Act 3-28: Trại Huấn Luyện của Girimekhala Phần 2.
Trans: Midz
Edit: Snökari
Tôi tự hỏi đã bao lâu kể từ khi địa ngục này chính thức bắt đầu. Anh ta khiến chúng tôi phải xách vật nặng và chạy trong khi truy lùng chúng tôi. Điều tồi tệ nhất trong khoá huấn luyện này chính là sự khác biệt về thời gian trong lãnh địa. Tóm lại, dù ở đây đã vô số năm trôi qua, chúng tôi không hề cảm thấy đói hay buồn ngủ. Đây là một nơi tà ác, chỉ tồn tại duy nhất nỗi đau đớn và sự mệt mỏi. Điều an ủi duy nhất đối với chúng tôi chính là chu kỳ ngày đêm vẫn được duy trì giống như ngoài kia.
Việc huấn luyện chỉ có thể được miêu tả vô cùng ngắn ngọn chính là vừa khó khăn vừa đau đớn ngay cả đối với tôi, người vốn dành phần lớn thời gian cuộc đời sống trong quân đội. Đối với những thành viên khác của Phong Miêu, đây đơn giản là địa ngục; mỗi người trong số họ đều khó khi chạy trong một vài tháng đầu.
Sau này, khi mà cuộc đua chạy nước rút địa ngục đó kết thúc, chúng tôi nhận đuộc một loại ban phước sức mạnh gọi là Hộ Thể Thánh. Chỉ sau đó chúng tôi mới được thực sự huấn luyện, chính là huấn luyện chiến đấu.
Những người siêu việt đó dùng gậy đánh đập mọi người một cách tàn nhẫn, buộc chúng tôi phải học cách thoát khỏi trận mưa hoả cầu. Kết quả là, tất cả mọi người đều sử dụng thành thạo sức mạnh từ Hộ Thể Thánh ban cho, và đạt được những yêu cầu cơ bản về cách đánh cận chiến và chiến đấu tay đôi.
Dù ngày nào chúng tôi cũng sống trong cơn ác mộng đó nhưng khi màn đêm buông xuống, chúng tôi được nghe kể những chiến tích vĩ đại của một người mang tên Kai Heineman. Đó là một trong số ít những lần chúng tôi được thư giãn đầu óc.
Những ngày như vậy cứ lặp đi lặp lại cho tới khi tôi quên mất thời gian đã trôi qua bao lâu.
『MỌI NGƯỜI, Tập hợp!!』
Trước tiếng hét của Girrimekhala,tất cả mọi người của Phong Miêu, những người đang tập luyện, nhanh chóng dừng lại ngay lập tức. Họ xếp hàng ngũ cực kỳ đúng tác phong quân đội.
『Nghe tôi nói đây! Các ngươi đã phải chịu rất nhiều áp bức cho tới bây giờ. Ta nói có đúng không?』
「「「「「「VÂNG!」」」」」」
Không khí và mặt đất dưới chân họ đã rung chuyển khi người của Phong Miêu lên tiếng.
『Tất cả các ngươi đều là lũ giòi không có giá trị. Các ngươi thậm chí còn không đáng để sống trên thế giới này!!』
「「「「「「VÂNG!」」」」」」
Những thành viên của Phong Miêu đáp lại vô cùng lớn và ánh mắt của họ giờ đây vô cùng kiên định.
『Nhưng, kể từ hôm nay trở đi, tất cả các ngươi đều là thuộc hạ của Đấng Tối Cao vĩ đại. CÁC NGƯƠI CÓ BIẾT ĐIỀU NÀY NGHĨA LÀ GÌ KHÔNG?』
「「「「「「VÂNG!」」」」」」
NnMột số người bắt đầu khóc vì xúc động.
『Vậy thì, với tư cách là một trong những thuộc hạ của Đấng tối cao vĩ đại, việc mà các ngươi phải trả giá cho sự sỉ nhục mà các ngươi nhận được từ kẻ thù hàng nghìn lần suốt bấy lâu nay. RÕ CHƯA!?』
Girimekhala hét lên.
「「「「「「VÂNG!」」」」」」
『Lũ cặn bã đó đến đây để đàn áp các ngươi đang chờ ở bên ngoài rồi. Các ngươi sẽ làm gì với chúng?』
「GIẾT!GIẾT!GIẾT!GIẾT!」
Một thanh niên vốn trông rất hiền lành trước đây thậm chí còn không thể làm tổn thương một con bọ, đã toát ra sát khí khi hét lên.
『Đích đến của những thứ rác rưởi trong đám cặn bá dám sỉ nhục Đấng Tối cao của chúng ta là ở đâu!?』
「ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC! ĐỊA NGỤC!」
Một cô bé còn khá trẻ trông đẹp nhất với nụ cười dịu dàng trên gương mặt giờ đã đáp lại với đôi mắt đỏ ngầu và nụ cười điên dại.
『Tốt! Giờ ta hỏi các ngươi lần nữa. Các ngươi sẽ làm gì với bọn chúng?』
「「「「「「「GIẾTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT!」」」」」」」
Đoạn điệp khúc tuyệt vời về lời tuyên bố 『Giết』bởi thành viên Phong Miêu vang vọng khắp núi rừng. Giọng của họ ngày càng to hơn―
『Các ngươi đã được tự do rồi đấy. Không ai sẽ ngăn cản các ngươi nữa.GIỜ THÌ,tiến công và cho lũ rác rưởi đó biết ai mới là thủ lĩnh ở đây!!』
Nghe được điều đó, các thành viên của Phong Miêu gầm lên một tiếng đậm chất dã thú. Sự thay đổi này đánh dấu thời điểm những kẻ cuồng tín mới được tạo ra và cực kỳ nguy hiểm đã được để xổng ra trên thế giới này.