Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.
______________________________________________________________________________
“Gràooo!”
Nhìn thấy Armia ngã khuỵu xuống đất, con hydra rống lên tiếng gầm thắng trận.
“Mau đưa thuốc giải độc cho tôi! Thuốc thanh tẩy cần phải có một khoảng thời gian thì mới phát huy hiệu lực!”
“Thuốc gì cơ! Việc gì phải mua thuốc chứ!”
“Hả!?”
Đứng trước tình cảnh trớ trêu đó, Laila bất giác thốt lên thành tiếng, nhưng sự thực là chẳng có ai mang theo thuốc cả.
Dĩ nhiên là vậy rồi.
Dù sao thì Margulus cũng đâu có đưa thuốc cho họ.
Cho dù Laila có cố gắng tìm kiếm trên người Armia bao lâu đi nữa thì cũng chỉ là công cốc mà thôi.
“Ơ! Ớ! Ớ…!”
Margulus mất đi tinh thần chiến đấu sau khi thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình.
“R-Rút lui thôi! Chạy hết sức lực đi! Tránh xa khỏi con hydra đó!”
“Hả!?”
Vừa nói xong là hắn lập tức bỏ chạy.
Mệnh lệnh đột ngột của Margulus khiến cho những thành viên còn lại thốt lên vì ngạc nhiên, nhưng bây giờ họ có nói gì thì hắn cũng đều bỏ ngoài tai.
Lúc đó trong đầu Margulus chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó không phải là nỗi lo về việc Armia, thành viên tấn công chủ lực của đội đã không còn khả năng chiến đấu, hay là cho dù có suy đi tính lại thế nào đi nữa thì tổ đội của hắn cũng không có cửa thắng.
Trong đầu hắn bây giờ chỉ có nỗi sợ hãi.
Bị nỗi sợ lấn át tâm trí, Margulus khiếp hãi bỏ chạy sau khi nhận ra sức mạnh của hắn và con hydra chênh lệch đến nhường nào.
“Chậc!”
Nhưng khi tâm trí của hắn được giải thoát khỏi nỗi sợ trong giây lát, Margulus quay lại nhìn những người đồng đội ở sau lưng mình.
Vết thương của Sarveria đã được chữa lành mà không gặp bất kỳ vấn đề nào, nhưng Laila trông có vẻ sắp gục ngã do dùng ma thuật trị liệu quá độ, còn Armia thì vẫn đang bất tỉnh.
Bỗng nhiên một cảm giác do dự nảy sinh trong lòng Margulus.
Hắn cảm thấy do dự vì không biết có nên để mặc mọi chuyện như thế này rồi cứ thế bỏ chạy hay không.
…Tuy nhiên, sự do dự đó chỉ kéo dài trong giây lát.
“B-Bộ áo giáp tôi đang mặc khá nặng, với lại hiện giờ tôi cũng đang rất mệt! Cô lo cho Armia nhé!”
“Ê, anh là chiến binh mà, nếu thế thì anh phải có những kỹ năng cường hóa sức mạnh… đợi đã!”
Margulus lo rằng tốc độ của hắn sẽ trở nên chậm hơn nếu vác theo Armia, nên hắn làm như không nghe thấy lời Laila nói rồi tiếp tục cắm đầu chạy.
“Chậc!”
Laila chết lặng trước thái độ của Margulus.
Có thể hiểu được tại sao cô ấy lại phản ứng như vậy.
Bất kỳ chiến binh nào cũng đều sở hữu những kỹ năng cường hóa sức mạnh, cho dù bộ giáp có nặng đến mấy đi nữa thì cũng chẳng là gì đối với họ.
Đó là lý do mà những kỹ năng cường hóa sức mạnh được đánh giá khá cao, thế nên các mạo hiểm giả mới đặt ra luật là nếu trong tổ đội có thành viên bị thương thì những chiến binh sẽ là người cõng họ.
Thế nhưng Margulus lại bỏ chạy một mình, điều đó khiến Laila cảm thấy phẫn nộ.
“T-Tôi cũng hoàn toàn kiệt sức rồi, cô lo cho Armia nhé, tôi đi trước đây!”
“……Hả?”
…Không bỏ lỡ cơ hội, Sarveria cũng lập tức bỏ chạy.
Đứng trước tình cảnh đó, Laila sốc đến mức không thể thốt nên lời.
Sarveria là đạo tặc nên cô ta chỉ có khả năng di chuyển nhanh bù cho sức mạnh vật lý không cao, đó là điều hiển nhiên.
…Nhưng đó cũng không thể được xem là lý do để bỏ chạy một mình, rồi giao lại tất cả mọi việc cho một trị liệu sư, vốn chỉ là thành viên đứng ở tuyến sau trong đội.
Nhìn thấy hai người đồng đội bỏ chạy trước mình, Laila chỉ muốn gào lên thật to.
“Aaaaaaaaa! Khốn nạn thậtttttt!”
Nhưng cô ấy vẫn cố gắng kiềm chế cơn giận, sau đó cõng Armia rồi bắt đầu chạy.
Bởi vì thành viên đứng ở tuyến sau trong đội thường không rèn luyện thể lực nên tốc độ của Laila khá chậm, cô ấy thậm chí còn chạy chậm hơn bình thường vì phải cõng thêm một người.
“Hộc, hộc, hộc.”
Mặc dù vậy, Laila vẫn cố hết sức để cõng theo Armia.
Nếu cứ thế này thì không chỉ Armia mà ngay cả Laila cũng sẽ bị con hydra đó giết chết.
Nghĩ như thế trong đầu, Laila vẫn tiếp tục chạy mà không hề ngừng lại.
Tuy hai người họ quen biết nhau chưa lâu, nhưng Laila không nhẫn tâm đến mức bỏ mặc một người đồng đội đã từng chiến đấu cùng mình. Cô gái pháp sư này đã bị đồng đội bỏ lại, nên Laila càng không thể bỏ mặc cô ấy.
“Hộc, hộc, hộc, một chút nữa thôi!”
Cho dù tâm trí bị lấn át bởi nỗi sợ không biết khi nào con hydra sẽ tấn công từ phía sau, Laila vẫn cố hết sức để đuổi theo Margulus và Sarveria.
Cuối cùng cô ấy cũng rời khỏi nơi đó và thoát được nanh vuốt của con quái vật…
◇ ◆ ◇
“Khààà…”
Nhìn thấy những kẻ xâm phạm lãnh thổ của nó bỏ chạy, con hydra thở phào nhẹ nhõm, sau đó nó quay về chỗ nằm rồi nhắm mắt lại.
Margulus và những người khác không nhận ra vì họ chỉ biết cắm đầu chạy trối chết, nhưng con hydra đã hoàn toàn kiệt sức.
Thật vậy, nó không còn sức để mà đuổi theo kẻ thù của mình.
Đó cũng chính là lý do mà nó không tấn công Armia ngay từ đầu, kẻ thù khó nhằn nhất có khả năng làm nó bị thương.
Margulus không thể được xem là một kiếm sĩ đúng nghĩa.
Mặc dù lực công kích của hắn khá cao, nhưng Margulus lại thiếu khả năng kìm chân kẻ thù.
Hắn không biết cách quan sát kẻ thù, hay chính xác hơn là khả năng nắm bắt những gì diễn ra xung quanh mình, kể cả tình hình của đồng đội. Hắn chỉ biết dùng sức rồi cứ thế lao đầu lên trước.
Đối với một tổ đội hạng nhất thì đây chính là nhược điểm chí mạng, mặc dù vậy, con hydra cũng phải chật vật lắm mới giải quyết được hắn.
Đó là lý do mà nó không còn chút sức lực nào trong người sau khi khiến Armia bất tỉnh.
Nhìn từ xa có thể không nhận ra, nhưng nếu đứng gần thì ngay cả Margulus cũng chỉ cần nhìn qua là biết ngay con hydra đã hoàn toàn kiệt sức.
…Nếu Margulus bình tĩnh hơn thì có lẽ hắn đã nhận ra.
Đó có thể được xem là một cơ hội hiếm có.
Nếu Margulus chịu mang theo thuốc giải độc, nếu hắn bình tình hơn thì mọi chuyện đã khác.
Trong tình cảnh đó, tổ đội của hắn vẫn có khả năng giết được con hydra.
Nhưng Margulus lại không nhận ra.
Và giờ thì hắn đã mất đi cơ hội giết được con hydra.
◇ ◆ ◇
“Thật tốt khi nhìn thấy cô vẫn an toàn, Laila!”
“Chúng tôi lo cho hai người lắm đấy!”
Sau khi bắt kịp Margulus và Sarveria, điều đầu tiên mà Laila nghe thấy là giọng nói đầy tráo trở của chúng.
Nhìn thấy thái độ của hai kẻ đó, Laila chỉ muốn gào lên cho hả giận, nhưng cô ấy vẫn cố nén giận rồi bắt đầu chữa trị cho Armia.
Dù sao thì tình trạng hiện tại của Armia cũng đang rất tệ.
“…Chắc là tôi phải dùng đến thuốc thanh tẩy thôi.”
Nhận thấy tình trạng của Armia không thể kéo dài thêm nữa, Laila quyết định dùng thuốc thanh tẩy.
“Khoan! Dùng ma thuật trị liệu của cô để chữa đi! Thuốc thanh tẩy là ma dược nên nó sẽ gây ra tác dụng phụ! Nếu thiếu Armia thì chúng ta sẽ không thể đi thảo phạt hydra vào ngày mai.”
Nhưng Margulus lại lên tiếng ngăn cản cô ấy.
Nghe thấy yêu cầu vô lý đó, Laila bỗng có cảm giác muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
“Hừm.”
Nhưng Laila vẫn cố nén giận, cô ấy nâng đầu Armia lên rồi đổ thuốc thanh tẩy vào miệng người đồng đội của mình.
“Ư…”
Sau khi xác nhận sắc mặt Armia đã hồng hào trở lại, Laila mới quay sang trừng mắt nhìn Margulus.
“Đừng có giỡn mặt với tôi! Anh có biết là tôi phải mất bao nhiêu ma lực thì mới thanh tẩy được độc tố của hydra không hả! Để lâu thêm một chút nữa thôi là cô ấy sẽ chết, cái đòi hỏi vô lý đó chỉ làm tiêu tốn thời gian mà thôi!”
“Chậc!”
Cảm thấy sự đe dọa từ lời nói của Laila, Margulus không dám mở miệng.
“Nhưng mà, cái tên Raust đó có thể thanh tẩy độc tố của hydra chỉ bằng kỹ năng《Hồi phục》…”
Tuy vậy, hắn vẫn cố bào chữa cho hành động của mình.
“Trên đời này không có một tên trị liệu sư nào có thể làm được điều đó! Giờ thì cõng cô ấy đi! Lần này đừng có nghĩ đến chuyện bỏ chạy như hồi nãy nữa nhé!”
“Ưm!”
…Trước ánh mắt sắc lạnh của Laila, Margulus không thể thốt lên thêm bất kỳ lời bào chữa nào.
Và thế là tổ đội của Margulus quay trở về hội với tâm trạng còn nặng nề hơn lần thảo phạt thất bại hôm qua.
“..Có khi nào chỉ là do hôm nay mình không gặp may?”
Trong bầu không khí nặng nề đó, Margulus lẩm bẩm những lời chỉ có mình hắn nghe thấy.
…Nhưng bản thân hắn biết rõ hơn ai hết, biết rằng đó chỉ là những lời sáo rỗng của một tên thất bại.