Dịch bởi: Invincible
-----------------------------------------------
Chết! Đáng lẽ tôi phải nghĩ trước khi nói chứ.
Trong khi tôi đang điên đầu về việc não mình bị lag. Songha lau khô hết mồ hôi và nói.
“Em không diễn được.”
“Gì chứ? Sao em không diễn chứ? Em thiếu gì mà không diễn được?”
Chắc chắn, W&U sẽ thúc đẩy Songha theo hướng em ấy muốn mà.
“Em không thể diễn.”
“Sao cơ?”
“Ý em không phải em không muốn, mà là em không thể.”
“Sao chứ? Em không biết diễn ư?”
“Nếu anh hỏi em nguyên nhân thì… đơn thuần là em không thể thôi.”
“Không, em sẽ …”
Tôi ngưng lại trước khi nói tiếp.
Hiện tại, Songha đang nhìn tôi như thể bị gì vậy. Kìm bản thân lại nào, mày không được nhầm lẫn giữa tương lai và hiện tại. Dù trong tương lai họ có nói Songha diễn rất hay và đó chính là sự tái xuất của em ấy thì hiện tại vẫn có thể khác.
Vậy chuyện gì đã xảy ra?
Thứ gì để tôi có thể khiến cái tương lai đó diễn ra đây?
Có phải em ấy bắt đầu diễn do tương lai làm idol thất bại không? Nghĩ lại, chỉ từ ‘diễn’ đã khiến biểu cảm em ấy đơ lại và trên hết, khi Songha nói bản thân không thể diễn, giọng điệu em ấy lại quá kiên quyết.
Vậy có thể nhờ luyện tập hàng ngày nên Songha mới có thể từ một diễn viên dở tệ thành tài năng đi?
Hay do em ấy chỉ phát triển tài năng muộn thôi?
“Em có học diễn xuất đoàn hoàn chưa? Ai nói em diễn không hay chứ? Em thậm chí có có thể lên…”
Tôi đã nhanh chóng nói hết các câu hỏi cho đến từng câu cuối cùng. Nhưng thay vì đáp lại, em ấy chỉ từ từ dọn dẹp đồ đạc của mình trong lúc tôi nói. Rồi Songha khoác lên mình chiếc áo khoác dày và mang chiếc túi của mình. Sau đó, em ấy đến gần tôi, người đang ngây người nhìn em ấy và cúi đầu chào.
“Em đi đây, chúc anh buổi tối vui vẻ.”
“Hả?”
Rồi cô ấy biến đi như một cơn gió.
…Cái quái. Em ấy vừa bỏ trốn sao?
Rốt cuộc, tôi đành dành cả đêm lo lắng.
Tại sao Songha phản ứng tiêu cực đến thế khi tôi hỏi em ấy diễn chứ?
Còn video thử vai của Singha mà tôi thấy trong tương lai nữa.
Thành thật mà nói, vào lúc này, khi đang nằm trên giường thì mỗi lần tôi nghĩ đến nó, tôi càng thấy lạ.
Bộ phim không tên, rồi đạo diễn vô danh, vai diễn bí mật và một buổi thử vai tại nhà sao? Bộ người ta có tổ chức mấy buổi như vậy ở đất nước này à? Dự án này phải bí mật đến cỡ nào chứ? Và thậm chí, tại sao em ấy còn không diễn thử tại chỗ đi, mà lại thông qua một video chứ?
Đơn giản là tôi không hiểu nổi.
Tôi càng nghĩ thì sự nghi ngờ của tôi càng hướng tới một nơi.
Với một kịch bản được bảo vệ dưới một hệ thống nghiêm ngặt như thể đó là một bí mật quân sự. Songha kết hợp nhuần nhuyễn tiếng Hàn và tiếng Anh trong diễn xuất của mình. Giám đốc casting tình cờ thấy cô ấy đóng vai trò phiên dịch viên đã cho cô ấy cơ hội thử vai... nếu là như vậy thì có lẽ Holly…
Không, vừa vừa phải phải thôi thằng ngu Sun Dowon này.
Sự phấn kích của tôi đã đi quá xa. Nó không giống như nó là thị trấn tiếp theo hơn?
Ngay cả những diễn viên gạo cội từng sống mười, hai mươi năm ở xứ người cũng không dễ mơ đến nơi đó. Mặc dù W&U đang gõ cửa từng nhà, đẩy diễn viên của họ vào những vai phụ và vai phụ một cách bừa bãi, nhưng thực tế chẳng khác nào đổ đầy nước vào một cái xô đầy lỗ.
Nhưng còn Songha thì sao?
Hãy tạm ngưng cái trò tự kỷ cùi bắp này đi, nãy giờ mình đã không ngủ được rồi.
Tối lấy hai tay chà vào mắt và đứng dậy khỏi túi ngủ. Một ngày mới sắp bắt đầu rồi.
Có lẽ đó là hiệu ứng của Next K-Star nhưng Neptune đã xuất hiện trên một chương trình phát sóng âm nhạc cộng đồng. Nếu chúng tôi muốn cho các em ấy có thể ăn mặc chỉnh chu nhất trước khi quay, chúng tôi phải đến đó thật sớm. Chà, mới đây tôi đã quen với việc lúc đi làm thấy mặt trăng, và lúc tan làm cũng thấy mặt trăng rồi.
Trên đường đón các cô gái, tôi đã hỏi sếp Hyunjo về câu hỏi mà mình tò mò.
“Sếp, về Songha ấy.”
“Sao?”
“Em ấy có học lớp diễn xuất nào chưa?”
Hyunjo uống cạn ly nước giải rượu và trả lời,“Nhìn vô ngoại hình em ấy đi, bộ cậu thấy Songha giống kiểu sẽ bị lép vế bởi các thành viên khác à?”
“Không ạ.”
“Vậy sao câu lại nghĩ chúng ta chưa hề cho em ấy tập diễn?”
“Thế…”
“Đương nhiên, em ấy có học mấy lớp dạy riêng rôi.”
Vậy ra Songha đã học diễn xuất rồi.
“Giá như em ấy không tệ đến nỗi bị chửi, thì công ty sẽ cho em ấy vai nữ chính của một bộ phim chiếu hàng tuần rồi, nhưng vì không ai là hoàn hảo. Hiển nhiên, Songha không có tài năng diễn xuất.”
“Em ấy bị ai chửi cơ?”
“Cậu nghĩ ai sẽ chửi? Đương nhiên là thầy em ấy rồi. Người đó đã dạy kha khá diễn viên ở đây. Bora, Suran và thậm chí Chaeyeong cũng được anh ta dạy. Nên tôi đã gửi Songha, thế nhưng anh ta nói dù em ấy có khuôn mặt đẹp, nó lại không đủ đẹp để che hết khuyết điểm diễn xuất tệ hại của em ấy được. Và sau khi học xong thì Songha từ bỏ diễn xuất luôn.”
“Lạ quá, tại lúc em thấy video ca nhạc của Neptune thì Songha diễn khá giỏi mà.”
“Đó là do video không có lời thoại. Tôi cũng từng thấy hối hận và cố thuyết phục em ấy đấy, nhưng em ấy không chịu, xem ra Songha đã từ bỏ ngành đó rồi.”
Ha, em ấy cũng bỏ trốn ngay khi tôi nhắc tới diễn xuất vào hôm qua.
Nhưng trong tương lai, Songha chắc chắn đã diễn…thậm chí còn rất hay. Vậy có nghĩa là sau đó sẽ có sự kiện gì thay đổi em ấy sao?
Dù sao gì có vẻ như như tôi phải điều tra thêm, Nhưng trước hết tôi phải hoàn thành các mục tiêu khác cái đa.
Chúng tôi đón các cô gái từ căn hộ họ tới tiệm salon. Từ đó chúng tôi chạy một hồi tới studio Yeouido. Tuy nhiên, thời gian dự kiến muộn hơn so với khi tới Knet nên trời đã sáng hẳn.
“Ồ? Đó là Neptune kìa.”
“Ai chứ?”
“Neptune đó. Họ xuất hiện trên Idol Kpop Kế Nhiệm với idol bọn mình đó.”
Nhờ lên báo, Neptune đã nhận được thêm sự quan tâm hơn. Mặc dù không có ai tới xin ảnh hay chạy tới xin chữ ký, nhưng tôi tin rằng ngày đó sẽ sớm tới ngay khi họ xếp hạng nhất bảng âm nhạc.
Sau khi họ giới thiệu bản thân với fan của các nhóm kia, chúng tôi tiến vào trường quay. Phòng chờ này cũng cùng cơ với cái ở Knet. Và chúng tôi cũng không có việc gì ngoài ngồi đợi.
Tôi đã chuẩn bị rất nhiều dựa trên kinh nghiệm lần trước. Một cục pin dự phòng sẵn đầy và cả dây sạch để phòng hờ luôn.
Cũng như một mặt nạ mắt. Vào ngày đầu tiên, tôi quá phấn khích và lo lắng đến mức không ngủ được nhưng sau vài ngày làm quản lý, tôi đã trở thành bậc thầy trong việc chợp mắt. Bây giờ, bất kể tôi ở đâu, tôi có thể ngủ ở bất cứ đâu. Tôi có thể nói rằng tôi đã tiến hóa để tồn tại.
Và khi đã tới lúc họ chào tiền bối thì Seoyoung nắm gáy Songha, rồi em ấy lặp lại mấy lời cô đã nói từ tiện salon.
“Songha. Chỉ vì chúng ta đều là thành viên chương trình không có nghĩa là em được quyền lớn tiếng nếu gặp rắc rối đâu, em hiểu không? Nếu em làm vậy họ sẽ nói xấu chúng ta đó, ok?”
“Dạ em hiểu.”
“”Mặt em nhìn hơi đơi nên em hãy đứng đây, nhớ chú ý hành động và cười nhá, ok?
“Em biết ạ…chị cứ cằn nhằn em quài…”
Ngay khi Songha cúi đầu lầm bầm, mắt Seoyeoung híp lại.
“Có thể bây giờ chúng ta còn hoạt động chung nhưng nếu chúng ta thành công ở Idol Kpop Kế Nhiệm thì chúng ta sẽ có lịch trình riêng. Và sao chị có thể yên tâm khi biết em sẽ hoạt động một mình chứ? Nếu em cứ hành xử thế này trước mặt người ta, em sẽ bị phạt vì hành xử vô phép và khóc mất…”
À, tôi có nhớ lời đe dọa này.
Có vẻ như Songha đã từ bỏ việc thoát khỏi sự cằn nhằn của Seoyoung. Thế nên em ấy đành đờ đẫn nghe dạy dỗ, còn Taehee và LJ thì tránh xa họ ra. Chỉ khi họ bước vào phòng nghỉ của ca sĩ khác, Seoyoung mới dừng cằn nhằn lại.
Chúng tôi lần lượt đến chào từng phòng nghỉ và cười đáp lại khi các nhóm mới và quản lý của họ đến giới thiệu về bản thân. Vì hiện tại các thành viên nhóm Neptune đã có kinh nghiệm tham gia chương trình Tv, nên các em ấy điềm tĩnh hơn các nhóm mới này. Và nó phần nào khiến tôi đó thấy tự hào ké luôn.
Vì tôi đã quen thuộc với kiểu lịch trình này trước đây, nên thời gian cứ trôi nhanh như nước chảy vậy. Sếp Hyunjo, người đang theo dõi sát sao kẻ phản bội và tôi, lại vui vẻ cho hay rằng rất có thể anh ta sẽ đến trễ vào lần tới.
Tôi nghỉ ngơi cho đến 12 giờ, sau đó tôi đi mua đồ ăn nhẹ cho các cô gái. Hôm nay kẻ đâm sau lưng là người lái xe, nên việc của tôi là mua đồ ăn nhẹ thôi. Vì bây giờ tôi đã biết hết món tủ của các cô gái, tôi ngay lập tức mua hết những có thể rồi chuẩn bị quay lại trường quay...
Chuyện gì đây?
Ở góc hành lang dẫn đến phòng chờ ngoại trừ Seoyoung và Songha, thì lại có ba thành viên của nhóm Mèo Ngào Đường ở đây. Hiện tại, họ đang có một cuộc gặp gõ ngột ngạt, mỗi khi nhìn thấy các thành viên của chúng tôi với Mèo Ngào Đường, là tôi liền cảm thấy lo lắng. Rằng một ngày nào mọi chuyện sẽ đổ vỡ hết.
Chỉ khi tôi bước lại gần, tôi mới có thể nghe thấy giọng nói của họ.
“Songha sẽ là trung tâm đội nhảy, đúng không?"
“Tuy Songha đẹp đấy, nhưng vì có bốn người khác nên tôi chẳng thấy có gì nổi bật nữa.”
“Thành thật mà nói, Seoyoung là người nhảy giỏi nhất và chị Taehee là người hát hay nhất. Ai cũng biết rằng LJ có kỹ năng đọc rap nên cưng nếu muốn đánh bại đàn chị của mình, Songha à, em cần phải cố gắng hơn đấy, nếu không cưng sẽ kéo cả nhóm theo mất. Lỡ như khán giả chỉ trích vì nhóm dám để em vào trung tâm vì cái mặt của mình sao?
Cô ta đang xỉa xói rằng Songha hát, nhảy và rap tệ nhất nhóm và có được vị trí giữa vì ngoại hình ư?
Giờ tôi đã chạy nước rút một nửa tới đó. Tôi cứ ngỡ rằng họ sẽ trao đổi những lời chào cho có lệ, rồi tiếp công việc của mình ngày hôm nay. Song cũng có thể do không có máy ảnh hay ai khác ở đây, nên lời nói của họ trở nên bén nhọn. Như kim không ẩn trong lớp bông mềm nữa, mà lòi đầu nhọn của mình ra ngoài vậy.
Và lúc này, tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu biện lí do rồi kéo hai em ấy khỏi đây.
Nhưng gần khi tôi đến nơi, Seoyoung mỉm cười rồi nói.
"Đừng lo. Em ấy luyện tập rất nhiều. Tôi e rằng cô ấy sẽ sớm bắt kịp tụi tôi đấy.”
"Ồ. Các thành viên trong nhóm bà tốt bụng ghê. Cơ mà trước đây tụi này cũng không có vui như giờ đâu.”
"Sao chứ?"
“Đó giờ tụi này vẫn không ưa nổi hồi có bà ở vị trí trung tâm.”
--------------------------------
Đến đây là hết chương 24. Cảm ơn bạn vì đã đọc truyện và chúc bạn một ngày vui vẻ.