như mình nghĩ...)
Lux thầm thở phào nhẹ nhõm. Cậu nở một nụ cười dịu dàng để trấn an cô gái và lên tiếng.
「Vâng. Không sao đâu, nhưng ở đây lạnh lắm, hay là chúng ta vào ký túc xá nói chuyện? Với lại, nếu được thì lần sau cậu vui lòng ghi rõ nội dung yêu cầu vào phiếu nhé──」
「Kh-không được đâu!」
Ngay khi Lux vừa hỏi, vẻ mặt cô gái liền thay đổi và giọng cô trở nên gay gắt.
「Đ-đây là một yêu cầu bí mật! Xin cậu đừng nói cho bất kỳ ai! Lý do tớ gọi cậu ra nơi vắng vẻ này cũng là vì thế...!」
「Ơ, ờm...?」
Trong lúc Lux còn đang ngơ ngác, cô gái tiến lại gần như để gây áp lực với cậu.
Ngọn lửa của cảm xúc bị dồn nén đang âm ỉ cháy lên từ sau mái tóc trước trán của cô. Ánh mắt cô lóe lên một tia u ám.
Cô gái nói, tỏa ra một luồng khí vô cùng căng thẳng, giống như người đã mấy ngày không uống nước trên sa mạc.
–
「Tôi muốn cậu cho tôi biết điểm yếu của Krulcifer-san. Đó── chính là yêu cầu của tôi!」
–
「...Dạ?」
Nghe thấy vậy, miệng Lux há hốc trong vài giây.
Và rồi, công việc lặt vặt kỳ quặc nhất mà Lux từng nhận ở Học viện đã bắt đầu.
–
Phần 2
「À... nói mới nhớ, Krulcifer-san có điều gì không giỏi không?」
「...Có chuyện gì mà đột ngột vậy? Lux-kun đang hỏi một điều lạ lùng không giống cậu chút nào nhỉ?」
「Kh-không, chỉ là, tự dưng tớ, ờm...」
Sau giờ học──vào buổi tối sau khi Lux đã hoàn thành công việc vặt trong ngày, cậu đang ở trong thư viện của Học viện.
Cậu ở đó để được Krulcifer dạy kèm các môn học trên lớp, một việc vẫn diễn ra định kỳ.
Lux, người mới nhập học vào Học viện, vẫn chưa thể theo kịp hoàn toàn nội dung bài giảng.
Nhờ được giáo dục từ nhỏ khi còn sống trong hoàng cung, cậu không gặp vấn đề gì với việc đọc viết và các kiến thức cơ bản, nhưng hiện tại cậu vẫn bị tụt lại ở các môn học ngoài kỹ thuật và kiến thức liên quan đến Drag-Ride.
Tất nhiên, cậu cũng được Học viện châm chước vì là học sinh chuyển vào giữa chừng và được đối xử phù hợp, và trong vài tháng qua cậu đã gần như bắt kịp, nhưng thỉnh thoảng cậu vẫn được Krulcifer, người có thành tích hàng đầu Học viện, dạy kèm như thế này vì cậu không có lý do gì để từ chối lòng tốt của cô.
Bình thường cậu cũng bận rộn với công việc vặt, nên đây cũng là lúc cậu tranh thủ học bài.
Họ thường học ở nhà ăn, phòng khách, thư viện, tùy thuộc vào thời gian và hoàn cảnh.
Lux cố gắng hỏi Krulcifer trong lúc được dạy kèm, nhưng cô dễ dàng né tránh câu hỏi.
「Ví dụ như, có môn học nào mà ngay cả Krulcifer-san cũng không giỏi không──?」
「Không có. Mặc dù có sự khác biệt về sở thích, nhưng tớ không nghĩ có môn nào điểm số của tớ bị tụt lại vì không giỏi cả.」
「V-vậy à...」
Hy vọng đó đã bị dập tắt không thương tiếc.
Chỉ riêng việc cô có thể dạy cho bạn cùng lớp là Lux tất cả các môn học đã chứng tỏ điều đó rồi.
Ít nhất là về mặt học tập, cô không có điểm yếu nào cả.
「Hay là──Lux-kun có điều gì bận tâm về tớ sao? Nếu có chuyện gì không ổn, cậu cứ nói thẳng với tớ bất cứ lúc nào nhé.」
「Ể, không, không phải vậy đâu...!」
Lux giật mình khi Krulcifer đáp lại bằng một nụ cười đầy ẩn ý và hỏi ngược lại cậu.
Do sự kiện lễ hội trường và Thánh Thực hôm trước, một sự thay đổi cũng đã diễn ra trong lòng Lux và cậu trở nên có phần ý thức hơn về các cô gái.
Nhờ đó, trái tim cậu đập còn mạnh hơn trước trước cử chỉ mời gọi của Krulcifer.
Cậu không thể tập trung được vì sự quan tâm mà cô dành cho mình.
Đáng lẽ ra, đây phải là một khoảng thời gian vui vẻ dù có hơi ngượng ngùng đối với cậu.
Ấy vậy mà, mồ hôi lạnh lại đang rịn ra trên lưng Lux.
「X-xin lỗi. Tớ sẽ tập trung mà──」
Lux vội vàng xin lỗi trong khi dồn sự chú ý vào sách vở trước mặt.
(Bây giờ mình chỉ có thể cố gắng đến thế này thôi...)
Việc thăm dò Krulcifer của cậu đã kết thúc rồi.
Nếu như cô gái kia có thể chấp nhận kết quả này thì tốt biết mấy──.
「…………」
Cậu cảm nhận được một ánh nhìn sắc như kim châm từ phía sau.
Đó không phải là trí tưởng tượng của cậu.
Từ lúc nào đó, cậu đã có thể nhìn thấy khuôn mặt của Nina qua hình ảnh phản chiếu trên cửa sổ thư viện trước mặt, cô đang lén nhìn cậu từ sau một giá sách.
「-…!?」
Lux giả vờ không để ý và tiếp tục giải bài tập trước mắt.
(Rốt cuộc, tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ...?)
Cậu tuyệt vọng tập trung vào việc học trong khi hồi tưởng lại sự việc của một ngày trước.
–
Phần 3
「Điểm yếu của... Krulcifer-san!?」
Bên trong sân Học viện, sau tòa nhà học xá vào đêm khuya.
Ở nơi không một bóng người, nữ sinh năm hai có mái tóc mái che khuất mắt──Nina, đã nói với cậu điều đó.
「...Đúng vậy. Dù là thứ cô ấy ghét cay ghét đắng hay là thứ cô ấy đặc biệt không giỏi cũng được. Bằng mọi giá, tôi muốn cậu cho tôi biết một bí mật về khuyết điểm của cô ấy, một điều mà cô ấy sẽ phiền lòng nếu bị người khác biết.」
Giọng cô vừa bị dồn nén vừa căng thẳng.
Và rồi, có thể cảm nhận được một sự ngoan cố khác thường từ ánh mắt dữ dội mà cô phát ra.
「Ừm... cậu đang nói nghiêm túc đấy chứ?」
「Sao? Không được à?」
「Không, không phải là không được... Mà trước hết, tại sao cậu lại hỏi một chuyện như vậy?」
Krulcifer là một du học sinh từ Thần quyền quốc Ymir, nhưng xuất thân của cô ấy tốt và thành tích học tập cũng xuất sắc.
Cô nổi bật đến mức trở thành tâm điểm chú ý ngay cả trong Học viện này.
Chính vì vậy, dù cô ấy có khéo léo đến đâu, cũng không lạ nếu có người ghen tị với cô.
Nhưng, nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô gái trước mặt, không hiểu sao lại không giống như cô ấy làm điều này vì oán hận.
「Chuyện đó── là, ờm, là thế này. T-tớ, có một chuyện cực kỳ khó nói nhưng mà... mấy, mấy bài thơ tớ sáng tác... đã bị cô ấy nhìn thấy. D-dù sao đi nữa, vì bí mật của tớ đã bị cô ấy phát hiện, nên nếu không biết được một bí mật nào đó của cô ấy, tớ sẽ không thể yên lòng được!」
Cô gái chỉ ngón tay lên trời, trông vô cùng bối rối.
(Tưởng chuyện gì, ra là vậy...)
Có lẽ bản thân Krulcifer cũng không để tâm đến chuyện đó lắm.
「Nhưng, ít nhất thì tớ không biết điểm yếu nào của Krulcifer-san cả, thậm chí còn không thể tưởng tượng ra được.」
Lux thành thật trả lời.
Nina lườm Lux với ánh mắt như không thể chấp nhận được.
「Vậy thì, làm ơn hãy điều tra đi. Tớ cũng đã thử tìm kiếm, nhưng không tìm thấy bất cứ điều gì cả... Nếu là cậu, người đã từng tạm thời làm người yêu của cô ấy, thì có lẽ cậu sẽ nhận ra điều gì đó.」
Dù cô nói vậy, nhưng thật sự chuyện này rất phiền phức.
(Về chuyện người yêu đó, ngay từ đầu nó cũng chỉ là một yêu cầu giả vờ mà thôi...)
Khi làm công việc vặt, điều cấm kỵ nhất chính là một công việc thông qua yêu cầu đó lại dính líu đến một người khác ngoài khách hàng.
Sẽ thật tồi tệ nếu vì làm việc nghiêm túc mà lại rước lấy rắc rối không cần thiết.
Ngay cả khi không đến mức đó, cậu cũng không thể làm bất cứ điều gì gây phiền toái cho người bạn quan trọng của mình là Krulcifer.
Chính vì vậy, cậu quyết định từ chối.
「Xin lỗi, nhưng tớ không thể chấp nhận một yêu cầu gây rắc rối cho người khác như vậy. Tớ sẽ giả vờ như chưa từng nghe thấy chuyện này, nên nếu cậu có thể từ bỏ việc này thì──」
「...Vậy thì, không còn cách nào khác, tớ sẽ tiếp tục tự mình điều tra. Tớ thề sẽ tìm ra bằng bất cứ giá nào. Ngay cả khi phải dùng đến một cách có phần mạnh bạo──」
「Ể...!?」
Những lời nói của cô gái bị bao bọc bởi một luồng khí đen tối và vẩn đục khiến Lux rùng mình.
「C-chuyện đó có hơi không ổn, hay nói đúng hơn là tớ mong cậu sẽ dừng lại...」
Cậu không biết liệu Krulcifer có thực sự có điểm yếu hay không.
Nhưng, cậu cảm thấy có chút bất an khi để cô gái bị dồn vào đường cùng này hành động liều lĩnh như vậy.
(Gay rồi, nếu cứ để mặc cô ấy, và có chuyện gì xảy ra thì──)
Trong lòng lo lắng, Lux ngay lập tức nghĩ ra một cách để giải quyết.
「H-hừm... Chuyện đó, này. Cậu có thể hứa với tớ một điều được không?」
「...Là gì?」
Cô gái hướng đôi mắt bị bóng tối che phủ về phía Lux và cất giọng lạnh lùng.
「Nếu tớ chấp nhận yêu cầu đó, thì chính cậu sẽ không được làm bất cứ điều gì kỳ lạ với Krulcifer-san.」
「Cậu định..., chấp nhận yêu cầu sao?」
「Nếu tớ có thể thêm một vài điều kiện, thì tớ sẽ nhận.」
Lux hỏi với vẻ mặt lo lắng.
Bản thân câu hỏi này đã là một canh bạc, nhưng không còn cách nào khác.
「...Tớ hiểu rồi. Vậy thì, làm ơn đi.」
Sau khi nhìn Lux không chớp mắt, cô gái thở dài và gật đầu.
Sau đó, họ nói chuyện thêm một lát, rồi Lux chia tay cô gái và trở về phòng mình.
–
Phần 4
Cuối cùng, Lux đã trao đổi một vài điều kiện với cô gái và chấp nhận yêu cầu.
Điều kiện của Nina là cậu phải tìm ra điểm yếu của Krulcifer trong vòng vài ngày.
Điều kiện của Lux là trong thời gian đó, chính Nina không được có bất kỳ hành động nào đối với Krulcifer.
Và rồi, khi Lux hoàn thành yêu cầu, cô ấy sẽ không bao giờ đưa ra yêu cầu như thế này nữa, và cũng không được làm bất cứ điều gì liều lĩnh với Krulcifer.
「Phù... Tạm thời thì mọi chuyện cũng ổn thỏa rồi nhỉ?」
Lux ngã người xuống giường trong phòng và lẩm bẩm với ánh mắt nhìn xuống.
Cuộc thương lượng với cô gái còn mệt mỏi hơn nhiều so với những công việc vặt thường ngày, nhưng cậu đã cố gắng đạt được một thỏa thuận với cô.
Tất nhiên, cậu không thể đi tìm một điểm yếu mà bản thân Krulcifer thực sự không muốn ai biết, nên cậu đang nghĩ sẽ tìm một điểm yếu nào đó không quá nghiêm trọng để có thể làm cô gái kia hài lòng.
Tiếp theo, nếu cậu có thể làm cô gái chấp nhận sau khi nghe về điểm yếu đó, thì yêu cầu này sẽ kết thúc.
「Một điểm yếu của Krulcifer có thể thuyết phục được cô gái đó...」
Dù nói vậy, nhưng thực tế cậu vẫn chưa có manh mối nào.
Tuy nhiên, lúc này Lux nghĩ rằng không cần phải suy nghĩ quá nhiều về nó.
「…………」
Cậu dần bị cơn buồn ngủ nặng trĩu đè xuống và chấp nhận cảm giác cơ thể chìm dần vào chiếc giường.
Cứ như thế, ý thức của Lux chìm vào xa xăm trong nháy mắt.
–
Phần 5
Ngày hôm sau vẫn là những tiết học như thường lệ.
Lux thức dậy từ sáng sớm, đi đến phòng rửa mặt, rửa mặt và thay đồng phục.
Công việc vặt vào buổi sáng sớm được chia thành nhiều loại khác nhau.
Công việc hôm nay là dọn dẹp khuôn viên Học viện.
Cậu sẽ dọn dẹp xung quanh xưởng, nên tiện thể vào bếp xin một ấm trà để mang đến đánh thức Lisha luôn.
Sau khi nói chuyện phiếm với Lisha vừa thức dậy, Lux hoàn thành việc dọn dẹp xung quanh và đi đến nhà ăn để dùng bữa sáng──.
「A...!」
Cậu nhận ra sự hiện diện của một cô gái ở góc nhà ăn──Nina, và cậu nhớ lại.
『Làm ơn hãy tìm ra điểm yếu của Krulcifer-san nhanh lên』
Sự thúc giục đó toát ra như một luồng khí bao quanh toàn thân cô.
Lux giật mình trong lòng trong khi đi về phía Krulcifer đang ở trong nhà ăn.
Cô đã bắt đầu ăn sáng, nhưng tay cô dừng lại khi ánh mắt họ gặp nhau, và cô mỉm cười với cậu bằng một biểu cảm tràn đầy tình cảm.
「Chào buổi sáng. Hôm nay cậu cũng đến sớm nhỉ.」
「Krulcifer-san cũng vậy. À, ờm, nói đến chuyện đó, cậu không thấy khó khăn khi phải dậy sớm sao?」
Bị áp lực từ sự thúc giục của cô gái khách hàng, Lux nhanh chóng thăm dò.
Yếu vào buổi sáng.
Nếu cậu có thể khiến Nina công nhận ngay cả một điều ở mức độ đó là điểm yếu thì cũng tốt, nhưng──.
「Không thành vấn đề. Khi còn ở Thần quyền quốc Ymir, tớ còn phải dậy sớm hơn để cầu nguyện, nên tớ đã có thói quen dậy sớm từ nhỏ. Ở học viện này, tớ còn cảm thấy thoải mái hơn.」
「À, v-vậy sao...」
Nỗ lực đầu tiên của cậu đã thất bại.
(Mà, nhìn cách cậu ấy luôn là một trong những người đầu tiên có mặt ở đây vào bữa sáng thì mình cũng đoán được phần nào rồi, nhưng──)
Ánh mắt của Lux lại liếc về phía góc nhà ăn một lần nữa.
Đúng như dự đoán, cô gái tên Nina đang nhìn Lux với vẻ mặt không hài lòng.
「N-nói mới nhớ, Krulcifer-san này, cậu có món ăn nào không ăn được không? Đồ ăn ở nhà ăn này luôn ngon, nhưng ở Thần quyền quốc Ymir thì──」
「Tớ không có món nào đặc biệt thích hay ghét cả. Đương nhiên tớ cũng có sở thích riêng, nhưng tớ chưa từng gặp món ăn nào mà không thể ăn được, cũng chưa bao giờ cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy hình dáng hay mùi vị của đồ ăn.」
「T-tớ hiểu rồi... Krulcifer-san thật tuyệt vời.」
Lại thất bại nữa rồi.
Có vẻ như không còn điểm yếu nào mà cậu có thể thăm dò trong giờ ăn này nữa.
Với khay đồ ăn trên tay, Lux ngồi xuống đối diện Krulcifer và cũng bắt đầu dùng bữa.
Về tài nấu nướng, ngay cả Lux, người có kinh nghiệm làm việc vặt ở quán bar hay nhà hàng, cũng không bằng Krulcifer. Điều đó đã được chứng minh trong chuyến tập huấn mùa hè.
Cung cách ăn uống tao nhã không một tiếng động của cô cũng trông hoàn hảo trong mắt Lux.
Cô chắc chắn không phải vừa ngủ dậy đã đến đây ngay, đồng phục và tóc tai của cô không hề có một nếp nhăn hay một sợi tóc rối nào.
(Khoan đã, lúc đó mình bị khí thế của cô gái kia áp đảo nên đã hứa mà không suy nghĩ kỹ nhưng... Chẳng lẽ, việc tìm kiếm điểm yếu của Krulcifer-san thực sự là một điều vô cùng khó khăn──)
Nhận ra sự thật đó, Lux cảm thấy kinh ngạc trong lòng, chính lúc đó──,
「Lux-kun.」
「Ể──?」
Krulcifer đang ngồi đối diện đột nhiên nhổm người dậy và nhoài người về phía trước. Gương mặt cô tiến lại gần cậu.
Vẻ ngoài của cô đẹp như một nàng tiên trong truyện cổ tích.
Nhìn thấy gương mặt đó ngay trước mắt mình, cậu bất giác giật mình.
「Chỗ đó hơi bẩn kìa, nhìn xem.」
Nhẹ nhàng, chiếc khăn ăn trong tay Krulcifer dịu dàng lau miệng cho Lux.
Vệt sốt cà chua đỏ từ bữa sáng đã dính ở đó.
「À, chuyện đó..., cảm ơn cậu.」
Lux bất giác đỏ mặt vì ngượng. Krulcifer mỉm cười với vẻ mặt điềm tĩnh thường ngày.
「Suy nghĩ cũng tốt thôi, nhưng ít nhất khi đang ăn thì nên thư giãn. Tớ hiểu là Lux-kun rất bận rộn, nhưng đôi khi cậu sẽ mắc phải những lỗi ngớ ngẩn như vậy đấy, biết không?」
「...À, vâng. Tớ sẽ cẩn thận.」
Lux đáp lại trong khi cảm thấy xấu hổ.
(Chờ đã, không những không tìm được điểm yếu, mà mình còn được Krulcifer-san chăm sóc ngược lại nữa!?)
Hơn nữa, cậu còn suýt bị cô nhìn thấu những gì mình đang suy nghĩ.
(Có lẽ chuyện này thực sự không ổn rồi...)
Bản năng của Lux, người đã hoàn thành vô số yêu cầu cho đến nay, mách bảo cậu dấu hiệu của một cuộc chiến kéo dài.
Hoặc có lẽ, yêu cầu này có thể sẽ trở thành một trong những yêu cầu hiếm hoi không thể hoàn thành──nhưng.
「…………」
Từ phía sau, cô gái có mái tóc mái che khuất mắt──cô gái khách hàng Nina, đang nhìn chằm chằm vào cậu.
(Mình có thực sự làm được không? Chuyện như tìm ra điểm yếu của Krulcifer-san trong vòng vài ngày──)
Lux cúi đầu xuống và khẽ thở dài.
Cậu cảm nhận được điềm báo về một cuộc chiến dài hơi.
–
Phần 6
「Này, cậu có thể tìm ra điểm yếu của cô ấy nhanh lên được không...?」
Ngày thứ ba sau khi chấp nhận yêu cầu, giờ nghỉ trưa.
Lux từ chối lời mời ăn trưa cùng của các cô gái khác và đi đến phía sau tòa nhà học xá, nơi không một bóng người.
Người đã gọi Lux đến đây bằng một lá thư không đề tên người gửi chính là Nina.
Mục đích của cô, đúng như cậu dự đoán, là về việc tìm kiếm điểm yếu của Krulcifer mà cô đã yêu cầu.
Ban đầu, Lux dự định sẽ tìm một điều gì đó mà Krulcifer không giỏi, một điều không gây ra rắc rối gì ngay cả khi bị lộ, và dùng nó để nói cho cô gái và thuyết phục cô.
Nhưng, khi thực sự bắt tay vào làm, cậu nhận ra rằng yêu cầu này quả là một bài toán bất khả thi.
Việc học trên lớp, chiến đấu tay không, Drag-Ride, những thứ liên quan đến sức mạnh, rồi đến cả cách cư xử và ngoại hình của một quý tộc, những thứ liên quan đến đời tư, Krulcifer không hề để lộ một sơ hở nào.
Thậm chí có vẻ như cô cũng không sợ bất kỳ loại thức ăn hay động vật nào.
「Xin lỗi. Việc này khó hơn tớ nghĩ. Nếu cậu có thể chờ thêm một chút nữa──」
「...Ngày mai. Vì tớ sẽ không có mặt ở Học viện.」
「Ể?」
Lux ngạc nhiên khi chủ đề đột ngột thay đổi.
「Các học viên ứng cử viên quan chức dân sự sẽ có buổi học ngoại khóa xã hội vào tiết thứ hai, nên ngày mai tớ sẽ không ở Học viện.」
Cô gái tiếp tục với một giọng điệu hơi u ám, trong khi sự tức giận và bất an lan tỏa từ cô.
「Nếu chúng ta không nhanh lên, nội dung của bài thơ có thể sẽ bị lan truyền. Làm ơn hãy tìm ra nó trước khi tớ trở về. Nếu không được, tớ chỉ có thể trực tiếp ra tay với Krulcifer thôi.」
「R-ra tay, ý cậu là cậu định làm gì?」
「Tớ không có nghĩa vụ phải nói cho một người không hoàn thành nhiệm vụ của mình...」
「T-tớ hiểu rồi. Tớ sẽ tìm ra bằng cách nào đó, nên──」
Lux vừa dỗ dành cô gái đang tỏa ra một bầu không khí u ám, vừa nói vậy và bằng cách nào đó đã khiến cô chấp nhận.
「Haa... Chắc mình phải gặp Krulcifer-san một lần nữa thôi.」
Sau khi chia tay cô gái khách hàng, Lux thì thầm với vẻ mặt mệt mỏi, chính lúc đó──,
「Ôi chà, Lux-kun có việc gì cần tìm tớ sao?」
「Uwaaah...!? Chờ đã, Kru, Krulcifer-san!?」
Lux nhảy dựng lên tại chỗ khi một giọng nói đột ngột vang lên từ phía sau.
Bây giờ là sau giờ học, nên cậu không bao giờ ngờ rằng sẽ có ai đó ở phía sau mình từ hành lang.
「Lux-kun phản ứng sốc như vậy làm tớ buồn đấy. Hơn nữa, cậu còn thở dài như vậy dù sắp gặp tớ──Lux-kun thật là quá đáng.」
Krulcifer trêu chọc cậu với một nụ cười đùa cợt.
「A, x-xin lỗi. Ừm, nhưng tớ không hề cảm thấy miễn cưỡng khi gặp Krulcifer-san đâu, chỉ là có một chút tình huống──」
Khi Lux cố gắng giải thích trong hoảng loạn, Krulcifer bật cười khúc khích.
「Cậu cảm thấy khó xử khi phải tìm điểm yếu của tớ──có phải vậy không?」
「Ể...!?」
Krulcifer đã đoán trúng phóc nỗi lo của Lux.
「Ch-chờ một chút. Ngay từ đầu tớ──」
「Nếu Lux-kun giữ bí mật chi tiết của yêu cầu thì không sao cả. Tớ chỉ vô tình nghe được khi cô gái vừa nãy đang cố tình ép buộc cậu thôi. Nếu vậy thì không có vấn đề gì phải không?」
「…………」
Cậu đã hoàn toàn bị nhìn thấu.
Chắc chắn Krulcifer đã đoán ra có chuyện gì đó từ hành động của Lux trong vài ngày qua và đã bí mật theo dõi cậu.
Việc bị bại lộ thật tệ, nhưng đâu đó trong lòng cậu cũng cảm thấy nhẹ nhõm.
「Có vẻ như đó là yêu cầu từ một cô gái ứng cử viên quan chức dân sự ở lớp bên cạnh nhỉ? Nhưng mà, vì tớ cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra, nên cũng khó mà nói tớ hoàn toàn là nạn nhân ở đây.」
「Rốt cuộc, đã có chuyện gì xảy ra vậy?」
「Cô gái đó đã đánh rơi tập thơ của mình lúc trước. Tớ chỉ nhầm nó là một loại tài liệu nào đó và xem lướt qua. Tớ đã hứa sẽ không nói cho ai biết, nhưng có vẻ như cô ấy không thể chấp nhận được điều đó.」
「Xin lỗi... C-cô gái đó trông rất đáng sợ, nên thay vì từ chối yêu cầu, tớ đã nghĩ rằng mình có thể làm gì đó nếu đứng ra dàn xếp──」
Sau khi Lux giải thích hoàn cảnh, Krulcifer ném cho Lux một cái nhìn bực bội.
「Lux-kun, cậu nên tự kiểm điểm lại một chút đi. Một người không thực sự hiểu trái tim phụ nữ như cậu thì làm sao có thể khéo léo hòa giải xung đột giữa các cô gái được, đúng không?」
「Sao cậu phũ phàng thế!?」
Lời nói của cô hoàn toàn đúng, nên nó đã đâm sâu vào tim cậu.
「Chắc chắn chuyện này phần lớn là do Lux-kun không thể làm ngơ trước vấn đề ngay trước mắt mình, như thường lệ. Nhưng làm vậy là không tốt đâu. Ít nhất, một vấn đề xuất phát từ cảm xúc của chính cô gái đó không phải là thứ cậu nên nhận như một yêu cầu chính thức.」
「Chuyện đó──」
Có lẽ đúng như lời Krulcifer nói.
Cậu đã nghĩ đến việc đứng ra hòa giải giữa nữ sinh tên Nina, người đã đưa ra yêu cầu cho cậu, và cả Krulcifer để cô không bị tổn hại, nhưng kết quả lại khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn.
「...Tớ xin lỗi, Krulcifer-san. Đây là lỗi của tớ.」
Lux cúi đầu xuống và lẩm bẩm. Krulcifer nhẹ nhàng vuốt tóc Lux khi thấy cậu như vậy.
「Có vẻ như cậu đã biết lỗi rồi, vậy chúng ta hãy cùng nhau thảo luận cách giải quyết rắc rối này nhé? À, tuy muộn nhưng tớ cũng nên cảm ơn cậu. Cảm ơn vì đã lo lắng cho tớ. ──Tớ thực sự rất vui.」
Giọng nói dịu dàng và ánh mắt ấm áp của cô khiến trái tim Lux lỡ một nhịp.
Krulcifer thường nở một nụ cười lạnh lùng, nhưng khi cô dành cho cậu nụ cười tràn đầy tình cảm như thế này, cậu cảm thấy cô đáng yêu không thể chịu nổi.
(Khoan, mình đang nghĩ gì vậy!? Bây giờ chúng ta phải thảo luận nghiêm túc về yêu cầu này mới phải...)
Lux kìm nén nhịp tim đập mạnh của mình và thẳng lưng lên.
「Ừ-ừm, vậy chúng ta nên làm gì đây? Cứ thế này thì có vẻ như không thể tìm ra điểm yếu của Krulcifer-san được, khi cô gái đó quay lại vào ngày mai, tớ có nên thử nói thẳng với cô ấy không?」
「Để xem nào. Nên làm gì đây nhỉ? Đúng là, tớ dường như không có điểm yếu nào mà sẽ cảm thấy phiền nếu bị lộ ra nhưng vẫn ở mức có thể nói cho người khác biết.」
Krulcifer đặt tay lên cằm và ra vẻ suy nghĩ.
Họ không thể nào nói cho cô gái kia biết bí mật về xuất thân của Krulcifer từ Di tích, nhưng có vẻ như ngoài điều đó ra thì không còn gì khác.
「Để xem nào──. Vậy thì, có lẽ thử nghiệm một chút cũng thú vị đấy.」
Nhưng, đột nhiên cô bắt đầu nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Lux đang đứng cạnh mình──cuối cùng cô bật ra một tiếng cười khúc khích và mỉm cười.
「Nhân tiện, cô gái đó nói rằng ngày mai cô ấy sẽ đi học ngoại khóa. Vậy thì, tớ có thể nhờ cậu giúp tớ cả ngày mai, để tìm kiếm điểm yếu của tớ được không──」
「...Ể?」
Lux ngơ ngác nhìn cô. Krulcifer đáp lại bằng một nụ cười đầy ẩn ý.
Và rồi ngày hôm sau, cuộc tìm kiếm điểm yếu của Krulcifer bắt đầu, đúng như yêu cầu ban đầu.
–
Phần 7
──Bên trong phòng khách vào giờ nghỉ trưa, một âm thanh yên tĩnh có thể nghe thấy.
Vốn dĩ căn phòng này dành cho khách và cấm sử dụng, nhưng để tránh ánh mắt của các cô gái khác, Lux đã tận dụng thời gian còn lại sau khi hoàn thành một yêu cầu dọn dẹp để dành thời gian cùng Krulcifer ở đó.
「Vâng, thế này là chiếu tướng. Cậu còn nước đi nào không?」
「Tớ thua rồi...」
Haa, Lux cúi đầu chịu thua.
「Phù, thật đáng tiếc. Lần này chúng ta vẫn không tìm thấy điểm yếu của tớ.」
「A, ahaha...」
Lux đáp lại lời của Krulcifer bằng một nụ cười gượng.
Để tìm kiếm điểm yếu của cô, tạm thời họ bắt đầu nghĩ đến nhiều tình huống khác nhau──bao gồm cả những thứ như trò chơi và sở thích.
『Tớ định nhìn nhận bản thân một cách khách quan, nhưng có lẽ có những điều mà bản thân tớ không nhận ra.』
Chính vì vậy, chiến lược này về cơ bản là Krulcifer sẽ làm bất cứ điều gì cô nghĩ ra trong khi Lux đóng vai trò là đối thủ của cô.
Một góc nhìn khách quan và một đối thủ để so sánh là cần thiết.
Bằng cách đó, một điểm yếu mới có thể lộ ra, nhưng bị đánh bại đến mức này, trái tim của Lux gần như sắp tan vỡ.
「Dù gì thì tớ cũng đã chơi trò này ít nhiều khi đi cùng mọi người trong lúc làm việc vặt, nhưng mà...」
Lux vừa dọn dẹp bàn cờ và quân cờ vừa thở dài.
Trong các trò chơi như cờ vua hay phi tiêu, Lux hoàn toàn không phải là đối thủ của cô.
Krulcifer không có một sơ hở nào ngay cả trong các trò chơi.
「Nhưng, nếu Krulcifer-san không có điểm yếu ngay cả trong trò chơi, thì có lẽ là hết cách rồi...」
「Ôi, cậu đã bỏ cuộc rồi sao? Khi bị dồn vào đường cùng, thay đổi góc nhìn cũng tốt mà. Ví dụ──còn có thứ như là điểm yếu trên cơ thể nữa.」
「Đ-điểm yếu trên cơ thể... khoan, đừng nói là──?」
Nghe cô nói vậy, Lux quan sát Krulcifer.
Những đường nét xinh đẹp hoàn hảo của cô, đường cong cơ thể dù mảnh mai nhưng vẫn rất nữ tính.
Bộ đồng phục thực sự rất hợp với cô, và bộ ngực chỉ hơi nhô lên một chút──.
「...Lux-kun. Cậu đang nhìn vào đâu của tớ vậy? Tớ tuyệt đối sẽ không nổi giận đâu nên cậu có thể nói thật được không?」
Cô ấy chắc chắn đang nói dối.
Bằng chứng là chỉ có đôi mắt của Krulcifer là không cười.
「T-tớ không có──!? Hay đúng hơn, tớ còn chưa nghĩ gì cả mà?」
「Không sao đâu, cứ thử nói xem. Dù gì thì cậu cũng đang nhìn vào ngực của tớ phải không?」
「Kh-không, ờm... chuyện đó」
「Tớ hiểu rồi. Cảm ơn vì đã nói thật. Nhân tiện, đây là một chuyện hoàn toàn không liên quan nhưng, trong buổi học tối nay, tớ sẽ cho Lux-kun gấp ba lần bài tập về nhà so với bình thường.」
「Cậu đã nói là sẽ không nổi giận mà!?」
「Đúng vậy, tớ đã nói là sẽ không nổi giận, nhưng tớ không hề nói rằng tớ sẽ không trả đũa Lux-kun một cách hoàn toàn không liên quan đến nó.」
「Thế không phải là không công bằng sao!?」
Khi Lux hét lên với đôi mắt rưng rưng, Krulcifer điềm tĩnh vuốt tóc.
「Chắc vậy. Vậy thì, tớ sẽ tha thứ cho Lux-kun nếu cậu cho tớ biết một điểm yếu của cậu để trao đổi.」
Cô ghé sát mặt lại và mỉm cười, trông có vẻ thích thú.
Thành thật mà nói, việc tự mình nói ra điểm yếu của bản thân thực sự rất xấu hổ, nhưng không còn cách nào khác.
「T-tớ hiểu rồi. Vậy thì, một điểm yếu mà tớ nhận thấy là──...!?」
Lux quyết tâm và hít một hơi thật sâu trước khi mở miệng. Rồi ngón trỏ của Krulcifer nhẹ nhàng chạm vào môi Lux.
「Dừng ở đó được rồi. Tớ chỉ đùa thôi.」
Cậu bị chặn lại cùng với một nụ cười tinh nghịch của cô.
「Quan trọng hơn, cậu không nên dễ dàng nói về điểm yếu của mình cho người khác. Cậu quá thành thật về điểm yếu của mình với những người mà cậu không đề phòng. Tớ lo lắm, nên hãy cẩn thận. Từ giờ trở đi, chúng ta không biết cậu sẽ phải đối mặt với những nhiệm vụ nguy hiểm nào đâu.」
「…………」
Cậu đã hoàn toàn bị cô xoay như chong chóng.
Bên cạnh đó──cô đã nhận ra.
Cô gái thông minh và tinh tường này dường như đã lờ mờ đoán ra chuyện đó từ tình trạng của Lux trong mấy ngày qua.
「Chờ đã, điểm yếu của tớ không quan trọng! Rốt cuộc điểm yếu của Krulcifer-san là──」
「Chắc là vậy. Dựa trên những gì tớ biết thì không có, nhưng tớ nghĩ tìm kiếm điểm yếu trên cơ thể sẽ là một góc nhìn hay đấy. Ví dụ như sợ nhột, hoặc cơ thể cứng đờ, cũng có những thứ như vậy phải không?」
「À...」
Không ngờ đó lại có thể là một điểm mù.
Nếu Krulcifer cực kỳ sợ nhột, đối với một cô gái hoàn hảo như cô, chắc chắn đó có thể là một điểm yếu thú vị.
「Vậy thì──cậu có muốn thử không?」
Krulcifer nhẹ nhàng vén tóc lên và đưa tai về phía cậu.
Đó là tai của Krulcifer, nơi thường được giấu sau mái tóc dài của cô.
Lux mãi một lúc sau mới nhận ra ý nghĩa trong hành động vén tai của cô.
「Ơ, ơ!? Ch-chẳng lẽ tôi sẽ là người chạm vào nó sao!?」
「Cậu ngạc nhiên cái gì chứ? Tôi tự chạm vào tai mình thì có ý nghĩa gì đâu, đúng không? ...... À, hay là, Lux-kun muốn thử chạm vào một chỗ khác hơn à?」
Krulcifer chợt nở một nụ cười tinh quái.
(Chỗ khác, đừng nói là──)
Ngay khoảnh khắc trái tim Lux lỡ một nhịp,
「......Xin lỗi vì đã làm cậu nhen nhóm hy vọng nhé.」
「Làm gì có!? Cậu nghĩ tôi là loại người gì vậy hả!?」
「Nói đến Lux-kun thì chắc chắn là cậu đang nghĩ đến mấy chuyện như muốn chạm vào bộ ngực chỉ hơi khiêm tốn của tôi, hay là luồn tay vào giữa đùi tôi, đúng không?」
「Đã bảo là tôi chưa nghĩ gì hết mà!? Chỉ là tôi thấy bất ngờ thôi!」
「Nhưng mà, trời vẫn còn sáng, mà đây lại là bên trong trường học, nên chúng ta dừng lại nhé? Và── cậu không định thử sao?」
「............」
Lux lặng lẽ vươn tay ra bên cạnh gương mặt đầy khiêu khích của Krulcifer.
Và rồi, cậu từ từ chạm vào vành tai với hình dáng tuyệt đẹp ấy.
「Ah......」
Ngay lập tức, Krulcifer bất giác buột ra một tiếng khẽ ngỡ ngàng.
(Kể cả hồi nhỏ mình cũng chưa bao giờ có cơ hội chạm vào tai con gái, nhưng mà──)
Bề mặt tai cô bóng mịn và mềm mại, tạo ra một độ đàn hồi dễ chịu, khẽ đẩy vào ngón tay Lux.
Cái cảm giác mềm mại đến lạ thường này của một Krulcifer vốn luôn hoàn hảo không tì vết không hiểu sao lại khiến tim cậu đập nhanh.
「C-cậu ổn chứ, Krulcifer-san?」
「......V-vâng, tôi ổn. C-cậu cứ mạnh tay hơn cũng không sao đâu.」
「V-vậy à......」
Lux làm theo lời Krulcifer và dồn thêm một chút lực vào đầu ngón tay.
Bên trong kết cấu mềm mại ấy là một phần lõi cứng cáp.
「Hah......, a, aah....... Q-quả nhiên, đúng là nhột thật đấy......」
(Kiểu này mà cứ tiếp tục thì có vẻ không ổn mất...!)
Tiếng thở than phảng phất chút ngọt ngào mơ hồ của cô gái đang tấn công Lux bằng một loại xung động kỳ lạ.
「Th-thôi dừng ở đây đi! Cái đó──, có vẻ đây không phải là một điểm yếu dễ nhận ra như vậy đâu!」
「......Chắc là vậy nhỉ. Tiếc thật. Lại không tìm ra rồi.」
「A, ahaha......」
Nguy hiểm quá.
Chỉ chút nữa là lý trí tan chảy, Lux vừa vỗ ngực vừa thầm thở phào nhẹ nhõm.
–
Sau đó, hai người họ vẫn tiếp tục tìm kiếm điểm yếu, nhưng cho đến khi mặt trời lặn hẳn vẫn chẳng tìm ra được gì.
–
Phần 8
「Haa......, rốt cuộc chúng ta chẳng tìm thấy thứ gì có vẻ khả quan cả.」
Sau bữa tối.
Lux và Krulcifer đang thảo luận trên một chiếc bàn trong thư viện, ngay trước giờ tắt đèn.
Lần này, họ thử nghiệm những điểm yếu của con gái mà Lux biết── ví dụ như nơi tối tăm hay nơi cao, nhưng không có cái nào tỏ ra là điểm yếu của Krulcifer cả.
Cuối cùng, Lux cũng đã hoàn toàn kiệt sức và nghĩ rằng họ đã thử hết mọi cách, nhưng──.
「──Mà nói mới nhớ, lạ thật đấy.」
「Eh......?」
Krulcifer đột nhiên nghiêng đầu, mắt vẫn dán vào trang sách.
「Tại sao cô bé đó lại sợ hãi đến thế nhỉ? Đúng là việc bị người khác xem những bài thơ tự sáng tác có thể sẽ rất xấu hổ, nhưng việc cô bé bị ám ảnh đến vậy chỉ vì bị người khác nhìn thấy thì thật đáng tò mò.」
「Chẳng phải vì cô bé vốn là kiểu người như vậy sao......」
Lux cười gượng khi nhớ lại cô bé khách hàng.
「Ể? Khoan đã──?」
Lúc đầu cô bé không nói gì, nhưng khi cậu gặng hỏi lần thứ hai, cô bé đó── nếu cậu nhớ không lầm thì cô bé đã nói 『Nếu chúng ta không nhanh lên, nội dung của bài thơ có thể sẽ bị lan truyền mất』.
Khi Lux kể lại điều đó cho Krulcifer,
「Có thể không phải, nhưng điều đó hơi đáng ngờ. Mà nói mới nhớ── nội dung những bài thơ của cô bé là về tình yêu. Nếu tôi nhớ không lầm, có những câu như là sự dẫn lối của đóa bách hợp trắng, hay giọng điệu cao quý gì đó, hay là dâng hiến tình cảm......」
「T-tôi có cảm giác không nên nhớ lại chi tiết đến thế thì hơn──」
「......Ra là vậy, chuyện là thế sao.」
Khi Lux vội vàng định ngăn Krulcifer lại, cô đã khẽ thở dài.
「Cậu đã hiểu ra gì rồi à!?」
「Vâng, tuy chỉ là phỏng đoán, nhưng tôi tin là mình không nhầm. Lux-kun, cậu không cần phải làm gì cho yêu cầu này nữa đâu. Tôi sẽ tự mình nói chuyện với cô bé.」
「............」
Krulcifer chỉ nói vậy rồi đứng dậy khỏi ghế, sau đó rời khỏi thư viện.
Chỉ còn lại một mình Lux đứng đó, miệng há hốc kinh ngạc.
–
Phần 9
Và rồi sáng hôm sau.
Trong lòng Lux đang thấp thỏm không biết cô bé khách hàng Nina sẽ hành động ra sao, thì bất ngờ, một tờ đơn yêu cầu được gửi đến cho cậu.
【Nội dung công việc】 Tôi xin rút lại yêu cầu của mình, cảm ơn cậu rất nhiều.
Nội dung chỉ vỏn vẹn có một câu như vậy.
「──Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra vậy?」
「Cũng không có gì phức tạp cả. Tôi chỉ trực tiếp nói chuyện với cô bé và giải quyết hiểu lầm thôi.」
Krulcifer nói một cách trôi chảy, nhưng cậu tự hỏi liệu cô bé khách hàng trông có vẻ bị dồn vào đường cùng như thế có dễ dàng bị thuyết phục như vậy không.
「............」
「Cậu không tin tôi đến thế cơ à?」
「Kh-không, không phải là tôi không tin Krulcifer-san, chỉ là......」
「Bài thơ tình mà cô bé đó viết là dành cho một tiền bối trong học viện này. Nội dung có phần nhạy cảm, nên cô bé nghĩ rằng sẽ rất tệ nếu người được nhắm đến trong bài thơ phát hiện ra, vì thế cô bé mới hoảng loạn.」
「Ể......!? Ch-chờ đã Krulcifer-san. Cậu nói là cho một tiền bối trong học viện này── đừng nói là」
Ở đây ngoài Lux ra thì làm gì có nam sinh nào khác.
Khi Lux gần như buột miệng nói ra điều đó theo phản xạ, Krulcifer liền thản nhiên vuốt tóc.
「Cơ bản thì, trong một học viện nữ sinh cấm nam giới, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một cô gái mang những cảm xúc như vậy. Đặc biệt là ở một nơi có nhiều cô gái mạnh mẽ như ở đây.」
「V-vậy sao......」
Đó là một câu chuyện bất ngờ, nhưng Lux cảm thấy tốt hơn là không nên đào sâu vào, nên cậu không hỏi thêm nữa.
「Tôi nói với cô bé rằng tôi đã nhận ra nội dung những bài thơ mà mình nhặt được. Sau đó, tôi hứa sẽ không nói chuyện thơ của cô bé cho người khác biết, chỉ vậy thôi. Miễn là nỗi lo lắng của cô bé như là 『có lẽ mình đã bị phát hiện rồi』, 『biết đâu cô ấy đang kể cho người khác nghe』 được loại bỏ, thì cô bé sẽ không làm gì nữa.」
「Vậy là cô bé đã bị thuyết phục như thế.」
「Vâng. Nhưng, đổi lại tôi cũng đã nói cho cô bé một bí mật của mình để bù đắp. ──Đó là một bí mật về tình yêu giống như của cô bé.」
「──Ể?」
Lux cao giọng trước những lời Krulcifer nói với một nụ cười đầy ẩn ý.
「Ch-chẳng lẽ, ngay cả Krulcifer-san, cũng đang có tình cảm với tiền bối đó──?」
「......Haah」
Krulcifer dừng bước và thở dài trước câu hỏi của Lux. Cô nhìn cậu với một ánh mắt chán nản.
「Lux-kun, chúng ta bắt đầu buổi học bổ túc thường lệ thôi. Hôm nay sẽ gấp ba lần bình thường đấy.」
「Eeeeh......!?」
Lux hoảng sợ co rúm người lại trước lời tuyên bố đột ngột của Krulcifer.
「......Dù vậy, cuối cùng tôi cũng nhận ra điểm yếu của chính mình rồi.」
Krulcifer lặng lẽ thì thầm bên cạnh Lux, người đang cam chịu chuẩn bị bút và mực.
「Eh......?」
Khi Lux nghiêng đầu thắc mắc, cô gái hoàn hảo mỉm cười và nói.
「Đó là việc tôi hoàn toàn không muốn để lộ bất cứ điểm yếu nào trước một người mà tôi mong người đó sẽ nhìn về phía mình.」