-Góc nhìn của Sei-chan-
Khi nhìn lên khuôn mặt đang cười của Hisamura, khóe miệng tôi bất giác nâng lên.
Tôi đã tự hỏi không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi chúng tôi gặp riêng sau giờ học, nhưng chúng tôi đã có thể nói chuyện bình thường như trước vụ tỏ tình.
Không, không thể như trước được, bởi vì... anh chàng này thi thoảng cứ nói mấy thứ linh tinh ấy
Trước khi tỏ tình, Hisamura chưa bao giờ nói những thứ như “dễ thương” với mình cả.
Nhưng hôm nay, trong lúc chúng mình đang tán gẫu ở quán cafe, và kể cả bây giờ khi đã ra khỏi quán rồi, Hisamura đã nói những lời như vậy rất nhiều.
Cứ mỗi lần, tôi lại thấy vô cùng xấu hổ vì không quen được người khác giới khen.
Hơn nữa, cậu ta còn nói đi nói lại với mình nữa... Có lẽ cậu ta đã quen nói như vậy với phụ nữ rồi?
Khi ý nghĩ ấy vụt qua, tim tôi tự nhiên quặn lại.
Tôi không nghĩ rằng Hisamura lại là kiểu người nói mấy thứ như vậy với phụ nữ. Nhưng, khi đã bắt đầu nghĩ về nó rồi, tôi lại chẳng thể ngừng thắc mắc về chuyện ấy được.
“Hmm? Có chuyện gì sao, Sei-chan?”(Tsukasa)
Có vẻ đang nói chuyện giữa chừng thì tôi bị phân tâm và im bặt.
“Không, chỉ là... C-Cậu.. không, không có gì đâu!”(Sei-chan)
“Có chuyện gì thế? Tớ tò mò lắm đấy, cậu biết mà?”(Tsukasa)
Cậu có hay khen những cô gái khác ngoài tớ là họ xinh xắn và dễ thương không?
Mình không thể cứ thế mà hỏi được! Nếu mình hỏi thế, cậu ta sẽ hiểu rằng mình đang ghen tị với các cô gái khác mất.
Tôi đang do dự, nhưng lại cảm thấy rằng mình không thể xóa bỏ phiền muộn trong tâm trí nếu như không hỏi, nên tôi đành đánh liều một phen.
“T-Thì, cậu hay khen tớ dễ thương...”(Sei-chan)
“À, phải. Cậu đúng là rất đáng yêu mà. Đương nhiên, tớ cũng nghĩ rằng cậu rất xinh đẹp nữa.”(Tsukasa)
“Ku... tớ chắc rằng cậu cũng hay nói thế với các cô gái khác. Cậu trông có vẻ đã quen với việc nói như vậy rồi nhỉ.”(Sei-chan)
“Eh?”(Tsukasa)
Mắt Hisamura mở rộng ra vì ngạc nhiên, như thể cậu ta không ngờ được lại bị hỏi một điều như vậy.
Nhưng cậu ấy vẫn trả lời ngay lập tức.
“Tớ thực sự chưa bao giờ nói thế với bất cứ ai đâu. Chỉ có mình Sei-cha... Ồ, tớ xin lỗi, không, đúng là có người tớ cũng đã khen vậy.”(Tsukasa)
“Ah...Thấy chưa....? Tớ chắc rằng cậu đã làm vậy mà.”(Sei-chan)
Tôi đã khá vui khi nghe thấy “Chỉ mình Sei-chan thôi”, nhưng cậu ấy nhanh chóng phủ nhận nó.
Sau cùng thì, Hisamura đúng là kiểu người hay nói vậy với các cô gái mà.
Không, mình thấy không tệ chút nào khi một người đàn ông nói như vậy với phụ nữ, kể cả mình không phải người duy nhất được cậu ta nói vậy...
“Tớ đúng là có khen em gái mình dễ thương. Mới sáng nay thôi.”(Tsukasa)
“Cái gì? Cậu có em gái sao?”(Sei-chan)
“Hmm? Ah, đúng rồi, cậu không biết chuyện này?”(Tsukasa)
“Cậu có kể cho tớ về em ấy đâu, thì sao mà tớ biết được.”(Sei-chan)
“Phải hả. Tớ có một em gái tên Rinke, mà tớ còn chưa kể cho ai về con bé cả.”(Tsukasa)
“L-Là vậy sao...”(Sei-chan)
Tôi đã thắc mắc rằng cậu ta có em gái hay không... nhưng giờ về tổng thể, tôi lại thấy lo lắng về chuyện khác hơn.
“Hisamura có phải Sis-con không?”(Sei-chan)
“Không, tớ không phải một tên Sis-con. Mà sao cậu có thể nghĩ ra cái đó vậy?”(Tsukasa)
“Vậy cậu sẽ làm gì nếu em gái cậu mang bạn trai về nhà ngày nào đó?”(Sei-chan)
“Hmmm... tớ không chắc nữa. Tớ không nghĩ rằng người như Rinke sẽ có bạn trai đâu... Sau cùng thì em ấy là một nữ phụ mà, nên sẽ sốc lắm khi em ấy lại có một cậu bạn trai ấy chứ.”(Tsukasa)
Hisamura đang suy nghĩ về chuyện gì đó với khuôn mặt khá khó tả.
“Nếu cậu thấy băn khoăn về điều đó, thì chẳng phải cậu là một tên Sis-con à?”(Sei-chan)
“Không, tớ chỉ lo lắng về việc em ấy tìm được bạn trai thôi. Tớ sẽ không phiền nếu thằng nhóc thực sự yêu con bé đâu.”(Tsukasa)
“Tớ hiểu rồi. Vậy, có lẽ cậu không phải một tên Sis-con.”(Sei-chan)
“Vậy, nói đi thì cũng phải nói lại, cậu bảo cậu có một ông anh trai phải chứ? Làm sao tớ chắc được cậu không phải bro-con, Sei-chan?”(Tsukasa)
“Không, tớ thì không. Nhưng anh ấy có lẽ là một sis-con. Tớ chắc đã lớn rồi, nhưng tớ thấy thích lắm khi còn ở tiểu học và sơ trung.”(Sei-chan)
“Ồ, tớ hiểu rồi. Vậy, nếu cậu kiếm một người bạn trai và giới thiệu cho anh mình...”(Tsukasa)
“Có khả năng ảnh sẽ không chấp nhận người đó.”(Sei-chan)
“Thật sao... có vẻ tớ có khá nhiều việc phải giải quyết rồi đây.”(Tsukasa)
Hisamura nói vậy với cái nhìn khá căng thẳng trên khuôn mặt.
Làm mặt như vậy, phải chăng Hisamura đã từ bỏ việc hẹn hò với tôi vì ông anh trai rắc rối đó?
“C-Chắc không sao đâu. Nếu chúng mình thích nhau thật lòng và hẹn hò thì tớ nghĩ anh ấy sẽ ủng hộ thôi.”(Sei-chan)
“Hmmm? Phải đấy. Mà cậu vừa đồng ý hẹn hò và giới thiệu mình với anh trai sao?”(Tsukasa)
“Huh?!?!... K-Không... C-Chúng ta v-vẫn chưa nói về vụ đó!”(Sei-chan)
“V-Vậy à, tớ hiểu rồi.”(Tsukasa)
Bầu không khí giữa họ lại trở nên gượng gạo vì những lời nói của Sei-chan.
Ku, có phải mình đã nói ra mấy thứ không cần thiết rồi sao? ...Nhưng Hisamura cũng có em gái mà... Không biết em gái cậu ấy là người ra sao nhỉ.
Trước đó, tôi đã nghĩ về lúc Hisamura gặp mặt anh trai mình, nhưng điều ngược lại cũng sẽ xảy ra.
Cái ngày mà Hisamura giới thiệu mình cho em gái cậu ta, mình phải tìm cách chào hỏi em ấy mới được.
Nếu mình định hẹn hò với cậu ấy, thì ít nhất cũng phải làm quen với thành viên trong gia đình cậu nữa đúng... không...?
Khoan, từ từ đã! Đó không phải ý của mình! Tại sao mình lại giả sử rằng chúng mình sẽ hẹn hò chứ?!
Mặt tôi lại đỏ bừng và tôi lắc đầu mình thật mạnh để hất văng mấy cái ảo tưởng ấy đi.
“C-Có chuyện gì vậy, Sei-chan?”(Tsukasa)
“K-Không, có gì cả...”(Sei-chan)
Trong lúc đang nói chuyện, chúng tôi tới một giao lộ.
“Vậy nhé, Sei-chan, tớ sẽ nhắn RINE cho cậu nếu biết thêm bất cứ thông tin gì về buổi hẹn hôm Chủ Nhật.”(Tsukasa)
“Phải. Đợi đã, nói về RINE thì... sao cậu lại, uh... không trả lời tin nhắn của tớ tối qua?”(Sei-chan)
“Huh? Ồ, tớ xin lỗi nhé. Tớ ngủ quên mất trong khi đang nhìn vào tin nhắn RINE của Sei-chan.”(Tsukasa)
“T-Tớ hiểu rồi. Vậy thì tốt...”(Sei-chan)
Thật sảng khoái khi được giải quyết những lo lắng của tôi về tối hôm qua mà.
“Tớ rất xin lỗi. Tớ sẽ cẩn thận hơn lần sau và chắc chắn sẽ trả lời tin nhắn RINE của cậu.”(Tsukasa)
“Không, ổn mà. Nhưng nó hệt với những gì Shiho đã nói ha, cậu chỉ là ngủ quên thôi.”(Sei-chan)
“Tớ xin lỗi...Hmm? Hệt những gì Fujise nói? Sao Fujise lại biết về tin nhắn RINE của bọn mình vậy Sei-chan?”(Tsukasa)
“Ah...”(Sei-chan)
Tôi vẫn chưa nói cho Hisamura về điều này.
Chúng tôi dừng lại một lúc để tôi kể cho cậu ấy về cách mà Shiho đã nghe về lời tỏ tình của Hisamura gửi đến tôi.
“Thật sao...? Ồ, vậy đó là lý do tớ cảm thấy Fujise liếc tớ cả ngày hôm nay à?”(Tsukasa)
“Tớ rất x-xin lỗi. Có lẽ Shiho đã chỉ nghe được một phần nhỏ của những gì đã diễn ra thôi, nhưng tớ hiểu lầm rồi kể cậu ấy nghe gần hết mọi chuyện.”(Sei-chan)
“Wah... điều đó xấu hổ thật đấy.”(Tsukasa)
“Đ-đương nhiên. Là tớ với Shiho sẽ không kể cho ai về chuyện đó đâu, nên cậu cứ yên tâm đi.”(Sei-chan)
“P-Phải rồi, tớ biết mà.”(Tsukasa)
Ý tôi là , tôi sẽ không bao giờ kể ai nghe về chuyện đáng xấu hổ ấy đâu...!
Cuối cùng thì, cả hai đều mang bộ mặt ngượng ngùng ra về.
TLN: Có sai đâu Edit: ờ thì câu này tôi cx ko hiểu…