“… Haah. Chuyện gì đang xảy ra vậy, sao tim mình lại đập nhanh thế này?”
Kể từ khi về đến nhà, Kanade đã luôn nghĩ về anh chàng đã cứu mình.
Khi tên quấy rối đó chặn đường cô, cô sợ điều gì đó tồi tệ sẽ xảy ra với mình. Nhưng đã không có gì xảy ra khi vị cứu tinh của cô, một anh chàng đeo mặt nạ đã đến giải cứu.
“Bờ vai anh ấy thật rộng… Giọng nói nhẹ nhàng, khiến trái tim mình thật dễ chịu.”
Tấm lưng to lớn của anh khiến cô cảm thấy an toàn, giọng nói dịu dàng của anh xoa dịu Kanade đến nỗi nó vang vọng trong tim cô một lúc lâu.
“Cậu không hề hấn gì chứ?”
“… Hn… Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao nó không dừng lại?”
Kanade từ từ đặt tay lên ngực tựa lưng vào giường trong khi vẫn đang mặc đồng phục.
Năm nay cô trở thành nữ sinh cao trung, vẻ ngoài mang lại cảm giác ngây thơ nhưng thân hình lại là của một người phụ nữ đầy đặn. (E/N:Nani?)
Khi đặt tay lên bộ ngực khủng của mình, cô cảm thấy nhịp tim đập thình thịch.
“…Haan.”
Nó ồn ào đến mức cô không thể quên được chàng trai đó.
Cô không có nhiều cơ hội để tiếp xúc với với mấy tên tồi tệ, cũng chưa bao giờ gặp được một người luôn bảo vệ cô như anh ấy.
“Tôi không thích… đàn ông, nhưng anh chàng đó… giống như một người anh trai vậy.” (thì đúng là anh trai cùng cha khác….ý lộn :)))
Cô tự hỏi làm thế nào mà anh có thể nói được những lời như thế, ~giống như một người anh trai vậy.
“…Hy vọng mẹ sẽ vui khi thấy món quà của mình.”
Cô nhìn món quà trên tay, đó cũng chính là nguyên nhân khiến cô gặp cả hai chuyện tồi tệ và tuyệt vời vừa rồi.
“…Hàn. Gần đây nhiều chuyện xảy ra quá.”
Khi nhớ lại lịch sử về gia đình mình, tim cô ngừng đập một chút.
Cha mẹ của Kanade trước đây đều là bạn thân, họ là những bậc cha mẹ tuyệt vời đã chăm sóc cô, con gái của họ. Nhưng cô rất ngạc nhiên khi biết rằng cuộc gặp gỡ của họ khá đặc biệt.
Cha cô ban đầu đã yêu một cô gái khác, còn mẹ cũng có một chàng để kết duyên. Đúng thế, ban đầu họ có thể đã chẳng liên quan tới nhau.
Người đàn ông mà mẹ cô lẽ ra phải kết hôn lại là anh trai của bố cô, nhưng cuộc hôn nhân tan vỡ khi bác ấy bỏ nhà ra đi. Kanade nghe nói người được chọn để thế chỗ chính là người cha hiện tại của cô, em trai bác ấy.
“… Mình chẳng muốn nhớ tới mấy việc rắc rối thế này.”
Cuối cùng, mẹ đã kết hôn với bố, cuộc hôn nhân diễn ra tốt đẹp. Tuy nhiên, dường như bố cô cũng có vài mâu thuẫn, chưa kể đến mẹ cô cũng vậy. Nhưng may mắn thay, hai người đã cùng hòa giải vào khoảng thời gian này và họ lại hợp nhau đến không ngờ.
“Đúng là bố đã gặp vài rắc rối vì anh trai mình. Nhưng bố rất vui khi cưới được mẹ con, khi con được sinh ra.”
Người bố mà cô kính trọng, hiện là chủ tịch một công ty, đã nói với Kanade như thế.
Cô cảm thấy nhẹ nhõm khi biết bố ở bên mẹ không phải vì nghĩa vụ mà vì họ yêu nhau thật lòng.
“… Và người đó… Mou, mình lại nghĩ về anh ấy.”
Vừa mới đây cô còn nghĩ về bố và mẹ, nhưng chẳng mấy chốc, tâm trí cô tràn ngập những suy nghĩ về chàng trai đã cứu mình.
Dù rất bối rối nhưng cô không hề ghét điều đó. Và hơn thế nữa, mỗi khi nghĩ về anh ấy, tim cô lại đập nhanh hơn bình thường, và không hiểu sao lại cảm thấy dễ chịu.
“Anh ấy giống như một người bố vậy… nhưng cũng giống như người anh trai.”
Cảm giác an toàn như một người bố, và cảm giác an toàn khiến cô nghĩ rằng sẽ như này nếu có một người anh trai thật sự, sự hiện diện của anh chàng ngày càng lớn dần trong Kanade đến mức cô không thể kiềm chế được.
“… Onii-san… huh?”
Kanade dời tầm mắt của mình sang một giá sách đầy manga.
Có khá nhiều manga mà bạn bè cô giới thiệu, nhưng tất nhiên cũng có những cuốn cô tự mua được để ở đó.
Hầu hết những bộ manga này đều có một điểm chung.
“… Anh trai… ehehe.” (E/N: Chỗ này đây, thiếu ý quá nên tôi không biết dịch như nào.) (sao m ngu thế hả Eng trans)
Hầu hết manga trên kệ đều về chủ đề anh trai.
Có nhiều cuốn truyện mà nội dung là về tình yêu giữa anh trai và em gái, có cả những cuốn về tình yêu giữa anh em có quan hệ huyết thống. Vài cuốn trong đó cỏ vẻ không phù hợp với trẻ nhỏ, nhưng Kanade luôn khao khát có một người anh trai.
(tại sao tui không dịch là “tình yêu giữa anh em ruột”? tại vì có quan hệ huyết thống cũng có thể là anh em họ, và nó đúng với cái bộ harem này đấy :) )
Cô không tiếp xúc nhiều với đàn ông ngoại trừ bố mình trong một thời gian dài. Cô nghĩ rằng một người như ông ấy tốt bụng sẽ khiến tôi yên tâm, và cô luôn tìm kiếm hình ảnh người anh trai lý tưởng của mình trong những cuốn manga.
“Onii-san… người đó giống như anh trai vậy, Onii-san của em…!” [。◕‿◕。]
Kanade muốn gỡ chiếc mặt nạ ra và thấy khuôn mặt đằng sau nó, cô nghĩ anh trông rất hiền lành. (check lại raw thì thấy eng dịch thiếu câu này, đm Eng trans)
Cô muốn được đôi bàn tay to lớn đó vuốt ve đầu mình, muốn được ôm bởi đôi tay rắn chắc đó, cô chỉ muốn anh gọi tên cô… Cô muốn làm em gái anh, nên cô suy nghĩ về việc này khá nghiêm túc.
“…Onii-san…em sẽ làm bất cứ điều gì mà anh muốn.”
Và thế là Kanade bắt đầu chìm vào những mộng tưởng của mình.
Trong trí tưởng tượng của mình, cô mơ về một thế giới nơi mà anh chàng cô gặp hôm nay chính là anh trai cô. Đúng là một thế giới lý tưởng
Người ấy nhẹ nhàng gọi tên cô, người anh trai đáng tin cậy nhưng cũng có mặt yếu đuối, người sẽ đẩy cô xuống… Sẽ càng phấn khích hơn nếu họ là anh em có quan hệ huyết thống hay gì đó tương tự.
(E/N: Cụ thể lả , nhưng thôi, tùy thuộc vào các bạn nếu các bạn vẫn muốn đọc, nhưng tôi đảm bảo rằng nó sẽ đáng để bạn bỏ thời gian đấy.) (đm mày note ccj z eng trans)
“…Haaa!?”
Và ngay sau đó cô ngất đi trong sung sướng.
Mở mắt và ngồi dậy, cô thấy phần dưới đó của mình đang khá là… và thở dài vì bản thân lại trở nên như thế. (cụ thể là nwngs khi đang mơ)
“… Mình lại thế nữa rồi. Nhưng… ehehe, hôm nay thật tuyệt vời♪” (chắc là lúc đọc mấy bộ manga cũng hay nwngs lắm đây :) )
Kanade rất ngạc nhiên khi thấy mình trong gương, biểu cảm trên khuôn mặt đó là thứ mà một cô nàng vừa bước sang tuổi mười sáu không nên có.
“… Nhưng tại sao anh ấy lại che mặt? Liệu mình có thể gặp lại anh ấy lần nữa không?”
Dù khá kỳ lạ khi đeo mặt nạ, nhưng cô vẫn không giải thích được tại sao lại bị anh thu hút đến vậy. Dù có nghĩ thế nào đi nữa, Kanade cũng không hình dung ra được, nhưng cô bắt đầu nghĩ rằng mình muốn gặp lại người đó.
[POV của Hayato]
“Aa…hắt xì!”
“Ara, anh bị cảm à?”
“Không… có lẽ ai đó đang nhắc anh chẳng?”
Khi đặt tay lên chiếc mũi ngứa ngáy của mình, Arisa đưa tôi một chiếc khăn giấy.
"Cảm ơn."
“Fufu, không có chi.”
Chắc chắn thời tiết bây giờ đang lạnh, nhưng tôi không nghĩ mình bị cảm. Tôi tự hỏi liệu lũ bạn có đang nhắc đến mình không.
Tôi về nhà ngay sau khi giúp đỡ cô gái đó.
Tất nhiên Arisa và Aina đang đợi tôi. Việc đầu tiên chúng tôi làm khi gặp nhau ở nhà là ôm và hôn nhau. Thường thì sẽ hơn thế nữa tùy tâm trạng, nhưng hôm nay điều đó không xảy ra.
“…Oh, vai anh đau quá.”
“Chúng ta tiếp tục vào buổi tối nhé?”
"Ừm."
Vừa về tới nhà, ba chúng tôi dành chút thời gian ôn bài cho kỳ thi cuối kỳ sắp tới trước khi đi tắm. (thường là ngược lại chứ nhỉ)
Arisa và Aina rất thông minh, và tôi đã học được rất nhiều điều từ họ. Đặc biệt, cách giảng dạy của Arisa rất dễ hiểu, tôi có thể thấy rõ mình đã làm sai và còn yếu ở chỗ nào.
“Hayato-kun tiếp thu nhanh quá. Thật tuyệt vời."
"Không, không. Là do cách dạy của Arisa rất hay đó.”
“Oh, thật sao? Em vui khi anh nói vậy. Em có giúp ích cho anh không?”
"Tất nhiên rồi. Cảm ơn em."
Khi tôi đưa tay ra và xoa đầu Arisa, cô ấy nheo mắt lại hạnh phúc.
Chà, ngoài Arisa, Aina cũng đang học cùng tôi, nhưng có gì đó không ổn… Cô ấy không tham gia vào cuộc trò chuyện chút nào. Sau đó tôi chuyển sự chú ý của mình sang chiếc giường.
“… Mou, Hayato-kun, đừng liếm chỗ đó mà …?” (em nó ngủ mơ thấy anh main đang liếm…của mình. Hetcuu)
Có vẻ như Aina đã rất chăm chỉ hôm nay, nhưng trông cô khá buồn ngủ từ lúc về nhà và giờ cô ấy đang say giấc trên giường. Tôi không thể không mỉm cười với khuôn mặt khi ngủ quá là dễ thương của cô ấy, nhưng từ góc nhìn của Arisa, cô ấy nghĩ rằng trông nó thật luộm thuộm..
“Thật sự thì con bé khá là…”
“Thôi, không sao đâu. Cô ấy khi ngủ trông thật dễ thương.”
“…Vâng, Em cũng nghĩ vậy.”
Được rồi, tôi sẽ đi chuẩn bị đi tắm.
Khi tôi nghĩ vậy và chuẩn bị đứng dậy, Arisa nói gì đó,
“Nè Hayato-kun… em có thể yêu cầu phần thường được không?”
"Phần thưởng? Ừm, chắc chắn rồi."
Tôi tự hỏi cô ấy sẽ yêu cầu điều gì? Nhưng những lời tiếp theo khiến tôi ngạc nhiên.
“Chỉ một chút thôi… Nhưng hôm nay em có thể làm vợ anh được không?”
“Như một người vợ sao, Uhm…"
Tôi phải làm gì đây?
Có lẽ Arisa cũng không biết, nhưng bây giờ có lẽ chúng ta nên tán tỉnh nhau chăng? Nghĩ vậy, tôi ôm Arisa.
“Cảm ơn Arisa vì tất cả mọi thứ, vợ anh là một người tuyệt vời, anh thực sự hạnh phúc khi được ở bên em mỗi ngày…”
Và ngay khi nói điều này, tôi đã hiểu.
Rằng nó thật xấu hổ…
“… Ừm. Là vợ của anh… em cũng rất vui.”
Mặc dù trông cô ấy cũng xấu hổ giống tôi, nhưng cô vẫn cố gắng nói hết những lời cuối cùng. Nhìn cô ấy như vậy, trong tôi tràn ngập cảm giác yêu thương dành cho cô.
Khi chúng tôi còn đang chìm sâu, thì có tiếng gì đó vang lên.
“Babuu… Babuu!” (raw cũng ghi thế)
"Huh?"
“…Aina?”
Aina tỉnh dậy và kêu như một đứa trẻ.
Chúng tôi cười khổ với Aina, người đang nhìn như muốn nói đừng cho cô ấy ra rìa.
“Hayato-kun, giờ em là em bé nên hãy chăm sóc em nhé! Nào, nhanh lên!”
Một cô nàng xinh đẹp chiều chuộng bạn muốn bạn chiều chuộng lại cô ấy…Thật đáng sợ.
“Anh rất muốn có một đứa bé giống như em đó.” (Đờ phắc?)
“Em cũng ok khi là em bé của chị mà, Nee-san?”
“Không, tớm quá… Dừng trò này lại đi.”
“…Yêu chị lắm.” (Bên raw ghi là ばぶぅ, tui không biết dịch sao cho chuẩn nữa nên để vậy, có gì mấy ní góp ý nha)
Rõ ràng, Arisa thấy đòn tấn công của em bé Aina khá là lmao. (E/N:LMAO) (khá là kinh tởm đó mấy ní :) )
[Tái bút]
Cùng trông chờ về một cô em gái dễ thương nhé.