Chap 116: Trận chiến vì Border Town (2)
Cho các hiệp sĩ lao đến với vận tốc lớn nhất lúc mới bắt đầu không phải chiến thuật đúng đắn, bởi vì lũ ngựa với sức chịu đựng có hạn chỉ có thể duy trì vận tốc đó trong một khoảng thời gian ngắn. Ở khoảng cách từ 1000m xuống 800m, chúng sẽ từ từ tăng tốc cho đến khi xuống đến 500m và chỉ bắt đầu phi nước đại khi còn cách mục tiêu 200m.
Theo lý thuyết thì khẩu pháo Napoleon 12-pound có tầm sát thương là 1300m nếu dùng đạn rắn. Có lẽ là do việc chỉ có đường kính bằng một nửa tiêu chuẩn nên những khẩu pháo của Roland chỉ có tầm sát thương là 1000m. Vì vậy, khoảng cách xa nhất đội pháo binh được phép khai hỏa là 800m. Ở khoảng cách này, đạn pháo chắc chắn sẽ tới được chỗ mục tiêu đồng thời sẽ nảy tiếp sau khi chạm đất, công phá theo đường thẳng nên có cơ hội tiêu diệt nhiều mục tiêu trong một lần bắn.
Để dọn đường cho đám lính đánh thuê xông lên trước, Công tước Ryan ra lệnh cho đội hiệp sĩ dẹp sang hai bên và chờ đợi ở vùng an toàn, tránh khỏi tầm bắn của cung và nỏ nhưng vẫn giữ khoảng cách đủ gần để phát động tấn công. Biết rằng chẳng trông chờ gì vào lũ lính đánh thuê, đội kĩ sĩ luôn giữ chắc dây cương, chờ xem động thái của đối thủ. Tuy nhiên, như vậy, chúng bỗng trở thành những mục tiêu bất động trong mắt đội pháo binh.
Tất nhiên là lão Công tước chẳng nhận ra rằng ngay lúc lão ra lệnh cho đám hiệp sĩ di chuyển ra rìa thì chúng đã bước vào trận địa mà Roland bày sẵn. Dù giữa đường có vẻ bằng phẳng và rộng rãi nhưng ven đường lại um tùm cỏ cây. Từ xa thì có vẻ chỉ là cây cối bình thường nhưng đó thực chất là những cây leo được bao phủ bởi đám lá dày, giống như là con đường ẩn giấu vô số cạm bẫy tự nhiên vậy. Nếu kị binh muốn móc lốp bên sườn của phòng tuyến thì chúng chỉ có thể di chuyển rất chậm chạp. Khoảng cách 1000m được đánh dấu rõ ràng trên mặt đất, những kẻ đang hành quân bên dưới thì có thể không hề để ý nhưng Lightning có thể nhận diện nó rất rõ khi bay lượn trên cao. Chiến trường được chia chính xác thành 7 vùng và được đánh dấu với màu sắc khác nhau tượng trưng cho khoảng cách – kẻ địch giờ chẳng khác gì quân vua đang di chuyển trên bàn cờ. Nó cho phép những nhóm pháo binh có thể bắn mà không cần tính toán góc độ. Họ chỉ cần tuân theo những bước như lúc huấn luyện.
Khẩu pháo của đội Van’er gầm vang đầu tiên. Một lượng lớn khói tỏa ra do thuộc súng phát nổ và phóng viên đạn về phía trước. Ngay khi bay ra khỏi nòng pháo, viên đạn đã đạt vận tốc hơn 400m/giây và sau có 2 giây đã gần chạm đến chỗ quân địch. Viên đạn bay xuyên thẳng qua đám hiệp sĩ và va chạm với mặt đất bên đường. Đất đá bị bắn văng túng tóe khiến lũ ngựa hoảng loạn, hất văng một hiệp sĩ không kịp phản ứng xuống đất. Hai viên tiếp theo cũng trượt mục tiêu và chỉ tạo ra rất nhiều bụi đất. Nhưng nhóm cuối cùng đã may mắn bắn trúng – ban đầu không có kẻ nào trên đường bay của viên đạn nhưng một tên kị sĩ không khiểm soát được ngựa của mình đã lao vào đúng chỗ đó. Trước lượng động năng lớn như vậy, áo giáp của hắn chẳng qua được mỗi cái tên. Viên đạn xuyên thủng lớp cả thép mỏng và cơ thể tên lính, rồi sau đó đập đất nảy trúng một tên khác, xé toạc bắp trên hắn. Hơn nữa, nó tiếp tục đục thủng lồng ngực con ngựa tên hiệp sĩ đang cưỡi khiến nội tạng ngựa vung vãi khắp nơi.
Nếu đối phương vẫn theo đà tấn công ban đầu thì đội pháo binh sẽ phải chỉnh lại góc bắn, nhưng phát tấn công bất ngờ đã làm chấn động toàn bộ lực lượng liên quân của đám quý tộc. Chúng không biết mình đang bị cái gì tấn công nữa, sao mà chúng biết được khi mà vận tốc của những viên đạt vượt xa giới hạn mắt thường. Thế là, đám kị sĩ không được lệnh tấn công mà thay vào đó chúng xô đẩy nhau tại chỗ, cố gắng giữ vững đội hình ban đầu.
Lại một lần nữa đội của Van’er là nhóm nạp đạn nhanh nhất, liền lập tức khai hỏa lần hai.
Sức tàn phá của vũ khí mới khiến cho cơ thể con người trông thật mỏng manh, bị mấy viên bi sắt đang bay vèo vèo va trúng là có thể dẫn đến thương tích không thể chữa lành. Nhưng khi tên kị sĩ trực tiếp ăn đạn, không chỉ vài bộ phận của hắn bị thổi bay mà máu hắn cũng phun ra tứ phía. Chỉ đến khi hứng chịu loạt đạn thứ hai, quân địch mới ý thức được những bóng đen mờ mờ đang cướp đi sinh mạng đồng đội mình.
Sau lượt bắn vừa rồi, lão Công tước cũng nhận ra mối liên hệ giữa tia lửa và tiếng gầm vang lên ở trại của địch với thứ không thể diễn tả được đang tàn phá đội hình của lão. ‘Có vẻ như phe kia sở hữu một loại vũ khí ghê gớm, với tầm bắn xa hơn nỏ, gần giống như một trong những cái cẩu đá ở pháo đài.’ Ngộ ra điều này, Công tước Ryan lập tức ra lệnh thổi tù và, nghĩ rằng nếu đội quân của lão có thể tiếp cận được gần thì những vũ khí tầm xa kia sẽ trở nên vô dụng.
Tuy nhiên, đám hiệp sĩ khi nghe thấy hiệu lệnh lại có những phản ứng khác nhau. Một phần trong số đó liền thúc ngựa lao về phía Border Town, nhưng những hiệp sĩ khác vẫn đang vật lộn với chính con ngựa của chúng, và cũng có vài tên tháo chạy về phía rìa chiến trường. Cộng thêm bọn lính đánh thuê lúc nhúc xung quanh tạo thành cảnh tượng vô cùng lộn xộn.
Thấy đám hiệp sĩ đang trên đường lao đến, đội pháo binh bỗng trở nên điên cuồng, vừa phải dọn sạch nòng pháo để nạp đạn, vừa phải điều chỉnh pháo. Lighting một lần nữa bay về phía này tấm vải màu đỏ trên tay. Hiệu lệnh đỏ nghĩa là kẻ địch đã tiến vào vùng 500m – khoảng cách mà độ chính xác của những khẩu pháo lên đến trên 80%.
Van’er hét lên: “Đúng góc bắn rồi! Khai hỏa, khai hỏa nhanh lên!”
Tiếng sấm điếc tai một lần nữa vang lên, Van’er thậm chí không nhìn xem nó có trúng mục tiêu hay không, thay vào đó cậu lập tức quay về phía đội đạn dược và hét: “Đạn nén, đem đạn nén đến đây!”
Trong buổi huấn luyện pháo binh, Hoàng tử Điện hạ đã nhấn mạnh nhiều lần rằng khi có tín hiệu đỏ, nếu nòng pháo đã được nạp đạn rắn thì phải nhanh chóng khai hỏa và nạp đạn nén vào. Còn trong trường hợp pháo chưa được nạp đạn thì phải lập tức nạp đạn nén và đợi cho quân địch tiến vào khoảng 300m.
Viên đạn nén giống như là một cái hộp được nhét đầy bởi những viên bi bằng ngón tay cái và mùn cưa. Để sản xuất đạn nén, trước hết họ đục một cái lỗ trên chiếc hộp rồi nhồi bi và mùn cưa vào, sau đó dùng một miếng gỗ để chèn lỗ hổng lại.
Khi Lighting phát lên hiệu lệnh màu tím, cả bốn nhóm pháo binh khai hỏa gần như cùng lúc.
Đây là lần đầu tiên Van’er sử dụng đạn nén – theo như Hoàng tử thì vết thương gây ra bởi đạn nén rất khó chữa trị nên họ chỉ được cho tập luyện quy trình nạp đạn. Do vậy, hôm nay là lần đầu cậu được chứng kiến khả năng tàn phá đáng kinh ngạc của loại đạn đặc biệt này.
Do sụ chênh lệch áp suất lớn, chiếc hộp đựng sẽ bị xé nát thành nhiều mảnh sau khi bắn ra khỏi nòng pháo. Những viên bi sắt nhỏ bắn ra như mưa trút lên quân địch, tạo thành một cơn bão kim loại đầy chết chóc quét qua những tên hiệp sĩ trong bán kính 300m, cả người và ngựa đổ rạp như lúa bị gặt ngoài đồng vậy. Có những viên bi với động năng quá lớn , xuyên qua không chỉ một mà hai, ba,..hiệp sĩ đứng sau nữa.
Những tên may mắn sống sót qua được con bão kia để chạm đến khoảng cách chạy nước rút chỉ còn duy nhất một ý niệm trong đầu là phá tan hàng thủ mỏng manh kia để tàn sát những kẻ nhát gan sử dụng thứ vũ khí dã man đó. Chỉ cần một chút nữa để vượt qua 150m cuối cùng, những hiệp sĩ cúi thấp người, thúc ngựa phi đến với vận tốc cao nhất.
Thế nhưng, vỏn vẹn 150m ấy bỗng trở xa vời khi loạt đạn nén cuối cùng đã nghiền nát hoàn toàn ý chí chiến đấu của chúng. Ở trong khoảng 100m, những viên bi sắt có thể xuyên qua 2-3 người, biến khu vực trong tầm bắn trở thành nghĩa địa. Trong số 20 kị sĩ lao lên trước, gần như chẳng có ai sống sót được cả, khác biệt duy nhất giữa những kẻ đó là số lượng đạn mà chúng dính phải mà thôi.
Cuộc công kích của đám hiệp sĩ bị ngăn chặn một cách toàn diện.
Sự thất bại này khiến cho những kẻ phía sau quá kinh hãi liền quay ngựa bỏ chạy. Đám lính đánh thuê thấy vậy cũng chẳng dám tiến thêm bước nào. Dù luôn làm việc vì tiền nhưng chúng lập tức nhận ra cái giá phải trả đắt tới mức nào. Giờ đây, chúng tháo chạy còn nhanh nhiều so với lúc tấn công.
Khi tin tức về thất bại ê chề quét qua lực lượng đồng minh của Công tước, tình hình nhanh chóng trở nên hỗn loạn. Cả đám chỉ có một ý nghĩ duy nhất là chúng phải bỏ chạy. Có kẻ ngã và bị dẫm đạp tới chết. Chẳng ai có thời gian mà quan tâm tới kẻ khác, chúng lúc này chỉ ước gì bản thân có thêm một cặp giò nữa mà thôi.
Khoảnh khắc giai điệu của chiến ca Cuerrilla vang lên khắp cõi chiến trường, những hàng bộ binh bắt đầu hành quân, tiến về phía trước.