Romcom manga no sekai ni haitte shimattanode, shujinko to kuttsukanai heroine wo zenryoku de shiawase ni suru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1311

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5578

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Vol 1 - Chương 15: Kế hoạch cho buổi hẹn hò

AAAAAAA, 9h sáng mai hết event rồi mà tôi mới chạy được 2/3... Hầy định bùng nốt hôm nay để cày cho xong, mà đọc cmt của các bác xong lại lôi ra làm. Chú-c... À tên Trans đang bị trầm cảm hậu thi cử nên tiến độ mấy ngày tới tôi cũng không rõ đâu. Giờ thì, mọi người đọc truyện vui vẻ.

______________________________________________________________

Sau khi Yuuichi vào nhà, tôi liền dẫn cậu lên phòng mình.

Ngay khi tôi chuẩn bị bước vào phòng mình trên tầng hai, cánh cửa phòng bên cạnh mở và Rinke bước ra.

“Ah, Rinke.”(Tsukasa)

“Onii-chan... đây là cái anh hôm nay ngủ lại nhà mình à?”(Rin-chan)

Rinke hỏi sau khi thấy Yuuichi ở sau tôi.

“Phải. Yuuichi, đây là cô em gái đáng yêu và dễ thương của tớ, Rinke.”(Tsukasa)

“Này, Onii-chan, đừng nói thế, em thấy xấu hổ lắm.”(Rin-chan)

“Haha, bọn anh là bạn tốt mà không cần lo đâu. Chào em, anh là Shigemoto Yuuichi, bạn của Tsukasa. Rất vui được gặp em.”(Yuuichi)

“...Chào anh, em là Rinke.”(Rin-chan)

Yuuichi cười còn Rinke chào cậu trong khi ngại ngùng đảo mắt đi.

...Hmm? Chờ chút.

Trong câu truyện gốc, thì đáng lẽ Yuuichi và Rinke phải gặp nhau muộn hơn, phải chứ?

Đúng rồi! Yuuichi và Rinke vẫn chưa nên gặp nhau sớm như này...!

Họ đáng lẽ phải có một cuộc gặp gỡ định mệnh... à thì nó không hẳn là định mệnh, nhưng ít nhất là không phải lúc này.

Tôi gọi Yuuichi đến nhà và lại một lần nữa thay đổi câu truyện gốc...!

“Từ đã, Yuuichi, Rinke... Cả hai có thể coi như mình chưa gặp nhau hôm nay không?”(Tsukasa)

“Haah? Cậu nói cái gì thế.”(Yuuichi)

“Anh nói gì vậy, onii-chan?”(Rin-chan)

“Phải rồi nhỉ.”(Tsukasa)

Đương nhiên rồi, chuyện đó không thể nào xảy ra, thời gian đã trôi qua thì không còn cách lấy lại nữa rồi.

Uwaa, mình nên làm gì đây?

Điều này ổn chứ? Kể từ khi tới thế giới này, mình đã thay đổi cốt truyện chính khá nhiều rồi.

Cụ thể, chẳng có sự kiện nào như là Hisamura Tsukasa tỏ tình với Sei-chan, và sẽ không có kiểu tiến triển này dựa trên cốt truyện gốc.

Tôi không rõ nếu mình thay đổi thì có vấn đề gì không.

Nhưng tôi biết rằng rất nhiều thứ đã thay đổi kể từ khi tôi đến đây.

“Vậy thì, được thôi. Hãy thân với nhau càng nhiều càng tốt nhé!”(Tsukasa)

“Sao cậu cứ tỏ ra quá khích như vậy...? Ý tớ là, sẽ khó để làm bạn nếu như cậu cứ nói chuyện cái kiểu thế đó.”(Yuuichi)

“...Onii-chan này, anh là đồ ngốc.”(Rin-chan)

“Bạn thân và em gái tôi đang nạt tôi. Em ấy thì không vấn đề nhưng tớ sẽ không giúp cậu trong buổi hẹn ngày mai nữa.”(Tsukasa)

“Tớ xin lỗi, cậu có muốn được xoa bóp vai không?”(Yuuichi)

“Hai tiếng.”(Tsukasa)

“Lâu quá, cùng lắm thì ba mươi phút thôi chứ.”(Yuuichi)

“...Em xuống phòng khách được chứ?”(Rin-chan)

Trong khi tôi và Yuuichi đang trêu nhau, Rinke hỏi trong khi nhìn chúng tôi với ánh mắt lạnh lẽo.

“A-Ahh, được chứ. Em đi đi.”(Tsukasa)

“Xin lỗi vì đã làm phiền em.”(Yuuichi)

“...Cứ từ từ mà tận hưởng đi nhé.”(Rin-chan)

Rinke nói rồi đi xuống phòng khách.

Cả hai vào phòng tôi rồi thư giãn một lúc.

“Em cậu đáng yêu thật nhưng lại không thân thiện cho lắm nhỉ.”(Yuuichi)

“Thô lỗ thế, thôi ngay cái trò chê bai em gái bé bỏng ngọt ngào của tớ đi, hoặc tớ thổi bay cậu đấy.”(Tsukasa)

“Cậu đang dọa tớ đấy. Cậu là gì vậy, một tên Siscon à?”(Yuuichi)

“Không, nhưng tớ sẽ không để cậu có được em ấy.”(Tsukasa)

“Cậu chắc chắn là một tên Siscon rồi.”(Yuuichi)

Như Sei-chan đã nói, đây không phải là cuồng em gái.

Ý tôi là, chuyện gì sẽ xảy ra nếu Yuuichi và Rinke gặp nhau ở đây?

Rồi liệu Rinke có bị dính dáng tới Yuuichi chứ. Liệu em ấy có đổ cậu ta rồi trở thành một nữ phụ không?

Có thể lần này em ấy sẽ không đổ cậu ta, nên sẽ không thành nữ phụ nữa.

Nếu là vậy thì sẽ ổn thôi. Khi đọc manga, tôi chỉ quan tâm đến Sei-chan và thầm mong cô sẽ được hạnh phúc, nhưng bây giờ Rinke là em gái tôi, một thành viên chính thức trong gia đình.

Thật tội nghiệp khi một cô em gái dễ thương đến vậy lại rơi vào một mối tình đơn phương.

“Dù sao thì, về ngày mai. Kể cả trong mơ đi nữa tớ cũng không thể tưởng tượng rằng cậu lại đến nhà mình cùng Toujouin tro...”(Tsukasa)

“Tớ xin lỗi. Cả tớ cũng có bao giờ mơ tới việc có một chiếc limousine đỗ trước cửa nhà mình đâu.”(Yuuichi)

Việc có chiếc limousine đỗ trước cửa nhà cậu là không bình thường sao...

Đó là Toujouin Kaori của cậu đấy.

“Vậy là, theo như kế hoạch ban đầu thì mai Yuuichi sẽ đến địa điểm hẹn hò từ nhà tớ, nên Toujouin-san sẽ không thể đi theo và phá đám cuộc hẹn hò được, nhưng nếu cô ấy biết rằng cậu sẽ đi từ... nhà tớ, có khả năng rất cao là cô ấy sẽ có thể rình theo cậu được.”(Tsukasa)

“Cậu ấy đã theo dõi mình à? Nếu cậu ấy đi xa đến vậy, chẳng phải đã trở thành một kẻ đeo bám rồi sao?”(Yuuichi)

“Cậu... nhớ lại những gì đã xảy ra đi. Cậu có nghĩ Toujouin-san chỉ tình cờ có mặt ở nhà cậu khi cậu rời đi sao?”(Tsukasa)

“...Phải rồi. Cậu ấy luôn theo dõi mình ha.”(Yuuichi)

Đúng hơn thì cô ấy... được phép làm vậy vì cổ là nữ chính trong manga, và quan trọng hơn cổ là tiểu thư của Tập đoàn Toujouin.

Và dù cho Yuuichi thấy điều đó hơi phiền phức, nhưng sâu trong cậu lại chẳng ghét nó chút nào.

Đương nhiên, cậu ta cũng chẳng có ý định báo cảnh sát làm gì cả.

“Nên tớ mới nói rằng việc cậu bị theo dõi khi đến chỗ hẹn là khá chắc chắn.”(Tsukasa)

“Nói thật thì... điều đó chẳng tốt chút nào. Nếu cậu ấy cứ cản trở bọn tớ, tớ sẽ không thể tỏ tình với Fujise được mất.”(Yuuichi)

Phải, anh chàng này định sẽ thổ lộ cảm xúc cho cậu ấy vào buổi hẹn ngày mai.

Trong khi Fujise CŨNG có ý định thổ lộ tình cảm cho cậu vào buổi hẹn ngày mai.

Họ đã hoàn toàn say đắm nhau rồi.

Haah... Tôi chỉ ước rằng họ sẽ nổ tung thôi. 

Tôi cũng muốn được tình tứ với Sei-chan càng sớm càng tốt... nhưng lại không biết mình phải làm gì...

“Trong lúc đó, tớ sẽ liên lạc với Sei-ch... Shimada.”(Tsukasa)

“Hmm? Gọi cậu ấy làm gì?”(Yuuichi)

“Để kể rằng cậu đã khiến mọi việc rối tung lên và Toujouin có thể sẽ theo dõi chúng ta đến địa điểm của buổi hẹn.”(Tsukasa)

“...Tớ xin lỗi.”(Yuuichi)

 Đằng nào thì, nghiêm túc đấy, mớ bòng bong này sinh ra từ sự cẩu thả của cậu ta mà.

Đúng là không có cách nào để tránh chiếc limousine đang đỗ trước cửa nhà cả, nhưng là lỗi của tên ngốc đó khi để lộ bí mật cho Toujouin-san khi đang trên đường tới trường hôm thứ Sáu.

...Thì, kể cả cô ấy có phát hiện ra nó hay không, thì buổi hẹn hôm đấy kiểu gì cũng bị quấy rối bởi cổ thôi.

Bằng mọi giá, mình phải phá cái định mệnh đấy.

“Được rồi... Gửi thôi.”(Tsukasa)

Tôi nói với Sei-chan rằng Yuuichi đã làm rối hết mọi chuyện và rằng Toujouin đã biết bí mật rồi.

Tin nhắn ấy được đọc ngay lập tức, và chỉ vài giây sau, tôi nhận được phản hồi.

""Cậu làm cái quái gì vậy, đồ ngốc?" Cô ấy nói vậy đó. ”(Tsukasa)

“Thứ lỗi cho tớ...”(Yuuichi)

Yuuichi ngồi ngay ngắn dậy rồi cúi đầu.

Nếu cậu làm vậy với tớ thì Sei-chan sẽ không thể thấy được sự chân thành của lời xin lỗi này đâu.

Được rồi, hãy cứ nói là Yuuichi đang xin lỗi đi.

“Tớ thực sự không quan tâm về cái thế dogeza đó của cậu đâu.”(Tsukasa)

“Cậu chẳng thèm để tâm đến cái tôi dễ vỡ này của tớ ha.”(Yuuichi)

“Tớ cũng không quan tâm về cái lòng kiêu hãnh vớ vẩn đấy đâu. Vấn đề là về buổi hẹn của cậu ngày mai đấy.”(Tsukasa)

“Phải rồi, tớ nên nghĩ về buổi hẹn ngày mai chứ cái tôi này không đánh quan tâm.”(Yuuichi)

Thật đấy, chúng ta đang nói cái quái gì vậy?

Tôi bắt đầu nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tôi không giúp đỡ cậu ta nữa.

Bởi mọi thứ đã khác xa với câu truyện gốc rồi, nên sẽ rất khó để ứng biến.

Dù thế, nếu hai cậu ấy có thể hẹn hò mà không bị phá rối và một trong hai ngỏ lời yêu, họ chắc chắn sẽ thành đôi.

Nếu điều đó thực sự xảy ra, tất cả tiến triển trong bộ manga “Ojojama” sẽ trở thành cát bụi.

Điều đó thật tuyệt với Yuuichi và Fujise, nhưng tôi cũng muốn Toujouin-san được hạnh phúc nữa.

Nếu họ hẹn hò, Toujouin-san sẽ không thể được cứu và cả câu truyện sẽ đột ngột kết thúc.

Sau cuộc hẹn hò này, là câu truyện về một đứa trẻ được cứu.

Nếu Yuuichi và Fujise đến với nhau, Toujouin-san có lẽ sẽ không thể được cứu nữa.

Thực ra, tôi không quan tâm tới việc Yuuichi hẹn hò với Fujise hay Toujouin.

Cậu ta chọn ai không quan trọng, chừng nào quyết định ấy đều làm họ hạnh phúc.

Tôi biết Fujise là một cô gái đáng yêu và tử tế, nhưng Toujouin-san cũng là một cô gái dễ thương và yêu Yuuichi thật lòng.

Đó là lý do tôi không muốn dính líu đến cả Fujise lẫn Toujouin-san.

Tôi muốn Yuuichi phải hiểu được con người của hai cô gái và tự quyết định.

Nhưng bây giờ thì , Toujouin-san như thể một người xấu luôn cản đường hai người họ vậy...

Không. Cô ấy có những suy nghĩ của riêng mình, nên đối với cô thì hai người họ đang cản đường của CỔ.

Thì bởi, cô ấy cũng thật lòng thích Yuuichi mà.

Nhưng Yuuichi thì lại không hề nhận ra.

Cậu ta vẫn chỉ nghĩ đơn giản rằng cô là một người bạn thuở nhỏ thích xen vào chuyện tình cảm của mình.

Nếu điều này tiếp diễn, Yuuichi sẽ không bao giờ thấy hay hiểu được cảm xúc của Toujouin-san, và cậu sẽ hẹn hò với Fujise.

Với tư cách là một độc giả cũng như một fan hâm mộ, tôi muốn tránh việc đó diễn ra bằng cách nào đó.

Nếu Yuuichi thậm chí không thử nhìn về mặt tốt của Toujouin-san, câu truyện sẽ chẳng bao giờ tiến triển một cách tử tế được được.

Nhưng khi nhìn thấy Yuuichi đang nghiêm túc với Fujise, thấy cái cách cậu ta thực sự muốn tỏ tình với cô, tôi lại muốn giúp đỡ cậu ta.

Cảm xúc này không phải từ một độc giả hay một fan, mà là từ người bạn thân nhất của Yuuichi.

“Trong lúc đó, tớ sẽ tìm cách đảm bảo cô ấy không thể làm phiền cậu càng nhiều càng tốt.”(Tsukasa)

“Aah, vậy là đủ rồi. Cảm ơn cậu”(Yuuichi)

Đó là tình huống lý tưởng.

Chúng tôi cố nghĩ ra cả đống biện pháp phòng ngừa, nhưng có thể sẽ vô dụng bởi sau cùng đây là Toujouin-san mà.

Nhưng tôi sẽ làm hết sức mình để ngăn cổ.

“Tớ sẽ tham khảo ý kiến của Shimada xong rồi quyết định sẽ làm gì với cô ấy.”(Tsukasa)

“Phải rồi, à mà tớ cũng có một ý kiến này.”(Yuuichi)

“Huh, Yuuichi hiếm lắm mới đưa ra được một ý kiến hay đấy.”(Tsukasa)

“Này, đừng có khịa tớ lưỡi cậu sẽ bị bỏng đấy.”(Yuuichi)

“Cậu nóng đến vậy à? Vậy nhiệt độ cơ thể cậu chắc phải hơn 100 độ?"(Tsukasa)

“Này, tớ không hề bị thế, mà cứ nghe đi đã.”(Yuuichi)

“Vậy thử nói xem nào.”(Tsukasa)

“Cậu biết rằng tớ và Fujise sẽ có hẹn vào ngày mai, nên cậu hãy đến đó trước.”(Yuuichi)

“Cậu muốn tớ đến đó một mình? Sao tớ phải đến công viên giải trí một mình chứ?”(Tsukasa)

Yuuichi và Fujise định sẽ đến một công viên giải trí vào ngày mai nên tôi phải làm gì một mình cơ?

“Thấy không? Đấy là lý do nhờ Shimada, để hai cậu có thể đi cùng nh-”(Yuuichi)

“Đồng ý.”(Tsukasa)

“Quyết định nhanh quá đấy!”(Yuuichi)

Ôi không, tôi lại nói ra tiếng lòng của mình ngay lập tức vì chuyện là tôi và Sei-chan sẽ đi công viên giải trí cùng nhau mà.

“Chẳng nẽ nào, cậu...”(Yuuichi)

“...”

Như đã dự đoán, đến cả Yuuichi đần độn cũng có thể hiểu được phản ứng trước đó của tôi.

Đúng là chẳng thể làm gì khác được vì cậu ấy là bạn thân của tôi mà.

“Cậu muốn đến công viên giải trí tới vậy cơ à? Thì tớ nghĩ vậy bởi tớ cũng muốn đến đó mà.”(Yuuichi)

“Tớ rất mừng vì cậu là một tên ngốc đó.”(Tsukasa)

“Tớ không phải tên ngốc. Sao cậu lại nói thế? Kể cả học sinh cao trung cũng có thể đến công viên giải trí chứ.”(Yuuichi)

Điều đó không phải trọng tâm vấn đề đâu, chỉ là cậu đang nghĩ về mấy thứ ngốc nghếch thôi.

Tôi cũng nghĩ học sinh cao trung đến công viên giải trí là chuyện thường tình.

Thì, anh chàng này thú vị ở điểm đó đấy.

“Nhưng sao cậu lại đề xuất Shimada và tớ đi hẹn hò cùng với các cậu?”(Tsukasa)

“Hai cậu sẽ tới và trông chừng cho tớ và Fujise, nếu Kaori tới để phá rối bọn tớ, các cậu sẽ ngăn cậu ấy lại! Đó là kế hoạch!”(Yuuichi)

“Sẽ rắc rối lắm nếu chúng tớ làm vậy, Hơn nữa gánh nặng quá lớn đối với tớ và Shimada.”(Tsukasa)

“Tớ thực sự xin lỗi về điều đó. Nhưng tớ chẳng thể nghĩ được cách nào tốt hơn cả.”(Yuuichi)

“...Đúng là vậy”(Tsukasa)

Thực tế, khi biết được nơi diễn ra cuộc hẹn hò, Toujouin-san sẽ có thể cản trở phần còn lại của buổi hẹn bằng bất cứ cách nào cô muốn.

Tôi có cảm giác rằng kể cả mình có thử bao nhiêu kế hoạch đi nữa, thì chúng cũng đổ bể thôi.

Trong trường hợp đó, sẽ tốt hơn nếu tôi và Sei-chan đến thẳng điểm hẹn và chú ý đến mọi thứ xung quanh chúng tôi.

Đúng là một kế hoạch điên rồ, và rất rắc rối cho tôi cùng Sei-chan.

“Cậu định nhờ Shimada làm chuyện phiền phức này sao?”(Tsukasa)

“K-Không? Shimada rất tốt bụng, nên tớ nghĩ cậu ấy sẽ chịu giúp thôi.”(Yuuichi)

“Uuu... Thì đúng là vậy, nhưng...”

Yuuichi có vẻ không dám đòi hỏi Sei-chan quá nhiều, hay bỏ mặc tôi, bạn thân của cậu.

Nhưng cũng đúng rằng chẳng còn kế hoạch nào khác chúng tôi có thể dùng rồi.

“Hmm? Tớ nhận được RINE của Shimada... Thật đấy, cô gái này...”(Tsukasa)

“Cậu nhận được gì vậy?”(Yuuichi)

“Tớ cũng đã nghĩ về cách ngăn cô ta, nhưng cách duy nhất tớ thấy khả thi là đến nơi Shiho cùng Shigemoto hẹn hò và ngăn Toujouin lại khi cô ta đến. Điều tồi tệ nhất chính là cô ta có thể bám đuôi cuộc hẹn của Shiho và Shigemoto... Shigemoto liệu có đồng ý với cách này không? Cậu hỏi cậu ấy đi.”(Tsukasa)

“Kuu.. Shimada thật tuyệt mà.”(Yuuichi)

Yuuichi giữ điện thoại của tôi rồi nâng nó lên trong khi đứng phắt dậy, như thể đang ân hận về những hành động của mình vậy.

Sau cùng thì, Sei-chan đúng là một cô gái rất tử tế, cô nàng rất tốt tính, thân thiện v-

“Haha, đúng là, Shimada thật ngọt ngào mà... Hmm? Cái gì? Ah...!”(Yuuichi)

“Chuyện gì thế? Đưa trả tớ cái điện thoại đây.”(Tsukasa)

“Tớ xin lỗi... Tớ-ừm, tớ nghĩ ngón tay tớ tự tiện bấm linh tinh trong lúc tớ đang ăn năn trước đó, và có vẻ đã lướt lên lịch sử trò chuyện của cậu với Shimada...”(Yuuichi)

“AH!”