Romcom manga no sekai ni haitte shimattanode, shujinko to kuttsukanai heroine wo zenryoku de shiawase ni suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Vol 1 - Chương 17: Giám sát buổi hẹn hò

[Nó không hẳn là vấn đề đâu bởi đây là vì Shiho mà. Nhưng mà nhớ là đừng nói Shiho nhé. Tớ chưa nói với cậu ấy rằng có thể Toujouin sẽ đến và phá đám buổi hẹn. Cậu ấy rất mong chờ buổi hẹn này nên tớ không muốn làm cậu ấy lo lắng không cần thiết.](Sei-chan)

“Cậu thật là một cô gái tốt bụng...! Tớ yêu cậu nhiều lắm...!”(Tsukasa)

“Giờ cậu còn chẳng thèm che giấu tình cảm dành cho Shimada nữa...”(Yuuichi)

Yuuichi đang nói gì đó, nhưng tôi chẳng thể nghe được.

Hah, Sei-chan thật quá tốt bụng.

Sei-chan định sẽ chịu gánh nặng khiến buổi hẹn của Fujise và Yuuichi thành công, mà không nói gì với Fujise cả.

'Tớ không muốn Fujise mang ơn mình, dù chỉ là một chút.'(Sei-chan)

'Tớ chỉ mong rằng tình yêu của người bạn thân nhất sẽ được trọn vẹn mà thôi.'(Sei-chan)

Tôi đã rơi vào lưới tình của cô gái này. Sau đó thì tôi đã được tới thế giới này, và thậm chí còn tỏ tình với cô ấy.

Chỉ riêng việc đó thôi cũng đã khiến tôi hạnh phúc lắm rồi.

So với Fujise thì tôi thực sự chả là gì với Sei-chan cả. Nhưng tôi vẫn thấy rất hạnh phúc khi ở trong hoàn cảnh này.

Khi mà Yuuichi đề xuất ý tưởng này, tôi đã bảo rằng “Thế là quá nhiều việc cho tớ với Sei-chan rồi.”

Nhưng Sei-chan lại tự đề xuất nó rồi còn cố giấu Fujise để cô ấy không thấy lo.

Nghe thật tuyệt và ngầu, mình yêu mặt đó của Sei-chan.

“Oh, vậy mình cũng phải chuẩn bị quần áo nữa”(Tsukasa)

“Eh, vậy còn...!”(Yuuichi)

“Tớ sẽ đi, để bảo vệ cuộc hẹn giữa cậu và Fujise.”(Tsukasa)

“Oh! Phải vậy chứ Tsukasa, người bạn thân của tớ!”(Yuuichi)

“Cậu cứ như thằng nhóc đang hát oang oang chỗ không người vậy.”(Tsukasa)

“Haha, tớ có thể tự nhận rằng mình hát khá hay đấy!”(Yuuichi)

“Biết rồi.”(Tsukasa)

Tôi đã nghe đĩa kịch của “Ojojama” từ tiền kiếp rồi, và cậu có một giọng hát hay đến mức không ngờ đấy?

Kể từ khi đến đây tôi vẫn chưa đi karaoke với anh chàng này lần nào cả, nên tôi cũng muốn được nghe cậu ta hát một bài với chất giọng ấy.

“Nếu chuyện này thành công thì cậu phải bao tớ đi karaoke.”(Tsukasa)

“Đương nhiên rồi, ít nhất thì tớ cũng có thể làm vậy.”(Yuuichi)

“Tớ sẽ đặt món đắt nhất.”(Tsukasa)

“Đừng làm vậy mà.”(Yuuichi)

Chúng tôi cùng nhìn nhau rồi lăn ra cười.

Được rồi, để mình gửi tiếp tin cho Sei-chan nào.

[Tớ không thể để Sei-chan đi một mình được, nên tớ sẽ đi cùng cậu để trông chừng buổi hẹn của Yuuichi và Fujise. Cùng nhau cố gắng nhé.](Tsukasa)

Đang gửi rồi...

“Tớ và Fujise đúng là có những người bạn tốt mà.”(Yuuichi)

“Đúng vậy. Cậu có thể cảm ơn tớ và Sei-cha... Shimada vì điều đó.”(Tsukasa)

“Đương nhiên. Và này, cậu cứ việc gọi cậu ấy là Sei-chan trước mặt tớ cũng được đằng nào thì tớ cũng biết hết mọi chuyện rồi ấy mà.”(Yuuichi)

“Shimada nói rằng tớ chỉ được gọi cậu ấy như thế khi hai đứa ở riêng thôi, nên là dẹp nhé.”(Tsukasa)

“...Cậu vừa khoe nó đấy à?”(Yuuichi)

“T-Tớ không khoe!”(Tsukasa)

“Không, hẳn là khoe rồi... Vậy tớ hiểu là hai cậu cũng sẽ hẹn hò ngày mai đúng chứ?”(Yuuichi)

“Eh...? Ah, v-vậy à?”(Tsukasa)

“Tsukasa... Cậu không hề nhận ra luôn à”(Yuuichi)

À-À thì, mình hiểu rồi. Nếu chúng mình đi cùng nhau để trông chừng buổi hẹn của Yuuichi và Fujise cũng có nghĩa là mình và Sei-chan cũng sẽ được ở riêng nữa...!

Ôi, trời, cái tin nhắn tôi vừa gửi cô ấy, nếu mà nghĩ kỹ thì chẳng khác nào mình đang rủ cô ấy đi hẹn hò cả!

Trước đấy tôi không hề nhận ra dù chỉ là một chút, nhưng giờ thì lại bắt đầu run.

Nhỡ cô ấy từ chối đi cùng mình thì sao...?

Tôi nhìn vào màn hình và thấy tin mình vừa gửi trước đó đã được đọc.

T-Thì, đúng là tôi vẫn chưa nhận được phản hồi... nhưng mình lại thấy lo về câu trả lời của cô nàng.

“O-Oh, cậu đột nhiên làm tớ thấy bồn chồn đấy...”(Tsukasa)

“Không, nó còn chẳng phải tỏ tình nữa rồi... Đây giống như cậu đã cầu hôn cô ấy thì đúng hơn, phải chứ? Nên là mọi thứ sẽ ổn thôi.”(Yuuichi)

“Đấy không phải cầu hôn.”(Tsukasa)

Tôi có tỏ tình với cô ấy, nhưng phần lớn lời tỏ tình hôm ấy tôi có hơi bạo vì lúc đó vẫn tưởng bản thân đang nằm mơ.

Cái lịch sử tin nhắn mà Yuuichi xem được chính là đống tin tôi nhắn khi ngái ngủ...

Tuy nhiên tôi lại không có chủ ý nói với cô nàng như vậy trong thực tế, ý là mọi thứ mà mình đã nói cô hôm đó ấy.

Tôi chắc chắn muốn khiến Sei-chan, người đã được xác nhận là một nữ phụ trong truyện, được hạnh phúc.

Tôi sẽ không để chuyện này có cái kết buồn được.

Mặc dù nghĩ là nó sẽ không sao đâu...., nhưng tôi sẽ nản lắm nếu bị từ chối đấy.

-Pom-Pom, cái tiếng chuông lạ hoắc phát lên từ cái điện thoại của tôi.

Cô ấy trả lời rồi!

Nhìn vào màn hình điện thoại...

[Hisamura cũng đến sao? Được đi cùng cậu khiến tớ an tâm lắm. Cảm ơn cậu...](Sei-chan)

“Hay lắm!!”(Tsukasa)

“Whoa! Đừng có hét toáng lên chứ, cái cậu này...”(Yuuichi)

Ngay khi nhận được sự đồng ý, tôi la lên.

Nhờ ơn Chúa, cô ấy đã không từ chối con...

Ý tối là, thật đấy, mai mình sẽ được hẹn hò với Sei-chan...!

Không, phải là hai chúng tôi sẽ vào việc cùng nhau mới đúng. Với mục tiêu là để mắt đến buổi hẹn của Yuuichi và Fujise cũng như ngăn không cho Toujouin phá đám họ.

Đừng hiểu nhầm là tôi có mục đích khác nhé.

“Mình và Shimada sẽ hẹn hò!”(Tsukasa)

“Không, đúng là vậy, nhưng cậu sẽ trông chừng buổi hẹn của chúng tớ nữa chứ?”(Yuuichi)

“Đương nhiên! Được rồi, mình nên mặc gì cho ngày mai đây...!”(Tsukasa)

“Cậu có thực sự là hiểu không thế...?”(Yuuichi)

Yuuichi thì đang lo sốt vó về ngày mai, hẳn là vì tôi đang quá phấn khích khi biết rằng mình sẽ được hẹn hò Sei-chan.

Dù sao thì, tôi vẫn rất mong chờ vào ngày mai đấy.